Chương 55: Thượng Diễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nuôi nấng Khuynh Phàm tốt như vậy, còn có Hỉ Đa Đa làm bạn với tôi lúc đêm khuya, Dư Kiêu và Giản Ngữ Mộng còn quan tâm chăm sóc khi tôi bị thương, kể cả Mộ Tịch Nhiên, những mối quan hệ này đều là Phi Phàm xây dựng lên.

Tôi tận hưởng niềm hạnh phúc và sự quan tâm của tất cả bạn bè mang lại cho tôi, những ân huệ này đều là Phi Phàm để lại cho tôi, giống như em ấy rời đi rồi vẫn để lại một phần tình yêu nặng trĩu không thể đong đếm được.

Sự yếu đuối của tôi là vì em ấy, mạnh mẽ cũng là vì em ấy, bị thương cũng do em ấy, tôi say rượu phát điên cũng bởi vì em ấy. Có đôi khi tôi lầm tưởng rằng năm tháng đã lắng xuống, bình yên quá đỗi, khiến cho tình yêu của tôi dành cho em ấy dần nhạt đi, cho đến khi em ấy rời bỏ tôi, tôi mới nhận ra, người không thể rời đi lại chính là tôi.

Tình yêu cô ấy dành cho tôi là thầm lặng, tôi là kẻ tham lam ích kỷ, là kẻ không màng đến tình cảm, tôi nghĩ mình chịu đựng trả giá lớn lao lắm, thật ra, tôi chẳng làm gì cả.

Sau khi tiễn Dư Kiêu và Giản Ngữ Mộng, tôi ôm Hỉ Đa Đa ngồi trên mặt đất và xem lại những bức ảnh chụp chung của chúng tôi, mỗi khi nhìn thấy Vưu Phi Phàm cười rộ lên, vẫn làm tim tôi loạn nhịp. Tôi đứng dậy đi vào bếp, bắt đầu học cách tự xay hạt cà phê, cũng chuẩn bị sẵn cho bữa sáng ngày hôm sau, dọn dẹp nhà cửa,  lấp đầy thế giới của tôi bằng không khí pháo hoa thế tục.

Tranh thủ lúc nghỉ giải lao, tôi gọi điện thoại cho Tất Lam: "Tất tổng, bỗng nhiên đưa ra lời mời cũng hơi mạo muội, không biết ngày mai cô có rảnh không?"

"Lam đổng, ngày mai có chuyện gì thế?"

"Tôi thấy chuyện góp vốn không thể kéo dài nữa, cho nên mời cô đến Quan Thị để thương lượng chuyện hợp tác."

"Nếu là chuyện hợp tác, làm sao tôi từ chối được."

"Được, vậy đến lúc đó gặp cô ở Kiệt Thế Trác Tuyệt."

      ...

Sáng sớm, tôi xách túi đi vào trong sảnh chính của công ty, dù đã đeo kính râm gọng to, còn phủ kem che khuyết điểm nhưng mà vết thâm tím trên trán vẫn lộ rõ, ai cũng nhìn tôi như quái vật. Cũng may gặp được Tiểu Đỗ, tôi vội vàng đi về phía trước, cô ấy trừng mắt nhìn mất người xung quanh: "Có chuyện làm thì đi làm đi, bộ không có việc gì làm sao hả?"

Sau đó, chúng tôi bước vào thang máy, Tiểu Đô cúi người về phía trước, cẩn thận giơ ngón tay chạm vào vết thương: "Lam đổng, này là...."

"Té."

"Không có nghiêm trọng đó chứ?"

Tôi cười nói: "Nếu nghiêm trọng thì sao tôi có thể đi làm được? Hủy bỏ những cuộc hẹn gặp mặt không cần thiết, lát nữa Tất tổng sẽ đến, trực tiếp mang cô ấy vào văn phòng của tôi."

"Vâng, Lam đổng."

Bước vào trong văn phòng, Tịch Nhiên dùng số lại gọi điện thoại vào máy bàn của tôi, người này rất cảnh giác cho nên nói ngắn gọn: "Hẹn gặp lúc 9 giờ."

"Được."

Vở kịch được diễn hôm nay, cần phải diễn xuất sắc nhất. Tất tổng cũng nhanh chóng đã đến đi vào trong văn phòng, cô ấy nhìn thấy vết thương của tôi, lo lắng hỏi: "Lam đổng, cô không sao đó chứ?"

"Không có vấn đề gì lớn."

"Ngữ Mộng nói cô là kẻ bạt mạng, cái này tôi tin rồi, bị thương thế này mà cũng không chịu bỏ công việc sang một bên."

"Lần trước, tôi có nói, chuyện góp vốn cho công ty mới cần có sự chấp thuận của cả hai công ty thì mới được, nhưng mà, tôi nghĩ với thực lực của Tất tổng, Quan tổng sẽ không từ chối."

"Không thành vấn đề."

Nói xong, Tất tổng tiến lại gần bàn nhỏ giọng nói: "Ngữ Mộng cũng đã nói trước với tôi rồi, chuyện này mà thành công thì tôi sẽ vui vẻ, nhưng nếu không thành cũng không sao hết, Lam đổng có kế hoạch của riêng cô, tôi hiểu, coi như là đưa một cái ân tình, sau này còn liên hệ với nhau."

Tôi mỉm cười nâng tách cà phê lên: "Cảm ơn cô đã hỗ trợ."

"Khách sáo quá rồi, sau này tôi vẫn còn phải dựa vào Lam đổng, nếu có dự án nào tốt, nhớ cân nhắc đến tôi nhé."

"Đương nhiên rồi, hợp tác vui vẻ."

Chúng tôi cố tình trò chuyện cho đến gần mười giờ mới rời công ty, lái xe đến trụ sở chính của Quan, Thị, thư ký thấy tôi hùng hổ tiến đến, vội vàng chào đón rồi đẩy cửa phòng làm việc của Quan Thư Quân ra.

Tịch Nhiên xuất hiện trong tầm mắt của tôi, hai người đó đang ngồi uống trà trông có vẻ như trò chuyện với nhau rất vui, Tịch Nhiên thu lại nụ cười trên mặt, dựa vào ghế bắt chéo chân, nhìn rất ra vẻ.

Sau khi thì thầm vài câu, Quan Thư Quân đứng dậy đi về phía tôi, ghé sát đầu nhìn chằm chằm vào trán tôi, hít một hơi rồi hỏi: "Ơ trán làm sao thế này?"

Tôi nghiêng đầu kiêu ngạo nhìn Tịch Nhiên, nếu như tôi nhìn thêm một lần nữa, ánh mắt của chúng tôi sẽ bùng lên tia lửa, tôi dời tầm mắt đến khuôn mặt của Quan Thư Quân, lạnh lùng đáp lại: "Té. Vị này là vị khách mà cô nói?"

Thấy câu hỏi của tôi, Quan Thư Quân nghiêm túc trả lời: "Để tôi giới thiệu sơ qua, đây là cô Doris, cô ấy rất hứng thú với chuyện góp vốn vào công ty của chúng ta, hôm nay đến đây để nói chuyện này, cô cũng đến đúng lúc lắm... à.. vị này là ai đây?"

Quan Thư Quân giới thiệu Doris với tôi, nhưng Doris ngồi trên ghế chỉ thờ ơ gật đầu với tôi, thậm chí còn không đứng dậy, tôi phớt lờ cô ấy, liếc xéo Quan Thư Quân: "Đây là Tất tổng của Tất thị, cô ấy đến đây cũng để bàn chuyện đầu tư."

Tất tổng lịch sự đưa tay về phía Quan Thư Quân: "Nghe danh Quan tổng từ lâu, chào Quan tổng, tôi là Tất Lam."

Quan Thư Quân mỉm cười nhiệt tình chào đón: "Nào nào, mau ngồi xuống đi, tôi rất thích đông người, ngồi xuống uống trà đàm đạo."

Bốn người chúng tôi ngồi quanh bàn cà phê, Tịch Nhiên thậm chí còn không thèm nhìn Tất Lam, chỉ chào hỏi vài câu đơn giản, sau đó vào chủ đề chính. Quan Thư Quân vừa rót trà vừa bắt đầu chủ đề: "Cô Doris, nếu như Lam đổng cũng đã đến, nếu cô có ý gì thì cứ nói, không cần e dè."

Tịch Nhiên thay đổi tư thế, ngữ khí kỳ quái nói: "Quỹ đầu tư Doris của chúng tôi ở Đức thành lập đã nhiều năm, luôn chủ yếu đầu tư các dự án ở Châu Âu, các dự án đầu tư thì đủ ngành nghề, chứng khoán có, xây dựng kỹ thuật, công nghệ thông tin cũng có, đến giờ thì vẫn luôn thành công.

Lần này, nhìn trúng dự án ở Trung Quốc, không chỉ có mỗi dự án của Quan tổng và Lam đổng, còn có các dự án khác nữa, chúng tôi muốn mở rộng thị trường ở Trung Quốc, chỉ cần dự án có triển vọng và góp vốn hợp lý thì chúng tôi sẵn sàng tham gia.  Tôi đã gửi thông tin cho Quan tổng, nếu Lam đổng có bất kỳ câu hỏi nào, có thể đến tìm tôi để hỏi bất cứ lúc nào."

Sau khi nghe cô ấy giới thiệu ngắn gọn, tôi nâng tách trà của mình lên bắt đầu bè hát: "Quỹ đầu tư Doris à? Công ty này lần đầu nghe thấy. Quan tổng, công ty này đáng tin không vậy?"

Đối mặt với sự nghi hoặc của tôi, Tịch Nhiên cười đầy ẩn ý, ​​còn Quan Thư Quân ho nhẹ để xoa dịu bầu không khí: "Này, Lam đổng nói chuyện thật sự chẳng nể mặt ai hết vậy, cô yên tâm đi, tôi đã đích thân kiểm tra lại lịch của Công ty Doris. Còn thành ý của cô Doris tôi cũng thấy rồi, cô ấy đồng ý góp vốn 20%, một số vốn không nhỏ, hơn nữa sau này còn có dự án mới, cũng sẽ đồng ý tham gia, cũng coi như đồng ý đầu tư lâu dài, không có nền tảng vững vàng thì làm sao dám ngồi đây khoác lác được chứ. Phải rồi, Tất tổng thì sao? Ý của Tất tổng thế nào?"

Tất Lam nhấp một ngụm trà, trực tiếp nói thẳng ra: "So với sự mạnh bạo của cô Doris, thì tôi đây vẫn là người cẩn thận, dù sao đây cũng là đầu tư mạo hiểm, lần đầu góp vốn cũng chỉ là thử nước mà thôi, nếu như Quan tổng và Lam đổng đồng ý, thì tôi sẵn sàng góp vốn 5%, đây là số tiền hợp lý nhất với tôi."

Nghe Tất Lam nói xong, Quan Thư Quân bắt chéo chân, có vẻ không hài lòng với lời cô ấy nói, còn nhướng mày nhìn tôi, giống như đang nói với tôi người thế này cũng đòi tham gia sao? Tôi lập tức nói: "Cô Doris, không biết cô có nguyện ý nhường 5% cho Tất tổng hay không, dù sao cũng thêm một người, thêm một người chia sẻ rủi ro, mới thâm nhập vào thị trường nội địa, cũng không cần phải mạnh bạo như thế."

Đa Nhiên cười mỉa lắc đầu: "Lam đổng có đánh giá thấp thực lực của công ty Doris chúng tôi không? Đừng nói 20%, 50% cũng có thể nữa, Doris có thể chấp nhận mọi rủi ro, cũng không muốn chia sẻ lời hay lỗ."

Lời nói tràn đầy mỉa mai như vậy, khiến Tất Lam khẽ cau mày, lạnh lùng nói: "Cô Doris, có lẽ cô đã ở nước ngoài lâu rồi, đối với thị trường Trung Quốc cũng không biết nhiều lắm, ít nhất cô cũng nên hiểu cái đạo lý làm người. Giống như khi uống trà, tại sao cần phải có một bộ ấm trà đẹp, một bình nhiều tách, phải cân bằng và bình đẳng. Tôi có thể hiểu cô theo chủ nghĩa anh hùng, nhưng mà đặt cái chủ nghĩa này lên đầu tư, thì làm như vậy quá phản cảm."

Chuyện thương lượng không quá mấy suôn sẻ, Tịch Nhiên mất kiên nhẫn, cầm lấy túi xách đứng dậy, nhìn Quan Thư Quân: "Quan tổng, chuyên này không dễ nói, cô vẫn nên bàn bạc lại với Lam đổng, xem thử ai mới là người thích hợp, tôi còn cuộc hẹn hợp tác với mấy công ty khác, không lãng phí thời gian ở đây nữa, tôi chờ tin tức tốt của cô."

Tịch Nhiên không chừa đường lui nào, cứ thế tỏ vẻ chán ghét quay người phủi phủi lớp bụi trên áo, Quan Thư Quân muốn giữ cô ấy lại ăn trưa, nhưng mà cô ấy lại kiêu căng xua tay từ chối, cứ thế mà rời đi, tôi nghiêm túc ngồi tại chỗ, thầm nghĩ hay lắm lấy mềm buộc chặt, Quan Thư Quân đành cười chữa cháy tiễn cô ấy đi, sau đó quay người nói: "Tôi đi tiễn khách trước, hai người chờ một chút."

Cô ấy và Doris rời khỏi văn phòng, Tất Lam cầm tách trà cẩn thận nhìn: "Cô Doris này thật giống như nhà giàu mới nổi, ừm... tách trà này không tồi."

Tôi buồn cười với bình luận của cô ấy, nếu Tịch Nhiên mà nghe được, chắc phải liếc xéo mấy cái: "Cô không tức giận sao?"

"Tức giận à, hừ, nhưng mà nửa đường nhảy ra một cái Doris, cũng thật lạ kỳ. Chẳng lẽ, Quan Thư Quân đã sớm muốn đoạt đi ván cờ của cô à?"

"Tất tổng thật nhạy bén. Quan tổng trên cơ bản là hoàn toàn không muốn tôi tham gia vào việc giới thiệu nhà đầu tư. Những người mà cô ấy tìm đến, đương nhiên vào lúc cần sẽ đứng về phía cô ấy, đây chính là lý do mà tại sao tôi đến tìm cô. Coi như cũng là một cái lý do."

Tất Lam bất đắc dĩ uống trà, thở dài nói: "Nhưng mà sức của tôi có hạn, không giúp được gì cho Lam đổng."

"Không sao, chưa đến cuối chưa biết được kết quả."

Rất nhanh, Quan Thư Quân đã trở lại văn phòng, cô ấy ngồi xuống, nhìn Tất Lam: "Tất tổng, cái này tôi với Lam đổng cần bàn bạc kỹ với nhau, cảm ơn cô đã quan tâm đến chuyện hợp tác. Cũng đã không còn sớm, hay là chúng ta vừa ăn trưa vừa trò chuyện đi."

Tất Lam cũng tỏ ra tự cao: "Tuy việc góp vốn của tôi không bằng cô Doris, Tất Thị của tôi ở trong ngành bất động sản và sản xuất, chắc Quan Tổng và Lam đổng cũng biết đôi chút, thành ý cũng mang đến rồi, nhưng mà kết quả không như ý, cũng không sao hết, tương lai còn dài, cũng có rất nhiều dự án có thể hợp tác. Ăn trưa gì đó thì thôi đi, tôi đi trước."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net