Chương 51: Kỳ vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lục Chấm Thu xuống xe taxi thời gian vẫn còn sớm, so với trước kia sớm hơn nửa tiếng, cô nhìn điện thoại, vội vã đi vào trong phòng thu, bên trong đã mở hệ thống sưởi, có hai nhân viên đã đến, đang chỉnh lý thiết bị, bọn họ nhìn thấy Lục Chấm Thu thì vẫy tay: "Thu Thu, chào buổi sáng á"

Một người khác chủ động hỏi: "ăn sáng chưa Thu Thu?"

Lục Chấm Thu gật đầu: "đã ăn rồi"

Cô nói xong thì đặt túi xuống giúp bọn họ dọn dẹp văn phòng làm việc, nhân viên cười: "cảm ơn Thu Thu, có phải hôm qua là sinh nhật của cô không á?"

"tôi thấy weibo của cô Cận rồi!" người còn lại cười hihi xúm lại nói: "Thu Thu sinh nhật vui vẻ!"

Lục Chấm Thu nghe thấy Cận Thủy Lan ba chữ này thần sắc cô sững lại một chút, dần dần nở nụ cười: "uhm, cảm ơn"

"cô Cận hôm nay không đến sao?"

Bình thường hai người họ đều đi chung, có điều gần đây cô Cận bị cảm mới không đến, cũng không biết đỡ hơn chút nào chưa, Lục Chấm Thu nói: "cô ấy ở nhà nghỉ ngơi"

Nhân viên gật đầu: "là phải nghỉ ngơi cho thật khỏe, tôi nghe nói sách mới của cô Cận sắp chuẩn bị xong xuôi hết rồi, rất muốn đọc trước á..."

"phải đi xem cô Bạch trước" nhân viên khác cười hihi: "cô Bạch tối qua đã công bố sách mới rồi!"

"thật hay giả? Cô Bạch đã hai năm rồi chưa công bố sách mới!"

Chỉ có hai người cũng có thể thảo luận ra tư thế của mấy người, Lục Chấm Thu ngồi không nhàm chán, lấy điện thoại lên weibo một chút, nhìn thấy rất nhiều tag, đều là từ bài chuyển tiếp của Cận Thủy Lan.

Cô thật sự thất lễ, tối qua Cận Thủy Lan đăng weibo xong cô một câu cảm ơn cũng không trả lời.

Lục Chấm Thu mím môi, nhấp vào weibo của Cận Thủy Lan, nhìn thấy bài đăng chúc mừng sinh nhật đã có hơn 1000 lượt chia sẽ, bình luận cũng rất nhiều, cô muốn bình luận cảm ơn, thì nhìn thấy top bàn luận ship CP, Lục Chấm Thu do dự hai giây, ấn vào đầu đang đau nhức của cô, nhất thời bất động.

Cuối cùng đăng một bài lên weibo.

Cận Thủy Lan nằm trên giường trước ngước đầu nhìn đèn thủy tinh ở trên đỉnh đầu, rèm cửa không kéo ra, ánh sánh bên ngoài cửa sổ chiếu lên trên, ánh sáng và bóng tối hòa lẫn vào nhau, lúc sáng lúc tối, cô trở mình, nhận được tin nhắn của Kỷ Tử Bạc: [sáng nay đến tổ làm phim không?]

Cô uể oải trả lời: [có việc?]

Kỷ Tử Bạc: [đến giám sát]

Cận Thủy Lan không trả lời, phía trên màn hình nhảy lên theo dõi đặc biệt trên weibo, cô tiện tay ấn vào.

Chấm Thu: hôm qua sinh nhật, cảm ơn mọi người đã chúc mừng, đặc biệt là cảm ơn những người bạn tốt của tôi @Hoa Lạc@Tiểu Ngư@Kỷ Tử Bạc@Cận Thủy Lan@Bạch Mao.

Cô được Lục Chấm Thu phân định ở giữa Kỷ Tử Bạc và Bạch Mao.

Tâm trí Cận Thủy Lan ảo não, đặt điện thoại xuống, kéo chăn trùm lên đầu, trùm vài giây sao đó kéo ra, xuống giường thay đồ, không bao lâu thì chạy xe đến phòng thu.

Kỷ Tử Bạc nhìn thấy cô thì sững sờ: "tôi còn tưởng là cô không đến nữa cơ"

Cận Thủy Lan xị mặt, giọng nói lành lạnh: "không phải bảo tôi đến giám sát sao?"

Cận Thủy Lan lúc nghiêm nghị không nói cười ngũ quan hiện rõ sự thâm sâu sắc bén, đặc biệt là trong chiếc mắt kính, đường nét càng tăng thêm khí tức lạnh giá như băng, Kỷ Tử Bạc nhìn một hồi, hỏi cô: "tâm tình không tốt?"

Cận Thủy Lan nhắm nhắm mắt, nói: "tắt văn" (mất mạch cảm xúc không viết tiếp được)

Đúng thật là dầu vạn kim (người vạn năng) quá nhiều lý do, Kỷ Tử Bạc hỏi: "vậy vẫn có thể giám sát được chứ?"

Cận Thủy Lan nói: "tôi đi nghỉ ngơi một chút, cô giám sát đi"

Kỷ Tử Bạc gật đầu: "được"

Cận Thủy Lan nói xong thì ánh mắt nhìn một vòng trong phòng thu, không nhìn thấy Lục Chấm Thu, cô gọi: "Tử Bạc"

Kỷ Tử Bạc không quay đầu lại mà nói: "uhm?"

Cận Thủy Lan mím môi: "bộ kịch truyền thanh đó của Bạch Mao, đã nói với cô chưa?"

Kỷ Tử Bạc gật đầu: "ò đúng, tôi suýt nữa quên hỏi cô, khi nào có thể công bố?"

Cận Thủy Lan nói: "tiếp sau bộ này đi"

Kỷ Tử Bạc ngạc nhiên: "nhanh vậy sao?"

Cận Thủy Lan trước giờ là làm xong một bộ sẽ nghỉ ngơi hai tháng, lần đầu mới thấy vội lên bộ khác như vậy, cô lẩm bẩm: "nhưng như vậy chỗ tôi không kịp..."

Lời vẫn chưa nói xong cô dừng lại vài giây, nói: "nếu không như này đi, chúng ta hợp tác với văn phòng làm việc khác"

Lần trước cô đi tìm Trân Duyên, vừa hay văn phòng làm việc của Trân Duyên gần đây nghỉ ngơi, nếu như mời Trân Duyên đến, hiệu quả làm việc tăng gấp bội, Cận Thủy Lan nói: "cô xem mà làm"

Kỷ Tử Bạc gật đầu: "ok, vậy tôi bắt đầu tìm người"

Cận Thủy Lan uhm một tiếng, cúi đầu đi vào phòng nghỉ.

Trong phòng nghỉ không có ai, âm thanh máy sưởi vù vù vang lên, Cận Thủy Lan đi đến sofa trong cùng, nằm nghiêng người, âm thanh loạn tạp ở ngoài cửa, âm thanh người đi qua đi lại, tâm trí cô lần này không phiền muộn nữa, mà là an tâm nhắm mặt lại.

Lúc Lục Chấm Thu đi vào phòng nghỉ lấy kịch bản nhìn thấy có một người nằm trên sofa, cô còn tưởng là nhân viên, không để tâm, đi vào gần thêm hai bước mới phát hiện là Cận Thủy Lan.

Cận Thủy Lan đang nằm nghiêng một bên, thân hình cao ráo, cho nên chân cô co ro trên sofa, lưng áp vào sofa, phong thái không thoải mái so với lúc bình thường khi ở nhà, cô của bây giờ lại mang đến cho Lục Chấm Thu ảo giác của sự đáng thương, cô thật sự đau đầu.

Lục Chấm Thu không nhìn thêm nữa, cô đưa mắt nhìn vào bọng mắt đen của Cận Thủy Lan, sáng nay cô không chú ý đến, đen nhàn nhạt, không rõ ràng, đuôi mắt còn có chút đỏ, không biết có phải vì dụi mắt mà ra không, cô tưởng rằng hôm nay Cận Thủy Lan sẽ ở nhà nghỉ ngơi, không ngờ cô còn chạy đến tổ ekip, Lục Chấm Thu mím môi, nhẹ tay nhẹ chân lấy kịch bản xong thì muốn đi ra ngoài, lúc đến cửa cô lại xoay người, nghĩ một lúc vẫn là lấy tấm chăn mỏng trong tủ bên cạnh đắp lên người Cận Thủy Lan.

Cận Thủy Lan vừa mới khỏi bệnh, không thể tiếp tục bi nhiễm lạnh.

Cô dém dém lại cạnh góc chăn, bó sát bên hong Cận Thủy Lan, cúi đầu nhìn mắt kính gọng vàng của Cận Thủy Lan để trên kỷ trà, tròng kính phản quang, cô dời vị trí mắt kính, cuối cùng đứng dậy lấy kịch bản rời đi, lúc đến cửa có nhân viên bước vào lướt qua vai cô, cô nói: "nhỏ tiếng một chút, cô Cận đang nghỉ ngơi"

Nhân viên gật đầu: "được, tôi biết rồi"

Cửa đóng nhẹ, mang đến một âm thanh tĩnh lặng trong phòng, bốn phía yên ắng, Cận Thủy Lan nghe thấy nhịp tim mình đập, cô bó lấy chăn, quấn lấy thật chặt.

Cô dần dần mở mắt, nhìn về hướng mắt kính bị xê dịch, lại nhìn về hướng cửa, cô trở mình, tiếp tục nằm nghỉ.

Ngủ một giấc đến giờ trưa, Kỷ Tử Bạc bước vào gọi cô ăn trưa, cô không muốn ăn, đang nghe tiếng tí tách cô ngồi lơi lơi: "mưa rồi?"

"mưa kèm tuyết" Kỷ Tử Bạc nói: "bên ngoài lạnh chết được"

Tiếng điều hòa trong phòng thu kêu vù vù, một chút cũng không cảm nhận được, Cận Thủy Lan khoác chăn đi đến cửa sổ, nhìn bông tuyết thật to đang tung bay ở bên ngoài.

ở ngoài cửa, nhân viên cũng đang thảo luận.

"ngày mai cũng mưa nữa chứ? Hạ Thần thật sự là vận khí không tốt, hai ngày này không kịp mở buổi ký tặng"

"không phải là đổi ngày rồi sao?"

"nghe nói đổi rồi, hôm nay dù sao cũng không tổ chức được á"

Buổi ký tặng của Đường Nghênh Hạ định vào ngày mai, nhưng mai vẫn là có mưa kèm tuyết rơi, hết cách phải dời lại hai ngày sau, cô bực tức ngồi trong phòng thu, nghĩ đến trước kia mỗi lần tuyết rơi Lục Chấm Thu đều gửi video cho cô, Đường Nghênh Hạ cúi đầu nhìn điện thoại, bên cạnh cô truyền lại giọng nói: "Hạ Thần"

Cô quay đầu, nhìn thấy Dư Ôn đi đến.

Dư Ôn hai ngày này tâm trạng không tốt lắm, là bị fan của Hoa Lạc chọc tức, rõ ràng chính là Hoa Lạc ké độ hot của cô mà công bố sách cùng chủ đề với cô, chính vì Cận Thủy Lan giúp đỡ chia sẽ bài đăng, cho nên bây giờ mũi nhọn đều chỉ về phía Dư Ôn, cô tức đến nỗi mấy ngày đều không ăn cơm.

Cận Thủy Lan.

Lại là Cận Thủy Lan.

Trong lòng Đường Nghênh Hạ nén cơn tức giận, nói với Dư Ôn: "sức khỏe không tốt, sao không ở nhà nghỉ ngơi?"

Dư Ôn đi đến bên cạnh cô ngồi xuống, sắc mặt có hơi trắng nói: "muốn đến xem thử có giúp được gì không"

Đường Nghênh Hạ nói: "qua vài hôm nữa thì kết thúc rồi, ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, viết sách đi"

"buổi ký tặng của chị thế nào rồi?"

Đường Nghênh Hạ: "đổi thành ngày mốt rồi"

Dư Ôn gật đầu: "có cần em đến đó không?"

Cô nói xong câu này thì ngước mắt nhìn Đường Nghênh Hạ, gần đây Cận Thủy Lan bắt đầu hoạt động sôi nổi lại trong giới, mặc dù không công bố sách mới, nhưng đã cướp đi hơn một nữa spotlight, đọc giả trong nhóm mỗi ngày đều đang thảo luận về cô.

Dư Ôn cho rằng cô rời khỏi nhà xuất bản cũ sẽ lựa chọn nhà xuất bản với giá trị cao hơn, còn bảo bạn bè cô nâng điều kiện cao lên, chính muốn ký hợp đồng với Cận Thủy Lan người mới rời khỏi nhà xuất bản cũ, dùng bao nhiêu thủ đoạn để thu hút sự chú ý của cô ta, không ngờ lúc liên hệ với Cận Thủy Lan đã không chút niệm tình mà từ chối, thậm chí cơ hội để bàn bạc lại cũng không có.

Bị Cận Thủy Lan từ chối hết lần này đến lần khác, Dư Ôn cũng có chút phát cáu, dứt khoát từ bỏ Cận Thủy Lan, chuyển mục tiêu đến Đường Nghênh Hạ.

Đường Nghênh Hạ nghiêng đầu nói: "có thời gian thì em đến"

Dư Ôn cười: "được"

Đường Nghênh Hạ hỏi cô: "sách mới bây giờ thế nào rồi?"

Dư Ôn nói: "vẫn ổn, có điều cô Bạch tối qua cũng công bố sách mới rồi, còn là cùng đề tài..."

Đường Nghênh Hạ: "Bạch Mao?"

Thần sắc của Dư Ôn có phần lo lắng, Đường Nghênh Hạ nói: "vậy không phải càng tốt sao?"

"càng tốt?" Dư Ôn cau mày, giống như không hiểu: "tại sao?"

Đường Nghênh Hạ nói: "em có thể mượn gió đông (mượn sức) của Bạch Mao mà quảng bá"

Mặc dù độ nổi tiếng của Bạch Mao không bằng Cận Thủy Lan, nhưng trong giới cũng đứng thứ nhất thứ hai, đã viết truyện có thâm niên, đọc giả rất nhiều, Dư Ôn hỏi: "mượn thế nào?"

Đường Nghênh Hạ nhìn về hướng mưa tuyết bên ngoài cửa sổ nói: "hai người cùng đề tài, chỉ cần ràng buộc lại với nhau, thì có thể "mượn" đọc giả của cô ta tìm đến chúng ta.

Dư Ôn giống như là mới hiểu được ý của Đường Nghênh Hạ, cô gật đầu: "vậy đến lúc đó..."

"đến lúc đó tùy ý mà tìm 1 điểm yếu của cô ta"

Không chỉ có thể thuận lợi loại bỏ sự ràng buộc, còn có thể đạp cô ta một cái, thông thường trong giới giải trí để xào CP (fan service), sẽ dùng chiêu trò này, cái chắt lọc cuối cùng có được chính là củng cố được fan cũ và thêm được fan ngược (lấy từ sự đồng cảm thương xót của fan), bọn họ không động được Cận Thủy Lan, vẫn có thể động được Bạch Mao? Mới nghĩ đến có thể giẫm lên Bạch Mao, đồng nghĩa với việc giẫm lên Cận Thủy Lan, Đường Nghênh Hạ tâm lý méo mó trỗi dậy một cảm giác vui sướng.

Dư Ôn cúi đầu, giấu đi sự thâm sâu trong đáy mắt, hỏi cô: "vậy chị có thể giúp em sao? Em không biết"

Đường Nghênh Hạ gật đầu: "không vấn đề"

Dư Ôn cười: "cảm ơn Hạ Thần"

Đường Nghênh Hạ nhìn thấy thần sắc dịu dàng của Dư Ôn không nói gì, chỉ là quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, một chiếc xe từ nhà xe chạy đến, Cận Thủy Lan nghiêng đầu nhìn Lục Chấm Thu đứng ở cửa, vừa nãy ăn cơm trưa hai người một câu cũng không nói, Lục Chấm Thu và người bên cạnh còn có thể nói nói cười cười, nhìn thấy cô thì trầm lặng.

Tay Cận Thủy Lan gõ trên vô lăng, nhìn cô từ nơi xa, đoán chừng là đang tìm taxi, cứ luôn nhìn ra bên ngoài, gió lạnh thổi bay mái tóc của cô.

Lục Chấm Thu vén mấy lần mới có thể vén lên sau tai, vừa quay đầu, lại xõa xuống, cô lại không mang dây buộc tóc, một tay cô túm lấy tóc, bên tay nghe thấy tiếng phanh xe, cô cúi đầu xuống, nhìn thấy Cận Thủy Lan ngồi trong xe, cửa sổ xe ở ghế phụ mở một nửa, luồng khí ấm xông lên mặt, Cận Thủy Lan nói: "lên xe đi"

Lục Chấm Thu thả tay ra, mái tóc lại bị gió thổi tung bay, tóc mái chắn trước mắt, thông qua khe hở từ tóc, cô nhìn thấy ánh mắt của Cận Thủy Lan đang nhìn cô, có sự kỳ vọng mong manh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net