Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   "Nơi này không tồi!"

   Cầm trên tay ly trà sữa, hứng thú bừng bừng đi dạo tầng cao nhất khu cao ốc Yên Tĩnh. Nàng đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn phía dưới hồ cảnh cùng các mặt khác tầng lầu so với nơi này rõ ràng thấp bé hơn rất nhiều, Tô Thanh nói: "Hệ thống, cô xác định, chỉ cần tôi cùng Tiết Hâm thuận lợi ly hôn, hơn nữa để cô ấy đưa tôi 300 triệu. Là cô có thể đưa tôi trở về, không những vậy thời điểm tôi đi 300 triệu kia cũng đem đi theo được sao?"

  "Tôi xác định, chỉ cần cô vẫn luôn bảo trì nguyên chủ hình tượng cao lãnh, dưới tình huống không OOC quá nghiêm trọng, nguyên chủ vốn dĩ muốn sử dụng những thủ đoạn kia, hơn nữa thuận lợi cùng Tiết Hâm ly hôn, để cô ấy chủ động chia cho cô 300 triệu. Là tôi có thể đưa cô rời đi, còn có thể để cô mang theo 300 triệu!"

   Bên cạnh Tô Thanh, chậm rãi hiện ra một bóng dáng trong suốt. Người nọ cúi đầu uống trà sữa, thấy Tô Thanh có chút bình tĩnh quá mức, bổ sung gằn từng chữ nói: "300 triệu xem như là tiền vốn, quan trọng nhất là, lúc này cô đang kiếm tiền, thời điểm cô rời đi có thể mang theo. Cô ở bên này 1 năm, bên kia cô chỉ qua thời gian 1 ngày. Cô bên này giả thành Tô Thanh 2-3 năm, ở bên kia ngủ 2-3 ngày. Khi trở về rồi, cô chính là phú bà, này hẳn là không mệt đi!"

   "Không mệt, không mệt, từ lúc thấy phòng ở này, tôi biết mình đang kiếm lời!"

   Cái gì ABO, cái gì ngược luyến tình thâm, cái gì ly hôn, quan trọng bằng 300 triệu sao?

  Nghĩ đến chính mình cũng có vận tốt như vậy, Tô Thanh đang uống trà sữa cũng không chút nào che giấu lộ ra tươi cười.

   "Như vậy hợp tác vui vẻ, đợi lát nữa tôi sẽ đem ký ức nguyên chủ đưa cho cô. Này bổn tiểu thuyết cô cần thiết phải đi theo nguyên tác, lát nữa tôi đánh dấu chỗ quan trọng rồi truyền qua cho cô một lần. Cô chỉ cần làm theo, hảo hảo sắm tốt vai Tô Thanh là được rồi.

  Chúng ta theo cầu rất đơn giản, chỉ cần OOC không quá nghiêm trọng, cô chỉ cần diễn giống vai ác trong nguyên thư. Thuận lợi ly hôn, thuận lợi bắt lấy 300 triệu liền hảo. Mặt khác, vô luận cô làm cái gì chúng ta cũng không để bụng. Đương nhiên, tôi nói mặt khác là chuyện không trái với sự tình. Nếu cô lợi dụng thân phận người xuyên việt, làm ra nhiều chuyện khác người, kết quả cô cũng biết, tôi lúc trước đã nói qua."

   Chuyện mình đã làm sai, hệ thống bắt sai nữ xứng, thế nhưng vẫn dị thường kiêu ngạo.

  Tô Thanh cúi đầu uống trà sữa không để ý tới đối phương, đột nhiên trong đầu xuất hiện ký ức của một người khác, hơn nữa còn đánh dấu trọng điểm trong quyển sách { Hạ Tình Tình xinh đẹp } mà nàng xuyên qua, Tô Thanh mới lần nữa ngẩng đầu lên.

  Trong nháy mắt nàng ngẩng đầu, bên người nàng cái bóng hư ảo mơ hồ của hệ thống cũng nhanh chóng biến mất.

  Tô Thanh nguyên lai tên cũng gọi là Tô Thanh.

   Nguyên bản nàng ở thế giới kia, năm nay chỉ là một sinh viên năm 4, không lâu nữa sẽ tốt nghiệp như bao sinh viên bình thường.

   Nếu phải nhất định ở trên người nàng tìm kiếm cái gì, thì nàng cùng người khác không giống nhau ở chỗ, chính là nàng rất thích kiếm tiền. Mà bởi vì nguyên nhân trong nhà, nàng cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều là một người cực kỳ thiếu tiền, rất là thiếu tiền a.

 
   Phòng ở xinh đẹp rộng lớn như vậy, lúc nàng còn nhỏ, cũng được ở một nơi như vậy. Chỉ là thật tiếc, ba nàng đột nhiên phá sản, về sau nàng cũng không ở qua nơi như vậy nữa.

    "Thật tốt!"

   Ngồi trên sô pha, không nhúc nhích nhìn cảnh sắc mỹ lệ ngoài cửa sổ. Cuối cùng Tô Thanh lại nghĩ tới ngày hôm qua trước khi nàng đi ngủ, thấy bổn tiểu thuyết nọ.

   Tại đây bản tiểu thuyết thần kỳ bách hợp ABO, Tô Thanh có một người yêu rất có tiền Alpha. Đối phương có tiền có sắc cũng rất có thân phận, người nọ mặc dù cùng "Chính mình" kết hôn được 6 năm, người kia cũng không thuộc về nàng "Tô Thanh", người kia cũng không thích "Chính mình".

  Tại đây quyển tiểu thuyết gọi là {Hạ Tình Tình xinh đẹp}, Hạ Tình Tình là người yêu chân mệnh thiên nữ của Tiết Hâm, là một người rất thiên chân tiểu khả ái. Còn Tô Thanh nàng, kỳ thật chỉ là thế thân của người kia, chỉ là một ác độc nữ xứng thôi. Thời gian này, Hạ Tình Tình tạm thời còn lưu học ở nước ngoài. Chờ người kia về nước, nghêng đón Tô Thanh tự nhiên là chạy lấy người.

   Nghĩ đến trong nguyên tác, Tô Thanh tính cách lạnh băng băng, nữ chủ Tiết Hâm cơ hồ là cùng tính cách với nàng, Tô Thanh liền cảm thấy thú vị.

  "Muốn duy trì hình tượng cao lãnh, phải đi tranh giành tình cảm, ác độc, càn quấy. Khóc lóc khi ly hôn, quan trọng còn lấy được 300 triệu!"

  Yên lặng lập lại những chuyện mình cần phải làm, nhớ lại một chút ký ức quan trọng của nguyên chủ, Tô Thanh cầm túi xách ra cửa.

   Trong thang máy, nhìn khuôn mặt nguyên chủ cùng mình giống nhau như đúc xinh đẹp, Tô Thanh lại cảm thấy không thể tưởng tượng.

  Bên này nguyên chủ là bởi vì hệ thống nữ xứng, xảy ra kiểm tra đo lường sai lần nguyên nhân, cho nên bị hệ thống vô tình mạt sát.

  Sau khi mạt sát đối phương, hệ thống mới biết được mình đã lầm, cảm thấy đại sự không ổn, vội vàng tìm nàng.

   Nhưng nếu không có ngoài ý muốn này, nàng làm sao có thể biết được trên đời còn có chuyện như vậy. Nàng làm sao có thể, đột nhiên trúng như vậy vận tốt đâu!

   Nguyên chủ trong chuyện, gia thế cùng nàng cũng có chút giống nhau.

  Gia cảnh giống nhau đột nhiên sa sút, nhưng đối phương so với nàng còn may mắn hơn. Nàng trong nhà không có tiền, hoàn toàn không có tiền, bắt đầu khổ cực kiếm tiền nuôi gia đình. Còn nhà Tô Thanh này, tuy rằng cũng là phá sản không có tiền. Nhưng là ba mẹ nàng vẫn lợi dụng một chút nhân mạch trong tay, được ăn cả ngã về không đưa nàng vào giới giải trí.

   Giới giải trí tương đối thiếu Omega, đưa một Omega nữ vào giới giải trí, thật giống như là đem một tiểu sơn dương vô tội đưa đến trước mặt sài lang trong vườn bách thú.

  Nhưng chẳng có gì, bởi vì chuyện này, gia đình nguyên chủ không tuộc dốc nữa. Ít nhân vào giới giải trí vài năm, nguyên chủ đã giúp trong nhà trả tiền nợ, nàng cũng không thiếu ăn thiếu uống nữa.

   Chỉ là nàng là một Omega nữ, lại là lúc tuổi trẻ liền vào giới giải trí. Trong nhà bọn họ lúc trước cũng không tốt, thanh danh nguyên chủ cũng không còn tốt như ban đầu.

   Nhưng mặc dù không tốt, nguyên chủ vẫn là dựa vào quan hệ trước kia, làm quen được mẹ nữ chủ Tiết Hâm. Còn lợi dụng thân phận mẹ nữ chủ, cùng Tiết Hâm nhấc lên một chút quan hệ, thuận lợi rượu vào loạn tính. Ở 20 tuổi năm ấy, nguyên chủ ở giới giải trí lăn lộn được 5 năm. Thuận lợi rời vòng, trở thành Tiết gia tập đoàn phu nhân.

  Nàng cùng Tiết Hâm kết hôn được 6 năm, Tiết Hâm lúc sau cũng không chạn qua nàng. Trước sau cũng không có ở trước mặt người ngoài thừa nhận nàng, cũng không có mang nàng tham dự bất luận họp thường niên, hội nghị Tiết thị hay họp mặt gia đình. Nhưng dù vậy, nguyên chủ cũng không cảm thấy sao cả, cha mẹ nguyên chủ cũng cảm thấy không sao cả.

   Nếu không phải đột nhiên xuất hiện một Hạ Tình Tình, nếu không phải Tô Thanh ngoài ý muốn biết được, lúc trước Tiết Hâm cưới nàng là vì tên nàng có một chữ Thanh. Nếu không nàng lúc đó cũng sẽ không nổi điên, cũng sẽ không vứt bỏ chính mình hình tượng cao lãnh, mà làm ra nhiều hành động không lý trí điên cuồng để đối phó Hạ Tình Tình.

  Mà nếu không có lúc điên cuồng cuồng loạn đó, Tiết Hâm cũng sẽ không thấy nàng càng nhìn càng không vừa mắt, thậm chí cùng nàng ly hôn.

 

   "Nếu là mệnh, mặc kệ là tình yêu hay tình thân, cũng không có tiền!"

   Nhìn gương trong thang máy chỉnh chỉnh lại tóc, theo sau cầm túi xách hàng hiệu, dẫn giày cao gót, Tô Thanh tóc dài gợn sóng xinh đẹp, lay động đi ra ngoài.

   Nguyên chủ là phu nhân hào môn, không cần tự mình lái xe. Mỗi ngày ra ngoài, đều gọi điện cho tài xế Tiết gia, để bọn hắn tới đón.

  Nhưng Tô Thanh thích cảm giác tự mình cầm tay lái hơn, cho nên tự mình cầm túi xách xinh đẹp ngồi lên một chiếc taxi. Nàng nói tài xế đưa mình đến cửa hàng xe gần nhất.

  
  "Tiểu thư ngài hảo, xin hỏi ngài có yêu cầu gì?"

   Thế giới này cùng thế giới nguyên bản của Tô Thanh cũng không khác nhau là mấy, trừ bỏ nàng đoán được mùi vị tin tức tố, thì thế giới này cũng không khác thế giới kia là bao, ví dụ như nhãn hiệu xe cũng giống nhu. Ở đây dạo một vòng, Tô Thanh liền chỉ chỉ duy nhất chính mình quen mắt Audi.

   Ba nàng thích xe này, trước kia hắn cũng có vài chiếc xe như này. Về sau, ba nàng một chiếc xe cũng không còn.

  
   Hiện tại có phúc của vợ trước nguyên chủ, dù là xe 200 vạn, đôi nàng cũng không nháy trực tiếp trả tiền.

  
   Sau 2 giờ mua xe, Tô Thanh dưới sự trợ giúp hướng dẫn của nhân viên mua sắm, làm xông xuôi thủ tục.

Sau đó trước giờ tan tầm, nàng cũng liên lạc được người đại diện nguyên chủ Trần Tinh Trần đại tiểu thư. Thành công gọi được nàng tới, đến nhà hàng cơm Tây cạnh Mị Lực công ty giải trí.

"Tiết phu nhân, hôm nay mặt trời mọc đằng tây sao? Cô thế nào mời tôi đến ăn cơm, thật hiếm lạ nha!"

Trần Tinh là một Beta không có tin tức tố, ở thế giới này, Beta đông hơn Alpha cùng Omega. Ở xã hội này bọn họ hoàn toàn xứng đáng là lực lượng trung kiệt. Ở bên ngoài, rất nhiều người làm công đều là Beta không có tin tức tố quấy nhiễu.

Nhưng dù vậy, thế giới này mọi người đều sùng bái Alpha có sức mạnh cùng chỉ số thông minh cao. Mà đối với Omega, người nơi này mặc kệ là Alpha hay là Beta, đều có ý muốn bảo hộ cùng chiếm hữu dục.

"Này thì có gì mà hiếm lạ, em chỉ là đột nhiên nhớ tới người đại diện của em hảo tỷ tỷ, cho nên đến đây nhìn xem mà thôi!"

Đối với lời trêu chọc của người kia, Tô Thanh một chút cũng không để ý, chính mình đem cà phê mới đưa đến khuấy đều, gọi phục vụ tới gọi cơm.

"Tiểu thư hảo, xin hỏi các ngài muốn dùng gì?"

Tô Thanh gọi tới phục, nàng trước hướng phục vụ sinh chỉ chỉ Trần Tinh ngồi đối diện. Nhưng phục vụ sinh chỉ nhìn lướt qua Trần Tinh, trực tiếp đứng bên người nàng.

"Trước để vị tiểu thư đối diện gọi!"

Thấy đối phương không biết điều, Tô Thanh mở miệng nhắc nhở một câu.

"Nga, thật xin lỗi!"

Phục vụ sinh lập tức đứng bên người Trần Tinh, nhưng hắn đứng tư thế thật vi diệu, có chút ý tứ từ trên cao nhìn xuống Tô Thanh.

Trần Tinh gọi cơm, nhìn Tô Thanh mặc váy hai dây màu đỏ, Tô Thanh ngón tay quấn lấy một ít tóc xoăn trước ngực, lộ ra biểu tình bất đắc dĩ. Lắc lắc đầu, chị lập tức gọi cơm, gọi luôn bò bít tết Tô Thanh thích ăn nữa.

"Cảm ơn chị gái tốt, không nghĩ tới lâu như vậy rồi mà chị vẫn còn nhớ rõ khẩu vị em thích nhất!"

Hệ thống chỉ nói nàng ở trước mặt hai nữ chủ duy trì hình tượng, cũng không có nói nàng ở trước mặt người khác cũng phải bài ra bộ dáng thế nào. Mặc dù duy trì hình tượng, hệ thống cũng tận tình dùng hai chữ để nhắc nhở. Cho nên lúc này nhìn người đối diện mặc tây trang màu xanh, nhanh nhẹn, tóc ngắn tràn đầy tinh thần Trần Tinh, Tô Thanh muốn đùa một phen.

"Hảo, đã ngồi, đừng có giả vờ với tôi. Em là bộ dạng gì, tôi còn không rõ sao? Thừa dịp thức ăn còn chưa mang lên, em có chuyện gì liền nói đi!"

Tô Thanh 15 tuổi vào tay của mình, là chị đem người này từng bước từng bước đào tạo chỉ dạy tốt, sau đó đưa đến giới giải trí bạo hồng*.

(*): Rực rỡ nhanh và mạnh. Từ này hiện nay được giới trẻ Trung Quốc sử dụng với hàm ý chỉ ai đó đạt được thành công và nhanh chóng nổi tiếng sau một đêm.

Tuy nàng chỉ bạo hồng một năm, cũng không còn nhân khí nữa, sau lại liền gả cho người ta. Nhưng mặc dù như vậy, hai người vẫn như hình với bóng gần 5 năm. Cho dù Tô Thanh đã làm phu nhân nhà giàu, nhưng hai người trong một năm vẫn có thể gặp mặt vài lần. Nên Trần Tinh cảm thấy chính mình cũng có vài phần hiểu biết con người Tô Thanh, lúc nàu nhìn Tô Thanh khác thường tạo dáng õng ẹo, chị liền hỏi thẳng.

"Em muốn quay lại giới giải trí, Tinh tỷ chị có thể tiếp tục mang theo em không?"

Nghe Trần Tinh nói thẳng thắn, Tô Thanh liền ngồi ngay ngắn lại, cầm lên ly rượu vang đỏ trước mặt, dị thường hỏi.

"Ha hả!"

Trần Tinh bị lời của nàng chọc cười, cười một cái, chị nhắc nhở nói: "Tỷ tỷ, em năm nay cũng đã 26, như thế nào còn muốn vui đùa kiểu này. Em cảm thấy bọn tôi thiếu người sao? Trong tay tôi có rất nhiều thiếu nữ mười mấy hai mươi tuổi có thể ra mắt, tôi dùng em để hồ nháo sao? Hơn nữa em tính như thế nào nhậm chức? Dùng thân phận phu nhân nhà giàu của em xuất đạo sao? Em đã kết hôn rồi, em cảm thấy người ta sẽ thích em một bác gái phu nhân nhà giàu sao?

Quan trọng nhất, Tiết Hâm sẽ đồng ý để em hồ nháo sao? Chúng ta Mị Lực, cũng có cổ phần Tiết gia. Em lúc trước vì Tiết Hâm đến công ty tham gia họp thường niên, nên người mới đến tay em. Em không nên nói với tôi, mọi chuyện em đều quên hết đi? Ok, dù cho em quên thì tôi cũng sẽ không quên. Dù sao mối quan hệ này có liên quan đến tiền đồ và công việc của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không theo em hồ nháo!"

Có thể là bị Tô Thanh kích thích đến, Trần Tinh liền bùm bùm nói nhiều.

"Tuy em 26, nhưng em cũng còn trẻ tuổi. Tinh tỷ, nếu em nhớ không lầm, chị lớn hơn em 10 tuổi đi. Năm đó em 15, chị cũng đã 25. Bây giờ em 26, chị đã 36 rồi. Một a di 36 tuổi, đến nay vẫn chưa kết hôn, đến nay vẫn là một người đại diện cấp 4, chị có được cấp bậc này hẳn là dựa vào em cùng tuổi nghề đi lên đi? Vì em, nên chị mới có lần đầu tiên nhấm nháp qua tư vị người đại diện cao cấp, lần đầu tiên trải qua lương tháng trăm vạn. Cũng là vì em, khi chị đến công ty nói chuyện mới có chút tự tin đi!"

Vốn dĩ Trần Tinh luôn bình tĩnh lại lộ ra ánh mắt phẫn nộ và mất hứng, Tô Thanh ngửa đầu uống một ngụm rượu vang đỏ trong ly, theo sau tiếp tục tiếu ngữ doanh doanh nói tiếp: "Chị xác thực đã lớn tuổi không còn trẻ nữa, chỉ cần là người ở tuổi này. Quá 35 tuổi, sẽ có cái gọi mà nguy cơ tuổi tác và công việc. Nhưng em không phải, em năm nay chỉ mới 26 tuổi. Hơn nữa mấy năm nay, em còn đem mình bảo dưỡng rất tốt. Cho dù bây giờ em đi ra ngoài, nói mình là sinh viên, cũng sẽ không có người không tin.

Quan trọng nhất, em là Omega. Ở quốc gia chúng ta, Omega vốn dĩ đã rất ít. Omega có chút nhan sắc, chỉ cần có điều kiện, đã sớm đem gả đi, hoặc là bị người khác cưới rồi. Omega ở giới giải có mấy người? Cho dù có, nhưng người đó có xinh đẹp hơn em sao? Có thông minh hơn em sao?"

Trần Tinh nghe lời nói của nàng, chậm rãi cầm lên cốc cà phê nóng trước mặt, lộ ra bộ dáng trầm tư.

Vứt một cái mị nhãn cho nam nhân xa lạ vẫn đang nhìn mình, theo sau Tô Thanh tự mình lắc lắc ly rượu vang đỏ, ôn nhu nói tiếp: "Đến nỗi hình tượng mà chị nói, vì sao phải rối rắm như vậy. Nếu mọi người không thích bác gái, vậy gọi em một tiếng tiểu tỷ tỷ đi. Tiểu tỷ tỷ có kinh nghiệm, so với bác gái càng tốt hơn. Hơn nữa Tinh tỷ, chị không cảm thấy, sao với những thiếu nữ đơn thuần trong tay chị, em càng có hương vị càng có ưu thế hơn sao?"

Tô Thanh nói chuyện, dựa theo ký ức nguyên chủ, thử phóng thích một chút tin tức tố.

Nơi xa có một vị tiên sinh đang chơi dương cầm, bị rối loạn lên. Còn nam nhân xa lạ ngồi đối diện nhìn nàng, rượu đều đổ hết lên người, bối rối đứng lên phủi phủi rượu. Còn có cả hai phục vụ sinh bưng khai đồ ăn cũng khoa trương đụng vào nhau.

"Ha hả!"

Nhìn phản ứng khoa trương của mọi người, Tô Thanh cúi đầu nở nụ cười, sau đó nàng nhanh chóng thu hồi tin tức tố.

"Nhưng Tiết gia thì sao? Bọn họ sẽ không đồng ý để em làm loạn. Em như vậy xuất đầu lộ diện, đối với thanh danh gia đình của em không tốt!"

Tuy Beta không tin tức tố, nhưng mũi không có vấn đề, đôi mắt cũng không có vấn đề. Biết Tô Thanh đang hồ nháo Trần Tinh ngoài ý muốn hỏi từng câu một. Nhưng ngay sau đó, chị liền bắt được trọng điểm, tiếp tục cùng Tô Thanh nói.

"Đối với thanh danh gia đình ảnh hưởng? Thế giới này, quốc gia này, có mấy người biết em là vợ cô ấy?"

Suy nghĩ tới Trần Tinh còn đang rối rắm cái này, nghịch ly rượu vang đỏ trong tay Tô Thanh lộ ra nụ cười châm chọc: "Nếu như em nhớ không lầm, trước khi em gả cho Tiết Hâm. Chỉ cùng cô ấy lãnh một tờ hôn thú, ngay cả một cái hôn lễ cũng không có đi? Hơn nữa em cùng cô ấy kết hôn 6 năm, một tấm ảnh chụp chung cũng không có. Chúng ta thậm chí cũng không có cùng nhau xuất hiện trên truyền thông nào! Nếu đã như vậy, em sẽ ảnh hưởng đến ai đây? Quan trọng nhất, em chỉ là một người thế thân, chờ năm sau người yêu cô ấy trở lại, sớm hay muộn em cũng sẽ cùng cô ấy ly hôn. Nếu đã như vậy, em còn để ý cái gì?"

Trong bộ tiểu thuyết {Hạ Tình Tình xinh đẹp}, mặc kệ Tiết Hâm là vai chính, hay Tô Thanh là vai phụ, tính cách hai người đều cao lãnh giống nhau. Nhưng mặc dù cao lãnh giống nhau, thì vẫn có cái khác biệt.

Tiết Hâm cao lãnh, hẳn là thuộc về cái loại tự tin mười phần, tự cao tự đại lạnh lùng. Là chân chính quạnh quẽ cùng đối với sự vật xung quanh khinh thường nhìn lại.

Còn Tô Thanh, nàng cái gọi là cao lãnh, là vì khi tuổi còn trẻ đã cùng Tiết Hâm ly hôn. Về sau phát hiện Tiết Hâm không để ý tới nàng, phát hiện Tiết Hâm và người nhà cô không chào đón nàng, cũng không thèm để ý nàng. Cho nên vì bảo vệ chính mình, vì mặt mũi của mình nàng chỉ giả vờ cao ngạo lạnh lùng mà thôi.

Trong lòng nghĩ như vậy, Tô Thanh lộ ra một chút tự giễu và nụ cười miễn cưỡng. Nhìn thấy nàng như vậy, nguyên bản vẫn đang tìm lý do để cự tuyệt nàng Trần Tinh cũng không cự tuyệt nữa, vội nàng sốt ruột nói: "Sao lại như vậy? Cái gì thế thân? Cái gì ly hôn? Hai người không phải rất tốt sao? Sao lại thành như vậy!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt