Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Chuyện này em nghĩ không nên nói nhiều, hiện tại em chỉ nghĩ lần nữa trở lại. Sau đó kiếm tiền, kiếm thật nhiều thật nhiều tiền!"

Trong khi Trần Tinh đang kích động hỏi chuyện, Tô Thanh chỉ cúi đầu không nói thêm gì nữa. Nhưng cũng không thể dùng miệng nói, chỉ có thể dùng biểu cảm trên mặt và hành động để biểu đạt ngôn ngữ. Tô Thanh biết nguyên chủ là diễn viên nên liền cúi đầu diễn một chút.

"Ai!"

Nếu nói vừa rồi Tô Thanh là một con khổng tước xinh đẹp cao ngại, bây giờ nàng lại ư rũ cúi đầu cụp đuôi. Nhìn giống người bị đánh gãy cánh đứng dậy không nổi.

Nhìn Tô Thanh như vậy, vừa rồi bị nàng nhắc đến tuổi tác, Trần Tinh tức giận đả kích nàng bây giờ trong lòng liền cân bằng lại. Đợi cảm giác trong lòng cân bằng không sai biệt lắm, chị liền suy nghĩ đến chuyện Tô Thanh vừa nói.

"Em thật sự mặc kệ người nhà bên kia thật sao? Nhưng còn Tiết tổng thì sao? Nếu cô ấy biết chuyện này của em, tức giận thì sao? Có thể hay không ——"

Tiết gia ở thành phố tài lực và địa vị rõ như ban ngày, sợ mình bị liên lụy, Trần Tinh vừa rồi rất động tâm bây giờ có chút do dự.

"Chị yên tâm, sẽ không có vấn đề gì cả. Cái bọn họ để ý không phải là em mà là thanh danh Tiết gia. Nhưng nếu em không làm con dâu Tiết gia nữa bọn họ sao có thể quản được em nữa!"

Tiết Hâm trong trí nhớ nguyên chủ, cô ấy là người biết giữ thân phận, cuối cùng là khẳng định cô ấy sẽ không quản mình nhiều, cho nên Tô Thanh rất chắc chắn gật đầu.

"......."

Trần Tinh vẫn còn chút do dự, nhưng nhìn Tô Thanh đối diện đã quyết định xong. Nghĩ đến hiện tại chính mình ở công ty đang gặp khó khăn, cuối cùng chị vẫn là nghĩa vô phản cố* gật đầu.

(*): Làm việc nghĩa không chùn bước.

"Được, tôi đã hiểu ý của em, tôi trở về liền cùng Trần tổng nói chuyện này."

Nghiêm túc mà nói, Tô Thanh cũng được xem như bà chủ lớn công ty. Tiết thị dù sao cũng là cổ đông lớn thứ hai công ty, năm đó vì chuyện Tô Thanh ngủ với Tiết Hâm, nên Trần tổng và Tiết tổng mới có một chút khoảng cách. Cho nên chuyện Tô Thanh muốn gia nhập giới giải trí trước hết phải hỏi qua Trần tổng. Còn nếu Trần tổng không đồng ý, các nàng phải nghĩ cách khác.

Trần Tinh không phải người không có đầu óc, chị nếu không có đầu óc, lúc ấy sẽ không đem Tô Thanh đẩy ra, còn để nàng bạo hồng suốt một năm.

Nhưng lúc đó chị tương đối xui xẻo, thật vất vả phí nhiều thời gian mới bồi dưỡng ra một Tô Thanh, Tô Thanh cũng không muốn ở giới giải trí lâu, nàng kia chỉ xem đây là một ván cầu.

Cho nên nguyên chủ không lý trí, không phối hợp. Con đường ở giới giải trí của các nàng cơ hồ là vừa ra mắt, thì đã hết. Sau đó Tô Thanh rời giới giải trí, Trần Tinh thì dẫn dắt người khác, làm lại từ đầu. Nhưng không biết vì vận khí hay nguyên nhân nào khác, chị 6 năm cực cực khổ khổ đưa người ra mắt, đều bởi vì đủ loại nguyên nhân, mà không đạt được độ nóng như Tô Thanh lúc trước.

Trong lòng Trần Tinh thầm cân nhắc, Tô Thanh thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười cảm ơn.

Ngay lúc này phục vụ cũng bưng đồ tới, Tô Thanh và Trần Tinh vừa ăn vừa nói chuyện.

Buổi cơm chiều này, hai người ăn đến một tiếng rưỡi. Trong lúc ăn cơm, Trần Tinh lại hỏi Tô Thanh một chút chuyện. Tô Thanh thấy vậy thì bảo đảm một trận, cuối cùng mới đem người trấn an tốt.

Hai người sau khi ăn xong, người trả tiền đương nhiên là phu nhân nhà giàu có tiền Tô Thanh.

Lúc sắp thanh toán thì Tô Thanh mới biết, hóa đơn của các nàng đã được bàn đối diện cái kia 250 ( đồ ngốc ) trả rồi.

Vừa rồi uống rượu đổ vào áo 250 ( đồ ngốc ), lúc này thấy Tô Thanh các đi đến, liền tiêu soái giơ ly lên.

"Bàn kia bao nhiêu?"

Chính mình đã thật lâu chưa uống qua rượu vang đỏ, thật lâu chưa trải qua cảm giác người có tiền. Cho nên trước khi Trần Tinh đến đây, Tô Thanh liền sảng khoái gọi một chai rượu vang đỏ 3 vạn. Nàng không hiểu về rượu vang, cũng không biết niên đại rượu vang đỏ này đã bao lâu, chỉ là nhìn giá cả mà gọi. Một chai rượu vang đỏ 3 vạn hơn nữa vừa rồi còn gọi cái gì gan ngỗng, trứng cá muối, có cái ít nhất 5,6 vạn.

Vừa rồi sở dĩ Tô Thanh nhìn hắn, chỉ là vì thấy hắn lớn lên không tồi, lại kỳ quái nhìn chằm chằm nàng. Nàng cho rằng nguyên chủ lúc trước quen biết hắn, cho nên nàng mới phản ứng hắn một chút. Lúc này, lần nữa quét mắt liếc nhìn đối phương, Tô Thanh trực tiếp hỏi phục vụ sinh.

"Vị tiên sinh kia gọi rượu đắt hơn ngài một chút, hơn nữa bọn họ là hai người cho nên chi phí tổng cộng 7 vạn 5000!"

Ý thức được Tô Thanh muốn làm gì, phục vụ lập tức cầm máy tính báo ra giá tiền chính xác.

"Thanh toán bàn kia giúp tôi!"

Hệ thống chỉ nói thời điểm nàng rời đi, có thể lấy đi số tiền hiện tại nàng có, cùng 300 triệu Tiết Hâm bồi thường cho nàng. Cũng không có nói nàng có thể mang đi, tiền trong thể ngân hàng của nguyên chủ. Cho nên lúc phục vụ báo giá tiền Tô nhanh nhẹn lấy ra thể màu đen đưa cho phục vụ

Thế giới này, cùng thế giới kia của nàng không khác mấy. Các loại thanh toán tiền có thể dùng điện thoại để trả.

Lúc này Tô Thanh lấy ra chiếc thẻ đen đại biểu cho thân phận tôn quý của mình.

Nguyên chủ là vợ Tiết Hâm, tuy Tiết gia chướng mắt nàng, tuy rằng ngày thường Tiết Hâm nhìn Tô Thanh tựa như nhìn không khí. Nhưng về chuyện tiền bạc, nhà bọn họ chưa bao giờ cắt xén tiền nguyên chủ. Vừa rồi Tô Thanh đã hoa 200 vạn, giờ tiếp yục ở trước mặt người khác trang bức*

(*): Là có tiền, có quyền có thực lực nhưng giả nghèo giả khổ, yếu ớt đến 1 lúc nào đó mới có thể hiện ra để áp bức người khác.

"Được, mong ngài chờ một lát!"

Loại thể ngân hàng này có vô hạn tôn quý, đây là loại thẻ có thể nhìn ra được thân phận khách hàng. Nhìn lướt qua vị khách nam đang trợn mắt há mồm, phúc vụ tiểu ca liền cho Tô Thanh mặt mũi, khom lưng vươn hai tay tiếp Tô Thanh thẻ ngân hàng.

"......."

Không nghĩ tới bây giờ Tô Thanh, khoe sự giàu có so trước kia còn dữ dội hơn. Cười nhẹ một cái, Trần Tinh liền tùy ý Tô Thanh muốn làm gì thì làm.

Sau khi hai người thanh toán xong, cũng không nói thêm cái gì nữa. Nắm tay nhau, ngửa đầu ưỡn ngực đi ra cửa.

Tô Thanh dáng người cao gầy, dung mạo số một số hai đại mỹ nhân, cũng là một trong những Omega nữ ít ỏi. Tuy Trần Tinh thích nam nhân, nhưng dù vậy, chị cũng có tâm từ hư vinh của Beta. Nhìn Tô Thanh mặc váy hai dây màu đỏ đuôi cá, kéo cánh tay của chị quyến rũ đi trên đường. Chị cũng giống trước kia trong lòng vô cùng đắc ý và kiêu ngạo.

"Chết tiệt!"

Không nghĩ tới chính mình sẽ gặp phải chuyện như vậy, giúp Tô Thanh trả tiền hóa đơn còn bị nàng trả ngược lại Cao Hạc kinh ngạc không thôi. Sau khi kết thúc bữa tối với khách hàng lớn, hắn liền gọi ngay cho Tiết Hâm.

"Bạn già, cậu đoán xem tôi vừa rồi ở nhà hàng gặp ai?"

Đầu dây bên kia không có người trả lời, Cao Hạc quen thuộc cô cũng không có ngừng lại tiếp tục hưng phấn nói: "Tôi đụng phải cô vợ Tô Thanh của cậu, nàng vừa rồi ngồi bàn đối diện tôi cùng người quen ăn cơm đó. Cậu có phải đang nói tôi gặp vợ cậu cũng không có tỏ vẻ gì phải không? Không phải nha, tôi thừa dịp các nàng ăn cơm nói chuyện phím lặng lẽ đi trả tiền hóa đơn, hảo gia hỏa, tôi chân trước vừa đem hóa đơn nàng thanh toán. Kết quả người ta chân sau liền trả lại tiền hóa đơn của tôi, làm tôi thật xấu hổ a!"

Cao Hạc đang lái xe bùm bùm nói, Tiết Hâm ở đối diện nghe một hồi mới có phản ứng: "Cậu ở đâu nhìn thấy nàng?"

"Sát bên cao ốc Mị Lực của các cậu đó,  nhà hàng cơm Tây nổi tiếng, nhà hàng tên Hạnh Phúc. Hảo gia hỏa, vợ cậu thật là xinh đẹp a, không chỉ xinh đẹp mà nhìn còn rất cay nha." Về chuyện Tô Thanh trước mặt người khác phóng thích tin tức tố Cao Hạc khó mà mở miệng nói được, cho nên hắn cũng không có nói.

Cẩn thận quan sát tình hình giao thông phía trước, xe phía trước rốt cuộc cũng chạy. Cuối cùng Cao Hạc cũng chậm rãi nói đến trọng điểm: "Ai, tôi nói nè bạn già, chuyện các cậu đến cuối cùng là sao a?"

Đầu dây bên kia Tiết Hâm như cũ không có phản ứng, Cao Hạc nhìn phía trước thấy nhiều không trách nói: "Cũng đã 6 năm rồi, cậu còn không chịu đem nàng giới thiệu cho chúng ta. Tôi vừa rồi nâng ly cùng nàng chào hỏi, nàng rõ ràng không quen biết tôi. Sau lại tôi trước thanh toán cho nàng, nàng liền nhanh chóng đem hóa đơn của tôi trả ngay. Đây rõ ràng là cùng tôi phân rõ quan hệ, đem tôi biến thành đăng đồ tử như những kẻ ngoài kia muốn theo đuổi nàng. Nhóm anh chị em chúng ta, cũng đã quen biết nhau 30 năm. Cậu nói thật với tôi đi, cậu có phải vẫn nhớ Tình Tình không?"

"......."

Người đầu dây bên kia như cũ không lên tiếng, nghe bên kia tiếng lật giấy sàn sạt. Rốt cuộc Cao Hạc cũng không nhịn được nữa, thành tâm thực lòng khuyên: "A Hâm cậu nghe tôi khuyên câu, đừng như vậy nữa. Cậu nếu có chút thích vợ mình, thì phải đối tốt với người ta, phải cùng nàng thử bên nhau một chút. Nhưng nếu cậu thật không thích người ta, vậy thì dứt khoát chút, sớm cùng nàng li hôn. Như vậy, đối với cậu, với cô ấy, với Tình Tình đều tốt. Vì chuyện cậu kết hôn, mà Tình Tình bây giờ vẫn tránh ở nước ngoài không muốn về. Cậu như vậy, do do dự dự, thật không minh bạch, tôi cũng thay cậu rốt ruột ——"

Cao Hạc ở bên kia lớn tiếng khuyên, nguyên bản Tiết Hâm không sao cả nghe hắn nói. Nhưng là nghe nghe một hồi, cô không cách nào tiếp tục việc trong tay được nữa.

"Tôi đã biết, tôi sẽ nhanh chóng xử lý tốt chuyện tôi bên này."

Đời người có mấy cái 6 năm, nghĩ đến tính cách Tô Thanh, nghĩ tới cô và Tô Thanh 6 năm sinh hoạt hôn nhân. Lại nghĩ đến đã nhiều năm rồi cô chưa gặp lại mối tình đấu, cuối cùng Tiết Hâm nghiêm túc đáp ứng Cao Hạc.

Bởi vì Cao Hạc đột nhiên gọi điện đến, sau khi kết thúc công việc trong tay. Tiết Hâm cách 6 tháng, lần nữa nổi lên ý nghĩ muốn qua bên kia nhìn xem một chút. Không chỉ có như thế, trước khi rời văn phòng, cô theo thói quen cầm theo đơn li hôn chính mình đã sớm chuẩn bị tốt.

"Tiết tổng, ngài muốn đến chỗ phu nhân sao?"

Vì Tiết Hâm đã hơn nửa tháng không có đến bên kia, cho nên sau khi cô lên xe, đột nhiên nói một câu đi Yên Lặng cao ốc. Tài xế còn tưởng mình nghe nhầm, liền hỏi lại.

"Phải, là đi Yên Lặng cao ốc!"

Biết tài xế vì sao kinh ngạc như vậy, ngày thường không nói nhiều lắm Tiết Hâm lại lặp lại lần nữa.

'Vâng, tôi đã biết. Tiết tổng bây giờ vừa vặn là thời điểm tan tầm, đường có chút kẹt xe. Nếu ngài mệt mỏi, có thể nghỉ ngơi một chút. Đến nơi rồi, tôi sẽ gọi cô!"

Tiết Hâm trả lời lần hai, tài xế ý thức mình lắm miệng. Lập tức cứu bổ hai câu, sau đó liền an an tĩnh tĩnh lái xe.

Tiết Hâm hiện tại là người thừa kế duy nhất Tiết gia, là người mà toàn bộ Tiết thị tập đoàn nhờ cậy vào. Thân phận như vậy, Tiết gia không có khả năng không quan tâm đến an toàn của cô. Xe bọn họ vừa chạy đi, đằng sau cũng có mấy chiếc xe vệ sĩ đuổi theo.

Mấy chiếc xe, chậm rãi chạy trên đường lớn thành phố.

Nhìn lướt qua dòng xe đen nghìn nghịt bên ngoài, Tiết Hâm ngồi ghế sau dựa vào cửa sổ, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Sau khi nhắm mắt lại, trong đầu cô lần nữa xuất hiện những lời bạn tốt vừa rồi nói. Vì bạn tốt nói những lời đó, cô tự nhiên nhớ tới cô vợ Tô Thanh của mình.

Đối với Tô Thanh, cô cũng không muốn thừa nhận thân phận của nàng. Nhưng cố tình, ở buổi tiệc kia nàng lại mưu kế chuốc say mình. Cô không chỉ ngủ với nàng, mà còn là đánh dấu hoàn toàn.

Xã hội này vốn đã ít Omega, Omega nữ càng là khan hiếm. Cô ngủ với nàng, còn đáng dấu nàng. Ba mẹ nàng lại từng là bạn ba mẹ mình, cuối cùng cô không thể không cưới nàng.

Khi cô cưới Tô Thanh, lúc ấy liền hạ quyết tâm, sau này sẽ không chạm vào người kia dù chỉ là một ngón tay, cũng tuyệt đối sẽ không cho đối phương sắc mặt tốt.

Tuy Tô gia sau này gia đạo sa sút, nhưng bản chất Tô Thanh cũng là được nuông chiều lớn lên. Nàng sau khi trở thành minh tinh, lại được nhiều Alpha và Beta truy phủng. Cho nên lúc đó cô liền chắc chắn rằng, chỉ cần cô luôn đối với Tô Thanh như vậy. Nàng kia nhất định sẽ chịu không nổi, khẳng định sẽ cùng cô khóc nháo không ngừng, khẳng định sẽ là người đầu tiên nói muốn ly hôn. Nhưng là, biểu hiện của Tô Thanh, đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.

Một thiếu nữ 20 tuổi, mặc kệ cô đối với nàng thế nào, nàng đều không có phản ứng gì. 20 tuổi mỗi tháng đều phải trải qua tình triều kỳ của Omega, cô 6 năm không chạm vào nàng , nàng vậy mà đều nhịn xuống. Trừ bỏ ngẫu nhiên mặt lạnh, bên ngoài có vẻ không đủ nhiệt tình. Mấy năm nay, cô không tìm được một chút sai lầm nào của Tô Thanh, cũng không có cơ hội nói chuyện ly hôn.

Tô Thanh sinh hoạt đơn giản, trừ bỏ đi theo mẹ cô tham gia một ít tiệc nhỏ ở Tiết gia, trừ bỏ ngẫu nhiên về nhà bồi ba mẹ. Thời gian còn lại, nàng tựa hồ cũng chỉ biết đi dạo phố, mua sắm, mỹ dung tập thể hình. Ngay cả bạn bè, nàng đến nay liên lạc cũng chỉ có người đại diện Trần Tinh.

Như vậy một Omega xinh đẹp lại an phận thủ thường, trừ bỏ khuyết điểm từng vào giới giải trí, thì không còn khuyết điểm nào nữa.

Như vậy một nữ Omega xinh đẹp, hẳn là cô vợ được đại bộ phận Alpha và Beta tha thiết ước mơ đi. Nhưng đáng tiếc trong mắt Tiết Hâm cô, từ lần đầu tiên nàng dám can đảm tính kế mình, thì cô cũng đã hoàn toàn loại bỏ nàng tư cách làm vợ mình.

Lúc đó nếu không phải cô vừa vào Tiết thị, căn cơ không đủ. Nếu không phải ba mẹ mình, bị ba mẹ Tô Thanh thuyết phục, luôn buộc lời nói cô. Thì cô căn bản sẽ không cưới Tô Thanh, ngay cả liếc nhìn cũng không muốn nhìn nàng một cái.

Hiện tại, tựa như Cao Hạc nói vậy, các nàng xác thật không cần vẫn dây dưa dây cà như vậy, dựt khoát càng sớm càng tốt.

Tiết Hâm bên trong mặc áo sơmi trắng tơ lụa, bên ngoài khoát vest đen tây trang cùng màu với quần dài. Ngồi phía sau, lẳng lặng nhắm hai mắt, cân nhắc một hồi.

Thấy xe phía trước vẫn chưa chạy, tài xế vừa rồi nói hơi nhiều, lúc này trong lòng vô cùng khẩn trương sợ hãi. Vì sợ hãi, hắn liên tục nhìn vào kính xe, nhìn lướt qua mặt Tiết Hâm.

Vị này ở công ty dung mạo số một số hai, tính tình cũng số một số hai nữ tổng tài. Lúc này biểu tình trên mặt không có sinh khí cũng không có không kiên nhẫn, tài xế mới trộm thở dài nhẹ nhõm một hơi, chậm rãi theo chiếc xe phía trước từ từ chạy đi

Từ Tiết thị đến Yên Lặng cao ốc, cũng không xa, nếu không kẹt xe, bình thường chạy hơn 10 phút là tới. Nhưng hôm nay bọn bọn đi vừa vặn là lúc tan tầm, cho nên lộ trình chỉ hơn 10 phút, bây giờ bọn họ đi hơn 1 tiếng mới tới.

Bởi vì không lý do mà lãng phí hơn 1 tiếng, sắc mặt Tiết Hâm càng thêm khó coi.

Thấy trên mặt cô một chút tươi cười cũng không có, đi theo bên người cô trợ lý riêng, vệ sĩ, tài xế, toàn bộ đều khẩn trương sợ hãi lên.

"Tiết tổng, có cần tôi điện thoại trước cho phu nhân không?"

Tất cả mọi người đang sợ hãi, trợ lý riêng Tiết Hâm xung phong bước ra. Một bên ấn thang máy, một bên xin chỉ thị.

"Không cần!"

Tâm tình không tốt, Tiết Hâm không muốn nói chuyện. Trong lúc cô trầm mặc, vệ sĩ đi theo bảo vệ phía sau.  Không dám thở mạnh, cái gì cũng không dám nói.

Tô Thanh hiện tại ở phòng cao nhất tòa nhà này, phía trên chỉ có một thang máy. Trong thang máy cũng không có ai, cho nên đám vệ sĩ, liền bảo hộ Tiết Hâm nhanh chóng lên tầng 36.

"Các cậu không cần vào, ở bên ngoài chờ đi!"

Vừa ra thang máy, đập vào mắt là một hàng ghế dựa lớn có thể chứ hai mươi mấy người. Đem đám người lưu lại ngoài cửa, đi vào phòng tân hôn ba mẹ đã tặng cho cô và Tô Thanh.

Tiến vào phòng, chưa đi được vài bước, cô liền thấy được người cô muốn tìm.

Trong không khí tất cả đều là nồng đậm vị bia và đồ nướng BBQ, người kia nằm trên sô pha phòng khách, ôm chai bia, hô hô ngủ. Kế người nữ nhân lôi thôi này trên bàn còn để đầy các loại đồ nướng BBQ rẻ tiền, vừa rồi tâm tình không tốt thấy cảnh này Tiết Hâm liền nhíu mày.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt