Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tiết Hâm từ nhỏ đến lớn đều bị người trong nhà quản, thức ăn đều là đồ dinh dưỡng nhất. Mặc dù cùng Tô Thanh kết hôn nhưng chỉ sống một mình, ẩm thực cũng là người hầu trong nhà quản. Sau khi đi theo Tô Thanh ăn mấy ngày cơm hộp, cô giống như đã học hư.

Đêm qua, Tô Thanh người ăn uống rất thanh đạm, lại đặt BBQ nướng và bia.

Cho nên Tiết Hâm đầu óc có vấn đề, hơn nửa đêm về tới nhà. Không hiểu là bị làm sao, cũng đặt một phần giống hệt nàng.

Hơn nửa đêm cô nhận được đồ ăn, lúc đang ngồi ở phòng khách ăn, lại bị d8 Ngô đi tiểu đêm phát hiện.

Đã một thời gian, cô đã không ăn món dì Ngô làm. Gần nhất buổi tối xã giao nhiều, thứ hai lượng cơm cô ăn cũng không nhiều. Trên cơ bản, chỉ cần đi ra ngoài hoặc là đi xã giao, cùng lắm cô chỉ ăn hai chén, cơ bản cũng đã no. Về nhà, cô tự nhiên sẽ không ăn món dì Ngô đã làm. Thời gian gần đây, cô đi theo Tô Thanh ăn những món thất thất bát bát, cuối cùng phụ một phen ý tốt của dì Ngô.

Tiết Hâm không có đem chuyện ăn cơm, đặt quá nặng. Nhưng dì Ngô đã chiếu cố cô mười mấy năm, nghe nói là vì luyến tiếc cô, mới không chịu về hưu bây giờ giống như bị đã kích lớn. Ngày hôm sau, trong lúc đang mở họp. Cô nhận được điện thoại của quản gia Tần, hắn điện chỉ để nói việc dì Ngô tìm hắn đòi nghỉ việc.

"Tiểu thư, cô xem làm sao mới tốt bây giờ? Có muốn tôi khuyên nhủ, hoặc là chờ buổi tối tiểu thư về, cô lại hảo hảo khuyên nhủ dì Ngô. Dì Ngô cũng sắp 60 rồi, nếu không vì luyến tiếc cô, lo lắng cho cô, bà ấy đã sớm về nhà chăm cháu trai rồi. Bà ấy đối với tiểu thư rất dụng tâm——"

"Vậy để bà ấy đi đi, cho bà ấy hai tháng tiền lương. Nói với bà ấy nhà chúng ta không ép bà ấy để bà ấy về nhà an hưởng tuổi già, còn có chú Tần công việc của tôi rất bận, về sau những việc nhỏ như thế này chú chỉ cần nói với mẹ tôi là được."

Tiết Hâm chán ghét những người như vậy, nói cái gì mà vì cô, như này như nọ, thế này thế kia. Từ nhỏ bên người của cô, vô luận là tài xế, trợ lý hay là bảo tiêu đi nữa, đều có rất nhiều người. Chỉ cần những người này đối với cô tốt, thì cô sẽ có qua có lại, cũng sẽ đối với những người này tốt. Mặc dù như vậy, ở nơi này của cô, tài xế là tài xế, bảo tiêu là bảo tiêu, trợ lý là trợ lý.

Bảo mẫu trong nhà cũng vậy, mặc kệ bà ấy đối cô tốt cỡ nào, thì bà ấy cũng chỉ là một người làm lãnh tiền lương nhà cô mà thôi. Cô trả tiền, bà ấy phục vụ. Cô một tháng trả cho dì Ngô gần 2 vạn tiền lương, bà ấy mỗi ngày nấu hai bữa cơm, quét dọn phòng một chút cho cô. Đây là niệm tình bà ấy tốt, chứ không phải là tìm một tổ tông và tìm việc làm gánh nặng cho mình. Cho nên khi quản gia điện nói cô tan làm về khuyên nhủ bà ấy, nói bà ấy vì cô trả giá thế nào. Cô liền không chút do dự nói thẳng, sau đó nhanh chóng tắt máy.

Một tập đoàn lớn như vậy, lại vì một bảo mẫu nấu cơm mà làm chậm trễ 3p. Trong lòng có chút tức giận, Tiết Hâm ném điện thoại lên bàn, để mọi người tiếp tục mở họp.

Sau khi hội nghị kết thúc, Tiết Hâm truyền lệnh cho bí thư Vương, tìm một giúp việc cho cô.

"Lần này tìm người trẻ một chút, đừng làm ra vẻ như vậy nữa."

Người lớn tuổi, thường tự cho là đúng rất ít khi thấy mình có lỗi. Ném xuống yêu cầu cho bí thư xong, Tiết Hâm cũng không quản việc này nữa.

Bởi vì dì Ngô đi rồi, bí thư Vương cũng chưa tìm được người nấu cơm thích hợp. Cho nên buổi tối phải ăn gì đó, Tiết Hâm phá lệ ỷ lại Tô Thanh.

Cô âm thầm gửi kỳ vọng cao ở chỗ Tô Thanh, nhưng mà Tô Thanh người được cô gửi kỳ vọng cao. Từ ngày đó, bắt đầu ăn chay.

Đúng vậy, ngày hôm đó sau khi ăn một đống đồ nướng BBQ và bia. Qua ngày hôm sau, Tô Thanh đặt thức ăn toàn là trái cây thập cẩm, salad rau dưa không.

Tiết Hâm là người không quá chú ý với việc ăn cơm, cô có chút ngại phiền toái, cũng có chút khó khăn trong việc lựa chọn. Cho nên thấy Tô Thanh đặt món nào, tuy rằng cô có chút cạn lời, nhưng cũng chọn giống nhau.

Lúc đầu mới ăn rau, ăn trái cây thôi, cô cũng không có cảm giác gì.

Nhưng sau khi liên tục một tuần, Tiết Hâm cũng không chịu nổi nữa.

Ngay lúc Tiết Hâm thật sự chịu không nổi nữa, tính buổi tối ra ngoài ăn cơm. Thì bí thư Vương đưa điện thoại cho cô, nhìn Weibo của hắn, là hot search Tô Thanh tham gia tiết mục 《 Ngôi Sao Bình Phàm Nhất》. Phía dưới có một tấm hình, Tô Thanh xinh xinh đẹp đẹp tinh tinh thần thần, rõ ràng so với mấy ngày trước gầy hơn để chụp ảnh. Tiết Hâm liền hiểu ngay, vì sao Tô Thanh gần đây ăn trái cây và rau.

Rõ ràng hai người đều ăn rau, cô mới ăn có mấy ngày, cảm xúc đã tới đỉnh điểm, có loại cảm giác sắp mọc cánh thành tiên. Nhưng Tô Thanh thật đáng sợ, nàng ngược lại càng ăn càng lên tinh thần.

Tiết Hâm lướt điện thoại của bí thư Vương, không ngừng đem tấm hình kia của Tô Thanh, phóng lớn lại phóng lớn.

Ảnh chụp được cô phóng to lên, tóc dài vốn uốn quăn của Tô Thanh, nay bị kéo thẳng. Mà mái tóc kéo thẳng này của nàng, nhìn trẻ hơn 2 3 tuổi so với lúc trước.

Ngón tay Tiết Hâm đặt ở trên, ánh mắt cô từ làn da trẩng noãn của Tô Thanh lướt qua, cô không nhìn đôi môi hồng hào như là ăn thạch trái cây của Tô Thanh, cô cũng không nhìn vòng eo tinh tế của nàng.

Cô chỉ nhìn chằm chằm đôi mắt Tô Thanh, trong ảnh chụp đôi mắt Tô Thanh hơi nheo lại. Bởi vì cười, nên hơi híp mắt lại, cô có thể nhìn thấy cả mấy nếp nhăn nhỏ khi Tô Thanh cười.

Đôi mắt khi cười lại có nếp nhăn, rõ ràng là không tốt. Hơi nghiêng đầu mỉm cười, trong mắt cô, đây là hành động rất ngốc. Nhưng giờ phút này, cô nhìn Tô Thanh cười, trong mắt tựa như có biển sao trời mênh mông, nửa ngày không có phản ứng.

"Tiết tổng, có muốn đem hot search này xử lý không. Ảnh chụp này của phu nhân, sớm muộn gì cũng sẽ truyền tới  Minh Nguyệt Loan."

Bí thư Vương trộm đưa ảnh chụp cho cô xem cúi đầu chờ thật lâu, thấy bà chủ nhà mình vẫn chưa đưa ra chỉ thị nào, hắn liền cẩn thận hỏi.

"Minh Nguyệt Loan?"

Tiết Hâm đang xem ảnh chụp, lúc này mới phản ứng lại.

Minh Nguyệt Loan là nơi ba cô đang dưỡng thân thể, mấy năm trước tim ba cô xảy ra vấn đề. Liền đến Minh Nguyệt Loan an dưỡng, chưa từng bước ra khỏi cửa, cũng không để ý thế sự. Đây cũng là một lý do khác cô không dám trắng trợn táo bạo, cùng Tô Thanh nháo ly hôn. Dù sao ba cô thích Tô Thanh, là chuyện mọi người rõ như ban ngày. Cho nên mặc kệ thế nào đi nữa, cô cũng không muốn vì chuyện ly hôn, mà kích thích tới người ba mỗi năm bị bệnh, phải an thể thân thể của mình. Về chuyện ly hôn, tốt nhất là Tô Thanh tự mình đồng ý, hai người tâm bình khí hòa mà ly hôn.

"Đừng làm gì hết, thuận theo tự nhiên đi!"

Chính mình đồng tình Tô Thanh, theo Tô Thanh ăn tối mấy lần, cũng không có nghĩa là cô thích Tô Thanh. Cho nên lúc này, Tiết Hâm bình tĩnh dị thường. Cô trả điện thoại lại cho bí thư Vương, không để ý tới nữa. Cúi đầu tiếp tục xem tài vụ, báo cáo tiền lời tháng này của công ty.

Mặc dù là như vậy, buổi chiều về nhà. Ngồi ở trong xe rồi, có chút rãnh rỗi. Tiết Hâm lấy ra điện thoại, nhịn không được lần nữa đăng nhập Weibo.

Trên Weibo, hot search Tô Thanh muốn tham gia tiết mục《 Ngôi Sao Bình Phàm Nhất 》. Vẫn còn ở đầu bản, vừa thấy liền biết hoa tiền.

Tiết Hâm nhìn Weibo kia, theo Weibo đó, tìm được Weibo cá nhân của Tô Thanh.

Ở Weibo cá nhân của Tô Thanh, quả nhiên, nàng thừa nhận muốn trở lại giới giải trí, hơn nữa xác định sẽ tham gia chương trình《 Ngôi Sao Bình Phàm Nhất 》. Phía dưới dòng chữ đó, Tô Thanh còn đăng thêm mấy tấm ảnh nàng mới chụp đây.

Tiết Hâm nhìn mấy tấm hình kia, do dự thật lâu. Ma xui quỷ khiến xin bạn tốt, sau đó trịnh trọng chuyện lạ mà chú ý Tô Thanh.

"Mình chỉ là muốn biết, nàng rốt cuộc muốn làm gì, có thể làm được tới đâu mà thôi. Chúng ta cho dù không phải người yêu, nhưng cũng không phải kẻ thù. Cho nên mình chỉ trộm để ý nàng một chút thôi, cũng không có ý gì hết!"

Ở trong lòng lầm bầm lầu bầu, Tiết Hâm tiếp tục lướt điện thoại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt