Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Anh đừng đối xử khác biệt với nàng, nàng muốn làm gì thì làm. Dù sao, đây là chuyện của nàng, về sau không cần gọi cho tôi nữa, anh muồn xử lý thế nào tùy anh."

Tô Thanh là vợ mình, Tiết Hâm mặc dù không thích nàng, nhưng cũng không muốn nàng ra ngoài xuất đầu lộ diện. Nhưng Tô Thanh lúc này lại nổi lên ý niệm muốn trở lại giới giải trí, rõ ràng là thấy hiện tại ngày qua ngày trôi qua nhàm chán, cho nên mới muốn quay lại giới giải trí nơi nàng được vạn người truy phủng.

Cảm thấy Tô Thanh vừa rồi hồ ngôn loạn ngữ lừa gạt chính mình, không tiếng động nói câu lừa đảo. Theo sau Tiết Hâm nhanh chóng treo điện thoại, quyết định tạm thời mặc kệ Tô Thanh.

Ba mẹ cô sở dĩ lúc trước muốn cô cưới Tô Thanh, chỉ có một lý do chính là bọn họ cảm thấy Tô Thanh tính cách không tồi, người thật ghê gớm. Bọn họ cảm thấy nàng sở dĩ tiến vào giới giải trí, là vì gia đình đột nhiên gặp biến cố, cho nên không thể không vào cái vòng kia. Cho nên bọn họ cho rằng, Tô Thanh thật ghê gớm. Bọn họ cũng cho rằng, Tô Thanh sau khi gả cho cô, sẽ an phận thủ thường. Sẽ ở nhà, làm tròn trách nhiệm vợ tốt của cô.

Mấy năm trước, mặc kệ cái khác thế nào, ít nhất điểm này nàng làm không tệ. Nhưng nếu, hiện tại Tô Thanh, rốt cuộc giả vờ không được nữa, lần nữa tiến vào cái vòng lộn xộn kia. Ba mẹ mình sẽ nghĩ như thế nào, đã rất rõ ràng. Đến lúc đó cô nhắc lại chuyện ly hôn, thái độ bọn họ cùng ngoại giới, có thể nghĩ được.

"Hừ!"

Cảm thấy Tô Thanh cũng rất ngốc, nhẹ nhàng hừ lạnh một cái. Tiết Hâm quyết định tạm thời không quản Tô Thanh nùa, cô lấy ra điện thoại, theo thói quen nhấn vào tài khoản mối tình đầu Hạ Tình Tình của mình.

"Hôm nay lại là một ngày đẹp trời, Tình Tình em cố gắng lên nga! Yên tâm nỗ lực phấn đấu đi, ông trời nhất định sẽ không bạc đãi người chăm chỉ, fighting!"

Hôm nay Tình Tình rõ ràng lại ra ngoài đi làm, nhìn cài tóc xinh đẹp của nàng, nhìn nàng mặc quần áo cửa hàng tiện lợi giơ lên que kẹo cầu vòng, bộ dáng chăm chỉ. Tiết Hâm nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó nhấn like nàng.

Theo sau cô cho người của mình ở nước ngoài, gửi tin nhắn, dặn dò hắn chiếu cố tốt mối tình đầu của mình.

"Tiết tổng ngài yên tâm, chúng ta vẫn luôn rất tận chức tận trách. Hạ tiểu thư hiện tại ở nhà trọ, là chúng ta thuê sau đó cho nàng thuê lại. Tiền thuê chỉ bằng một nửa những phòng ốc gần đó, hơn nữa điện nước xài miễn phí. Nếu trong nhà nàng gặp phải chuyện như nước không chảy, bóng đèn hư, máy nước nóng bị hỏng. Chúng ta là đồng hương với nàng, sẽ lập tức chạy qua hỗ trợ. Còn nàng phí sinh hoạt ở trường, chúng ta cũng đã an bài người giúp đỡ. Công việc của nàng, cũng là chúng ta âm thầm tìm người sắp xếp. Là một công việc không thức đêm, cũng sẽ không mệt. Tóm lại cô yên tâm, cho dù là chúng ta, chúng ta cũng sẽ giúp cô chiếu cố nàng."

Cô lúc trước phái vài người, toàn bộ đều là du học sinh Tiết thị giúp đỡ ra nước ngoài học tập. Đều là người Tiết thị tiêu tiền đưa ra nước ngoài, chờ sau khi trở về, ít nhất phải vì Tiết thị làm việc 15 năm. Đối với bọn họ, Tiết Hâm tương đối an tâm. Nghe hắn hàn huyên vài câu sau, Tiết Hâm yên tâm treo điện thoại.

Bên kia Tiết Hâm buông điện thoại, an tâm về đến nhà. Bên đây Tô Thanh nằm trên giường mơ màng sắp ngủ, thì nhận được điện thoại người đại diện của mình.

"Tinh tỷ, Trần tổng thật sự đồng ý sao? Hắn thật sự nói em ngày mai đến cô ty sao?"

Không dám tin ngồi bật dậy, theo sau cái gì đau đầu nhức óc cộng thêm choáng váng gì gì đó, toàn bộ từ đầu Tô Thanh bay đi hết.

"Thật, sau khi chúng ta tách ra, chị liền gọi cho hắn. Hắn nói chị chờ một chút, để hắn suy nghĩ một hồi. Chị cảm thấy hắn là gọi cho Tiết tổng thương lượng một chút, mặc kệ thế nào, hắn vừa rồi gọi lại cho chị. Hắn còn nói, chuyện em quay lại là chuyện lớn, phải mở họp, mới có thể xác định được. Dù sao Thanh Thanh, chị cũng thấy đây là một hiện tượng tốt. Em đêm nay không cần nghĩ nhiều, ngủ một giấc thật ngon. Ngày mai buổi sáng 10 giờ, trang điểm thật xinh đẹp đến công ty, được chứ?"

Trong giọng nói Trần Tinh lộ ra ý cười, nghiêm túc dặn dò.

"Ân ân, em đã biết. Tinh tỷ chị yên tâm, em hôm nay nhất định sẽ ngủ sớm, khẳng định ngày mai em sẽ thật xinh đẹp mà xuất hiện."

Tô Thanh ngồi quỳ trên giường, trong lòng hưng phấn đến không được. Nàng liên lục bảo đảm, sau khi treo điện thoại. Tô Thanh để điện thoại qua một bên, ngã thật mạnh xuống chiếc giường mềm mại sau lưng.

Đời trước của nàng, từng làm qua phục vụ, từng vào nhà xưởng, bưng đồ ở quán nhỏ. Thời điểm gian nan nhất, nàng thậm chí đến quán bar nhảy, uống rượu. Nàng cũng từng ở trường học rửa chén, cũng quét dọn WC ở khách sạn lớn. Ba mẹ nàng, cho nàng trước 13 tuổi, hưởng qua những thứ mà cả đời người khác không được hưởng. Nhưng sau khi nàng lớn lên, bọn họ cũng cho nàng gặp qua những chuyện trước nay chưa từng gặp. Đôi tay này của nàng từng chảm qua nhạc cục tao nhã nhất, nhưng cũng từng sờ qua những đồ vật mà người khác khinh thường nhất.

Đời trước của nàng, rất muốn làm công việc được mọi người tôn trọng, cũng muốn tìm một công việc kiếm được nhiều tiền. Vừa vào đại học nàng đã đến quán bar làm việc, vì tiền ca hát nhảy múa, hoặc là bưng rượu đẩy mạnh tiêu thụ nàng đều làm. Nàng cũng từng mộng tưởng, chính mình sẽ được người nào đó phát hiện, hoặc giúp đỡ một chút. Nhưng thật tiếc, tuy nàng lớn lên không tệ. Nhưng diện mạo nàng như vậy, ngoại trừ cho nàng một ít tên không ra gì đến trêu chọc và phiền phức, thì cũng không có gì.

Dần dần, nàng không mơ mộng nữa. Đem ảo tưởng và hiện thực tách ra, một bên đọc sách, một bên nỗ lực làm việc.

Không làm việc, chính mình sẽ bị chủ nợ ba mẹ bắt, sau đó bị đánh mắng hoặc nhục nhã. Không làm việc, một khi học phí bị ba mẹ cướp, nàng liền đói bụng. Không làm việc, vào đại học nàng sẽ không mua nổi điện thoại và máy tính. Liền ngay cả quần đùi và áo thun những tiểu tỷ muội mặc, nàng cũng không có tiền mua. Không làm việc không kiếm tiền, lúc nàng ở nhà ăn gọi món, sẽ bị người xung quanh chú ý, đều gặp phải ánh mắt thương hại của bọn họ. Tình huống như vậy, nàng sao có thể không kiếm tiền đây. Cho nên, trong cuộc đời nàng, tiền tự nhiên quan trọng nhất, là thứ đáng tin cậy nhất.

"Tô Thanh, cô bây giờ, thật khác trước kia!"

Hiện tại nàng, đã không còn thiếu tiền như trước, cũng không còn người mẹ luôn nghĩ tới đánh bạc có thể gỡ vốn. Cũng không còn người ba không tin số mệnh, có chút tiền liền đem đi đầu chứng khoáng. Sau đó là thua, thất bại. Sau khi thất bại liền uống say, lại gọi cho nàng, trong điện thoại khóc thút thít cùng nàng kể lể. Cho nên hiện tại, dù nàng chỉ tạm thời thoát khỏi bọn họ một thời gian, nhưng Tô Thanh cũng thấy nhẹ nhàng không ít.

Nằm trên giường, đôi mắt mở to, không nhúc nhích nhìn lên. Cao cao, đèn treo bằng thủy tinh xinh đẹp.

Lóng lánh ánh đèn rọi xuống đôi mắt, Tô Thanh phát hiện chính mình ngủ không được.

Nhìn sắc trời bên ngoài, cũng vừa mới tối. Tô Thanh nhẩm tính thời gian, còn chưa đến 9 giờ.

Giơ lên điện thoại, phát hiện chỉ mới 8h30. Tô Thanh ngủ không được, lập tức đứng dậy đi đến phòng quần áo của nguyên chủ.

Phòng quần áo của nguyên chủ, so mới tầng trệt của một nhà nào đó còn lớn hơn. Duỗi tay lướt qua những bộ quần áo hoa xinh đẹp, nhìn đến một kiện còn chưa xé nhãn treo, tương đối bảo thủ vàng nhạt váy công chúa, Tô Thanh liền chọn nó.

Chọn xong váy mới, giày cao gót mới, lại tìm được một cái túi xách xinh đẹp hợp với bộ váy đang mặc. Tô Thanh lần nữa thu thập, sau đó ra cửa.

Ngày mai đối với nàng mà nói, là một ngày rất quan trọng. Người đại diện bảo nàng đi ngủ sớm chút, nhưng nếu không ngủ được, nàng cũng không thể cứ phóng túng nằm lướt điện thoại. Suy nghĩ một hồi, Tô Thanh liền quyết định đến hội sở nguyên chủ thường đi dưỡng sinh, mỹ dung một chút, thuận tiện làm mát xa. Lăn lộn 1,2 tiếng, nàng hẳn là có thể ngủ ngon rồi.

Nguyên chủ là một nữ nhân luôn chú ý đến an toàn bản thân, nơi nàng mỹ dung tập thể hình, chỉ cách nhà mấy trăm mét.

Tô Thanh trước nay chưa từng đến đây, sau khi đến nơi. Liền dựa vào nguyên chủ thân phận VIP, hưởng thụ một hồi.

Mát xa một trận, làm cái SAP toàn thân, Tô Thanh 10h30 liền về tới nhà.

Lần nữa mặc vào nguyên chủ áo ngủ xinh đẹp, Tô Thanh chỉ dùng 5p liền tiến vào mộng đẹp.

Vì buổi tối ngủ ngon giấc, nên ngày hôm sau, Tô Thanh 7 giờ đã thức.

Không nhanh không chậm rời giường, vào phòng tắm tắm rửa. Sau đó nàng bao tóc lại, mặc áo ngủ, bắt đầu làm buổi sáng cho mình.

Nguyên chủ xác thật là một cô gái tốt, trong phòng bếp của nàng có đủ vật dụng, tủ lạnh cũng bị rau dưa nhét đầy, vừa nhìn liền biết là thường xuyên nấu cơm.

Tìm một cái bánh cuốn, hai quả trứng gà, một cây lạp xưởng, một trái cà chua, cộng thêm vài miếng xà lách. Tô Thanh liền thuần thục làm bánh cuốn cho mình.

Làm xong bánh cuốn, nàng lại nấu thêm một ly sữa bò, lại cắt thêm một quả cam.

Cho nên đúng 8h30 sáng, nàng khó có được, ăn một bữa sáng khỏe mạnh nhất.

Ăn xong bữa sáng Tô Thanh rửa bát, sau đó nhanh chóng lau khô tóc mình.

Nguyên chủ đúng là bảo dưỡng rất tốt, duỗi tay vuốt vuốt mái tóc quăn của mình. Nhìn trong gương, mặc dù không trang điểm, cũng giống như có trang điểm nhẹ. Tô Thanh nhẹ nhàng cười cười, nhanh chóng thu thập ổn thỏa.

Bộ dáng nàng bây giờ, xác thật không cần trang điểm. Nhưng Tô Thanh không thích như vậy nhạt nhẽo thanh thuần, cho nên lúc ra cửa. Nàng như cũ trang điểm thật dày, cũng son môi màu hồng xinh đẹp.

"Phu nhân!"

Vì hôm nay muốn đi Mị Lực, cho nên buổi sáng mới tỉnh dậy, Tô Thanh đã gọi cho tài xế Tiết gia.

Nàng vừa xuống lầu chung cư, bên ngoài tài xế trung niên Tiết gia phụ trách đưa đón nguyên chủ. Đã sớm chuẩn bị tốt, chờ sẵn bên ngoài. Nhìn thấy nàng, trong mắt hắn hiện lên tia ngoài ý muốn, nhanh chóng chạy tới, còn duỗi tay ra.

"Đi Mị Lực!"

Nếu dựa theo thói quen nguyên chủ, lúc này nàng hẳn là đưa túi xách cho người kia. Nhưng Tô Thanh không có làm vậy, nàng nhanh chóng lướt qua đối phương. Sau đó đi đến ghế sau, ngồi vào.

Lúc Tô Thanh xuất phát, vừa vặn 9 giờ.

9 giờ ở thành phố, vẫn có chút kẹt xe, nhưng không ùn tắt nghiêm trọng như hôm qua nàng về nhà. Cho nên 9h40, nàng xuống xe, đi tới cửa chính Mị Lực.

"Tểu thư chào cô, xin hỏi cô là ——"

Lúc nàng đi vào, hai bảo an trông cửa, cũng không ngăn cản nàng. Nhưng vừa vào cửa chính cao ốc, bên trong liền có gác cổng, yêu cầu xoát thẻ xoát mặt mới cho đi vào.

Tô Thanh nhìn chằm chằm máy gác cổng, gần đó có mấy mỹ nhân trẻ tuổi đứng ở quầy lễ tân, đồng thời hướng nàng hỏi.

"Xin chào các cô, tôi đến tìm Trần Hạo, là tổng tài của các cô. Tôi là Tô Thanh, hắn biết tôi, tôi và hắn đã hẹn lát nữa 10 giờ gặp!"

Nguyên chủ đã rời giới giải trí 6 năm , nàng sau 1 năm nổi tiếng, cảm thấy danh khí không còn như trước kia, cho nên liền tìm đến Tiết Hâm, lập tức kết hôn. Có nghĩa là, thời điểm nàng nổi tiếng, hẳn là 8 năm trước, năm nàng 18 tuổi.

Một tiểu minh tinh 8 năm trước, đột nhiên bạo hồng 1 năm, sau đó nhanh chóng mai danh ẩn tích gả cho người. Bây giờ xuất hiện một cô gái mới 20, hoàn toàn không quen biết, cũng là về mặt tình cảm có thể tha thứ. Nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng một chút, Tô Thanh liền đi qua, bình thường cùng mấy lễ tân nói chuyện.

"Tô Tô? Thật là cô sao? Cô thật là Tô Tô sao?"

Tô Thanh đang cùng lễ tân nói chuyện, bỗng nhiên sau lưng truyền đến âm thanh đầy khoa trương kêu lớn.

Nếu đây là giọng nam, Tô Thanh sẽ đoán người nọ là Trần tổng trong truyền thuyết. Nhưng đằng sau truyền đến lại là giọng nữ, cho nên nàng quay đầu lại nhìn. Trong trí nhớ nguyên chủ, cũng không thấy có quen biết với đại mỹ nhân trước mặt này. Tô Thanh thấy vậy, rất lịch sự, tươi cười hiền lành khách sáo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt