Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xin lỗi, vừa rồi tôi nhận cuộc gọi quan trọng nên treo máy. Tôi bây giờ phải đi họp, về chuyện Tô Thanh chúng ta nói sau."

Lý do Tiết Hâm treo máy Trần Hạo, là vì mẹ cô cũng vừa lúc gọi tới. Hai cuộc gọi chỉ có thể chọn một, cô chọn nghe điện thoại mẹ mình. Sau khi tiếp xong cuộc gọi về nhà tối nay của mẹ, Tiết Hâm cũng không nghĩ gọi lại cho Trần Hạo, cuối cùng cô nhắn cho hắn một cái tin.

Sau khi gửi tin xong, Tiết Hâm liền bình thường đi mở họp. Tiết thị là một nhà hợp lại thành công ty lớn, ông nội cô cùng ba cô, hai đời người cùng nhau nỗ lực, đến cuối cùng đem Tiết thị chế tạo thành con quái vật khổng lồ. Tới hiện tại, cô mỗi ngày công tác, cơ hồ đều mở họp, thị sát cùng đi công tác.

Hôm nay cô muốn tham gia, là hội nghị công ty nửa năm tổ chức một lần. Hôm nay người tới đây dự hội nghị, toàn là người phụ trách các chi nhánh công ty khắp cả nước. Mọi người bắt đầu báo cáo, diễn thuyết. Tiết Hâm đoan chính thân mình, an tĩnh nghe.

Không biết đã bao nhiêu người lên báo cáo, Tiết Hâm dần dần có chút kiên trì không nổi. Đem khuỷu tay trái đặt lên tay vịn, dùng tay phải che lại trán, theo sau cô nhắm mắt lại.

Đây là khi cô học tiểu học, đã học được kỹ năng này. Như vậy, mọi người chung quanh, cùng các lão tổng đang báo cáo công việc. Liền cho rằng cô là đang nhắm mắt dưỡng thần, chứ không phải đang ngủ.

"Hội nghị như này quả thật không xong rồi, tự mình làm thế nào, còn cần phải nói sao? Thay vì ở đây nói cho xong chuyện. Còn không bằng bình tĩnh ngồi phân tích một chút, vì sao mình kém như vậy!"

Nhắm mặt lại nháo tâm, muốn yên tĩnh một chút, Tiết Hâm liền phát hiện mình thế nhưng ngủ không được. Ý thức mình ngủ không được, cô đột nhiên nhớ lại cuộc gọi với bạn mình hồi nãy.

"Vợ cô thật lợi hại, thân làm bạn chí cốt, tôi đề nghị cô, hảo hảo tìm hiểu nàng một chút. Nếu cô ở tình huống không biết gì hết, muốn một mình ly hôn với nàng, tương lai cô nhất định sẽ hối hận."

"Lão đồng họ, vợ của cậu ấy, quả thực rất xinh đẹp, rất cay a!"

Lời Trần Hạo và Cao Hạc, vẫn quẩn quanh trong đầu Tiết Hâm. Tiết Hâm nhẹ nhàng thở dài, chậm rãi mở mắt.

Trong mắt cô, ai làm vợ cũng được, cô cũng không kén chọn. Lúc tuổi còn nhỏ, cô cũng đã từng đọc qua tiểu thuyết, cũng hâm mộ qua những nhân vật bên trong có thể nghe được tin tức tố lẫn nhau. Nhưng khi lớn lên, biết được có thể nghe được tin tức tố của nhau, trên đời này có rất ít. Đa số Alpha, suốt cuộc đời, đều chỉ tìm Omega thích hợp với mình để chắp vạ qua cả đời, cũng từ đó cô không suy nghĩ lung tung nữa.

Trưởng thành hơn một chút, dần dần hiểu rõ thân phận ba mình, cũng dần dần hiểu được chính mình là người thừa kế Tiết thị. Cô liền biết, cô cả đời này không thể có được người chân chính thích cô.

Tô Thanh là vì thân phận, mới hạ dược tính kế cô, mới dùng trăm phương nghìn kế để gả cho cô. Cùng nàng trăm phương nghìn kế so sánh, Hạ Tình Tình từ cao trung địa phương chuyển trường đến đây. Không biết thân phận của cô, đối với cô có hảo cảm, còn theo đuổi cô một đoạn thời gian thì Hạ Tình Tình tốt hơn Tô Thanh nhiều.

Tuy rằng tình yêu của hai người, còn chưa bắt đầu, thì đã bị mẹ cô phá hủy. Mẹ cô còn đưa Hạ Tình Tình khi đó tuổi chỉ mới mười mấy ra nước ngoài, nhưng mặc kệ thế nào, trong mắt Tiết Hâm, Hạ Tình Tình tốt hơn Tô Thanh. Ít nhất, đối phương dưới tình huống không biết thân phận cô, đối cô động tâm qua. Ít nhất, đối phương thật lòng thích Tiết Hâm cô, mà không phải là thân phận Tiết đại tiểu thư.

Nói thật thì Tô Thanh diện mạo và tính cách, không tệ chút nào, rất thích hợp làm vợ. Nhưng cố tình, nàng lúc trước hạ dược mình. Ba mẹ và cô quan hệ rất tốt, nhưng sau này vì chuyện cưới Tô Thanh, cô lần đầu tiên có cảm giác mình bị chuyên chế.

Ba cô nói một câu" Không cưới Tô Thanh liền từ bỏ quyền thừa kế, Tiết gia có rất nhiều người thừa kế, không cần người không có trách nhiệm." Mặc dù qua bao nhiêu lâu, đều đã thành cái gai trong lòng cô.

Rõ ràng người chịu kích thích là cô, chịu ủy khuất cũng là cô. Nhưng vì Tô Thanh là Omega, chuyện nàng làm sai, như không phải là nàng làm sai vậy. Còn cô là người bị hại, lại như mang ơn đội nghĩa mới cưới được nàng.

"Nàng thật sự thích mình sao? Nếu mình đơn phương muốn ly hôn, nàng sẽ tự sát sao?" Hai người tuy không lớn lên cùng nhau, nhưng vẫn biết đối phương, cũng coi như bạn bè. Không đến vạn bất đắc dĩ, Tiết Hâm cũng không muốn vì chuyện ly hôn mà phải trả giá bằng một mạng người. Cho nên hiện tại, nhớ đến lần trước Tô Thanh đòi sống đòi chết, Tiết Hâm càng nghĩ càng nháo tâm.

Trong hội nghị những phó tổng giám đốc Tiết thị, từng người từng người lên bục báo cáo. Tiết Hâm ngồi phía dưới, tuy không nói nặng thêm bất cứ lời nào, nhưng toàn bộ người trong phòng họp đều luôn chú ý biểu tình của cô.

Lúc cô không kiên nhẫn nhắm mắt lại, nhân viên phụ trách chụp ảnh, vẫn luôn chỉa camera về phía cô.

Cho nên mấy trăm người ngồi đây, đang ngồi nghe báo cáo, cũng thấy được mặt cô.

Thấy mặt cô trước nay không có biểu tình gì, hôm nay hiếm thấy xuất hiện vẻ mặt thiếu kiên nhẫn. Những người đang báo cáo công việc của mình, nhanh chóng giản lượt phần báo của mình hết sức có thể. Còn những người chưa lên đài, đều lấy ra bản thảo của mình, nhanh chóng tóm tắt lại.

Trong khi Tiết Hâm cau mày, tiếp tục tham gia hội nghị công ty. Thì Tô Thanh và Trần tỷ, đang vô cùng cao hứng ở nhà hàng cơm Tây ăn cơm và uống trà.

"Thanh Thanh, em bây giờ thật lợi hại. Chị quen biết Trần tổng gần 10 năm, trước nay cũng không hề biết, hắn có ngày nói nhiều như vậy. Mà đề tài hắn nói với em, chị còn cho rằng ít nhất 4,5 ngày hoặc là 6,7 ngày mới nói hết. Nhưng ai có thể nghĩ tới hắn sẽ tự mình nói với em chứ, vậy mà chỉ trong 1 tiếng đồng hồ đã trả lời em, tóm lại em rất lợi hại nha!"

"Phải không? Đúng là rất tốt, chủ yếu Trần tổng là người có ý tứ!"

Dù sao Tô Thanh cũng không phải người thế giới này, hơn nữa nguyên chủ rời giới giải trí cũng đã lâu, về sau cũng không để ý chuyện ở giới giải trí. Cho nên lúc Trần tỷ đang kích động vạn phần, Tô Thanh dù cũng cao hứng, nhưng cũng không hưng phấn như Trần tỷ.

Nhìn bộ dáng điềm tĩnh của nàng, Trần Tinh ý thức được nàng đang không tâm trạng. Liền cười giải thích: "Thanh Thanh có phải em biết được tầm quan trọng của tiết mục lần không? Vậy bây giờ chị nói với em, tiết mục Ngôi Sao Bình Phàm Nhất này. Những khách mời bên trong ấy, mỗi người đều là nghệ sĩ nổi tiếng được các công ty giải trí bồi dưỡng. Tiết mục này, nói trắng ra là do Mị Lực, Nhặt Quang, Tân Duệ, Cát Lệ bốn công ty lớn cùng đài truyền hình hợp tác, tạo ra một tiết mục thu hút người xem. Bốn người đều là nghệ sĩ hạng A do công ty bồi dưỡng ra.

Lý do để bọn họ tham gia tiết mục, là muốn để danh khí bọn họ tăng lên, mục đích là bồi dưỡng bọn họ thành nghệ sĩ đứng đầu công ty. Giới giải trí thay đổi quá nhanh, nghệ sĩ lâu năm ở công ty q là danh tiếng dần dần đi xuống hoặc là chuyển hướng sang nghề khác. Công ty sẽ tìm mọi cách, bồi dưỡng ra người mới để thay thế vị trí của bọn họ. Đơn giản mà nói, nghệ sĩ lâu năm, sẽ bị thời gian quên lãng, hoặc là thành công xoay mình. Cho nên lý do công ty muốn bồi dưỡng ra một nhóm mới, là vì muốn thay thế lưu lượng minh tinh của bọn họ."

Nghe Trần Tinh giải thích, biểu cảm trên mặt Tô Thanh, cuối cùng cũng có biến hóa.

Nhìn nàng cười một cái, rồi bưng ly cà phê lên uống một ngụm. Áp xuống trong lòng kích động cùng hưng phất, Trần Tinh tiếp tục nói: "Tiết mục Nhất Bình Phàm Ngôi Sao này, tên tuy bình thường, nhưng tiết mục lại không bình thường chút nào. Tiết mục này một tuần ra một tập, chỉ cần lên sóng thôi, liền đại biểu rằng em là người đang được công ty nâng đỡ, là nghệ sĩ được công ty coi trọng. Vì chương trình này mang tới nhiệt độ cho nghệ sĩ, một khi em lên sóng rồi, em có thể hấp thụ ánh sáng và nhiệt độ nhất định. Có thể nổi tiếng lên, có thể được các nhãn hiệu quãng cáo và những chương trình khác chú ý tới. Có được nhiều cơ hội trong công việc nè, có thể kiếm tiền, em đã hiểu chưa?"

"Kiếm tiền? Em hiểu rồi. Tinh tỷ chị yên tâm, em sẽ quý trọng cơ hội lần để mà phát huy."

Vừa nghe đến tiền, cảm xúc Tô Thanh liền dâng trào. Hôm nay nàng ra ngoài có chút sớm, từ 7 giờ sáng lăn lộn đến giờ này, hơn nữa từ sáng tới giờ cũng nói rất nhiều. Tô Thanh cảm thấy có chút mệt mỏi, không tinh thần. Nhưng giờ phút này nghe thấy lời của Tinh tỷ, Tô Thanh cảm thấy tinh thần đã khá lên.

"Tiết mục Ngôi Sao Bình Phàm Nhất, tuy rằng nghiêm túc. Nhưng tiết mục này là quay, chớ không phải là phát sóng trực tiếp. Cho nên mỗi kỳ phát sóng, trước tiên sẽ quay lại. Nên em không cần lo lắng, cũng không cần gấp gáp, cứ chờ mấy ngày đã. Tuy Trần tổng sẽ giúp chúng ta nói chuyện, nhưng khi ký hợp đồng, gặp gỡ đạo diễn và khách mời chương trình, không thể ngày một ngày hai là có thể. Cho nên em không cần gấp, mấy ngày tới em trước điều chỉnh tốt tâm trạng. Xem những kỳ trước của tiết mục, rèn luyện thân thể một chút. Dù sao, mấy ngày kế tiếp của em, là chờ đợi và điều chỉnh tâm trạng. Đến lúc đó, nếu có chuyện gì, chị sẽ thông báo chi em."

Trần Tinh biết kịch bản đó, nên blah blah cùng Tô Thanh nói.

Tô Thanh đang nghiêm túc nghe, đột nhiên điện thoại vang lên, Tô Thanh nhận tin nhắn mẹ gọi về nhà ăn cơm, hai người mới kết thúc cuộc trò chuyện hôm nay.

"Thanh Thanh, chuyện em quay lại giới giải trí, em đã nói với va mẹ chưa?"

Biết Tô Thanh tương đối nghe lời ba mẹ, lúc đưa Tô Thanh lên xe tư nhân rồi. Trần Tinh đứng ngoài cửa, lần nữa cùng nàng xác nhận.

"Còn chưa nói, đợi lát nữa về em sẽ nói." Nghe đến hai chữ ba mẹ, Tô Thanh trong lòng liền nặng nề. Nhưng mặc kệ thế nào, nàng cũng sẽ không để người khác ảnh hưởng đến mình. Thấy Trần tỷ lo lắng, Tô Thanh vội vàng đảm bảo: "Tinh tỷ, chị yên tâm, lần này em rất nghiêm túc. Mặc kệ là ba mẹ em, hay là Tiết Hâm, ai cũng không thể thay đổi quyết định của em."

"Vậy tốt!" Lo lắng trong lòng rốt cuộc cũng vơi đi bớt, Trần Tinh mỉm cười lui về sau hai bước: "Hai ngày này trở về chờ chị thông báo, đến lúc đó chị gọi em, em hãy đến đây."

"Vâng, Trần tỷ hẹn gặp lại!"

Nàng phe phẩy tay chào chị, sau đó chờ tài xế khởi động xe. Tô Thanh ngồi ngay ngắn lại, nhắm mắt dưỡng thần.

Nghĩ đến mình sắp đến gặp ba mẹ nguyên chủ, Tô Thanh cảm thấy rất áp lực.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt