Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Nói không khoa trương, thì cũng hơn một ngàn người đi. Trước kia chúng ta office building là hai tầng, hiện tại đã bảy tầng. Hơn nữa trong bảy tầng này, phòng tập luyện, chiếm hai tầng. Bất quá, cao ốc này cũng là nhãn hiệu công ty chúng ta, bên ngoài bất động sản tất cả đều thuộc về công ty chúng ta."

Chính mình là công ty giải trí, cùng Tiết gia khác nhau rất lớn, cơ hồ là cái gì cũng làm, công ty mở khắp nơi trong cả nước, nhân viên là mấy vạn người công ty lớn khác cũng không so được. Nhưng dù vậy, bản thân mình ở giới giải trí, cũng coi như là có tiếng tăm. Cho nên lúc này đưa Tô Thanh vào văn phòng tổng tài của mình, Trần Hạo cảm thấy rất tự hào.

"Đây đã là rất lợi hại, có ai có thể trong thời gian 6 7 năm ngắn ngủi, đã đem một công ty nhỏ chỉ mấy trăm người phát triển thành quy mô lớn như bây giờ đâu. Nhà nằm ở trung tâm thành phố, là giá trên trời. Có thể ở gần trung tâm thành phố, mở một công ty lớn 7 tầng, đây là điều không phải ai cũng có thể làm được. Hơn nữa, lúc trước tôi còn thấy Trần tổng nhận một cuộc phỏng vấn. Anh lúc ấy hình như cũng có nhắc đến, công ty chúng ta hiện tại giá trị đã vượt qua con số 500 triệu. Nhưng ở sáu bảy năm về trước, 300 triệu cũng không tới đi? Thành tích như vậy, thật đáng tự hào. Cho dù bây giờ có người, nói anh lúc trước vì góp vốn, mà đem 49% cổ phần trong tay mình bán ra ngoài là sai lầm. Nhưng theo tôi thấy thì anh làm rất đúng, những người kia chính là đang nói hưu nói vượn!"

Mấy người cùng ngồi xuống, thư ký Trần Hạo liền pha trà bưng điểm tâm đến.

Lúc này, Tô Thanh nhìn Trần đại lão bản ngồi đối diện, tiếp tục nói: "Nếu không góp vốn, không mở rộng công ty hơn. Thì hiện tại, Mị Lực vẫn như mấy năm trước, vẫn là một công ty nhỏ, tổng tài sản chỉ ba bốn trăm triệu, mỗi năm lợi nhuận cũng không năm sáu ngàn vạn. Nhưng khi Trần tổng anh góp vốn rồi, tuy bỏ ra không ít. Nhưng tới hiện tại, những cổ phần công ty anh, mỗi năm mang đến tiền lời, hẳn là hơn trước kia mười mấy lần đi?

Hơn nữa công ty chúng ta có công ty mẹ duy trì, gặp phải hạng mục lớn cũng không áp lực như trước kia nữa. Trước kia, Mị Lực chúng ta chỉ đào tạo diễn viên, luyện tập cho nghệ sĩ. Nhưng bây giờ, quy mô công ty đã mở rộng đầu tư tới điện ảnh. Hiện tại phim điện ảnh đã mở rộng, chỉ cần tác phẩm hay, đầu tư vào là kiếm được hơn 100 triệu. Muốn phim điện ảnh sau khi phát sóng kiếm được trên 100 triệu, thì phải đầu tư lớn, nhưng đầu tư cao cũng đồng thời gặp phải nguy cơ và tiền lời cao. Nếu một lần đầu tư thành công, kia tiền lời không cần bàn tới nữa. Đương nhiên, nếu hạng mục trên tay không tốt, thua lỗ cũng không phải con số nhỏ."

"Đúng vậy!"

Trần tổng đối diện gật đầu, cầm lấy ly trà, khách khí đưa qua cho Tô Thanh.

Tô Thanh vươn tay nhận ly trà, cúi đầu uồng một ngụm, nàng lại tiếp tục đĩnh đạc nói: "Nhưng mặc kệ lời hay lỗ, ở mấy năm trước, việc này cùng Trần tổng không quan hệ đi? Ở cái vòng này, bản chất mọi người đều giống nhau. Nếu Trần tổng không thực lực, hoặc là Mị Lực không có tài chính nhất định duy trì, ai dám cùng Trần tổng anh mạo hiểm. Nhưng bây giờ đâu? Bây giờ Trần tổng, đã có thể nhẹ nhàng khai phá IP làm đầu tư lớn. Cho nên tôi nói tôi rất bội phục Trần tổng, đi theo Trần tổng, tuyệt đối là quyết định sáng suốt."

Lúc Tô Thanh mới nói chuyện, Trần Hạo cũng không quá muốn nhắc lại chuyện cũ. Nhưng tới cuối cùng, Trần Hạo nhìn Tô Thanh ngồi đối diện, trong lòng cảm thấy nàng cùng trước kia không giống nhau.

"Tô tiểu thư, cô quả thật là bạn tri âm của tôi a. Chuyện tôi để công ty góp vốn, còn có Mị Lực mở rộng trong ngành điện ảnh, ba tôi vẫn luôn mắng tôi. Nhóm anh chị em của tôi, cũng làm ra một bộ, tôi đem cổ phần công ty bán đi, cảm thấy tôi rất ngốc.

Hắn đứng dậy bước đến ngồi cạnh Tô Thanh, Trần Hạo nghe được Tô Thanh an ủi mình kích động không thôi nói: "Bọn họ luôn đem mọi chuyện nghĩ hết sức đơn giản, nói cái gì mà nếu lúc trước không góp vốn, thì sẽ thế này, thế kia. Nhưng nếu lúc trước tôi không tìm đến Tiết tổng nhà em, không leo lên Tiết gia cây đại thụ che trời này, Trần Hạo tôi có hôm nay sao? Bây giờ mọi người có tiền, nói gì mà 100 triệu 200 triệu 300 triệu. Với con số trăm triệu, đối với người bình dân áo vải chúng ta, dễ dàng kiếm được sao?

Mị Lực chúng ta, lúc trước là công ty nhỏ. Nếu lúc trước Tiết tổng không đầu tư 200 triệu, tôi căn bản là không có khả năng đem sinh ý làm lớn thành như vầy. Tôi một người tự mình làm, mỗi năm kiếm được mấy ngàn vạn. Nhưng tôi để công ty góp vốn, đầu tư vào điện ảnh, mỗi năm kiếm được vài trăm triệu thậm chí là vài tỷ tiền lời. Tương lai chỉ cần tôi vẫn luôn nỗ lực, tôi khẳng định mình có thể càng kiếm được nhiều hơn. Như vậy, tôi cảm thấy quyết định lúc trước của tôi không sai."


"Tôi cũng thấy quyết định này của anh không sai, không kiếm người đầu tư, không đem công ty phát triển lớn, anh chỉ có giá trị ngàn vạn thôi. Nhưng khi đem công ty làm lớn rồi, thì anh là người có giá trị trăm triệu. Giá trị anh tăng lên rồi, người cùng anh làm ăn, cùng anh chơi thân, giá trị cũng sẽ tăng theo. Cho nên tôi cảm thấy, anh làm không tồi, tôi thực kính nể anh mà."

"Thật sự?"

"Đương nhiên, tôi lừa anh làm gì!"

Trần Hạo kích động, Tô Thanh thay đổi thái độ, giống như bạn bè, gật đầu cùng hắn bảo đảm.

Ngồi bên cạnh, từ khi mọi người tiến công ty rồi vào thang máy, Trần Tinh vẫn không có cơ hội nói câu nào, chỉ lẳng lặng nghe. Mà càng nghe chị càng cảm thấy, mình hoàn toàn không theo kịp Tô Thanh. Càng nhìn chị càng cảm thấy, Tô Thanh bây giờ nhìn có chút xa lạ.

"Đại khái là Tiết gia ảnh hưởng nàng đi? Quả nhiên là gần đèn thì sáng gần mực thì đen mà! Quả nhiên 6 năm qua, nàng cũng không phải chỉ lo hưởng thụ."

Trong lòng âm thầm nghĩ, theo sau tiểu thư ký Trần tổng bưng trái cây tiến vào. Trần Tinh không miên man suy nghĩ nữa, chuyên tâm pha trà rót nước cho Trần tổng và Tô Thanh.

Buổi sáng này, vốn Tô Thanh đến đây muốn cùng Trần tổng nói về việc quay lại giới giải trí, cuối cùng một câu cũng không nói đến chính sự, hai người toàn nói về việc phát triển của Mị Lực. Tô Thanh và Trần tổng ngồi xuống, Tô Thanh nói có hơi nhiều. Về sau, biến thành Trần Hạo nói nhiều.

Lúc Trần Hạo nói chuyện, Tô Thanh ngồi bên gật đầu, lắng nghe và phụ họa.

"Đúng vậy, em cũng nghĩ vậy.", "Trần tổng anh thật sự quá lợi hại, em rất bội phục anh." , "Em cảm thấy anh nói rất đúng!", "Đúng vậy, là như này, anh không có làm sai."

Tới cuối cùng, Tô Thanh chỉ nói tới một ít trường hợp, không thì ngồi bên gật đầu phụ họa. Nàng như vậy, cùng Trần tổng nói luôn tới buổi trưa.

Trong khi nhân viên Mị Lực đang chiến đấu dũng mãnh ở nhà ăn, Trần Hạo vẫn còn nói không ngớt miệng, Tô Thanh vẫn ngồi đó phụ họa.

Lần gặp mặt hôm nay, vốn Trần Tinh đưa Tô Thanh đến đây, là muốn cùng Trần Hạo nói về việc Tô Thanh trở lại. Nhưng tới cuối cùng, Tô Thanh một câu cũng không cùng Trần Hạo nói về việc này.

Nhưng dù vậy, giữa trưa vì Trần tổng còn phải gặp đối tác, hai người cuối cùng không thể không kết thúc lần nói chuyện này, Tô Thanh rốt cuộc cũng đạt được thứ mình muốn.

"Tô Tô về chuyện em quay lại giới giải trí, trước em không cần gấp gáp. Tôi vừa lúc có cái tài nguyên quay show, cũng vừa vặn có một nghệ sĩ không có việc gì làm chọc cho tôi phiền toái nói gì mà muốn giải ước. Tôi thấy cái này rất thích hợp với em, đến lúc đó công ty sẽ chọn em. Còn cái khác, chúng ta từ từ nói. Bây giờ điều quan trọng là, em đã trở lại vòng này lần nữa, lần nữa xuất hiện trước mặt công chúng. Đợi em lăn lộn quen rồi, có nhiệt độ nhất định, tài nguyên cũng sẽ cuồn cuộn tìm tới cửa. Cho nên em không cần lo lắng, việc này tôi sẽ sắp xếp người làm, giúp em làm thỏa đáng."

Đưa Tô Thanh ra cửa, Trần Hạo vẫn nắm tay Tô Thanh.

"Em biết, em tin tưởng năng lực của Trần ca. Em đây mấy ngày kế tiếp sẽ không làm gì, chờ Trần ca anh đem tin tốt cho em."

Bị hắn nắm tay, Tô Thanh một chút cũng không sợ hãi, tiếp tục cười nói nịnh hót.

"Đương nhiên, đương nhiên. Em chờ, chờ tới buổi tối, anh sẽ trả lời em!"

Với địa vị này của hắn, muốn tài nguyên gì, kỳ thật là chuyện nhỏ.

Bởi vì Tô Thanh thức thời, cũng vì một buổi sáng đó hắn hoàn toàn kiến thức được Tô Thanh EQ cùng chỉ số thông minh. Lúc hai người tách ra, Trần Hạo khó có được, tự mình chủ động gọi điện thoại nói đỡ cho Tô Thanh.

Mà bởi vì hắn chủ động, đại minh tinh bên ngoài một đường có cầu cũng không được tài nguyên tốt như này, lại thuận lợi rơi vào mâm đồ ăn của Tô Thanh.

"Cậu làm việc tôi rất yên tâm, chương trình này, là mấy công ty lớn các cậu cùng đài truyền hình chúng tôi hợp tác. Tiết mục làm lớn quá, Trần tổng cậu cũng sẽ mệt tiền. Đã như vậy, cậu tất nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Tôi tin tưởng cậu, người có thể làm Trần tổng cậu tự mình đích thân gọi điện cho tôi, tuyệt đối là người không tệ."

Tiết mụn lần này, có quyền quyết định cuối cùng là thành phố đài truyền hình Đài Trường. Lúc Trần Hạo cùng người nọ nói chuyện, đối phương dứt khoát nói.

"Nàng không tệ, người lớn lên xinh đẹp, rất có tài ăn nói. Quan trọng là, chỉ cần nàng mở miệng, chỉ cần nàng muốn, cũng có thể đem người chết nói đến sống lại. Cho nên, người như vậy, đem nhét vào tiết mục của chúng ta, rất thích hợp. Mấu chốt nhất, tiết mục chúng ta, có nhiều kỳ. Dưới tình huống, nếu nàng không thể trọng dụng, chúng ta có thể tìm một lý do, đem nàng hạ màn. Bất quá khả năng này rất thấp, chỉ bằng nàng tướng mạo và thân phận, tôi cảm thấy mắt nhìn người của tôi không sai."

Biết đây là người của Đài Trường không yên tâm, muốn chính mình đảm bảo, cho nên Trần Hạo giải thích thêm vài câu.

Cùng người đài truyền hình nói xong, rồi đem niềm vui này chia sẻ cho Tô Thanh. Cuối cùng Trần Hạo vẫn là không nhịn được, gọi điện báo tin cho bạn tốt mình ngay.

"Lại chuyện gì vậy?" Cầm tư liệu, Tiết Hâm chuẩn bị đi họp, lúc sắp rời văn phòng, nhận được điện thoại của hắn. Cuộc gọi vừa đến, cô kỳ thật cũng đoán được, đối phương muốn nói gì. Cho nên không đợi Trần Hạo nói chuyện, Tiết Hâm trên mặt đã có chút không kiên nhẫn.

"A Hâm, tôi vừa mới cùng vợ cô trò chuyện xong. Cùng nàng hàn huyên mấy tiếng, tôi liền biết, ba cô vì sao phải nhất định để cô cưới nàng. Vợ cô rất lợi hại, thân làm bạn, tôi khuyên cô, tìm hiểu nàng một chút. Nếu cô dưới tình huống không hiểu biết gì về nàng, đơn phương cùng nàng tách ra, thì tương lai cô nhất định sẽ hối hận. Tôi đã có bạn gái, nếu tôi chưa có bạn gái, tôi tuyệt đối không bỏ qua nàng ——"

Hai người đang trò chuyện, ngay lúc này, lại bị tắt ngang.

Nhìn điện thoại bị ngắt, Trần Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không thèm quản nữa.

Nghĩ đến diện mạo Tô Thanh, cùng EQ. Trong phút chốc, Trần Hạo cảm giác, chính mình đang kiếm lời.

Cảm giác như vậy, lúc trước đã phát sinh qua một lần.

Lần đó hắn chi số tiền lớn để vào một câu lạc bộ tư nhân ngày thường hắn không thể vào, vào bên trong rồi thì hắn phát hiện Tiết đại tiểu thư mắt lạnh được rất nhiều người vây quanh, nịt nót. Trái tim không tự chủ đập dồn dập, lúc đó hắn cảm thấy mình hẳn là nên đi qua đó, bắt chuyện làm quen với cô.

Trường hợp này, dưới những ánh mắt xem náo nhiệt chung quanh. Hắn nghĩa vô phản cố đi qua, sau đó đến trước mặt Tiết Hâm tự mình giới thiệu, đẩy nhanh tiêu thụ cho mình.

Sau đó, chờ lần tụ hội này kết thúc. Hắn nhìn biểu cảm trên mặt Tiết Hâm trước sau lạnh nhạt, cho rằng chính mình biểu hiện không tốt, biến khéo thành vụn. Tiết Hâm cả đêm không có biểu tình biến hóa gì, lại giật mình, ngoài ý muốn cho hắn một tấm danh thiếp. Rồi sau đó, ở mười ngày sau, hắn phải tìm được 200 triệu tiền đầu tư, liền đem 49% cổ phần Mị Lực trong tay, toàn bộ bán cho đối phương. Rồi sau đó nữa, hắn cái này Trần tổng, mới chân chính trở thành danh xứng với thực, mới có hiện tại giá trị con người vài chục tỷ.

"Ai, không nghe lời khuyên của tôi, cô liền ngồi chờ hối hận đi!"

Tiết Hâm là bạn hắn, cũng là đồng bọn hợp tác của hắn. Đồng thời càng là người khiến hắn hâm mộ ghen ghét, trong lòng vẫn luôn mâu thuẫn phức tạp như vậy. Cho nên giờ phút này, nhìn điện thoại mình bị ngắt ngang, Trần Hạo hiếm thấy có loại vui sướng khi người gặp họa. Theo sau, hắn thu hồi điện thoại, quyết định về sau những chuyện liên quan đến Tô Thanh, hắn sẽ không chủ động thông báo cho Tiết Hâm nữa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt