Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Vì động tác quá lớn của Tô ba, mà tô canh cà chua trứng gà vẩy hết ra bàn.

Tô mẹ ngồi bên cạnh cũng bị dọa sợ, sửng sốt một chút. Bà lập tức đứng dậy, đi tới cẩn thận đỡ chồng mình: "Ông Tô, ông kích động như vậy làm gì. Ông như vậy, sẽ dọa sợ Tô Tô a. Tô Tô chúng ta từ nhỏ rất nghe lời ông, ông nói con bé tiến vào giới giải trí, con liền làm theo. Ông muốn gả con bé đi, con bé liền tìm được Alpha giỏi nhất Tiết gia. Còn bây giờ, nó chỉ nhất thời hồ đồ. Ông từ từ nói với nó, nó nhất định sẽ hiểu được khổ tâm của ông!"

"Nó hiểu cái rắm, nó chính là không có đầu óc. Giới giải trí, nhìn như rất lợi hại. Một khi bước chân vào rồi, chính là đi giải trí cho người khác, chỉ là một con hát mà thôi. Tôi lúc đó, không còn cách nào, mới đưa nó vào. Đưa nó vào rồi, tôi ngày nào cũng hối hận, mỗi ngày đều bất an. Thật vất vả mới đưa nó ra khỏi giới, thật vất vả gia đình chúng ta mới trôi qua an ổn mấy năm nay. Nhưng không nghĩ tới, chỉ qua có mấy năm, nó lại hồ đồ tiếp. Nếu sớm biết nó sẽ hồ đồ như vậy, tôi lúc trước cho dù có nợ ngập đầu, có khó khăn cách mấy, cũng sẽ không để nó tiến vào giới giải trí."

Tô ba che ngực vô cùng đau đớn, Tô mẹ đỡ hắn xoa nhẹ vài cái an ủi, rồi quay sang vội vàng nói với Tô Thanh: "Tô Tô, sao con lại có suy nghĩ này chứ? Tiết gia không thể so với nhà khác, làm dâu nhà bọn hắn, con không thể vào giới giải trí a. Cho dù là nhà bình thường đi chăng nữa, bọn họ cũng không nguyện ý cưới một Omega luôn xuất hiện trên TV a? Nhà chúng ta thật vất vả mới thoát ra được, vì sao con lại đột nhiên hồ đồ như vậy!"

Tô mẹ nhìn qua rất dễ nói chuyện, ngẩng đầu nhìn bà một cái. Tô Thanh một bên ăn cơm, một bên giải thích: "Tiết Hâm muốn cùng con ly hôn, cô ấy nói chuyện rất giữ lời. 6 năm trước, cô ấy nói nếu con một hai muốn gả cho cô ấy, vậy thì cho dù chúng ta kết hôn, cô ấy cũng sẽ không chạm vào con. Quả nhiên cô ấy rất giữ lời, đã 6 năm trôi qua không hề đụng vào con, dù chỉ là một lần. Bây giờ cô ấy muốn cùng con ly hôn, cho dù con có làm tốt thế nào đi nữa, cô ấy cũng sẽ nhất quyết cùng con ly hôn. Cho nên con phải vì mình mà tính toán một chút, cho nên con đi tìm Tinh tỷ. Đối với chuyện này, con không thấy mình làm gì sai cả!"

"Vậy cũng không cần vào giới giải trí a, hơn nữa Tiết lão gia rất thích con. Chỉ cần con không làm gì sai, bọn hắn tuyệt đối sẽ không để con và Tiết Hâm ly hôn."

Thấy Tô Thanh nhắc tới chuyện ly hôn, chân mày Tô mẹ hơi nhíu lại, bà lập tức phân tích cho Tô Thanh nghe.

"Người làm chủ Tiết gia bây giờ là Tiết Hâm, mẹ cảm thấy bọn họ có thể quản Tiết Hâm sao? Còn nữa cho dù bọn họ có biện pháp ngăn cản Tiết Hâm ly hôn con, thì bọn họ có thể quản chuyện trên giường sao? Có thể trói Tiết Hâm lại ném cô ấy lên giường con, đánh dấu con sao?"

Omega và Alpha, đều có tình triều và tin tức tố trấn an. 1 2 năm, 3 4 năm, hoặc là 5 6 năm, bọn họ vẫn có thể dùng thuốc ức chế tin tức tố. Nhưng vấn đề này, không thể cứ luôn dùng để áp chế tin tức tố được. Nguyên chủ trước kia, vì vấn đề tính cách, nên trước nay không cùng ba mẹ nói về chuyện này. Còn ba mẹ nàng, cũng giả câm vờ điếc, dĩ nhiên cũng không nói về vấn đề này với nàng. Nhưng giờ phút này, vấn đề xem như tư mật này, Tô Thanh trực tiếp nói thẳng ra.

"Nhưng con cũng không thể vì nguyên nhân này, liền cùng Tiết Hâm ly hôn!"

Không nghĩ tới con gái mình hồ đồ như vậy, liền đẩy vợ mình một cái, Tô ba nổi giận đùng đùng lớn tiếng quát: "Tô Thanh cô đừng hồ đồ như vậy, chỉ cần cô không làm sai, Tiết gia sẽ không bác đãi cô. Cuối cùng, cuối cùng cho dù Tiết Hâm muốn ly hôn với con, lúc đó chúng ta không làm gì sai, nhà bọn họ sẽ bồi thường cho chúng ta. Tài sản Tiết gia có mấy trăm tỷ đôla, Tiết Hâm là người thừa kế Tiết gia, giá trị con người mấy chục tỷ, chỉ cần con ———"

Nghĩ tới tiền Tiết gia, nhớ tới truyền thông báo lần trước nói tới tổng tài sản cá nhân của Tiết Hâm. Lại nghĩ bản thân mình đầu tư thất bại, bị mọi người khinh thường. Thật vất vả mới leo lên được cây đại thụ Tiết gia, trôi qua một chút ngày lành. Nghĩ tới con gái mình, không thèm nghe lời, Tô ba có chút nổi lên lửa giận.

"Tiền của cô ấy là của cô ấy, mà cho dù cô ấycó tiền, cùng lắm chỉ cho con 1,2 trăm triệu. Số tiền này, chỉ cần con nổ lực, sẽ tự mình kiếm được!"

"Cô kiếm cái rắm, chỉ cần cô hạ quyết tâm không ly hôn, bọn họ ít nhất có thể cho chúng 1 tỷ thậm chí là vài tỷ. Dù sao, tôi nói cho cô biết, cô bây giờ trở về đem những chuyện lộn xộn kia xử lý hết cho tôi. Lập tức trở về, nói với mẹ chồng cô, cô chỉ đến Mị Lực thăm bạn. Nếu cô không giải quyết tốt chuyện này, tôi liền ———"

Tô ba kích động giơ ngón trỏ lên chỉ chỉ, Tô Thanh cũng đã ăn xong. Đặt đôi đũa xuống, nàng ngẩng đầu lên nghiêm túc hỏi: "Ba liền thế nào? Ba, ba muốn thế nào?"

"Thái độ này của cô là sao?"

Tô ba bị thái độ của Tô Thanh kích thích, con gái mình trước nay rất hiểu chuyện. Cho dù trước kia có phản nghịch đi nữa, chỉ cần hắn lớn tiếng. Nói đạo lý với nàng, nàng sẽ lập tức nhận sai. Nhưng lúc này thấy con gái bướng bỉnh, Tô ba tức tới xanh mặt, tiếp tục chỉ trỏ lớn tiếng: "Tô Thanh, nếu cô còn bướng bỉnh như vậy, thì cô không còn là con gái Tô Sông Dài tôi nữa. Tôi vừa rồi đã phân tích cho cô lợi và hại, nếu cô không nghe lọt tai, tôi và mẹ cô, từ đây về sau không quản cô nữa. Về sau, chúng ta không có đứa con gái như cô nữa!"

Tô ba vừa nói xong, Tô mẹ đang đứng cạnh vội vàng bổ sung thêm: "Tô Tô, nếu con muốn nhận ba và mẹ, muốn cùng ba và mẹ sinh hoạt như trước kia. Vậy thì con dẹp ngay cái suy nghĩ muốn quay lại giới giải trí đi, trở về Tiết gia, giải thích với mẹ chồng con. Nhưng nếu, con không hiểu chuyện như vậy, ba mẹ sau này sẽ mặc kệ con. Về sau con có bị bệnh, hay là bị khi dễ, chúng ta cũng mặc kệ!"

Tô Thanh luôn là sự kiêu ngạo của Tô mẹ, bà có chút không hiểu vì sao con gái ngày thường ngoan ngoãn nghe lời lại đột nhiên thay đổi tính cách. Suy nghĩ có chút không thông, đâm ra sợ hãi. Nhất thời đầu óc bà trống rỗng, liền lôi ra thủ đoạn cũ. Cho con gái đang không nghe lời, một chút giáo huấn.

Tô mẹ lao tới, túm lấy tóc Tô Thanh, một tay khác thì đánh xuống.

"Vợ, bà bình tĩnh chút!"

Tô ba không nghĩ tới vợ mình kích động như vậy, sốt ruột chạy tới.

"Chồng, ông tránh ra, ông đừng cản tôi. Đứa nhỏ chết tiệt này, càng lớn càng không hiểu chuyện! Ông có thấy thái độ vừa rồi của nó không? Nó không muốn nghe lời chúng ta nữa, nó muốn mặc kệ chúng ta!"

Nghe ra được sự nghiêm túc trong lời nói của Tô Thanh, trước kia khi Tô Thanh còn nhỏ Tô mẹ mới dạy dỗ nàng thôi. Lần này hạ quyết tâm, một lần cho Tô Thanh biết lợi hại.

Vì muốn làm cho Tô Thanh sợ, muốn giữ gìn tôn nghiêm cha mẹ. Tô mẹ lần này giáo huấn Tô Thanh, không một chút nương tay. Tô ba đứng cạnh chỉ hô to khuyên can, nhưng chỉ đứng nhìn can, không hề kéo hai người ra.

Lúc Tô mẹ vừa túm tóc, vừa đánh mình, Tô Thanh chỉ giơ tay che đầu theo bản năng.

2 phút sau, thấy Tô mẹ còn chưa muốn ngừng lại, còn có xu thế muốn đánh tiếp. Tô Thanh liền duỗi tay, dùng sức bắt lấy tay bà ấy: "Mẹ đánh đủ chưa? Còn đánh nữa, con sẽ báo cảnh sát!"

"......."

Bị Tô Thanh giữ tay, nhìn mấy sợi tóc bị mình đáng rụng xuống, Tô mẹ mới bình tĩnh lại. Cũng ở lúc này, nhìn thấy Tô Thanh thê thảm, mới ý thức được mình vừa làm gì.

"Ai biểu con không nghe lời, nhà chúng ta vất vả mới trôi qua mấy năm yên ổn. Tô Tô, tiểu bảo bối của mẹ tiểu tâm can của mẹ, coi như mẹ xin con, con đừng tìm việc cho chúng ta được không? Mẹ cũng đã tuổi này rồi, nếu có chuyện gì nữa mẹ không gượng dậy nổi đâu."

Năm đó nếu không phải không có cách nào khác, bọn họ tuyệt đối sẽ không để con gái vào giới giải trí. Đối với người thường mà nói, vào giới giải trí kiếm tiền, đó là một lựa chọn hay. Nhưng đối bọn họ mà nói, rất mất mặt. Vốn dĩ nhà bọn họ, có rất nhiều tiền, sinh nhật con gái còn tiêu tiền mời tiểu minh tinh đến hát. Nhưng về sau, vì chồng bà đầu tư thất bại, trong nhà không còn nhiều tiền nữa. Chồng bà làm đầu tư, còn thiếu bên ngoài rất nhiều tiền. Cuối cùng không còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể đưa con gái vào giới giải trí. Mang theo con mình tham gia các sự kiện, bọn họ trước kia còn rất khinh thường những hoạt động giải trí như nầy.

Nhà người khác sinh ra Omega, bọn họ sẽ cẩn thận bảo hộ, dùng mọi cách bồi dưỡng bọn họ. Cũng sẽ làm mọi cách, tìm được Alpha tốt cho con mình. Nhưng con nhà bọn họ, ở cái tuổi đẹp nhất, mặc quần áo hở hang. Đứng trên sân khấu, bắt đầu theo tiếng nhạc, nhảy nhót.

Mỗi lần đưa con đi tham gia các sự kiện lớn. Nhìn những kẻ có tiền ngồi phía dưới, lại nhìn con gái đứng trên sân khấu, mùa đông lại mặc đồ mát mẻ, nhìn con gái như vậy bọn họ cũng rất đau lòng. Mà xấu hổ nhất chính là, ở trường hợp như vậy, bọn họ còn gặp không ít bạn bè trướca kia.

Không muốn lại nghe người âm dương quái khí hỏi thăm, cũng không muốn thấy con gái mình mất mặt. Nên cho dù con gái nhà mình phải ly hôn, thì bọn họ cũng tình nguyện Tô Thanh không mắc sai lầm gì, để Tiết gia đường đường chính chính ly hôn. Mà không phải vì nàng ở bên ngoài không an phận, mà bị ly hôn. Nhớ lại vừa nãy, Tiết phu nhân gọi đến. Nghĩ đến một khi Tô Thanh vào giới giải trí, lúc nàng và Tiết Hâm ly hôn, sẽ không có bồi thường tiền như trong dự tính. Tô mẹ lại nắm lấy tóc Tô Thanh, lớn tiếng quát.

"Con điên rồi".

Tới nước này, cuối cùng Tô Thanh cũng đã hiểu được. Tô ba và Tô mẹ ở thế giới này, rất giống ba mẹ nàng ở kiếp trước. Bản chất bọn họ, đều ích kỷ giống nhau, chỉ biết nghĩ cho mình.

Loại người như vậy, nếu bạn theo ý bọn họ, thì bọn họ sẽ đối tốt với bạn. Sẽ ôm, sẽ dỗ dàng, một tiếng lại một tiếng gọi mình là biểu bảo bối, tiểu khả ái. Nhưng nếu, một khi bạn làm bọn họ thất vọng, đối nghịch bọn họ. Thì bọn họ sẽ ở trước mặt bạn, không chút do dự đổi sắc mặt. Ném chén đũa trên tay bạn, sau đó hất cái bàn. Nói đánh bạn liền đánh ngay, không hề có gánh nặng gì, cho bạn một bạt tay.

Phản ứng này của Tô ba Tô mẹ, đối nguyên chủ mà nói, là hiếm thấy, là lần đầu tiên. Nhưng với Tô Thanh, một hồi đối nàng tốt không thôi, một hồi thì làm ra hành động làm nàng khó chịu này, thì đã quá quen thuộc.

Trước kia, nàng phải tốn rất nhiều năm, mới tiếp nhận được hiện thực này. Mới hiểu được, tính cách thật của ba mẹ. Từ lúc ban đầu sợ hãi bất lực, từ từ biến thành cảm giác quen thuộc.

Cho nên lúc này, thoát ra được tay Tô mẹ, Tô Thanh không chút do dự chạy ra cửa nhà.

"Tô ———"

"Cô không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì"

Thấy Tô Thanh dám chạy, Tô mẹ lập tức rược theo, Tô ba cũng đuổi theo sát. Nhưng khi vừa mở cửa, thấy được người không nên xuất hiện ở đây, lại đứng ngoài cửa. Tô ba và Tô mẹ, hiếm thấy ngây ngẩn cả người, sắc mặt cũng nhanh chóng biến thành hồng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt