Chương 45: Tới Công Chuyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa cùng nhau dọn dẹp nhà cửa sơ qua một chút. Bởi vì đặc thù công việc của Phác Thái Anh, hơn nữa hai người cũng không muốn có người lạ vào nhà mình. Cho nên, cả hai vẫn luôn tự làm việc nhà. Vả lại Phác Thái Anh cảm thấy hai người cùng nhau làm việc nhà là một chuyện vô cùng ngọt ngào.

Buổi tối, Phác Thái Anh làm một bàn thức ăn, toàn là món Lạp Lệ Sa thích. Hai người nâng ly chúc mừng, ăn uống vui vẻ. Đã thật lâu chưa được ăn một bữa thoải mái như vậy.

Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa đều đã uống nhiều. Phác Thái Anh ôm Lạp Lệ Sa làm đủ kiểu cọ xát, quyến rũ. Lạp Lệ Sa đương nhiên sẽ không tha cho Phác Thái Anh. Hai người dây dưa một đêm. (H xong rồi đó!!!)

Say rượu phóng túng một đêm, hậu quả là hai người ngủ đến trưa hôm sau. Phác Thái Anh cầm điện thoại lên phát hiện có mười lăm cuộc gọi nhỡ. Đều là của Jane, có một cuộc của ông Phác. Trước tiên Phác Thái Anh gọi cho ông Phác, sau đó là gọi cho Jane.

- Phác Thái Anh. Có một cô gái cầm danh thiếp của tôi đến đây nói cô muốn ký hợp đồng với cô ấy, rốt cuộc là chuyện gì?

Jane nhìn một cô gái đang ngồi trên ghế salon trong phòng làm việc của mình, nhỏ giọng hỏi Phác Thái Anh. Hôm nay vừa mới đến công ty đã bị cô bé này chặn lại, nói Phác Thái Anh muốn ký hợp đồng với cô ấy.

Nhưng mà cô cảm thấy cô bé này ngoại trừ vóc người đẹp một chút, gương mặt xinh đẹp một chút, trẻ tuổi một chút ngoài ra cũng không có gì nổi bật. Thậm chí Jane thoáng nghi ngờ cô bé này là lừa đảo.

- Tôi với Sa đi dạo bờ biển gặp được cô ấy. Tôi cảm thấy cô ấy có tiềm năng. Ký hợp đồng ba năm thử xem sao, nói không chừng có thể tạo được một cú hit.

Phác Thái Anh tin vào mắt nhìn người của mình. Cô bé kia tương lai có lẽ tiền đồ vô hạn.

- Cô chắc chứ?

Jane nhìn cô gái sau đó nhỏ giọng hỏi. Cô vẫn cảm thấy cô gái này quá một màu, ngoại trừ là một bình hoa di động thì không có gì nổi bật.

- Cô xem qua một chút.

Phác Thái Anh nói xong cũng cúp máy, Jane cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn điện thoại. Cô ngẩng đầu lên nhìn cô bé đối diện một chút, đành chấp nhận đứng lên lấy một bản hợp đồng đưa cho cô ấy.

- Đây là hợp đồng thời hạn ba năm. Chúng tôi sẽ sắp xếp thời gian thích hợp mở họp báo, đại diện cô nhận các lời mời đóng phim điện ảnh và truyền hình, không có tiền thưởng hợp đồng, nhưng mà chúng tôi chi cho cô năm mươi phần trăm hoa hồng.

Jane nói sơ qua nội dung hợp đồng, nhưng mà cô còn chưa nói xong cô gái này đã lật hợp đồng đến trang cuối rồi ký tên.

Jane hơi giật mình, tựa như nhìn thấy Phác Thái Anh năm đó, cũng không thèm xem hợp đồng mà ký như vậy. Dẫn đến nhiều năm bị Giải trí Thiên Tỷ bóc lột.

- Cô không xem kỹ lại một chút sao?

Jane nhìn bản hợp đồng đã ký xong đưa cho cô gái. Cô gái lắc đầu một cái, cầm bản hợp đồng của mình sau đó đứng dậy rời đi. (Tội nghiệp em, hai chương mà chưa có tên, cũng chưa có thoại, chắc lãnh cơm hộp luôn quá haha)

Quả nhiên vật họp theo loài, người phân theo nhóm. Người Phác Thái Anh coi trọng và cô ấy tính tình thật giống nhau.

--------

Lạp Lệ Sa vẫn bận rộn nhiều như trước. Phác Thái Anh không có chuyện gì làm chạy đến Tập đoàn Kim Thị chơi. Không còn cách nào, chỉ có tên yêu ma Kim Trí Tú đó mới có thể cùng cô nói chuyện lâu được.

- Cô Phác, chờ một chút.

Đối với sự có mặt của Phác Thái Anh, thư ký không có chút gì bất ngờ, đi vào phòng của Kim Trí Tú xin ý kiến rồi sau đó cung kính mời Phác Thái Anh vào phòng.

- Hình như cô đến chỗ tôi còn nhiều hơn về nhà thì phải?

Kim Trí Tú ngẩng đầu nhìn Phác Thái Anh một cái, ở ma giới hai người cũng không gặp nhau nhiều như vậy. Phác Thái Anh kéo ghế sau bàn làm việc của Kim Trí Tú ra ngồi xuống, cầm bảng tên của Kim Trí Tú trên bàn chơi một chút.

- Sao mà đến giờ tôi cũng chưa từng gặp Kim Trân Ni nhỉ?

Phác Thái Anh bây giờ mới nhớ, Kim Trí Tú đầu thai là vì muốn cùng Kim Trân Ni lịch kiếp, vậy bây giờ Kim Trân Ni ở đâu? Tại sao đến giờ mình còn chưa từng gặp được chuyển thế của Kim Trân Ni?

- Cô ấy... cô ấy có công việc của riêng mình. Tôi không thể nhiễu loạn cuộc sống của cô ấy ở nhân gian.

Kim Trí Tú gác lại công việc cười khổ lắc đầu một cái. Kim Trân Ni đầu thai là vì dưỡng thương cũng là vì lịch kiếp. Cô ấy phải trải qua sinh ly tử biệt của con người, yêu mà không có được, nếm trải ngọt bùi cay đắng.

- Nói như vậy, cô không phải được ghép đôi với cô ấy? Vậy, rốt cuộc là cô ấy lịch kiếp hay là cô lịch kiếp?

Phác Thái Anh có chút tội nghiệp Kim Trí Tú, theo đuổi Kim Trân Ni nhiều năm như vậy, dường như cô ấy vẫn luôn là người yêu mà không có được.

- Cô ấy có nhân duyên và số phận của mình. Tôi chỉ có thể lấy thân phận bạn bè ở bên cạnh cô ấy.

Kim Trí Tú thở dài một cái, đứng dậy đến trước quầy rượu của mình, mở chai rượu rót một ly cho Phác Thái Anh. Phác Thái Anh không uống, một lát cô còn phải lái xe đến đón Sa tan làm!

Kim Trí Tú cũng không miễn cưỡng, uống cạn ly rượu trên tay.

- Thật ra thì cô ấy chỉ là đầu thai lịch kiếp nhân tiện dưỡng thương thôi mà, cô không cần phải đi theo chịu khổ.

Kim Trí Tú nghe xong cười khẩy một tiếng. Sau đó đi đến chỗ Phác Thái Anh, vỗ lên vai Phác Thái Anh một cái, rồi đứng bên cạnh Phác Thái Anh, tựa lên bàn làm việc cúi đầu nhìn Phác Thái Anh. Biểu cảm trên mặt cười như không cười, các cô đều là cùng một loại người, cho nên ai cũng đừng nói ai, đều như nhau.

- Vậy cô cần gì phải đầu thai, chờ Lạp Lệ Sa trăm năm sau quy hồn địa phủ lại theo đuổi cũng không muộn mà?

Phác Thái Anh không nói nên lời, chuyện tình cảm trước giờ đều là khuyên người khác thì dễ, tự khuyên mình thì khó. Hôm đó Kim Trí Tú và Phác Thái Anh nói rất nhiều, nói từ sau khi cô đầu thai ở ma giới đã xảy ra nhiều chuyện. Chuyện tình cảm của cô ấy và Kim Trân Ni xảy ra mâu thuẫn. Ở ma giới hai người gần như là không thể nào nói chuyện, hiện giờ ở nhân gian cũng bắt đầu không nói lời nào. Duyên phận giữa hai người chính là kỳ diệu như vậy.

Phác Thái Anh bắt đầu uống rượu, nghe Kim Trí Tú kể lể. Thậm chí quên mất mình đã hứa đi đón Lạp Lệ Sa tan làm. Hai người nói chuyện đến nửa đêm, thẳng đến khi Lạp Lệ Sa rốt cuộc không thể nhịn được gọi điện chất vấn Phác Thái Anh đang ở đâu. (Nhiều chiện thì tới công chiện!!!)

Phác Thái Anh thấy Lạp Lệ Sa gọi đến, thần trí mới trở về, vội vàng bắt máy. Cố gắng để cho giọng nói của mình thật bình thường, nhưng mà uống say rồi thì dù làm sao cũng không có cách nào che giấu giọng điệu say xỉn. (Tui thật sự thấu hiểu tâm trạng này!!)

- Vợ...

Phác Thái Anh lảo đảo nghiêng ngã đứng lên đi đến một góc nghe điện thoại.

- Em đang ở đâu?

Lạp Lệ Sa nén cơn giận hỏi, vậy mà lại uống rượu, nghe giọng điệu này chắc là uống không ít rồi!

- Em đang ở chỗ bạn em, lát nữa em về.

Phác Thái Anh có chút đau đầu vừa nhìn cái người còn say hơn mình Kim Trí Tú vừa nói. Xem ra cô phải đưa Kim Trí Tú về nhà trước mới được, nhưng mà nhà Kim Trí Tú ở đâu?

- Bạn em? Bạn nào?

Lạp Lệ Sa nhướng mày hỏi ngược lại, Phác Thái Anh có chút do dự. Cô không muốn cho Lạp Lệ Sa biết mình và Kim Trí Tú có quan hệ cá nhân. Cô sợ Lạp Lệ Sa biết các cô có thể thầu được hạng mục xây dựng khu công nghiệp Kim Thị là dựa vào giao tình của cô và Kim Trí Tú.

- Chỉ là bạn bình thường, một lát em sẽ về ngay.

Phác Thái Anh vội vàng cúp máy. Phác Thái Anh gọi điện cho tài xế đến đón mình. Chờ sau khi tài xế đến, Phác Thái Anh kéo cái người say xỉn Kim Trí Tú lên, đỡ Kim Trí Tú rời khỏi công ty, cũng may chỗ cô đậu xe là chỗ gần thang máy nhất. Sau khi ném Kim Trí Tú vào hàng ghế sau, cô tự mình lên ghế bên cạnh ngồi lái.

- Cô Phác, chúng ta đi đâu?

Tài xế vừa nhìn người say như chết ở hàng ghế sau, vừa liếc nhìn Phác Thái Anh cũng đã uống không ít, hơi khó xử hỏi.

- Đi khách sạn.

Phác Thái Anh không biết nhà Kim Trí Tú ở đâu, không thể làm gì khác hơn là quyết định đưa Kim Trí Tú đến khách sạn nghỉ ngơi trước.

Trong lúc ngồi trên xe, Phác Thái Anh cũng gần như tỉnh táo lại rồi.

- Cô và tôi cùng đưa cô ấy lên phòng đi!

Phác Thái Anh vừa nhìn Kim Trí Tú vẫn đang ngủ vừa nói. Mặc dù tài xế không muốn lắm nhưng mà cũng không thể từ chối yêu cầu của Phác Thái Anh, không thể làm gì khác hơn là xuống xe sau đó mở cửa sau, cùng Phác Thái Anh kéo Kim Trí Tú từ trong xe ra ngoài. Sau đó tài xế và Phác Thái Anh cùng đỡ Kim Trí Tú đi vào khách sạn.

Phác Thái Anh dùng thẻ căn cước của mình thuê một phòng, sau đó cùng tài xế đưa Kim Trí Tú lên. Dọc đường đi Kim Trí Tú cũng rất đàng hoàng, không ồn ào cũng không nôn mửa. Nhưng mà vừa mới đặt cô ấy lên giường thì cô ấy đã nôn ngay lên người Phác Thái Anh.

Phác Thái Anh không có cánh nào, chỉ có thể bảo tài xế đi trước. Sau đó Phác Thái Anh gọi cho Jane, bảo Jane mang một bộ quần áo ở công ty đến khách sạn cho cô. (Thương chị Jane ghê)

Phác Thái Anh chờ Jane đến sau đó đi tắm rửa thay quần áo, chỉnh trang lại rồi cùng Jane rời khỏi khách sạn. Jane lái xe đưa Phác Thái Anh về nhà.

Phác Thái Anh mở cửa nhà, toàn bộ căn nhà đèn đuốc sáng trưng. Phác Thái Anh biết tối hôm nay mình xu rồi.

- Chịu về rồi sao?

Lạp Lệ Sa ngồi trên ghế salon, hiện giờ đã vô cùng tức giận.

- Vợ...

Phác Thái Anh vừa dè dặt vừa lấy lòng gọi một tiếng. Sau đó muốn đi đến ngồi bên cạnh Lạp Lệ Sa nhưng lại không dám. Cuối cùng ngồi cách Lạp Lệ Sa một khoảng trống bằng một người ngồi nữa.

- Hôm nay em họp mặt bạn bè có uống một chút rượu. Lần sau em sẽ không như vậy nữa, chị đừng giận em nha.

Phác Thái Anh kéo kéo vạt áo ngủ của Lạp Lệ Sa, thấp giọng nói.

Lạp Lệ Sa hừ một tiếng, né tránh.

- Em muốn làm gì là tự do của em.

Lạp Lệ Sa đứng lên cũng không quay đầu lại trở về phòng ngủ. Phác Thái Anh lại nghe thấy tiếng khóa cửa quen thuộc, dựa vào ghế salon thở dài một tiếng.

Hôm nay cô cũng mệt mỏi, không đi dỗ Lạp Lệ Sa mà đi thẳng đến phòng khách ngủ. Nghĩ là ngày mai thức dậy sẽ nhận lỗi với Lạp Lệ Sa sau.

Nhưng ngày hôm sau thức dậy, scandal bay đầy trời. Phác Thái Anh và Tổng tài Tập đoàn Kim Thị nửa đêm cùng vào khách sạn, đến tận ba tiếng sau được người đại diện đến đưa về.

Cũng lần nữa Phác Thái Anh lại chiếm hotsearch. Lúc Phác Thái Anh thức dậy đã gần trưa. Cô nhìn thấy Lạp Lệ Sa vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên ghế salon. Phác Thái Anh đi đến, ngồi bên cạnh Lạp Lệ Sa vừa nghĩ làm thế nào mở miệng.

- Hôm qua em đi với ai?

Còn không chờ Phác Thái Anh mở miệng, Lạp Lệ Sa đã nói trước. Phác Thái Anh vừa mới thức dậy đương nhiên không biết scandal của mình đã bay đầy trời. Phác Thái Anh do dự một chút.

- Một người bạn cũ...

Phác Thái Anh không biết là mình một bước sai, từng bước sai. Cô không biết, Lạp Lệ Sa đang cho cô cơ hội, chỉ cần cô nói đúng sự thật, Lạp Lệ Sa sẽ tin.

- Ai? Hôm qua sau khi nói chuyện điện thoại với tôi xong em đã đi đâu?

Lạp Lệ Sa tiếp tục truy hỏi. Phác Thái Anh nhíu mày một cái, trong lòng có chút không vui, đây là đang tra hỏi hành tung của mình sao?

- Chính là một người bạn cũ, em có nói chị cũng không biết. Hôm qua, sau khi chị gọi cho em xong, em đưa cô ấy đến khách sạn. Sau đó, cô ấy nôn lên người em, em mới nhờ Jane đem quần áo đến cho em. Sau khi em tắm rửa thay quần áo thì về nhà.

Phác Thái Anh chỉ không nói người uống rượu với mình là Kim Trí Tú, nhưng chuyện khác đều là nói thật.

- Em và Kim Trí Tú trở thành bạn cũ từ lúc nào?

Lạp Lệ Sa ném Ipad lên ngực Phác Thái Anh. Phác Thái Anh mở weibo lên, trong đó toàn là tin tức về mình.

- Chị không phải là tin mấy lời bịa đặt từ những tấm ảnh này chứ? Chị cho rằng em và Kim Trí Tú thật sự có gì sao?

Phác Thái Anh ném Ipad xuống, ngẩng đầu nhìn Lạp Lệ Sa. Coi như cả thiên hạ đều nghi ngờ em, chị, Lạp Lệ Sa không thể không tin em.

- Tôi không biết. Có lẽ tôi cần yên tĩnh một mình!

Lạp Lệ Sa đứng lên ra khỏi nhà, đi đến nhà mình ở đối diện, đồng thời khóa trái cửa tự nhốt mình trong nhà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net