Chương 46.2: Tình Địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lệ Sa, xem ra chị đã thật sự quên mất em rồi.

Lý Nhược Đồng lắc đầu cười khổ, rồi cất danh thiếp của Lạp Lệ Sa cẩn thận vào ví. Lạp Lệ Sa về đến nhà, cửa thang máy mở ra, cô nhìn thấy Phác Thái Anh đang đứng ở trước cửa nhà mình, vẻ mặt mệt mỏi. Một người luôn chú ý vẻ ngoài như cô ấy, hiện giờ nhìn qua có chút chật vật, tóc tai xốc xếch, trên quần áo toàn nếp nhăn, trong mắt hiện đầy tia máu. Nhìn dáng vẻ hẳn là một đêm không ngủ. Lạp Lệ Sa có chút đau lòng nhưng cũng không biểu hiện ra.

Không đếm xỉa đến ánh mắt vừa ai oán vừa dò xét của Phác Thái Anh, vòng qua Phác Thái Anh đi đến cửa nhà mình.

- Cả đêm hôm qua chị đã đi đâu? Quần áo này là của ai?

Phác Thái Anh kéo cánh tay Lạp Lệ Sa, rõ ràng chỉ là quan tâm, tại sao lời nói ra lại trở thành lời chất vấn? Phác Thái Anh không biết, hoặc là cho đến nay Lạp Lệ Sa chưa bao giờ mua quần áo quá lòe loẹt như vậy. Lạp Lệ Sa cười khẩy hất tay Phác Thái Anh ra, lười cùng cô ấy gây gổ, xoay người vào nhà khóa trái cửa. Như vậy cho dù Phác Thái Anh có chìa khóa cũng không vào được.

Scandal của Phác Thái Anh và Kim Trí Tú còn chưa qua. Lạp Lệ Sa thất hồn lạc phách ở quán bar mua say được người khác đỡ lên lầu cũng bị lộ ra, đồng thời cũng liên quan Lý Nhược Đồng trong đó.

- Chị không có gì muốn giải thích với em sao?

Lạp Lệ Sa thay một bộ quần áo khác chuẩn bị đi làm. Mở cửa nhà nhìn thấy Phác Thái Anh đang cầm điện thoại, vẻ mặt u ám nhìn Lạp Lệ Sa. Sau đó giơ điện thoại lên trước mặt Lạp Lệ Sa chất vấn.

Lạp Lệ Sa nhìn một cái sau đó đóng của nhà đi vào thang máy, không giải thích. Phác Thái Anh đứng ở cửa, một bụng lời muốn nói, một bụng nghi vấn muốn hỏi, một bụng tức giận muốn trút ra cũng không biết trút ở đâu. Sau đó hai người bắt đầu chiến tranh lạnh. Nhà ai nấy ở, gặp mặt cũng không ai nói chuyện với ai. Nếu như không phải hai người còn đeo nhẫn cưới, đoán chừng người ta cũng cho rằng họ đã chia tay.

Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa đều lựa chọn dùng công việc lấp đầy thời gian của mình, để mình không có thời gian nghĩ đến nhau. Phác Thái Anh đi tìm Lý Nhược Đồng hỏi xem ngày hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lý Nhược Đồng cười khẩy nhìn Phác Thái Anh.

- Nếu như cô không yêu chị ấy thì chia tay đi, có người còn yêu chị ấy nhiều hơn cô! Còn nếu cô yêu chị ấy thì không nên nghi ngờ chị ấy!

Lý Nhược Đồng nói xong xoay người rời đi. Phác Thái Anh nhìn bóng lưng Lý Nhược Đồng. Cô đã tự tìm tình địch về bên cạnh mình sao?

Cho đến nay Phác Thái Anh chưa từng nghi ngờ lòng chung thủy của Lạp Lệ Sa đối với mình. Chỉ là cô lo lắng ngày hôm đó Lạp Lệ Sa có bị người ta khinh dể chịu ấm ức hay không. Nhưng mà cô quên rằng, người có thể khinh dể Lạp Lệ Sa, có thể làm cho Lạp Lệ Sa chịu ấm ức cũng chỉ có một mình Phác Thái Anh cô.

- Lạp tổng, hôm nay vẫn chưa về nhà sao?

Alice đã chuẩn bị tan làm. Gần đây không phải bận rộn lắm, nhưng mà Lạp Lệ Sa đã ở lại công ty lâu rồi. Nhìn dáng vẻ hôm nay hẳn là cũng không định về nhà.

- Còn một vài tài liệu, xử lý xong rồi tính sau.

Lạp Lệ Sa vừa nói vừa lật mở một tập tài liệu nhìn. Alice cũng không nói thêm gì nữa, tan làm về trước. Lạp Lệ Sa buông tập tài liệu trong tay xuống, tựa lưng vào ghế, sờ mũi mình một cái, thở dài mệt mỏi. Sau đó Lạp Lệ Sa nhìn nhẫn cưới trên ngón áp út, lại thở dài.

Lúc này, điện thoại của Lạp Lệ Sa vang lên âm báo wechat. Lạp Lệ Sa cho rằng là Phác Thái Anh, cho nên theo bản năng cầm điện thoại mở lên xem, phát hiện không phải là Phác Thái Anh, mà là lời mời kết bạn của Lý Nhược Đồng. Lạp Lệ Sa do dự một chút sau đó đồng ý. Cô không quên là mình nợ Lý Nhược Đồng một ân tình.

- Lệ Sa.

Sau khi Lý Nhược Đồng nhận được thông báo đã chấp nhận lời mời kết bạn của Lạp Lệ Sa lập tức nhắn một tin nhắn. Ở cuối còn thêm một cái mặt cười. :)

- Ừm. Tôi đang bận, có việc gì?

Lạp Lệ Sa lạnh lùng trả lời.

- Vậy chị làm việc đi, em không phiền nữa.

Lý Nhược Đồng hiểu chuyện trả lời một câu, sau đó cũng thật sự không quấy rầy Lạp Lệ Sa.

Jane thay Lý Nhược Đồng nhận một hợp đồng đại diện quảng cáo kem cho một thương hiệu nhỏ ở khu đô thị loại ba. Phí đại ngôn chỉ có năm chục nghìn tệ, nhưng mà không ai nghĩ đến Lý Nhược Đồng dùng khí chất tươi mát của mình nhanh chóng nổi tiếng trong tầng lớp học sinh. Mặc dù không phải là nổi đình nổi đám, nhưng ít nhất là khi đi trên đường cũng bắt đầu có người gọi tên cô.

Phác Thái Anh không có bởi vì sự việc kia mà tuyết tàng Lý Nhược Đồng. Thay vào đó là bảo Jane lưu ý tài nguyên cho Lý Nhược Đồng.
- Tôi cứ tưởng chí ít cô cũng sẽ tuyết tàng cô ấy.

Jane rót một ly nước cho Phác Thái Anh. Phác Thái Anh nhận lấy uống một hớp rồi không uống nữa.

- Bởi vì tấm ảnh chụp cô ấy với Lệ Sa cùng xuất hiện trong quan bar sao? Tôi không phải loại người vô vị nhỏ nhen như vậy. Tôi tin giữa bọn họ là trong sạch. Vả lại, có lẽ nếu như ngày đó, người Lệ Sa gặp không phải là cô ấy thì...

Phác Thái Anh không dám nói tiếp. Chỉ khổ sở cười một tiếng. Ngày đó cô tìm Lệ Sa suốt một đêm, cũng có đi ngang qua quán bar đó, nhưng mà chính là không vào! Cô cho là Lạp Lệ Sa sẽ không đi quán bar. Dẫu sao Lạp Lệ Sa cũng không thích uống rượu và nhất là say rượu.

- Nhưng mà cô không sợ sau này cô ấy đủ lông đủ cánh, giành Lạp Lệ Sa với cô sao?

Người ta thường nói là người đứng xem thì sáng suốt. Jane nhìn ra được Lý Nhược Đồng có cảm tình không bình thường với Lạp Lệ Sa. Rất nhiều lần cô bắt gặp Lý Nhược Đồng ngẩn người nhìn chằm chằm poster của Lạp Lệ Sa treo ở hàng lang.

- Là của tôi thì ai cũng không cướp nổi!

Coi như là Phác Thái Anh không có lòng tin với tất cả mọi chuyện, cũng tuyệt đối có lòng tin với chuyện này! Tình cảm của mình và Lạp Lệ Sa, ai cũng không được phá hư. Phác Thái Anh và Lạp Lệ Sa chiến tranh lạnh đã một tuần lễ. Cô thật sự là không chịu nổi cho nên mua hoa đi thắng đến công ty Lạp Lệ Sa. Quan hệ của Lạp Lệ Sa và Phác Thái Anh không ai không biết. Cho nên không có người nào dám ngăn cản Phác Thái Anh không cho cô vào công ty.

Ngay cả Alice cũng giả vờ như không nhìn thấy Phác Thái Anh. Phác Thái Anh nhìn dáo dác rồi đẩy cửa phòng làm việc của Lạp Lệ Sa, thò đầu vào. Lạp Lệ Sa nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên, nhìn thấy Phác Thái Anh lén lén lút lút mặt mày gian xảo.

Nhịn cười cúi đầu xuống tiếp tục xử lý công việc của mình, làm như không nhìn thấy Phác Thái Anh vậy. Phác Thái Anh đi vào phòng làm việc, đưa hoa đến trước mặt Lạp Lệ Sa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net