Chương 5: Hàng Xóm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lạp Lệ Sa ngồi trên cửa sổ lồi, uống rượu vang nhìn ra ngoài.

Bộ não như máy tính của cô đang hoạt động rất nhanh.

Cô đang suy nghĩ một vấn đề.

Cô rõ ràng chỉ gặp Phác Thái Anh có một hai lần thôi, tại sao Phác Thái Anh lại mang đến sức ảnh hưởng lớn với cô như vậy? Cảm giác lần đầu gặp mặt mà như đã quen biết từ lâu là ở đâu mà ra?
Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ không ra nguyên nhân là vì sao.

Lạp Lệ Sa uống cạn rượu trong ly cũng vẫn chưa nghĩ ra.

--------
Phác Thái Anh một mình lái xe đến khu chung cư mới mở bán gần ba tháng trước.

Xe của Phác Thái Anh còn chưa đến cửa, hệ thống đã nhận dạng ra là xe của cô đã đăng ký, nhấc cần lên cho qua.
Phác Thái Anh lái xe đến chỗ đậu xe của mình dưới hầm.

Phác Thái Anh không lập tức đi đến thang máy, mà đi đến chỗ một chiếc xe Land Rover đậu cách vách.
Phác Thái Anh mỉm cười, xoay người đi đến thang máy.
Phác Thái Anh ra khỏi thang máy, quay đầu nhìn cửa nhà bên trái thang máy, rồi đi về hướng bên phải tới cửa nhà mình, lấy chìa khóa mở cửa đi vào.
Đây là căn nhà do cô tự mình mua, cô đã tiêu gần hết tiền tiết kiệm và nợ ngân hàng cả mấy triệu tệ.

Chỉ vì đây là nơi ở gần với Sa tỷ nhất!
Căn nhà đã được nhân viên vệ sinh lau dọn sạch sẽ, cô có thể vào ở bất kỳ lúc nào.
Phác Thái Anh xoay người chuẩn bị đóng cửa thì cửa nhà đối diện mở ra.
Lạp Lệ Sa mặc một bộ quần áo công sở từ bên trong đi ra.

Hai người chạm mặt nhau, đây là một bất ngờ hoàn toàn ngoài dự liệu của Phác Thái Anh.
- "Sao cô lại ở đây?"

- "Sao chị lại ở đây?"
Hai người gần như đồng thanh hỏi.

Lạp Lệ Sa nhìn thấy Phác Thái Anh, khoảng khắc đó trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc và bất ngờ.
- "Đây là nhà tôi!"
- "Đây là nhà em!"
Hai người lại đồng thanh trả lời, sau đó cùng sững sốt.

Rồi lại không hẹn mà cùng cười.
- "Chúng ta thật sự là rất có duyên."
Phác Thái Anh bỏ ý định đóng cửa, đi ra trước cửa nhà Lạp Lệ Sa, cười nói.
- "Đúng là...rất có duyên."

Tôi có việc phải đi trước.
Lạp Lệ Sa ấn nút thang máy đi xuống.

Phác Thái Anh đứng tại chỗ, lại lần nữa nhìn vào cửa nhà Lạp Lệ Sa.

Có người đã đặt cọc căn nhà này trước cô một bước.

Cho nên vì để mua được căn này mà cô phải dùng chín trâu hai hổ thuyết phục người đó nhường lại cho cô.

Bên trong nhà trang trí mới sạch sẽ, Phác Thái Anh phải tìm thời gian thu xếp đồ đạc dọn vào.
------
- "Thái Anh"

Em không hiểu, biệt thự lớn miễn phí tốt như vậy chị không ở, sao nhất định phải dọn ra ngoài?
Trợ lý của Phác Thái Anh vừa giúp Phác Thái Anh đem đồ đạc đóng gói, vừa thắc mắc hỏi.

Cô thật sự không thể hiểu nổi Phác Thái Anh.

Biệt thự tốt như vậy không ở, lại tự bỏ tiền mua chung cư.

Bỏ ra toàn bộ tiền tích góp còn phải vay ngân hàng thêm mấy triệu tệ, tính toán kiểu gì đây?!!
- "Nơi này đúng là rất tốt, nhưng không phải nhà tôi."
Nơi có Lạp Lệ Sa ở mới chính là nhà của cô.

Bằng không thì nhà sang trọng đến đâu cũng chỉ là một căn nhà thôi mà.
Đồ đạc của Phác Thái Anh không nhiều, hai cái vali và bốn thùng giấy là đủ.

Phác Thái Anh và trợ lý mất một ngày dọn nhà và chuyển đồ.

Xong xuôi, Phác Thái Anh đang định đưa trợ lý đi ăn một chút gì đó.

Lúc ra cửa chờ thang máy gặp phải Lạp Lệ Sa cả người mệt mỏi từ bên ngoài trở về.

- "Sa tỷ, vừa tan làm về sao?"
Lạp Lệ Sa gật đầu một cái, không lên tiếng, ra khỏi thang máy trực tiếp vào nhà.

Mặc dù Phác Thái Anh có chút mất mát nhưng vẫn không để trong lòng.

Ai bảo người này là Lạp Lệ Sa chứ!
Phút chốc người trợ lý cũng không biết nói gì, hai người cùng đi tìm một quán ăn.
- "Sao cả đoạn đường không nói gì vậy?"
Phác Thái Anh nhìn trợ lý, cái người này bình thường nói rất nhiều mà hôm nay lại bất chợt đổi tính sao.
- "Thái Anh, chị quyết định dọn tới đây là vì Lạp Lệ Sa ở đây sao?"
Người trợ lý rất nhạy cảm, cô thấy trong ánh mắt Phác Thái Anh nhìn Lạp Lệ Sa có cảm tình không giống bình thường, thậm chí có một chút cưng chiều.
- "Nghĩ gì vậy!!? Tôi cũng là sau khi dọn đến đây mới biết chị ấy ở đối diện."
Phác Thái Anh vỗ đầu người trợ lý một cái.

Mặt không đỏ, tim không đập nhanh, mặt không đổi sắc nói dối.

Sa tỷ, chị đã từng nói em không biết nói dối, nhưng xem ra em nói dối khá giỏi.

Người trợ lý nửa tin nửa ngờ ồ một tiếng.
Quán ăn mà Phác Thái Anh lựa chọn chỉ là một quán cơm thông thường.

Hiện giờ có rất nhiều người lui tới ăn.

Có người nhận ra cô, không ngừng dùng điện thoại chụp ảnh.

Phác Thái Anh cũng không ngăn họ, chỉ cần họ không quấy rầy cuộc sống bình thường của cô là được.

Có người nói Phác Thái Anh là nghệ sĩ cưng chìu fan nhất trong làng giải trí.

Chẳng qua là bọn họ không biết, Phác Thái Anh không phải cưng chìu mà là không quan tâm.

Bởi vì ở trong mắt của cô chỉ có hai loại người, Lạp Lệ Sa và những người khác.
Ngày hôm sau, trên Weibo đăng tải một bức ảnh Phác Thái Anh sờ đầu trợ lý của mình.

Tuy là hình ảnh hơi mờ nhưng vẫn nhìn ra có chút gian tình, còn nói là trong mắt Phác Thái Anh tràn ngập cưng chiều.
Sau đó Phác Thái Anh thả một cái biểu tượng cảm xúc nhàm chán để phản ứng lại chuyện này.
-------
Phác Thái Anh cầm một hộp quà được gói tinh xảo đi tới cửa nhà Lạp Lệ Sa.

Cô vừa nghe tiếng cửa thang máy mở, biết ngay là Lạp Lệ Sa đã về, liền lập tức đem theo khăn tay mới mua qua gõ cửa.

Lạp Lệ Sa thông qua mắt mèo nhìn thấy người ngoài cửa là Phác Thái Anh, không biết Phác Thái Anh tìm mình có việc gì, cuối cùng vẫn lựa chọn mở cửa cho Phác Thái Anh vào.

Phác Thái Anh đem hộp quà giơ cao lên trước mặt Lạp Lệ Sa.
- "Trả cho chị nè."

Mặc dù không phải cùng một kiểu nhưng mà giá cả cũng không chênh lệch lắm.
Lạp Lệ Sa không nhận, nhíu mày nhìn Phác Thái Anh.
- "Tôi đã nói không cần trả lại, tôi tặng cho cô rồi mà."
- "Sa tỷ có muốn nhận hay không là chuyện của Sa tỷ, còn có trả hay không là chuyện của em."
Phác Thái Anh kéo tay Lạp Lệ Sa qua, đem hộp quà đặt lên tay Lạp Lệ Sa.

Sau đó dừng lại hai giây rồi mới buông tay.

Mặc dù cả đời này cô cũng không muốn buông nhưng mà bây giờ chưa phải lúc.
Phác Thái Anh đi về, Lạp Lệ Sa nhìn túi quà trong tay mình một chút.

Cô đóng cửa, tùy tiện ném hộp quà lên bàn uống trà, rồi tiếp tục công việc của mình.
Xong công việc, Lạp Lệ Sa vào bếp rót nước, lúc bưng ly nước trở lại, cô đứng trước bàn trà, do dự một chút rồi ngồi xuống mở hộp quà ra.
Bên trong là một chiếc khăn cùng nhãn hiệu với cái mà cô đã lau mồ hôi cho Phác Thái Anh, nhưng kiểu dáng thì khác.

Chiếc khăn màu trắng, ngay góc bên phải thêu một cây phong lan.
- "Xem ra là phiên bản tùy chỉnh."
Lạp Lệ Sa nhìn khăn tay tự lẩm bẩm, tay không tự chủ mà sờ sờ cây lan kia.
-------

Một mình ngồi trong phòng, Phác Thái Anh ngẩn người nhìn tay mình.

Tay của Sa tỷ thật là mềm, nắm thật thoải mái.

Mặc dù chỉ nắm có hai giây, nhưng Phác Thái Anh cũng đã rất thỏa mãn.

Thậm chí tối nay cô cũng không muốn rửa tay.

Quảng cáo của Greentree Mansion chính thức phát hành trên tất cả các đài truyền hình lớn và các trang web video trực tuyến.

Bản đầy đủ được chiếu ở nhà chờ sân bay, phần lớn người xem đều đặt chú ý trên người Phác Thái Anh.

Đoạn được bình luận nhiều nhất là đoạn Phác Thái Anh thức dậy rời giường vào buổi sáng.

Hầu hết các bình luận đều nói là muốn kết hôn với Phác Thái Anh.
(Greentree Mansion: Tên dự án bất động sản của tập đoàn Manoban mà Phác Thái Anh làm người đại diện phát ngôn.)

- "Xem ra cô sẽ chiếm Hotsearch một thời gian dài."
Jane luôn chú ý đến những động tĩnh trên mạng.

Lần đầu Phác Thái Anh đóng quảng cáo xem ra vẫn rất thành công.
- "Cái đó không quan trọng, tôi không quan tâm."
Phác Thái Anh lấy di động ra, tìm Wechat của Lạp Lệ Sa.

Cô đang do dự không biết có nên gởi tin nhắn đầu tiên cho Lạp Lệ Sa hay không.

Kể từ khi hai người thêm Wechat nhau cũng chưa từng nói chuyện.

Phác Thái Anh sợ mình hành động quá mức sẽ dọa Lạp Lệ Sa chạy mất.
- "Ảnh hậu không quan trọng, hình tượng không quan tâm, người hâm mộ không đáng kể, Hotsearch không để ý. Thái Anh, cô rốt cuộc quan tâm cái gì?"
Phác Thái Anh chắc chắn là nghệ sĩ Phật hệ được yêu thích nhất mà Jane từng thấy.

Cô ấy xem nhẹ mọi thứ, lúc nào cũng làm ra dáng vẻ sao cũng được.

Nghệ sĩ khác đều không ngừng tạo ra tin tức để thu hút sự quan tâm của công chúng.

Còn Phác Thái Anh phản đối tất cả các động thái "xào couple", thậm chí không phối hợp.

Các chương trình giải trí, toàn bộ đều không nhận.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net