Chương 33: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại thêm một tuần nữa trôi qua, việc quay phim dần trở nên ổn định, không còn nhiều khó khăn. Mọi người bắt đầu nhìn nhận năng lực của Liễu Tịch, quan hệ với các diễn viên khác cũng trở nên tốt hơn. Nhưng quà lần này mang đến không phải là loại quà thông thường nữa, người đứng sau tất cả chuyện này cuối cùng cũng lộ mặt.

Đám phóng viên sau khi nghe được tin tức liền phóng đến phim trường, bao vây tất cả lối ra vào, một con kiến muốn đi vào cũng chỉ sợ bị đoàn người dẫm bẹp.

Liễu Tịch tâm thần bất ổn, mặt tối sầm lại, chỉ biết đứng như trời trồng nhìn người đang ung dung trả lời phóng viên phía trước.

" Lục tổng! Tại sao anh lại đến đây? Có phải vì cô Liễu Tịch không?" Tên phóng viên này bày tỏ sự nghi ngờ dành cho Lục Thiên Vũ, hắn cũng là người gào to nhất ở đây.

" Lục tổng! Những món quà kia đều là anh đứng sau sao?"

" Lục tổng! Liễu Tịch có quan hệ gì với anh vậy?

Đám phóng viên cứ nhao nhao cả lên, Lục Thiên Vũ chỉ đứng yên lặng mỉm cười, như chính hắn đã bày ra tất cả mọi chuyện. Hắn toả hào quang sáng chói, thư thả trả lời từng câu hỏi " Tôi đến đây chỉ để ủng hộ cho người mới của tôi. Đúng vậy, đó là thành ý của tôi, coi như là quà chào đón Liễu Tịch gia nhập Thịnh Thế đi" Hắn tiếp nhận câu hỏi cuối, tay đưa lên sờ cằm, lại cố tình đưa mắt về phía Liễu Tịch, cười rất có thâm ý " Tôi và Liễu tiểu thư không có quan hệ gì đặc biệt cả"

Phóng viên biết câu trả lời này có ẩn ý, lại trực tiếp bỏ qua Lục Thiên Vũ, chạy đến hỏi tới tấp Liễu Tịch.

" Cô Liễu....."

" Liễu tiểu thư...."

Liễu Tịch nhìn một lượt phóng viên đang bu như ruồi, khoé môi co giật, lùi lại hai bước, đưa tay lên ra hiệu cho đám người kia ngừng tiến về phía cô, nói" Mỗi người làm ơn hỏi một câu thôi ạ"

" Cô Liễu, cô có quan hệ gì với Lục tổng hay không?" / " Lão bản và cấp dưới có tính là một loại quan hệ không?"

" Cô Liễu, cô cảm thấy Lục tổng có phải đối với cô rất đặc biệt hay không?" / " Không phải Lục tổng đối với ai cũng như vậy hay sao"

Liễu Tịch vẫn như cũ bình tĩnh trả lời, không để bọn họ lấy thêm bất cứ thông tin sai lệch nào. Cả đoàn làm phim đứng nhìn cảnh tượng náo nhiệt phía trước, ai cũng bị doạ đến mặt xanh như tàu lá chuối.

Đạo diễn: Lão thiên a! Cứ như vậy bao giờ mới quay xong đây.

Đạo diễn bên đây đang tức đến phát điên, nhưng bởi vì dè chừng Lục Thiên Vũ nên chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.

Đám phóng viên sau khi bị người của đoàn  phim đuổi đi liền mặt nặng mày nhẹ rời khỏi. Không quá năm phút, nơi đây vốn ồn ào náo nhiệt giờ trở nên yên lặng lạ thường. Cả chục cặp mắt đang đổ dồn về phía trước, hai người đã toả sáng nay lại càng toả sáng hơn, như gắn cả một bóng đèn công suất cao trên đầu vậy.

Liễu Tịch cố gắng câu lên một nụ cười thân thiện hết mức có thể với Lục Thiên Vũ. Cúi người xuống sáu mươi độ, động tác khách khí chào hỏi " Chào Lục tổng"

Lục Thiên Vũ nhìn Liễu Tịch, vẻ mặt hài lòng khó phát hiện. Để không ảnh hưởng đến việc quay phim, mái tóc dài mượt của cô phải cắt ngắn, bây giờ chỉ còn đến ngang vai. Cách trang điểm mang phần điềm đạm, trưởng thành che khuất đi nét đáng yêu thường ngày, càng khiến hắn muốn chiếm hữu cô làm của riêng hơn.

Lục Thiên Vũ hai tay đút vào túi quần, đầu ngẩng cao, tự tin nói " Em có thích những món quà kia không?" Rồi hắn nở một nụ cười lộ ra hàm răng sáng chói, môi mỏng hồng hồng, mày kiếm giãn ra. Đôi mắt đen sâu thẳm cong thành hình vòng cung, trông vô cùng đẹp trai. Vẻ đẹp của hắn đủ để những cô gái bình thường đều phải điêu đứng, nhưng rất tiếc, Liễu Tịch không nằm trong số đó.

Đám người hóng hớt kia vẫn nhìn bên này không rời, khiến Liễu Tịch có chút mất tự nhiên " Cảm ơn ngài Lục tổng, tôi rất thích " Nói dối không chớp mắt, trái ngược với vẻ nhiệt tình của người đối diện, cô chỉ cười nhạt đáp trả. Tay giấu sau lưng sớm đã siết đến nổi gân xanh, cô sợ nếu buông lỏng thì sẽ không tự chủ mà lao vào đánh hắn xanh cỏ mất.

Liễu Tịch: Làm bà đây điên đầu cả tháng trời, bây giờ còn đến đây làm loạn. Ông nội mày, thà giết bà luôn đi.

" Gọi tôi Thiên Vũ là được, Lục tổng chẳng phải quá xa cách sao" Lục Thiên Vũ nhíu mày, ý muốn rút ngắn khoảng cách đối với Liễu Tịch.

Liễu Tịch: "....." Excuse me!! tôi và anh thân thiết lắm sao?

" Như vậy không được, tôi vẫn nên gọi ngài là Lục tổng thì hơn" Cảm thấy ánh mắt mọi người hướng về phía này càng lúc càng lạ, Liễu Tịch ngầm ra hiệu cho Bối Vy, muốn cô ấy đến đuổi khéo cục đá ngáng đường này đi. Nhưng chưa kịp để Bối Vy hành động, hắn ta đã mở lời trước trước " Tùy em vậy, tôi còn có việc, quay tốt " Rồi tiêu sái quay lưng bước đi.

Liễu Tịch thở phào, như trút bỏ được tảng đá lớn đè nặng trên vai, cười chào tạm biệt hắn, nụ cười lần này là xuất phát từ tận đáy lòng. Cô đi vào nhà vệ sinh, hắt nước điên cuồng lên mặt, nước mắt muốn chảy ra. Cô đã tạo nên cái nghiệp gì thế này?

Lưu Hân Nghiên bỗng dưng từ đâu xuất hiện, chắn lối ra của Liễu Tịch, lạnh lùng cười, giọng nói chứa thêm nhiều chút mỉa mai " Hắn ta là kim chủ của cô sao? "

Đối với lời chất vấn của Lưu Hân Nghiên, Liễu Tịch mệt đến mức chẳng buồn trả lời. Lưu Hân Nghiên đợi một chút thấy Liễu Tịch không có ý định mở miệng. Cô ta tiến đến nắm cổ tay cô, ngoài mặt vui vẻ cười đầy thiện ý nhưng cổ tay bị cô ta nắm đã hằn lên một vết đỏ. Tung tăng kéo cô vào phòng trang điểm riêng, không cho nhân viên đoàn phim có cơ hội nghi ngờ, khiến cô một trận khó hiểu, mờ mịt đi theo.

Vừa vào đến nơi, Lưu Hân Nghiên khoá trái cửa, thô bạo ném Liễu Tịch đến góc tường. Lưng của cô đập mạnh vào tường trở nên đau rát, cô ta đi đến hai tay chống lên tường, như lồng giam Liễu Tịch lại. Không cho cô lối thoát, ép đến mức làm cho Liễu Tịch có chút kinh hãi. " Cô nói thật đi, cô với hắn là loại quan hệ gì?"

Liễu Tịch tránh đi ánh mắt kì lạ của Lưu Hân Nghiên, bực bội nhìn xuống đất, bĩu môi " Chẳng là loại gì cả" Cô với hắn có thể là loại quan hệ gì được cơ chứ. Mà tại sao lại kéo cô đi thẳng đến đây, chuyện này nói bên ngoài không được sao.

Lưu Hân Nghiên tức giận khi nghe câu trả lời kia, tay nâng cằm Liễu Tịch kéo sát đến mặt mình, đôi mắt mãnh liệt như loài sói dường như muốn xé nát người trước mặt, hoàn toàn đối lập với vẻ làm gì kệ mẹ mày của Liễu Tịch. Đột nhiên thấy khuôn mặt của cô ta kề sát, Liễu Tịch không thể ngờ được, đồng tử co lại, muốn đẩy Lưu Hân Nghiên ra. Nhưng cô ta đổi tư thế, thả hoàn toàn sức nặng lên người Liễu Tịch, một chân chèn vào giữa hai chân cô, không để cô có bất cứ sự phản kháng nào.

Liễu Tịch cứng người, cảm nhận đôi môi của mình bị một người xa lạ cắn mút vô cùng thô bạo. Giận quá hoá điên, cô cắn một phát thật mạnh vào môi Lưu Hân Nghiên.

Cô ta thấy đau thì lập tức tách ra khỏi cô, tay theo phản xạ giáng cho Liễu Tịch một cú tát vang trời. Cô tuy bên mặt nóng như lửa thiêu đốt nhưng lại được giải thoát, nhỏ bé đứng thở hổn hển trong góc tường, mặt đỏ bừng do thiếu không khí, nép người phòng bị nhìn Lưu Hân Nghiên.

Chỉ thấy cô ta cười khẩy, lau đi vết máu dính ở khoé miệng, khuôn mặt méo mó dữ tợn " Dám cắn tôi! "

Liễu Tịch cũng không vừa, đứng thẳng người xù lông, gào to, cũng may nơi này có cách âm. " Cắn thì sao! cô đụng chạm trước"

" Đừng để tôi nhìn thấy cô thân thiết với tên đó một lần nào nữa" Lưu Hân Nghiên tiến đến, khoảng cách của hai người vô cùng gần, tay muốn vòng qua eo liền bị Liễu Tịch dứt khoát gạt đi.

" Nếu không thì sao?" Liễu Tịch điên máu cao giọng thách thức, muốn lao thẳng đến cho con người trước mặt một đấm. Lưu Hân Nghiên là ai mà dám ra lệnh cho cô chứ. Hảo cảm với cô ta trong suốt một tuần, nay hoàn toàn bay biến.

Lưu Hân Nghiên nghiến răng " Tôi chỉ cần nói một lời liền khiến cô không ngóc đầu lên được "

Liễu Tịch cười khẩy, mắt trợn tròn " Cô lợi hại vậy sao? Vậy thì cứ làm đi, tôi sợ cô chắc" Nói rồi nhanh chân lẹ mắt, cô đạp Lưu Hân Nghiên một cước ngay bụng khiến cô ta ngồi thụp xuống, nhanh tay bôi lên một ít son để che đi cánh môi sưng đỏ, trên đường ra còn dặm lại ít phấn, bỏ ra ngoài một mình, còn không quên chỉnh lại biểu cảm tự nhiên hết mức có thể. Vui vẻ trả lời câu hỏi của nhân viên. Cũng may cảnh quay ngày hôm nay của cô cũng không còn nữa nên được về sớm. Thật chẳng muốn để người của đoàn phim phát hiện ra chút nào.

" Cảnh cáo Lưu Hân Nghiên, quay xong [ Đại Phong ] liền cho cô ta cút khỏi giới giải trí đi" Diệp Manh nhấc điện thoại bàn, giọng nói mang theo tức giận, đáy mắt ánh lên hàn quang, nhìn vào màn hình, bàn tay để trên bàn siết chặt. Dám động đến người của cô, muốn chết!! Thư ký ngồi bên ngoài lập tức nhận lệnh, dù sao cô cũng đã quá quen cách hành xử cứng rắn này của lão bản. Vâng dạ thực hiện.

Liễu Tịch khuôn mặt xanh xao, mệt mỏi đi về nhà, cô chẳng thiết tha bất cứ thì gì trên cõi đời này nữa, nhảy ầm lên sô pha cầm di động gọi cho Bạch Ngân khóc lóc inh ỏi. Bạch Ngân ngồi nghe một loạt câu nói lộn xộn không đầu không đuôi, đôi mắt mờ mịt chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra, lo lắng bỏ dở hết công việc lao thẳng đến ký túc xá của thỏ con.

Cửa vừa mở ra thì thấy Liễu Tịch đang vô hồn ngồi ôm đùi trên ghế, Bạch Ngân lo lắng vứt túi xách qua một bên, giày dép chẳng kịp cởi, lao thẳng đến, ôm lấy Liễu Tịch, ân cần hỏi " Ai làm em buồn? Chị đập chết đứa đó"

Liễu Tịch mếu máo nhìn Bạch Ngân rồi oà khóc " A Ngân, hôm nay có một tên điên đến gặp em, còn...còn bị Lưu Hân Nghiên kia cưỡng hôn, cả ngày nay thật mệt mỏi, bây giờ trên mạng toàn là bàn về em oa oa"

Bạch Ngân đờ người, chỉ nghe được đến chữ cưỡng hôn, còn lại không bỏ vào tai được một chữ nào nữa. Lấy toàn bộ sự bình tĩnh từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ nhìn thẳng vào mặt Liễu Tịch, đặt câu hỏi  " Tại sao cô ta cưỡng hôn em?"

Liễu Tịch quay đầu nhìn Bạch Ngân đang giả vờ bình tĩnh, nụ cười của chị ấy vẫn ôn nhu như vậy, Liễu Tịch không nghĩ ngợi gì, cố kìm nén nén tiếng nấc mà nói thẳng " Cô ta sau khi nhìn thấy em nói chuyện với Lục Thiên Vũ thì tức giận, lôi em vào nhà vệ sinh, hỏi em và hắn ta có loại quan hệ gì. Em nói không có thế là cô ta hôn em, bị em cắn cô ta còn tát em nữa, oa oa"

Bạch Ngân nhìn môi Liễu Tịch vẫn còn sưng một chút, má thì phồng lên, trong mắt lại loé lên hoả diễm " Không sao hết, có chị ở đây cô ta không thể làm gì em" Bạch Ngân lau đi nước mắt cho Liễu Tịch, cúi đầu phủ lên môi thỏ con, nụ hôn này hơi khác so với thường ngày. Không nhẹ nhàng mà lại mang hơi hướng chiếm hữu, Bạch Ngân muốn rửa sạch toàn bộ mùi vị của ả kia trên môi Liễu Tịch.

Liễu Tịch bị Bạch Ngân kéo lên, ngồi yên trên đùi nàng, eo được vòng tay mềm mại nhẹ nhàng bao lấy, cảm nhận mùi vị dễ chịu ập đến. Cô thả lỏng hoàn toàn, không còn cảm giác mệt mỏi nữa.

Bạch Ngân đưa đầu lưỡi vào thăm dò, quét qua toàn bộ khoang miệng của Liễu Tịch, dẫn dắt thỏ con đi theo tiết tấu của cô. Trong không gian yên tĩnh chỉ còn mơ hồ nghe thấy tiếng thở dốc. Động tác Bạch Ngân ngày càng mạnh mẽ hơn, cô hôn đến cổ của Liễu Tịch, nhưng vẫn đủ tỉnh táo để cố gắng tạo ra ít dấu vết nhất, chậm rãi gặm nhấm cần cổ trắng ngần ấy. Nhìn ngắm vẻ mặt xấu hổ của thỏ con, cô cười thoả mãn, đầu lại dần chuyển xuống xương quai xanh cắn nhẹ, cẩn thận cảm nhận từng tấc da thịt trên người Liễu Tịch, nâng niu như ngọc người trong lòng.

Cổ áo phông của Liễu Tịch bị Bạch Ngân kéo đến giãn ra mảng lớn, nhìn khoảng da thịt trơn bóng hơi phiếm hồng nhấp nhô theo nhịp thở. Bạch Ngân nhịn không được đè thỏ con xuống sô pha, áo của nàng bị cô cởi ra vứt đi phương nào không biết. Vòng eo thon thả với đường cơ bụng số mười một lộ rõ khiến đại não của Bạch Ngân như muốn nổ tung. Cô luồn tay vào áo lót, ngón tay thon thả tinh quái nghịch ngợm hạt đậu nhỏ đã sớm cương lên. Liễu Tịch hoàn toàn tan chảy dưới một loạt động tác của Bạch Ngân, khoé mắt ẩm ướt, môi đỏ run run mấp máy không thành tiếng. Hai tay bị Bạch Ngân dùng một tay chặn lại, đặt trên đầu, sức lực của cô đều bốc hơi hết cả.

Liễu Tịch xấu hổ không dám nhìn đến cảnh tượng mình đang gặp phải, mắt cô nhắm chặt, miệng không ngừng gọi tên người trước mặt " Ngân a~, đừng....đừng như vậy... "

Bạch Ngân không nghe thấy lời Liễu Tịch nói, chăm chú dùng lưỡi quét một đường bên eo. Cơ bụng của Liễu Tịch đột nhiên run rẩy co thắt, người cong lên. Bạch Ngân thấy vậy cười tà, điểm yếu của em ấy bao nhiêu năm vẫn không có gì thay đổi. Tay nãy giờ bận rộn xoa bóp khoả mềm mại trên ngực, bây giờ lại như bạch xà dần di chuyển xuống phía dưới. Tay lướt đến đâu, Liễu Tịch liền nổi gai ốc đến đó.

Trong thời khắc Bạch Ngân sắp thành công ăn một miếng đậu hũ lớn của Liễu Tịch, bỗng nhiên chuông cửa lại rung lên. Bạch Ngân như mèo bị tóm đuôi, giật mình ngồi lên. Liễu Tịch lấy lại tinh thần, từ phía dưới bật dậy, vội vã chạy đi lấy áo mặc lại, rồi ngồi im trên sô pha. Bạch Ngân thấy mọi thứ đã ổn cả, mang theo tâm trạng bực tức đi ra mở cửa.

" Chào chị " Liễu Tịch cứng nhắc nở nụ cười, từ trong phòng khách hướng cửa chính nói.

Bối Vy nghi hoặc bước vào nhà, nhìn Liễu Tịch ngồi đến trang nghiêm ở trên ghế thì nhíu mày, dùng hoả nhãn kim tinh quan sát một lượt toàn bộ. Liễu Tịch mặt đỏ bừng, quần áo tuy đã chỉnh lại nhưng cổ áo lại giãn ra, kiểu vậy là do bị kéo, mới đây thôi. Môi còn sưng đỏ, trên người có nhiều nốt hồng, không dám nhìn thẳng vào mắt cô khi chào hỏi. Bạch Ngân thì vẻ mặt như muốn giết cô đến nơi. Bối Vy biết ngay là hai người vừa làm điều mờ ám.

Cô day mi tâm, kéo Bạch Ngân đi vào phòng bếp để mặc Liễu Tịch ngồi đờ như khúc gỗ. Bối Vy hận không thể gào lên, giọng nói rít qua kẽ răng" Cô làm cái gì vậy hả!?"

" Xin lỗi, tôi không kiềm chế được" Bạch Ngân biết việc mình làm là sai, tuy bị phá bĩnh có chút bực bội nhưng Liễu Tịch vẫn là ưu tiên đặt lên hàng đầu.

" Lần sau hãy đợi em ấy không có lịch quay rồi muốn làm gì thì làm, hôm nay tôi mà không đến kịp thì em ấy làm sao quay vào ngày mai hả?" Bối Vy chỉ sợ Liễu Tịch bị Bạch Ngân như lang như hổ làm cho mệt mỏi quá độ thôi.

" Rồi rồi, tôi biết rồi" Bạch Ngân khó chịu tiến đến rót một ly nước, tựa vào bếp từ từ uống " Cô đến đây có chuyện gì?"

" Mọi người đang bàn tán về quan hệ của em ấy với Lục Thiên Vũ, tôi đến đây để tìm cách đối phó với hắn ta"

" Cái tên gây rắc rối cho tiểu Tịch sao?" Bạch Ngân trong nhà hàng nghe được nhân viên nói loáng thoáng. Nhíu mày nhớ lại.

" Đúng, có vẻ như hắn đang có ý định nhắm tới Liễu Tịch, đa phần những người bị hắn nhắm tới đều sẽ không yên ổn gì " Bối Vy nhìn lại những người đã từng dính vào hắn, nếu để Liễu Tịch như vậy, sớm muộn gì cũng bị đẩy ra khỏi giới giải trí, cô không muốn nhân tài như Liễu Tịch lại bị đào thải dưới tay một tên cặn bã.






7 comment và 3 ngày nha, tặng cho mọi người tí thịt. Đúng ra là xong từ hôm qua rồi mà mạng mẽo không ổn định nên hôm nay mới đăng được.

Mọi người đoán xem bao giờ thì Liễu Tịch mới được Diệp tổng đón về đi.😉😉













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net