chương 52 : (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công Nghi Ngưng thấy bản thân nhiều mồ hôi nên tắm luôn một lần cho sạch sẽ, suy nghĩ kĩ lại thì lúc nãy Nàng có hơi quá đáng , vừa đánh vừa cắn như vậy đúng là không ra thể thống gì!!? Bất quá không ai dám chỉ trích Nàng, làm Thái Tử đúng là thật tốt nha! ^^

Nàng ra ngoài thì thấy An nhi đang ngoan ngoãn uống thuốc.

Ngoan như vậy sao!?

Công Nghi Ngưng vui vẻ bước lại gần An nhi, vết thương An nhi đã đở nhiều rồi Nàng cũng thấy yên tâm.

" Sao ngoan như vậy!? " Công Nghi Ngưng ngồi xuống bên cạnh An nhi hỏi.

" Thuốc cũng không đắng lắm!" An nhi rùng mình một cái nói . Đắng chết ta rồi a!

" Phải không!? " Công Nghi Ngưng cười cười, sau đó cúi đầu liếm liếm môi An nhi.

"..." Tim An nhi đập lỗi một nhịp, nàng thật không ngờ Công Nghi Ngưng sẽ làm như vậy!

" Ây...như vậy mà nói không đắng sao!? " Công Nghi Ngưng nhăn mặt nhìn An nhi.

"...." Lúc nảy đắng, bây giờ thì không đắng nữa rồi! ^^

An nhi chớp chớp mắt nhìn Công Nghi Ngưng, nàng đâu có kêu Công Nghi Ngưng nếm thử đâu a! An nhi rót cho Nàng một cóc nước, đưa tới bên miệng Nàng. Công Nghi Ngưng uống cạn xong rồi, kéo An nhi ôm vào lòng...

" Đã đở hơn hơn chưa!? " dịu dàng hỏi nhỏ bên tai An nhi.

" Đã đở! " An nhi rúch trong lòng Công Nghi Ngưng nhỏ giọng trả lời.

" Đêm nay...nàng chịu được không!? " Môi Công Nghi Ngưng áp bên tai An nhi, rót từng lời đường mật vào tai nàng, nói xong còn cắn một cái!

"..." An nhi bị Nàng làm cho nhột càng rúch sâu vào lòng Nàng hơn, dù bị thương nhưng không chịu yếu thế, nhẹ nhàng gật đầu trả lời Công Nghi Ngưng .

" *xì*...vậy...tới bên giường thôi! " Công Nghi Ngưng cười một tiếng, thật ra Nàng muốn làm ở đây nhưng mà vẫn là tới bên giường tốt hơn.

Công Nghi Ngưng bế An nhi đi tới bên giường, đặt nàng ngồi ở đầu giường, bản thân ngồi đối diện cười cười nhìn An nhi.

" Như lần trước thôi! Không cần căng thẳng như vậy! " Nàng thấy An nhi căng thẳng tới mức bấu chặt vào tấm chăn thì thật buồn cười, lần đó An nhi đâu có như vậy đâu!?

An nhi đỏ mặt, lần trước là Công Nghi Ngưng cường nàng chứ đâu có hỏi trước như bây giờ đâu, đã tới giường rồi sao chưa chịu động thủ làm người ta ngại muốn chết!!!

Được rồi Công Nghi Ngưng không chọc An nhi nữa, Nàng cởi bỏ áo An nhi, mãnh lớn da thịt lộ ra trước mắt làm Công Nghi Ngưng nuốt một ngụm nước bọt... An nhi nghe Nàng *ực* một tiếng thì càng đỏ mặt hơn, lúc nảy Nàng thay đồ cho bản thân cũng thấy mà sao không như vậy chứ !!!?

Công Nghi Ngưng cũng không muốn làm từ từ như vậy đâu! Chỉ tại vì An nhi đang bị thương Nàng làm sao nở để An nhi đau chứ!!? Công Nghi Ngưng hôn lên trán An nhi, mũi nàng, sau đó là môi mọng, liếm liếm, cắn cắn,...bàn tay thì thoát dây buộc cái yếm, cái yếm được lấy ra, vứt xuống sàn, một tay Công Nghi Ngưng ôm trọn bên ngực của An nhi từ từ xoa nắn...chỉ một chút sau Nàng cảm nhận được tiểu anh đào nhỏ đã đứng thẳng trong lòng bàn tay.

An nhi thuận theo nụ hôn của Công Nghi Ngưng mà ôm cổ Nàng, sau đó sờ loạn tấm lưng Nàng...An nhi cũng muốn sờ ngực Công Nghi Ngưng như mà tiếc là nàng chỉ có sắc tâm chứ không có sắc đảm!!!

Dứt cái hôn dài, Công Nghi Ngưng để An nhi nằm xuống, cởi bỏ la quần của nàng, trên người An nhi bây giờ chỉ còn duy nhất chiếc tiết khố mỏng manh...Công Nghi Ngưng nằm áp lên người An nhi, hôn hôn khuôn mặt nàng  An nhi cũng không thể để bản thân yếu thế, hai tay nàng cũng cởi mấy cúc áo của Công Nghi Ngưng, kéo loạn áo Nàng...An nhi cũng muốn nhìn của Công Nghi Ngưng a!

Công Nghi Ngưng thấy An nhi gắp gáp kéo áo mình như vậy thì buồn cười muốn chết! Bản thân mình không gắp thì nàng gắp cái gì chứ!!?

" Được rồi, được rồi ta tự cởi  nàng kéo một hồi chắc áo rách mất!  " Công Nghi Ngưng ngồi thẳng dậy cởi cái áo vứt xuống sàn cho vừa lòng An nhi, An nhi cứ kéo như vậy lát nữa áo sẽ thật sự rách mất a!

"..." An nhi thấy bản thân thật vô dụng . Cởi có cái áo cũng làm không xong nữa!! An nhi cũng không muốn như vậy đâu chỉ là trước giờ nàng làm gì có cởi áo của ai như vậy!?

Công Nghi Ngưng trở lại công việc của mình, Nàng hôn má, hôn tai An nhi , dần hôn mút xuống cái cổ, xương quai xanh, hôn trước ngực An nhi, ngậm một tiểu anh đào trong miệng liếm mút ,một tay chăm sóc tiểu anh đào bên còn lại....tiếng thở của An nhi dần dần trở nên gắp gáp, khi Công Nghi Ngưng cắn nhẹ tiểu anh đào của nàng thì tiếng ngâm yêu mị tràn khỏi miệng An nhi...

" Ahhh...ưm...." Ngực phập phồng kịch liệt, nàng đưa tay sờ vào mái tóc Công Nghi Ngưng, không có ý gì cả chỉ là muốn sờ thôi.

Công Nghi Ngưng hôn xong bên này thì sang tới bên kia, sau đó hôn xuống bụng dưới , Nàng liếm liếm bụng An nhi, rồi kéo tiết khố xuống, Công Nghi Ngưng giật mình nhìn nơi đó đến ngẩn cả người rồi bật cười bò lên đối mặt với An nhi...

" Cắt lúc nào vậy!? " Nàng véo véo má An nhi cưng chiều hỏi.
Nơi đó của An nhi được cắt tỉa gọn gàng, nơi cần thấy đều được hiện ra trước mắt Công Nghi Ngưng, nơi tam giác đó hồng hào đáng yêu làm Công Nghi Ngưng muốn cắn mấy cái ^^

" Là..." An nhi ấp úng nói, lần trước nàng thấy của Công Nghi Ngưng được cắt tỉa gọn gàng, sạch sẽ nên nàng học theo, trước giờ nàng làm gì biết nơi đó cũng có thể cắt đẹp đến như vậy chứ!!!

" Hửm!? " Công Nghi Ngưng nhướng mi hỏi nàng, An nhi đáng yêu như vậy, dọn dẹp nơi đó không phải để Nàng nhìn hay sao! Công Nghi Ngưng thấy mặt nàng càng ngày càng đỏ thì càng nổi lên tâm tư muốn trêu chọc nàng hơn, Công Nghi Ngưng cúi đầu hôn hôn hai bên má nàng, cắn cắn ngực nàng...

" Thái Tử ! Nhột lắm! " An nhi thật không chịu được Công Nghi Ngưng cứ trêu chọc bản thân như vậy! An nhi làm như vậy chỉ là muốn Công Nghi Ngưng vui vẻ thôi!

" Vậy thì mau trả lời ta! "

" Là hôm qua! " An nhi đành nói thật là hôm qua nàng lén lút cắt, thật ra mấy hôm trước nàng có cắt một lần nhưng hôm qua thấy lại dài nên lại cắt.

" Thật không!? " Nàng híp mắt nghi ngờ hỏi .

" Thật mà! " An nhi đỏ mặt trả lời.

Công Nghi Ngưng cười một tiếng, hôn môi An nhi mấy cái, Nàng thật sự thích An nhi như vậy, Nàng cưng An nhi quá đi!

....

Công Nghi Ngưng nhẹ nhàng mở rộng hai chân An nhi ra , nhìn cảnh xuân mà Nàng ngày đêm mong nhớ, đã mấy ngày Nàng chưa được nhìn, lần này lại có biến hóa, Công Nghi Ngưng có cảm giác như lần đầu vậy!

Hình ảnh đầu tiên là Bụi cỏ xanh mướt được chủ nhân cắt tỉa gọn gàng , Hòn non bộ cao vót trên cùng, tiếp đó là hai vách núi hé mở để lộ viên châu hồng hào, rồi tới hang động nhỏ đã sớm ướt đẫm lấp lánh nước, thoạt nhìn thật ngon lành dẫn dụ người tới nếm hiện trước mắt Công Nghi Ngưng , được nhìn cảnh xuân tốt như vậy khóe môi Công Nghi Ngưng không khỏi nhếch lên một cái, nghĩ cũng không cần nghĩ lập tức hôn xuống...An nhi chịu kích thích thân thể khẽ run một cái, nàng cắn môi không cho âm thanh xấu hổ kia tràn ra khỏi miệng , Công Nghi Ngưng làm như vậy cứ như phát ra một dòng điện lan tỏa khắp thân thể nàng, An nhi bị giật theo từng cái chạm môi của Nàng...

Công Nghi Ngưng mút nhẹ hòn non bộ, dùng lưỡi liếm liếm hai vách đá, ngậm lấy chúng như có như không mà muốn kéo dãn chúng, lưỡi của Công Nghi Ngưng đi dạo từng ngõ ngách trong vùng tam giác của An nhi, Nàng liếm tới hang động nhỏ thì  nuốt từng ngụm xuân thủy An nhi chảy ra...

An nhi nghe âm thanh *ực* *ực* bên dưới phát ra thì mặt đỏ tía tai quay đi không dám nhìn nữa, tay nàng bám chặt vào sàn đan, mỗi giây trôi qua nàng đều thấy khó thở, âm thanh bên miệng cứ trực chờ muốn thoát ra ngoài...

Hai tay Công Nghi Ngưng đang vuốt ve bên đùi An nhi dần dần rời đi lên, hai bàn tay ôm trọn ngực An nhi xoa nắn, bóp bóp. Mới dạo đầu mà chịu song long cộng kích như vậy dù chịu thế nào cũng chịu không nổi, tiếng thở mỗi lúc một nặng nề tiếp đó là mặc kệ cho âm thanh dâm mỹ truyền ra...

" ahh...ahh...ahh...Thái...Tử..."
Thật ra An nhi muốn gọi tên Công Nghi Ngưng, nhưng nàng không biết phải gọi thế nào, từ trước tới giờ chưa từng gọi a!

Công Nghi Ngưng cho lưỡi vào thăm dò hang động nhỏ, vẫn là rất chặt, rất ấm nóng như lần đó, nhưng Nàng còn chưa muốn đi vào sớm như vậy...Công Nghi Ngưng thay lưỡi thành chiếc mũi cao, bắt đầu đưa đẩy ma sát vào nơi giữa hai vách núi...

Âm thanh *nhếch nháp* truyền tới tai An nhi, nàng thật không thắng được tò mò mà nhìn xuống nơi đó, nàng thấy rõ ràng đầu Công Nghi Ngưng đang đưa đẩy phía dưới nàng, cái mũi cao đó đang tạo từng đợt khoái cảm đánh tới nàng...

" Aaaa..." An nhi cao triều, nàng bắn thẳng vào mặt Công Nghi Ngưng!

Dòng nước ấm nóng bắn vào mặt, như lần trước, Công Nghi Ngưng cũng không giận, Nàng chỉ híp mắt nhìn An nhi như muốn bắt đền nàng!

An nhi rất nhanh bình ổn hơi thở, nàng kéo đầu Công Nghi Ngưng về phía mình, tỉ mỉ lau mặt cho Nàng.

" Đều tại Thái Tử hư hỏng! " An nhi không xin lỗi như lần trước còn quay sang trách Công Nghi Ngưng. Biết người ta sẽ như vậy mà còn làm!!!

" Đúng rồi, đều tại ta hư hỏng!" Công Nghi Ngưng cọ cọ mũi vào mũi An nhi . An nhi hôn hôn lên mũi Công Nghi Ngưng như đền bù cho Nàng, dù sao An nhi thấy lỗi cũng không hoàn toàn thuộc về nàng, đều tại Công Nghi Ngưng hư hỏng thôi!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net