chương 54 : Ngọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ ở lại Hàng Châu thêm mấy ngày cho An nhi dưỡng thương, sau đó cứ như trước một đường suông sẻ tới Giang Nam, trên đường Công Nghi Ngưng và An nhi vẫn cùng một chỗ không tách ra được, dù Vân Khang có mấy lần ra hiệu muốn gặp mặt với An nhi nhưng đều bị Công Nghi Ngưng phá hỏng !

Sáng một chỗ, chiều một chỗ, tối ngủ chung một giường, rồi bị Công Nghi Ngưng cứ như vậy áp!! Ngày qua ngày An nhi cũng quen dần Công Nghi Ngưng quấn lấy nàng, chẳng những quen mà nàng còn vì chuyện đó mà vui vẻ, nữ nhân vui vẻ tự tin đương nhiên là trở nên xinh đẹp! An nhi càng xinh đẹp thì Công Nghi Ngưng càng quấn nàng hơn!!!

Vân Khang thì một đường vất vả lo trong lo ngoài, lo ăn uống, nghỉ ngơi của cả đoàn người! Hắn thấy bản thân đúng là đáng thương có muội muội cũng như không! Chỉ toàn bênh vực người ngoài thôi! Hoàng Hậu nương nương lúc đi có dặn là muốn Thái Tử gia về trước Tết Nguyên Đán nhưng mà hắn có vài lần lựa lúc Công Nghi Ngưng đang vui vẻ mà nhắc tới thì đều bị Nàng bậm môi trừng mắt dọa cho hết hồn nên không dám nhắc nữa!!!

An nhi cảm thấy mấy ngày này đúng là hạnh phúc, nàng không phải lo lắng bất cứ việc gì , còn được ở nên ôn hương huyễn ngọc của nàng! Được Công Nghi Ngưng ôm hôn đã dần trở thành thói quen của An nhi, nàng cảm thấy Công Nghi Ngưng ngày một đối tốt với nàng, thi thoảng còn để nàng hôn mà không ức hiếp nàng như trước nữa :)

Công Nghi Ngưng an nhàn vui vẻ bên An nhi, dù Nàng  chán ghét ngồi xe ngựa nhưng có An nhi thì cũng không tệ lắm, muốn ôm thì ôm, muốn hôn thì hôn, lại được tiểu mỹ nhân yêu thương chăm sóc, lo lắng chu toàn đúng là khoái lạc thế gian mà!!! ^^

--------

Xe ngựa bọn họ dừng lại trước dịch quán lớn nhất Giang Nam, đối diện có sông Tần Hoài là một nhánh của sông Trường Giang có từ thời Tần Thủy Hoàng ,bây giờ còn chưa thấy gì tối đến mới thấy vẻ đẹp vô tận của nhánh sông này .

" Dạ khách quan có gì căn dặn!?" Tên tiểu nhị vắt khăn vên vai, khom người chạy lại hỏi.

" 3 phòng thượng, phải sát bên nhau, 20 phòng hạ, xắp xếp ổn thoả mấy con ngựa này giúp ta! " Vân Khang bước vào lập tức căn dặn, người của hắn đông như vậy chọn ra mấy chục người ở đây là được, còn đám còn lại thì cứ ở mấy khách điếm nhỏ xung quanh là được.

" Dạ bẩm khách quan, hôm nay trăng tròn là ngày thả đèn khách đến đông nên chỉ còn 2 phòng thượng thôi ạ! " tên tiểu nhị có vẻ khổ sở nói giống như là tiếc cho Vân Khang vậy! :)

" Không sao, lập tức dọn phòng đi! " Vân Khang vốn nghĩ hai người bọn họ là nữ nhân nên thân thiết với nhau trên đường đi cũng là chuyện bình thường, hắn không hề dị nghị chuyện bọn họ có chung phòng hay không, chỉ là hắn sợ Thái Tử gia không thoải mái thôi !

" Dạ mời khách quan theo ta " Tên tiểu nhị nhanh dẫn đường cho 3 người bọn họ.

Công Nghi Ngưng và An nhi đi phía sau hai người họ, Công Nghi Ngưng rảo mắt nhìn xung quanh một chút, đúng là nơi có tiếng ở cổ đại, mọi thứ đều lung linh huyền ảo như trong tranh vẽ vậy, khách điếm này lớn khủng khiếp Nàng không biết là nó có thể chứa bao nhiêu người , trong lòng thầm khen người cổ đại tài giỏi mấy trăm lần! Không cần xi măng ,cần trục ,giàn giáo cũng có thể tạo ra nơi như vầy hảo lợi hại!

" vì chỉ còn hai phòng nên ủy khuất Thái Tử cùng phòng với muội muội thần rồi!? " Tên tiểu nhị đi rồi Vân Khang mới áy náy nói với Công Nghi Ngưng .

" Không sao đâu, dù có chịu ủy khuất một chút! " Nàng ra vẻ hào phóng nói ^^ còn phao cái mị nhãn tới An nhi :)

" Nếu Thái Tử không thích thì để....!?"

" Ta đã nói không sao rồi mà! " Công Nghi Ngưng trừng mắt với Vân Khang làm hắn nhanh ngậm miệng lại! An nhi thấy hai người như vậy thì lén lút cười thầm, nàng đương nhiên đã sớm biết Công Nghi Ngưng sẽ không để nàng ở riêng phòng rồi!

Nói rồi Nàng quay lưng đi vào phòng, An nhi cũng nhanh bước theo Nàng nhưng Vân Khang lén lút nắm góc áo An nhi lại, hắn có nhiều chuyện muốn hỏi An nhi, tiện thể cảnh cáo không cho nàng quá thân thiết với Thái Thái gia...nhưng hành động nhỏ đó đã bị Công Nghi Ngưng ngoái đầu nhìn lại phát hiện, Nàng nhanh kéo An nhi vào phòng còn bậm môi nhìn Vân Khang, hắn bị Nàng dọa sợ nhanh chân về phòng mình ^^

Công Nghi Ngưng không nói gì thêm, Nàng đi thẳng vào nhà tắm tắm, hôm nay Nàng cử nguyệt mệt mỏi trong người, bụng lại cứ đau đau Nàng muốn sớm tắm rồi ngủ một chút...An nhi bên ngoài thì chuẩn bị đồ giúp Công Nghi Ngưng . An nhi lấy từng chiếc áo chiếc quần cho Nàng , nội y, trung y, xiêm y đều tỉ mỉ xem qua một chút xem thử có gì bất thường hay không mới để Công Nghi Ngưng mặc ! An nhi cầm lên tiết khố của Công Nghi Ngưng, nàng có cảm giác như bản thân đã gián tiếp sờ lên nơi đó của Công Nghi Ngưng, bản thân nghĩ vậy nên một mình tự đỏ mặt !

....

Công Nghi Ngưng đã ngâm mình trong nước ấm một canh giờ mới thấy đở hơn một chút, An nhi có chuẩn bị xiêm y nhưng Nàng không mặc, những ngày này mặc ít một chút mới thoải mái.

*cốc* *cốc* Tiểu nhị gõ cửa.

" Dạ đã có cơm rồi! " An nhi mở cửa cho hắn, tới bốn người đem cơm vào, rồi ra ngoài như một cơn gió.

" nàng cười cái gì đó!? Tên tiểu nhị đó tuấn tú lắm sao!? " Công Nghi Ngưng bước ra vừa lau nước bên ngoài tai vừa hỏi.

" Dạ!? Không phải vậy! " An nhi nhìn thức ăn một chút, cũng thử độc qua một lần, nàng thấy có món mì nên nhớ tới lần trước Công Nghi Ngưng nấu mì cho nàng, đã nhớ tới khó tránh vui vẻ.

" Vậy nàng cười cái gì!? " Công Nghi Ngưng bước lại gần, áp An nhi vào vách tường dò xét nhìn nàng.

" Chỉ là sắp được ăn cơm nên vui vẻ thôi! " An nhi chớp chớp mắt nhìn Công Nghi Ngưng, trên người Nàng có nhàn nhạt hương hoa làm An nhi thích thú, trong đầu nổi lên tâm tư muốn lăn giường mà lại đỏ mặt!

" Sao lại đỏ mặt!? Ta thấy dạo này nàng rất xinh đẹp nha!? " Công Nghi Ngưng nâng cằm An nhi lên nhìn một chút, hai má hồng hồng, môi mọng ,gần đây An nhi còn tô chút yên chi nhìn liền muốn hôn mấy cái.

" Ngài không đói bụng sao!? " An nhi nhanh tránh đi chủ đề mắc cở này, nàng thấy bản thân cũng như vậy thôi đâu có đẹp gì đâu!

" Đói . Bây giờ ăn đây! " Vừa dứt tiếng Công Nghi Ngưng cúi đầu cắn mút cánh môi An nhi, liếm liếm môi nàng...

" !!! " An nhi mê mang, người ta đâu có nói đói cái này đâu! Bất quá nàng cũng nhanh đáp lại Công Nghi Ngưng, cả hai hòa làm một, dây dưa cắn mút rất lâu mới buông ra.

...

An nhi cũng đi tắm một chút, lần này nàng có để nước hương hoa vào nước tắm, nàng cũng muốn bản thân thơm thơm như Công Nghi Ngưng!

Ăn cơm xong rồi, Công Nghi Ngưng ôm An nhi nằm trên giường, Nàng nói Nàng mệt muốn An nhi ngủ cùng Nàng .

" Thái Tử gia!? " An nhi nằm trong lòng Công Nghi Ngưng nhỏ giọng gọi .

" Chuyện gì? "

" Ngài có đau bụng không!? " An nhi quan tâm hỏi.

" Một chút! "

" Để An nhi xoa cho Ngài!? " An nhi nói xong liền muốn ngồi dậy, nhưng Công Nghi Ngưng giữ nàng lại.

" Không cần đâu, ôm nàng như vầy thì tự nhiên đở hơn! " Công Nghi Ngưng nói bằng giọng nghiêm túc, nhưng vẻ mặt thì ngã ngớn vô cùng ,cười cười nhìn An nhi.

" Ngài đừng giỡn mà! " An nhi xấu hổ lấy tay che miệng Công Nghi Ngưng lại.

" Được ôm Tiểu mỹ nhân vừa thơm vừa mềm đương nhiên là đở hơn rồi! " Công Nghi Ngưng cọ cọ mũi vào mũi nàng , cưng chiều nói .

" Không nói với Ngài nữa! " Miệng lưỡi trơn tru! Nói toàn lời đường mật dụ dỗ người ta! Thái Tử gia Ngài hảo lợi hại! An nhi cảm thán . nàng đỏ mặt quay đi, đưa lưng về phía Công Nghi Ngưng.

Công Nghi Ngưng cười một tiếng, luồn tay qua phía trước ôm An nhi, hôn cổ nàng vài cái rồi đi ngủ . Bản thân Nàng mệt mỏi không muốn đùa giỡn An nhi nữa.

-----

Nàng ngủ một giấc đến tối, lơ mơ mở mắt, vươn vai một cái rồi đảo mắt tìm kiếm thân ảnh người thương, An nhi đang ngồi trên bàn gắp quần áo bọn họ gởi cho khách điếm giặt giúp. Công Nghi Ngưng đứng dậy bước tới cửa sổ nhìn ra ngoài, là một mảnh lấp lánh đèn lồng trong không khí, dưới nước thì có nhiều truyền lớn nhỏ đủ loại đều được treo đèn đỏ chói mà nhẹ nhàng di chuyển trên mặt nước, một cảnh tuyệt sắc như vậy làm Công Nghi Ngưng tỉnh ngủ hẳn, khuôn mặt trở nên háo hức hẳn lên....

" An nhi, chúng ta mau ra ngoài chơi! " Nàng xoay người háo hức nói với An nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net