Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng có lẽ trời không cho phép tôi yên ổn, thời gian tôi trốn tránh chị tôi chỉ biết học thôi bởi vì chỉ có thể bận rộn mới không nghĩ đến chị phải không?Con người tôi chính là như vậy đến nỗi cô bạn thân của tôi là Thảo cũng đã nói:" Nếu là người khác lúc thất tình sẽ chọn bỏ mặc mọi thứ cứ như vậy mà buồn rầu qua ngày còn cậu chỉ biết học, không thấy mệt sao?" Mệt? từ lâu không phải đã rất mệt sao? Chẳng qua là tôi cố chấp không muốn thể hiện cho chị thấy rằng tôi đang đau khổ, được cái gì chứ không phải nhận lại chỉ là sự lạnh lùng sao. Có lẽ cũng nhận ra sự tránh né của tôi nên chị cũng trở nên lạnh lùng hơn thậm chí một ánh mắt cùng lười cho tôi.

Nhưng dù lừa dối bản thân như thế nào thì cũng không thể thay đổi được thói quen đã hình thành từ lâu. Trong giờ học tôi vẫn là không nhịn được mà lén tìm đến bóng lưng của chị. Ừ bóng lưng ấy đã từng bỏ tôi lại đằng sau nhưng tại sao khi nhìn đến bóng lưng ấy khi ngồi một mình tôi vẫn đau lòng thế này. Là tôi quá thích chị hay là quá ngu ngốc đây? Ngay từ đầu đã biết là kẻ thay thế tại sao vẫn ngu ngốc mà tiếp nhận.

Không còn những lúc trời lạnh liền được chị ôm, hay những lúc tôi giơ tay mình trước mặt chị rồi nói:"Lạnh" là chị sẽ nắm chặt tay tôi, mười ngón tay giao nhau.Thói quen thực ra không đáng sợ, đáng sợ là bạn không nỡ từ bỏ nó để rồi khi chìm dần quá sâu không còn đường lui nữa.

Một buổi tối khi mà tôi vừa hoàn thành xong bài tập nhìn đồng hồ cũng đã 12 giờ hơn. Tôi làm vệ sinh cá nhân rồi chuẩn bị đi ngủ đột nhiên nghe được tiếng thông báo có tin nhắn từ máy điện thoại. Linh tính mách bảo tôi liền mở ra đọc. Tin nhắn là của Đại Tỷ gửi chỉ vỏn vẹn mấy chữ nhưng đã đánh sâu vào trong lòng tôi:" Trà chị chấp nhận tình cảm của em."

Trời ạ tim tôi đập mạnh, mặt soạt cái đỏ lên run run kiểm tra xem có đúng là chị nhắn không. Đúng nha tên danh bạ là Đại Tỷ còn thêm một icon trái tim nho nhỏ. Tôi hít sâu một hơi liền e dè nhắn lại:"Người yêu chị thì sao đây?". Lúc ấy tôi nghĩ có phải chị đã chia tay rồi không, chị chấp nhận tôi thật sao? khi còn đang ngẩn ngơ thì tin nhắn lại đến:" Chị vẫn chưa chia tay, vẫn sẽ yêu anh ấy". Tôi liền khó hiểu chuyện gì vậy chưa chia tay thì chấp nhận em làm gì chứ?

Khi còn đang nghĩ ngợi đột nhiên tin nhắn lại :"Chị chỉ nói vậy thôi nếu chấp nhận thì em làm người thứ 3 nhé?". Nếu có thể tôi ước rằng tôi chưa từng đọc nó. Nhìn vào màn hình điện thoạt phát hiện ra đã có mấy giọt nước rơi trên đó rồi. Ngây ngẩn sờ lên mặt thì ra là tôi đang khóc sao? Khóc vì cái gì đây tôi nên khóc vì cái gì đây? Vui vẻ sao vui vẻ vì được chị chấp nhận sao hay là thất vọng chỉ vì chị chỉ coi em như người thừa. Người thứ ba trong mối quan hệ này lúc cần thì gọi lúc chán thì bỏ. Nhưng cớ sao em vẫn hi vọng chứ, hi vọng một ngày chị đến và chấp nhận em thực sự. Tôi cảm thấy khắp nơi đều tối đen. Chạy vội vào chăn chùm kín tôi khóc nức nở, khóc đến mức phát đau. Hóa ra là chị chỉ muốn tôi làm người thừa, người mà chị có thể tìm đến khi buồn, khi cần người trút giận hóa ra chị chỉ muốn.. tôi thay thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net