Phần 9: Đêm (suýt H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Cô Tử Du quay lại sảnh thì vẫn thấy Triết Lãm đang đứng nói chuyện với mọi người. Nàng hiện giờ đã không còn tâm trang muốn tiếp hay nói chuyện với ai. Lấy trong túi ra chiếc điện thọai, số đầu tiên hiện lên chính là số điện thoại của Triết Lãm. Sau khi bấm xóa bấm xóa thì cuối cùng cũng có được một dòng tin đàng hoàng mà gửi đi

- Lãm tổng, tôi sẽ cho người sắp xếp chuyện còn lại.

Triết Lãm bên này nghe tiếng điện thọai kêu cũng rất hiểu ý mà phản ứng lại. Nhìn dòng tin nhắn, cô cũng tặng lại Cô Tử Du một dòng ngắn gọn

- Được.

Rất nhanh sau đó cô liền rời đi đến chỗ hẹn trước. Không phải chỗ nào quá xa lạ mà chính là căn phòng mà đêm đó Triết Lãm và Cô Tử Du đã "động phòng". Thật ra kể từ ngày hai người xảy ra quan hệ ở đây thì Cô Tử Du đã thuê đứt căn phòng này. Nàng không muốn bất kì ai vào đây ngọai trừ nàng và Triết Lãm. Và rất nhanh đêm nay lại có việc dùng tới.

Bản thân Triết Lãm cũng không lấy làm kinh ngạc khi nàng hẹn cô đến đây. Đúng hơn cô đã quá quen thuộc với khách sạn này, vì thế mà cô cảm thấy chính cô mới là người đưa Cô Tử Du đến đây chứ không phải nàng. Do vậy mà cảm giác tội lỗi khi làm điều này với một cô gái là không thể tha thứ. Hơn nữa bản thân cô cũng chưa từng có hứng thú yêu người cùng giới. Có thể nói là không bao giờ nghĩ tới, nhưng cúôi cùng lại xảy ra chuyện này. Mặc dù trước đó cô vừa biết một số chuyện không nên biết. Nhưng cũng không đáng để cô để tâm. Chỉ là cô cảm thấy Cô Tử Du thuộc dạng người có suy nghĩ cùng cảm xúc không bình thường cho lắm. Mỗi lần cô gặp nàng là như một con người khác. Có lúc cô tự hỏi nàng có phải có vấn đề về tâm lí không?

Cô lúc này đã đứng trước cửa phòng, tay nâng lên muốn gõ cửa thì lại phát hiện cửa không khóa, chỉ khép hờ. Trong lòng thầm mắng Cô Tử Du kiểu gì lại bất cẩn như vậy. Song cô mở của bước vào rồi tiện tay khóa trái cửa. Vừa bước vào phòng cô liền khựng lại khi nghe tiếng nước chảy từ phòng tắm. Là Cô Tử Du đang tắm? Hình ảnh người con gái yêu mị đêm đó nằm dưới thân mình thoáng chốc xuất hiện trong tâm trí Triết Lãm. Nhưng chưa đầy 5 giây cô một mực gạt phăng nó đi. Đây là một chuyện ngòai ý muốn, Triết tổng cô dù muốn hay không thì hôm nay đến đây để nói chuyện chứ không phải đến để làm chuyện đó.

Suy nghĩ rất thuyết phục, Triết Lãm liền bỏ qua cái tiếng nước chảy mà đi đến sofa ngồi xuống nghỉ ngơi. Tựa lưng vào chiếc ghế êm ái khiến cô cảm thấy thỏai mái. Mấy ngày qua cô không được nghỉ ngơi nhiều nên vừa tựa lưng thì liền chìm vào giấc ngủ mà quên đi Cô Tử Du còn đang trong phòng tắm.

Cũng chưa bao giờ ở chỗ lạ mà Triết Lãm lại thả lỏng mình như thế này. Không biết đã qua bao lâu cô nghe được tiếng động liền hơi nhếch mắt nhìn. Khi cô vừa mở mắt thì cũng vừa vặn nhìn thấy Cô Tử Du đang mặt đối mặt với mình, gần trong gang tấc. Đương nhiên Triết Lãm đã bị hù một phen nhưng không thể thốt thành lời, nếu không sẽ rất mất mặt. Chỉ là cảm thấy cái tư thế này không đúng lắm. Cô thì ngồi tựa người trên ghế sofa, còn Cô Tử Du thì đứng chống tay hai bên cúi xuống nhìn cô. Đây là tình cảnh gì? Nhưng cái khuôn mặt ngây thơ kia đang nhìn cô hết sức chăm chú. Đôi mắt to tròn, cái sống mũi cao cao thẳng tắp. Hơi nước cùng mùi sữa tắm từ người Cô Tử Du tỏa ra không ngừng quấn lấy Triết Lãm. Mái tóc dài còn ẩm ướt chưa kịp lau khô lâu lâu nhỏ vài giọt nước xuống sàn gỗ phát ra âm thanh vô cùng nhỏ nhưng cũng đủ cả để cả nghe thấy. Trước cái tình cảnh chớ trêu này thì người đầu tiên gỡ bỏ nó vẫn nên là Cô Tử Du. Thấy Triết Lãm nhìn mình đến hồn bay phách lạc thì Cô Tử Du càng cười tươi hơn. Nàng đứng thẳng dậy chỉnh chỉnh áo choàng tắm

"Thấy chị rất mệt nên không muốn đánh thức."

Nàng lê đôi dép đi đến tủ rượu lấy ra hai cái ly cùng một chai rượu vang vừa rót vừa nói

" Chị tắm đi, tôi gọi người mang đồ ăn lên. Dù sao tối nay tôi và chị cũng đều chưa ăn gì."

Triết Lãm khi làm Triết tổng đã gặp qua vô số lọai người. Với từng lọai người cô sẽ có cách đối phó khác nhau, nhưng đối với Cô Tử Du thù chính là khó hiểu chồng chất khó hiểu, không biết đường nào mà đối phó. Nếu hỏi ai là người khó hiểu nhất, thì đó chính là Cô tổng kia. Nhưng thật sự thì hiện tại nàng nói đúng, cô cần đi tắm. Giờ không phải lúc cần nói nhiều. Triết Lãm cũng rất nhanh chấn an tâm tình rồi đi vào phòng tắm

Hơn 15 phút sau cô từ phòng tắm bước ra, liếc nhìn trên bàn thì đã thấy một bàn bày sẵn thức ăn, chỉ có điều là không thấy Cô Tử Du đâu cả. Triết Lãm khẽ cau mày không biết Cô Tử Du đi đâu thì nghe tiếng phát ra từ ngòai, Cô Tử Du đang đứng nói chuyện diện thoại ở ban công. Nàng lúc này khoác trên người bộ áo choàng tắm rộng, cả người dựa vào thành ban công vừa day day hai thái dương vừa nói chuyện. Nhìn bộ dạng này của nàng lại làm Triết Lãm nhớ lại khi mình vừa mới tiếp quản công ty, công việc cũng nhiều chồng chất. Cái đống văn kiện lúc đó không khéo lại còn thể đè bẹp cả cô, nên cô rất đồng cảm với tình cảnh này của nàng. Chẳng qua lại cảm thấy Cô Tử Du cũng không phải mới quản lí công ty, mà trông nàng lúc nào cũng bận bịu. Nhìn cơ thể gầy gò kia là biết. Có lẽ về sau cô nên lo việc ăn uống cho Cô Tử Du tốt hơn một chút.

Triết Lãm nghĩ vậy nhưng cuối cùng cũng ngồi xuống sofa bật laptop tranh thủ thời gian giải quyết công việc. Cô cũng không muốn bóc lột sức lao động của Mạc Nhiên, hôm nay lại có thêm dự án nên công việc nhiều càng nhiều.

Ngồi chưa kịp nóng ghế thì Cô Tử Du đã đi vào, nàng nhìn Triết Lãm đang ôm cái laptop làm việc liền hơi nhướn mày

"Chị ăn tối đi rồi làm việc."

Cô Tử Du ngồi xuống ghế ngoan ngoãn đợi Triết Lãm, Triết Lãm cũng đóng laptop lại đi đế chỗ đối diện nàng ngồi xuống. Không khí rơi vào trầm mặc, hai người đã quên hẹn nhau đến đây làm gì rồi? Đương nhiên là không quên nhưng hơi khó mở miệng. Vẫn là Triết Lãm nên có trách nhiệm trước

"Tử ... Cô..."

Nên gọi thế nào nhỉ? Cô tổng? Tử Du? Tiểu Du?

"Cô tổng, em muốn nhìn tôi đến khi nào?"

Triết Lãm nhìn cái ánh mắt không đàng hoàng của nàng nhìn mình liền cảm thấy nổi da gà.

"Ăn đi, tôi đói rồi."

Cô Tử Du không trả lời mà rất nghe lời động đũa. Hai người ăn không phát ra một tiếng động khiến bầu không khí lại rơi vào yên tĩnh rồi là khó xử. Hai người cứ thế này thì ngay cả con kiến trong phòng cũng thấy ngột ngạt. Nhưng vấn đề này liệu có nên nói trong lúc đang ăn, nhưng ngồi nghiêm túc lại mà nói thì cũng không dễ. Càng không thể noí chuyện ở trên giường. Dù sao giờ vẫn là thích hợp nhất.

"Chuyện đó... Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em."

Triết Lãm rất thẳng thắn, cô đập thẳng vào vấn đề chứ không vòng vo tam quốc. Dù gì cả hai cũng đều biết chuyện cả, không lí gì mà phải nhiều lời. Mặc dù câu nói trên có chút dư thừa...

"Đương nhiên."

Cô Tử Du nghe vậy cũng gật đầu coi như lẽ đương nhiên. Không lẽ Triết Lãm sẽ phủi tay?

"Chị muốn chịu trách nhiệm thế nào?"

"Em không phải nói muốn đến nhà tôi ở?"

Giờ Cô Tử Du nói đúng ra đã là người của Triết Lãm cô. Cô đã có ý muốn chịu trách nhiệm thì Cô Tử Du cũng đừng nghĩ đến việc "đào hoa" ngòai kia. Ở chung vẫn hơn, cho dù là thích hay không thích. Triết Lãm là người có tính bảo thủ, không những thế lại còn độc chiếm cao

"Đúng là muốn, nhưng chị chỉ là muốn chịu trách nhiệm thôi sao?"

Cô Tử Du nàng còn muốn hơn như thế, nàng không phủ nhận nàng là người tham lam

"Tôi không có hứng thú với con gái."

Triết Lãm rất thật tình nói, cô cảm thấy chuyện này mình cần phải thành thật

"Lúc đó tôi bỏ đi không nói là do tôi cảm thấy như vậy sẽ tốt hơn cho cả hai. Ngòai ra không có ý gì khác."

"Chị nghĩ sau đêm đó thì chúng ta còn có thể ở chung và tiếp tục sao? Chị tin những gì tôi nói?"

"Ngay từ đầu quan hệ của tôi và em đã sai, chúng ta bắt đầu bằng một sai lầm. Vậy em nghĩ chúng ta có nên tiếp tục sai lầm đó không? Kì thực tôi không tin những gì em nói, nhưng chí ít em cũng cho tôi thấy rằng hành động của em như những gì em nói. Không phải hôm qua em tiếp cận tôi là vì chuyện này hay sao? Giờ được như ý em thì em lại hỏi tôi câu đó?"

Sau tình một đêm thì hai người cùng sống chung, nghe thì có vẻ buồn cười nhưng như vậy có gì là không được? Có vẻ lần này Triết Lãm thật sự muốn thích nghi với mối quan hệ này

" Tôi không ép em, là do em tự mình lựa chọn. Chỉ cần nói một câu, một là đi, hai là ở!"

"Ngày mai tôi sẽ dọn đồ đến nhà chị."

Cô Tử Du cũng rất dứt khoát, dù sao đây cũng là ý của nàng trước. Giờ Triết Lãm chủ động như vậy thì nàng cũng không có gì phải ngần ngại. Hai tổng tài cùng sống chung một nhà, ngủ cùng một giường. Nhân viên hai bên nghe xong rất có thể sẽ bật ngửa ra mà chết ngất.

"Nếu đã đến thì em là người của tôi."

"Chị cũng đã là hoa đã có chậu."

Cô Tủ Du rất nhiệt tình đáp trả

"Chuyện chúng ta ở chung tạm thời đừng công khai. Sau này dự án hoàn tất hãy tính tới."

"Tôi cũng chưa muốn mang tiếng nuôi em."

"Cô Tử Du tôi cũng không cần chị nuôi."

Cô Tử Du kiêu ngạo nói, tiền của cô so với Triết Lãm cũng nhiều không kém.

"Vậy thì tốt. Tôi cảm thấy chúng ta nên làm hợp đồng."

"Hợp đồng?"

"Đúng vậy."

Triết Lãm hơi cười

"Nếu tôi vi phạm hợp đồng thì tạm thời không nhắc tới. Còn nếu em vi phạm..."

Triết Lãm nheo mắt nhìn Cô Tử Du, nụ cười bên môi ngày càng đậm. Cô đứng dậy đến chỗ nàng, không báo trước hai tay xách vác Cô Tử Du vác lên vai. Nhẹ giọng nói

"Nếu em vi phạm tôi lập tức cho em không xuống được giường! Hiện tại là thưởng cho em."

... Sau đó... Không có sau đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net