chap 4:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thoán cái vèo đã ba tuần sau khi tôi nhập học ban nhạc tôi tổ chức cũng đã đủ thành viên và k biết đâu laị có một bà chị ăn bám tôi suốt ngày .

— Tiểu Hy yêu dấu oiiiiiiiii !

Người vừa mới kêu thất thanh mà người đó k phải bà chị tôi k phải chị xương mà k ai khác đó chính là HPHHS của chúng ta Vương Bách Thiên cái ấn tượng về chị âý hồi đó của tôi hoàn toàn sụp đổ . Từ một người ôn nhu hiền thục vui vẻ có nụ cười tỏa nắng đến một người bám dai mặt đầy có nụ cười đáng ghét tại sau bà chị âý laị thay đổi 360° như thế này chứ . Tôi đẩy cái bản mặt đáng ghét đó ra lạnh giọng nói vs chị .

— Tránh xa em ra học trưởng Thiên .

— Này tại sao em lại lạnh lùng vs tôi như vậy cơ chứ .

Áhhhh bả lại giở cái giọng tội nghiệp đáng thương làm như mình bị bỏ rơi sung quanh một người đang nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ kia tránh xa tôi ra .

— Vì mặt học trưởng Thiên qúa dầy thôi .

— Cảm ơn em đã khen .

— Này có phải chị vừa bội keo mặt dầy cấp độ 9 k học trưởng Thiên mặt càng ngày càng đầy đó .

— Hihi k có chị vậy từ thuở ấu thơ rồi k cần phải khen đâu .

Tôi há hốc mồm thôi tôi giơ tay đầu hàng đây tôi thua vâng tôi xin chịu thua tôi oxi hóa lời rồi . Tôi mặc kệ chị muốn làm j thì làm công phu mặt dầy lever max rồi . Tôi đang đi trên đường đến CLB nhạc nhẹ chị thì lẽo đẽo theo sau , đến trước cửa phòng vừa mở ra thì khung cảnh thật là chấm ba chấm ( quạ bay qua ) dép một nơi giày một nơi áo một nơi nón một nơi một căn phòng cực kì bừa bộn người nằm sàn người nằm ghế người thì nằm bàn này cái khung cảnh j đây ông trời k thể cho tôi chút bình yên àh .

— DẬY MAU !!!

Ba con người khốn nạn ấy dực mình dậy lo lắng hốt hoảng nói :

— Cái j , cái cái j , hả cháy nhà sao ?

Chát !!! Tôi đánh cái to vào trán mình ông trời ơi k hoàn hảo chỗ nào cũng đc hoàn hảo về nết ở còn hơn thứ dư thừa làm sao mà số con khổ thế này rước ba con người này về còn khuyến mải thêm mặt dầy nữa chứ huhu  ( khóc trong lòng ) .

— Ahh Tiểu Hy đáng yêu ơi .

— Tránh ra . / chưa kịp nói thì mặt dầy chen vào k cho người kia lộng hành .

— Thiên tỷ keo kiệt keo kiệt .

—Cấm đụng vào đồ của ta .

— Ahhh / tôi xách tai mặt dầy lên giận nói mặt đỏ bừng .

— Đồ của chị hồi nào hả .

— Từ lúc em sinh ra ..... Ahhhh !!! / tôi kéo mạnh hơn này có cần dầy như vậy k .

— Xin lỗi tôi k đám nhận vinh dự đó k chết mất .

— Kẻ nào dám đụng . / chị mặt hừng hừng to giọng nói .

— Bá mẫu tôi và anh hai .

— Vâng k dám .

— Tôi cho chị lần này . / tôi thả cái tai đang đỏ bừng đấy ra .

— Haha .

— Kịch hay ghê Tiểu Xương   .

— Uk hay bá đạo lun Thảo tỷ .

Hai con người một ngồi ghế một ngồi sàn kia đang liên thuyên nói chuyện lung tung chọc ghẹo tôi hazz yên bình của ta ơi trở về đi chứ hả yên bình àhhhh .

— Im ngay !!

Tôi la to lập tức hai người đó liền quay đầu vào chỗ khác dám nhút nhít j hên là hai người này còn trị đc k như ai đó .

— Thế này là sao tại sao như bãi chiến trường thế này .

— Uk thì hôm aua giải quyết công việc trong hội học sinh xong ..... đói bụng ..... gặp tiểu xương và Nhi Nhi  rủ ăn cùng .... vào phòng này nấu mì .... ăn xong ăn tiếp chocolete học muội tặng ăn trúng hương rượi ngơ ngơ ngu ngu nóng qúa cởi đồ ngủ lúc nào k hay .

— Thật k .

— Thật mà . / cả ba đồng thanh .

— Tạm tin .

— haha.( t/g : sự thật hứng sẽ tiết lộ )

~~~~~~ end ~~~~~~

Cứ lười đi vì cuoc đời cho phép

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC