Chương 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhược Ca ngủ lúc nào không hay biết, theo phản xạ đem chăn chùm kín kéo xuống cho dễ chịu. Một lúc sau chăn bị nhấc lên, một cục lông xù xù lạnh mềm mại dụi trong lồng ngực nàng, tham luyến ấm áp. Hoa sơn trà mùi thơm vương vấn bên chóp mũi, nàng đem cục mềm mại trong lòng xoa xoa chấn an, lại ôm thật chặt.

Không biết từ lúc nào đã hình thành thói quen hoa sơn trà lạnh lẽo xà vào lòng nàng.

Khả Đồng Đồng ngẩng đầu nhìn Nhược Ca, thấy nàng giống như không giả vờ ngủ, lại thói quen xoa xoa đầu nàng cũng thôi đối nàng hung hăng, hưởng thụ ấm áp của người đối diện.

Qua ánh trăng thấy được gương mặt khi ngủ của nàng, Khả Đồng Đồng khẽ cười.

Nàng ngủ thật bình thản, cũng rất đáng yêu.

Tỉnh dậy có thể để ý đến ta nhiều một chút không? Ta không muốn ngươi cũng các nàng một chỗ, Nhược Ca.

Khả Đồng Đồng cầm lòng không đậu, ngẩng cổ hôn lên cầm của nàng, hôn đến thoả mãn mới thôi.

Nhược Ca cảm giác ướt át mềm mại dưới cằm, có chút ngứa lại thực buồn ngủ, mí mắt nặng nhọc không thể mở ra, chỉ có thể rụt lại cổ, dụi dụi chóp mũi vào mềm mại lông xù muốn chọc nàng ngứa bất mãn " hừ" một tiếng.

Thoả mãn khi người kia bị hôn đến bất mãn, Khả Đồng Đồng đưa tay lên sờ gương mặt thanh tú của Nhược Ca, gò má nàng ấm áp, giọng nói giống như người cũng đi theo ấm áp.

Nàng đã yêu rồi? Cũng có lẽ nàng đã hiểu thế nào là yêu?

Nhược Ca từng nói nàng là công chúa thất lạc của Đại Nguyên, nàng nói công chúa hay không không quan trọng, nàng không muốn làm công chúa.

Đến khi biết được đại hồ ly kia là công chúa của Đại Liễu, còn có tiểu mỹ nhân kia là công chúa Đại Mạc, nàng lại suy nghĩ.

Nếu bản thân nguyện ý trở về Đại Nguyên làm công chúa, nàng có thể lấy hoà thân trói buộc Nhược Ca hay không?

Trên cổ Nhược Ca vết răng của Liễu Yến vẫn còn hiện hữu nhàn nhạt. Nàng nhíu mày ghét bỏ kéo xuống vạt áo của Nhược Ca cắn chồng lên vết răng ấy.

Nhược Ca ăn đau mắt nhắm mắt mở thanh tỉnh, cúi xuống muốn xem thứ gì cắn nàng.

Khả Đồng Đồng biết nàng tỉnh liền nhắm mắt giả vờ ngủ.

Nàng lầm bầm lay một chút Khả Đồng Đồng, tay che lại vết thương trên cổ.

Cũng may không sâu, tiểu tỷ tỷ gặp ác mộng nên mới cắn nàng đi? Ngủ một giấc nàng quên bản thân đang giận dỗi Khả Đồng Đồng, sợ Khả Đồng Đồng vẫn còn trong ác mộng nên gọi nàng.

" Uy, tiểu tỷ tỷ, tỉnh sao?"

"..."

" Còn không tỉnh ác mộng còn tiếp tục, mau tỉnh a"

Khả Đồng Đồng phối hợp " ưm" một tiếng mờ mịt mở hai mắt mị mị nhìn nàng.

" Ta...sợ"

Nhược Ca nhìn nàng vẻ mặt mờ mịt lại bi thương như muốn khóc, nàng liền đau lòng vỗ vỗ lưng người trong lòng, hống nàng.

Cắn nàng đau cũng không quan hệ, tiểu tỷ tỷ không tự cắn chính mình bị thương là được rồi

" Không cần sợ, ta ở bên cạnh tiểu tỷ tỷ đâu, ngoan ngoãn ngủ nha"

Nói rồi nàng ôm Khả Đồng Đồng càng chặt, đem chăn kéo chùm lên bọc hai người chỉnh tề.

" Ta ôm tiểu tỷ tỷ ấm ấm, ngươi lại không gặp ác mộng a"

Khả Đồng Đồng trong lồng ngực Nhược Ca câu môi cười trong thoáng chốc, dụi dụi ở nơi mềm mại an tâm nhắm mắt ngủ.

Ngốc tử, ta lừa ngươi.

-----------

Bên kia sáng sớm Mạc Hy đã thức dậy tưới nước, chăm cho bồn cây của nàng, không còn dáng vẻ âm u thường ngày, nàng vui vẻ đến trong lòng nhạc không ngừng.

Nhìn ai cũng cảm thấy thuận mắt, làm ai đi qua thấy nàng cũng cảm nhận được mùa xuân đang về.

Mạc Di ngủ không đủ, lại nhiều lo âu, sắc mặt thực không tốt, sáng sớm vội vã đến phủ tìm Mạc Hy.

Nô tỳ cùng thị vệ bên cạnh Mạc Hy thấy nàng liền cúi đầu vấn an, Mạc Hy mới biết nàng đến.

Trương Nam lo lắng nhìn nàng, lại không dám lên tiếng.

Hôm qua đại công chúa không chợp mắt được bao lâu, nay lại vội vã đến tìm tiểu công chúa vì Nhan Nhược Ca, nói hắn không bất mãn mới là giả.

Vì cái gì Nhan Nhược Ca lại được đại công chúa yêu thích, ngay cả tiểu công chúa cũng như vậy? Thái giám là loại hình được yêu thích?

Hắn khuyên nhủ Mạc Di, ngược lại Mạc Di đối hắn càng thêm khó chịu, bảo hắn đừng xen vào chuyện của nàng. Lạnh giọng nói:

" Ngươi làm rõ chức trách tướng quân của ngươi, chuyện của ta không cần ngươi xen vào. Đến nỗi Tiểu Ca, ngươi không có tư cách đối nàng bình phẩm.  "

Trương Nam nắm chặt hai tay nắm thành quyền, hô " vâng" theo sau nàng.

Mạc Di đối Mạc Hy là thương yêu, tiểu muội muội của nàng đơn thuần, nàng mới không cần ghét bỏ chỉ vì cả hai đều yêu một người.

" Tiểu Hy, ta có chuyện muốn cùng muội nói"

Mạc Hy vui vẻ gật đầu, còn chạy lại ôm lấy tay nàng, nụ cười trên gương mặt khả ái không kéo xuống quá.

Vào đến phòng, chỉ còn lại hai người, Mạc Di đưa tay lên xoa đầu nàng, nở nụ cười.

" Vui vẻ sao?"

Mạc Hy gật đầu.

" Ta rất vui vẻ!"

Nàng còn đang ngóng trông tối này Nhược Ca đến tìm nàng đâu, có thể không vui a?

Mạc Di ngắn ngủi im lặng, suy nghĩ nên hỏi hay không hỏi, cuối cùng vẫn là mở miệng hỏi.

" Tiểu Ca đã trở về gặp muội sao?"

" Phải, hoàng tỷ nói đúng, dẹp loạn xong nàng liền trở về nha"

Mạc Hy nhìn nàng càng thêm sùng bái, hoàng tỷ nói cái gì đều đúng đâu.

Nhớ đến tối hôm qua Nhược Ca đối nàng hôn môi, mặt lại ửng đỏ, ngượng ngùng cúi đầu. Không thể để hoàng tỷ biết đi, hoàng tỷ còn chưa được Nhược Ca thân thân.

Mạc Di hít một ngụm khí lạnh, có nên nhờ Mạc Hy giúp nàng cùng Tiểu Ca gặp lại không?

Nàng chưa kịp mở miệng, náo nhiệt liền đến rồi ngoài cửa, Liễu Yến mở tung cửa đi vào.

" Ai nha biểu tỷ, Tiểu Hy Hy ta đến thăm các ngươi a, đang nói chuyện gì? "
Nói rồi nàng còn hướng các nàng chớp chớp mắt. Còn nhìn qua phòng một lượt.

Chạy đi đâu rồi, ở đây cũng không có?

Liễu Yến đến truy " thê".

























Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net