Phần 15: Lạc lối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày đó, cái ngày mà Pale đã đánh mất đi cô gái đầu tiên trong đời của mình, anh lại trở về với tính cách lạnh lùng vốn có của mình. Ngôi nhà mà anh trở về sau mỗi chuyến đi giờ đây thật khác lạ. Không phải nó thiếu vắng tình cảm, những tiếng cười đùa vui vẻ, chỉ là nó thiếu mất bóng hình của của ai đó.

Anh đã không ngờ rằng từ một cô gái anh không hề quen biết sau một lần được anh cứu lại trở nên quan trọng với anh đến như vậy. Nhờ cô ấy mà cuộc sống của anh đã thay đổi, cô là tất cả đối với anh. Nhưng vì đã quá tin tưởng cô mà anh đã giao cho cô làm một nhiệm vụ quan trọng. Lẽ ra anh phải suy tính kĩ hơn, anh nghĩ 'nếu như mình tự làm lấy việc này' thì có lẽ cô đã không rời xa anh, mãi mãi. Anh tự trách mình, tại sao có thể cứu cô một lần rồi lại không thể cứu được cô một lần nữa chứ, chỉ một lần nữa thôi.

"Meta" thầm gọi tên người con gái anh yêu lần cuối, cùng giọt nước mắt lăn dài trên má.

Ra khỏi khu hẻm mê cung, chán nản đi xung quanh khắp Levianta và anh vô tình lạc vào thành phố Welvure, còn được gọi là phố đen. Đây là một trung tâm gái mại dâm được hoạt động ngầm, với bên ngoài là những quán ăn, những cửa hàng quần áo bắt mắt nhưng tận sâu bên trong lại là nơi không ai ngờ mà chỉ có những khách hàng quen thuộc mới biết.

Phố đen, đúng như tên gọi, những con người đen, những công việc đen, những đồng tiền đen đều được nơi này tạo ra. Và Pale vô tình lạc vào một nơi như thế này.

Bước vào một quán ăn nhỏ cũ kĩ, quán này cũng khá đông nhưng không khí lại khá yên tĩnh không một tiếng động, lạ hơn nữa là toàn bộ khách ở đây đều là đàn ông. Anh kêu cho mình chai rượu để giải sầu rồi lựa cho mình một chiếc bàn ở trong góc. Khi Pale ngồi xuống ghế, mọi người xung quanh bắt đầu dòm ngó, chỉ chỏ về anh. Họ bàn tán với nhau làm cả quán bỗng trở nên ồn ào hơn.

"Phải hắn ta không vậy."

"Đúng rồi, hình như là hắn ta đấy."

"Công nhận hắn cũng can đảm thật, dám chống lại cả Nguyên Lão Viện."

Tiếng xì xào ngày càng lớn hơn làm Pale cực kì khó chịu, và anh cũng loáng thoáng nghe ra được mình chính là trung tâm của các cuộc bàn tán này. Anh đập bàn đứng dậy tỏ vẻ tức giận, nói lớn với mọi người

"Mấy người cứ bàn tán to nhỏ gì thế, định nói xấu tôi đấy hả."

Cả quán lại im lặng, Pale bực mình quá bước tới một cái bàn gần đó có hai cậu thanh niên đang ngồi. Họ quay lại nhìn thấy Pale đang tiến về phía mình nên giật mình đứng dậy rồi lùi lại, một người nói

"Anh muốn gì đây."

Pale bước tới và đổ chiếc ghế của cậu kia và nhanh như cắt anh đã tóm được cổ áo cậu ta và nhấc bổng lên. Mọi người trong quán đứng hết lên, định lao vào để giải thoát cho cậu thanh niên. Nhưng Pale đã thấy được và anh nhanh chóng xoay cậu thanh niên lại, lấy tay trái kẹp cổ cậu và tay phải rút trong túi ra một con dao. Anh chĩa dao ra xung quanh và bảo "đừng có lại gần tao, nếu không thì thằng này không đảm bảo tính mạng đâu."

Mọi người đều dừng lại, không chỉ mới vô quán một lát mà Pale đã làm loạn cả lên, có thể do cú sốc tâm lí của anh mà cách hành xử cũng có phần thô bạo hẳn. Anh chĩa dao qua lại và nói

"Tụi bây bàn tán về tao đúng không, đứa nào trả lời tao xem có chuyện gì."

Không một ai nói gì cả, Pale lại tiếp tục

"Sao không đứa nào nói gì hết đi, sợ tao à."

Rồi có một cô gái trẻ từ trong quán bước ra, mặc một chiếc váy ngắn màu tím nhạt cùng mái tóc đỏ dài, thân hình cực kì quyến rũ khiến bất kì chàng trai nào trong quán nhìn vô cũng phải mê mẩn. Pale đã nhìn thấy cô ta. Cô hất cằm về phía anh mà hỏi "anh kia sao dám làm loạn trong quán của tôi hả."

Cô vừa nói vừa bước về phía Pale, ánh mắt đỏ ngầu và sắc lẻm như lưỡi dao của Pale vậy. Anh quăng cậu thanh niên qua một bên rồi lấy dao chĩa thẳng vào cô. Vụt một phát cô đã đá trúng tay cầm dao của Pale làm cao dao văng lên. Pale chưa kịp phản ứng thì đã bị cô ta đè xuống, chụp được con dao và cắm phập một phát vào sàn nhà làm suýt trúng đầu Pale.

Xong rồi cô còn cười khinh bỉ "anh không phải là đối thủ của tôi đâu."

Pale nghiến chặt răng, nhìn cô ta bằng ánh mắt giận dữ. Chợt cô mở to mắt lên rồi hỏi Pale "anh, liệu rằng anh có phải là Pale, người đứng đầu nhóm Apocalypse và cũng là người cầm đầu cuộc nổi loạn cách đây mấy tuần."

Pale cũng ngạc nhiên không kém, anh đáp lại "cô là ai, tại sao lại biết thân phận của tôi chứ?"

"Nhóm của anh quá nổi tiếng mà, có ai ở Welvure này mà không biết đâu chứ."

Nói rồi cô kéo anh đứng dậy, rồi cô nói với mọi người trong quán "mọi người, anh ta chính là Pale, là người đã đứng đầu cuộc nổi loạn ở Nghiên Cứu Sở đấy." Mọi người từ ngạc nhiên đến thích thú, vui mừng.

"Là do chúng tôi chưa được nhìn thấy anh, chỉ được nghe kể qua thôi, hôm nay được tận mắt nhìn thấy Pale bằng xương bằng thịt quả là vinh dự quá."

"Thật sao, nhưng tại sao mọi người lại biết về tôi chứ" Pale càng lúc càng ngạc nhiên hơn.

Rồi Pale cũng tự trấn an mình được, anh kéo cậu thanh niên dậy rồi bảo "tôi xin lỗi vì đã hành xử không đúng."

Cậu thanh niên cũng cười, vỗ vai Pale mà đáp lại "không sao đâu, cũng tại tôi hết, lẽ ra tôi phải nói với anh từ đầu mới đúng."

Mọi người ngồi lại xuống ghế của mình và tiếp tục dùng bữa, và chủ để cuộc nói chuyện của họ vẫn là Pale.

"Anh đi theo tôi, để tôi kể cho anh nghe nhiều hơn" cô gái đó dẫn Pale vào bên trong và anh cũng đi theo. Bên trong cũng là một cơ quan bí mật giống như căn cứ của Apocalypse nhưng không phải là căn hầm ẩm thấp mà thay vào đó là một dãy những căn phòng.

Cô mở cửa một căn phòng và mời Pale vào. Căn phòng có giường cho hai người được trải tấm ra trắng, phía trên là một chiếc màn nhưng đẹp cuốn lại gọn gàng. Có một tủ gỗ bên cạnh giường và một tấm gương ở trên. Hai người ngồi trên giường xong cô thả tấm màn xuống, không ai có thể nhìn thấy họ từ bên ngoài vào. Quả thật là một nơi tuyệt vời để làm công việc đen.

"Tôi là Milky Eights, cứ gọi tôi là Milky cũng được."

"Vậy thì Milky, sao cô lại biết được về tôi và nhóm của tôi chứ."

Milky cười đáp "anh tưởng rằng chỉ có mình nhóm Apocalypse là những người duy nhất chống lại Nguyên Lão Viện và triều đình Levianta sao. Nhầm to, chúng tôi cũng biết về kế hoạch MA của bọn họ và cũng muốn làm một thứ gì đó. Nhưng khổ nỗi người dân nơi đây lại quá nhút nhát, lực lượng lại quá ít ỏi để làm được, không ngờ các anh lại ra tay trước."

Chợt nhớ ra mình chưa trả lời câu hỏi của Pale "à còn về việc chúng tôi biết về thân phận của anh thì do tôi cũng là một trinh sát giống như Larry trong Tứ Kị Sĩ vậy nên việc biết hành tung của anh và đồng bọn của anh cũng đâu có gì khó."

Sau một tràng nói của Milky, Pale bắt đầu nghĩ 'giá mình biết được cô ta sớm hơn'.

Milky thở dài một tiếng rồi tiếp tục nói "suốt ngày chỉ lo chuyện đại sự thì lấy gì mà bỏ bụng hở Pale."

"Thì tôi cùng vài người bạn đi ăn trộm thức ăn ở gần khu hẻm mê cung rồi đem về chia đều cho các anh em nhưng bọn tôi chỉ hành động vào ban đêm thôi. Ban ngày chúng tôi mở quán rượu giống như cô thôi. Mà quán chúng tôi cũng có cơ quan bí mật để dẫn đến sào huyệt hệt như thế này."

Milky cười "tội nghiệp quá nhỉ, suốt ngày phải sống trong bóng tối thế à. Nhưng cái cơ quan bí mật này không phải là sào huyệt như anh nghĩ đâu, đây chính là nơi kiếm tiền của tôi.

Nói đến tiền, mắt Milky sáng lên "à phải rồi, tôi chưa kể cho anh nghe chúng tôi kiếm tiền như thế nào phải không."

Rồi Milky nhẹ nhàng đẩy Pale nằm xuống  "nằm xuống và thư giãn đi, để tôi cho anh xem cách chúng tôi kiếm tiền" rồi cô nhếch mép nở một nụ cười bí hiểm "những đồng tiền đen."

Hai người nằm xuống và vui vẻ với nhau cả đêm. Pale đã quên mất công việc quan trọng của mình. Tại quán rượu nơi mà nhóm Apocalypse đang ở, Sven đang ngáp một cái rõ to

"Oáp, mệt quá, đói quá."

Larry đói rã cả bụng ra, ngồi xuống bên cạnh Sven mà tiếp tục than "đói quá."

Zack cũng ngồi xuống bên cạnh Larry rồi nói "cái thằng Pale này hôm nay đi đâu mất tiêu rồi, bỏ mặc anh em mình như thế à."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net