05. Chuyện ở tiệm vũ khí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn Crevia lăng xăng chạy khắp tiệm này đến tiệm khác thử đồ, mua đồ, cô khẽ thở dài đầy bất lực.

"Không khác gì trẻ con. " Elivia nghĩ.
Đi một hồi khắp các con phố trong kinh thành, cô và Crevia dừng lại tại một tiệm vũ khí. Crevia bước vào, cô theo sau cô ấy vào trong tiệm.

- Kính chào quý khách, quý khách cần mua gì từ chỗ chúng tôi? Cửa hàng chúng tôi đều có những loại vũ khí cùng giáp trụ thuộc dạng tốt nhất kinh thành.

- Quý khách có thể xem thử. - Zesura nhìn thấy hai người họ bước vào, liền luôn miệng nói không ngớt.

- Vâng, tôi đến đây để mua kiếm, luôn tiện nhờ ông sửa giúp tôi cái này. - Crevia vừa nói, vừa lấy hai thanh đoản đao đeo bên hông đưa cho Zesura - Lúc chiến đấu với lũ cướp, chúng nó đã hư hỏng đi khá nhiều.

- Vâng, tôi sẽ khiến tiểu thư hài lòng. - Zesura nhận lấy hai thanh đoản đao từ chỗ Crevia, xem xét kỹ tình trạng hư hỏng của nó, rồi nói tiếp - Tiểu thư cứ xem tự nhiên. Đồ tốt cả đấy.

- Vâng. Điều đó là đương nhiên rồi! - Crevia tiếp lời.

- Vậy tôi sẽ mang chúng vào trước, tiểu thư ưng ý thanh kiếm nào rồi nói với tôi nhé. - Zesura cầm hai thanh đoản đao, hướng về phía cửa sau của quán - Đồ tốt vậy mà bị như vầy thật tiếc quá.

Elivia ở chế độ tàng hình từ nãy đến giờ: ...

Nhìn sang Crevia đang chọn kiếm, cô liếc qua, nhìn những thanh kiếm được đặt trên bàn cùng những thanh kiếm đang treo trên tường kia, thầm nghĩ quả là đồ tốt. Zesura quả thật cũng biết giấu nghề, nếu cô không quen biết Zesura từ trước, chắc cô cũng không biết ông ấy là một hầu tước đâu.

Một hầu tước đứng đầu xưởng chế tạo vũ khí của Eurivia, sản xuất không biết bao nhiêu công cụ và vũ khí chiến đấu cho quân đội đế quốc Eurivia mỗi năm, mệnh danh Vua vũ khí mà dạo này lại chọn làm chủ của một cửa hàng vũ khí nhỏ khiến cho cô cảm thấy có chút kì lạ.

(Zesura: Bệ hạ, người cũng có khác gì thần đâu (¬‿¬ ))

"Dạo này ông ấy rảnh lắm sao?" - Elivia thầm nghĩ.

Nhưng cũng may mắn, cô hiện có thứ để nhờ ông ấy, lúc này quả thật rất tiện, không cần thiết phải nhờ người gửi bản vẽ cho ông ấy nữa.


- Iva, cô xem thử xem, thanh kiếm này thật đẹp nha! - Crevia vui vẻ cầm thanh kiếm mà cô nàng mới lựa được, vung vẩy vài đường - Còn rất sắc bén nữa! Quả thật là hàng tốt nha!

Nghe tiếng nói mang đầy sự phấn khích của Crevia, thầm nghĩ rằng thanh kiếm từ chính tay Vua vũ khí cùng học trò của mình rèn ra sao có thể không phải hàng tốt, cô khẽ "ừm " một tiếng rồi nhìn thanh kiếm mà Crevia đang cầm trên tay, âm thầm cảm thán.

"Quả thật rất đẹp. Nhìn chi tiết thì thanh kiếm này là do ông ấy làm rồi. Nhẹ nhàng, sắc bén, hợp kim cũng được xử lý rất tốt, đảm bảo bền lâu."

- Quả thật thanh kiếm này rất tốt.

Cô nhẹ nhàng gật đầu đồng ý với Crevia về nhận xét của cô nàng.

- Đó! Đúng không đúng không! Quả thật chọn được một thanh kiếm cực phẩm à nha!

- Cơ mà dạo này cô mua kiếm làm gì? Tôi nhớ cô không thích dùng kiếm mà? - Cô hỏi Crevia.

Crevia nghe thấy câu hỏi này của cô, khẽ ngừng lại hành động khua kiếm, cầm chắc thanh kiếm trên tay, cô nàng đáp:

- Chỉ là thử nghe theo lời ân nhân, thử một chút...

Nga... Xem ra là trúng tiếng sét ái tình! Cô nhìn người nào đó bắt đầu trầm tư, nói:

- Hợp gu đúng không?

- Ừm...

- Đẹp trai đúng không?

- Ừm...

- Còn ga lăng nữa?

- Ừm... Mà tại sao cô lại hỏi như thế? Có ý gì?

- Thích người ta rồi? - Cô chốt hạ một câu cuối cùng.

Người nào đó lặng lẽ đỏ mặt.

- Ê! Cô đừng có hiểu nhầm! Tôi chỉ là... Chỉ là...

- Chỉ là làm sao?

- ... - Chính thức bỏ cuộc. Crevia không nói thắng được cô, khẽ phồng má lên giận dỗi.

Cô nhìn Crevia. Đúng là hết cứu chữa!

- Cô nói cho tôi nghe xem, ân nhân của cô là ai? Ít nhất tôi còn biết đường giúp chứ?

- Cô biết công tước Floren chứ?

- Đừng nói là anh ta đấy nhé? - Cô hỏi lại Crevia.

- Ừm. - Người nào đó tiếp tục đỏ mặt - Anh ấy là ân nhân của tôi.

"Decent, anh làm thế nào mà hớp hồn luôn cô nàng này vậy? " Cô nghĩ thầm. Còn cô nàng này nữa, làm thế nào mà phải để cho Decent cứu cô ấy vậy?

Để giải quyết thắc mắc của mình, Elivia liền hỏi Crevia:

- Này, cô làm kiểu gì mà để người ta phải cứu cô vậy?

- Nhắc đến vụ đấy thực dài nha. Tôi đang trên đường tiến đến kinh thành này, lúc đi qua chân núi Gaia bị lũ cướp tập kích a! Thế là tôi phải lấy hai thanh đoản đao ra chiến đấu với chúng.

- Nhưng chúng rất đông, với lại vũ khí của bọn chúng không phải là dạng vừa, tôi chật vật chiến đấu với bọn chúng thì ngài ấy đến đoạn đường đó, xử lý bọn cướp xong thì hỏi thăm tôi có sao không, còn bảo tôi nên dùng kiếm, nó có vẻ hợp với tôi á!

- Thế hai thanh đoản đao kia là do vụ đó nên mới te tua như thế?

- Đúng rồi. Lần đầu mà Eri bị hư hỏng nặng như thế nha!

Trong khi Crevia vẫn ngây ngô kể chuyện với cô, cô thầm suy nghĩ rằng, có ai đó đứng đằng sau lũ cướp này.

"Đến lúc phải thanh lọc nội bộ rồi. " Elivia thầm nghĩ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net