2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ Lân đón dâu – Hạ

Bàn Tử vẫn không chịu yên, vừa bị đạp xong đã lại đâu vào đấy, chụm tay thành cái loa, hét: "Hôn đi hôn đi!". Mọi người hùa theo. Hai mắp Bàn Tử cong cong thành hình vòng cung, mặt dày bơm thêm một câu "Đầu tiên phải nói với vợ là 'Hôm nay em đẹp quá' xong rồi cứ hôn xuống, hôn xuống...."

Không biết Muộn Du Bình có bị bọn họ đùa làm mất hứng không, tôi quay lại nhìn anh, dùng khẩu âm nói với anh "Đừng để ý", anh gật đầu, tôi thở một hơi nhẹ nhõm. Chính là anh bỗng nhiên cầm trọn hai bàn tay của tôi vào lòng bàn tay to lớn của mình, khuôn mặt dần dần sáp lại cách mặt tôi không quá mười milimét, nhìn đến dịu dàng, nói: Hôm nay em đẹp quá, Ngô Tà." Sau đó nâng cằm của tôi, hôn xuống.

Bên tai truyền đến tiếng hoan hô điên đảo, tôi chẳng rảnh mà quản nữa, một nụ hôn của Muộn Du Bình đã làm tôi quên sạch mấy người ngoài cửa, chuyên tâm cảm nhận nụ hôn ngọt ngào này. Muộn Du Bình cẩn thận hôn, nhẹ nhàng cắn mút từng chút từng chút một môi dưới của tôi, tôi theo bản năng vươn đầu lưỡi đáp lại, khẽ khàng liếm môi trên của anh. Nhận được sự đáp trả của tôi, Muộn Du Bình không chút khách khí đem đầu lưỡi xâm nhập vào khoang miệng tôi, liếm khắp khớp hàm rồi quấn lấy lưỡi của tôi mà đùa bỡn.

Hôn một hồi lâu, đến khi tôi thở không nổi nữa anh mới buông ra. Đầu lưỡi vừa rời khỏi môi, một sợi chỉ bạc trong suốt bắc ngang giữa môi tôi và lưỡi anh kéo dài, dưới ánh đèn tỏa ra ngân quang lấp lánh. Tôi cảm thấy tiếng cười xung quanh càng lớn hơn, mặt nóng đến độ đun sôi được cả nước, rụt cổ trốn vào lớp vải đỏ.

Bàn Tử bấy giờ lại trêu ghẹo, làm mai chưa đủ, còn muốn chỉ đạo động phòng. Hắn vừa nói liền có người phụ họa cùng, nói võ nháo vẫn hơn văn nháo (1). Toàn bộ mọi người đều nhất trí đồng ý.

(1): náo động phòng là họat động cuối cùng của hôn lễ, những người tham gia thường là các thanh niêm nam nữ chưa thành lập gia đình. Mọi người nghĩ đủ mọi cách để cho vui, hoặc trêu đùa cô dâu chú rể, hoặc trói cô dâu chủ rể v,v, với mục đích là để tăng thêm bầ không khí vui nhộn của hôn lễ, khiến câ dâu, chú rể một đời không thể quên được.

"Yên tâm, hàng của Bàn gia đây chắc chắn là đồ tốt. Tiểu Ca, Thiên Chân,Bàn gia sẽ giúp hai người không thể quên được đêm nay." Bàn Tử cười xấu ra lấy ra từ túi một sợi dây thừng to đùng, "Hì hì, Bàn gia đã sớm chuẩn bị rồi, hôm nay hội độc thân sẽ chơi trò 'ủng thông' với phu phu hai cậu."

Bàn Tử giải thích với mọi người phương thức 'Ủng thông' là: Dùng dây thừng đem cô dâu chú rể trói chặt cùng một chỗ, tắt đèn đi, mọi người được phép lôi kéo cô dâu chú rể, trong khoảng thời gian quy định giữa tình huống hỗn loạn như vậy hai người phải cởi bỏ được dây thừng, nếu không làm được sẽ phải chịu phạt. Cuối cùng Bàn Tử còn cố ý nhấn mạnh với Muộn Du Bình rằng nhất định không được cắt đứt dây thừng.

Tất cả mọi người Trương gia đều trầm trồ tán thưởng, Trương Hải Khách đi ra từ giữa đám người, cầm lấy dây thừng trên tay Bàn Tử chuẩn bị trói chúng tôi vào. Tôi vội xua tay, "Đừng, đều là đại nam nhân còn chơi trò này?"

"Em dâu không phải câu nệ như vậy, chơi một chút, tình cảm vợ chồng tăng gấp bội, cuộc sống sau hôn nhân sẽ càng ngọt ngào~" Thấy Trương Hải Khách bình thường nghiêm nghiêm túc túc nói ra những lời này, toàn thân tôi không khỏi nổi hết da gà da vịt. Mẹ nó anh thử bị một đám đàn ông vây quanh nhìn anh cùng với một người đàn ông bị trói vào nhau, mặc dù người ấy là của anh, cơ mà trong lúc mấy người kéo cưa sờ soạng còn phải cởi dây thừng, xem anh còn cười được không!

Muộn Du Bình vẫn không nói gì, lấy sợi thừng của Trương Hải Khách, tôi còn tưởng anh định ngăn cản bọn họ nháo, kết quả là con mẹ nó ảnh xé sợi thừng ra làm hai, nói to quá thì khó buộc, sau đó ôm cổ tôi để cho Trương Hải Khách trói.

Trương Hải Khách tuân lệnh nhanh chóng gọn lẹ buộc tôi cùng Muộn Du Bình thành một cái bánh tét, Bàn Từ nói trong nửa tiếng phải cởi được dây thừng, bắt đầu. Tiếp theo tất cả mọi người đồng loạt nhào đến nháo thành một đoàn. Tôi bị Muộn Du Bình gắt gao ôm ở trong lồng ngực, dường như anh sợ tôi bị người khác sờ loạn nên ôm chặt tôi vào lòng, đột nhiên tôi có cảm giác không gian hẹp đến nỗi như sắp bị kẹp chết =.= Hai tay Muộn Du Bình một mực ở sau lưng tôi sờ tới sờ lui gỡ dây thừng, trình độ gỡ dây thừng của người nhà Trương gia chắc chắn không thể xem thường, mà thắt dây cũng là cao thủ, chẳng biết Trương Hải Khách kết nút như thế nào, cho dù thủ pháp siêu tốc của Muộn Du Bình cũng không làm nút thắt nới lỏng ra một ly.

Người Trương gia với Bàn Tử đùa đến vui vẻ, trong lúc hỗn loạn thi thoảng nhào tới tặng miễn phí bọn tôi mấy cái đá, rất giống đám trẻ con đầu phố lúc có đồ chơi mới. Bọn họ cứ hồn nhiên như cô tiên mà đùa, hoàn toàn quên xừ tôi cùng Muộn Du Bình đang tháo dây cởi nút. Đôi lúc sợ tộc trưởng mất hứng, mới có mấy người chạy lại đẩy đẩy một tí.

Muộn Du Bình vẫn rất chuyên tâm làm việc ở phía sau tôi, trên trán lấm vài giọt mồ hôi, lưng áo đã ướt. Tôi trừng anh, nói: "Đã nói là không chơi rồi, anh còn không nghe, cho chết."

Nghe tôi nói thế Muộn Du Bình cũng không trả lời, nhanh chóng gỡ nút. Sợi dây chùng xuống, cơ thể vừa được thả lỏng ra một chút, bỗng anh đột nhiên huých khuỷu chân vào giữa thằng em nhỏ của tôi. Tôi đỏ mặt, vội bảo anh đừng nháo. Muộn Du Bình khẽ cười một tiếng, hơi thở ấm nóng quyến luyến trên vành tai của tôi, ngay sau đó....bắt đầu dùng thân dưới cọ xát giữa hai chân tôi.

Cảm giác thứ kia lớn hơn bình thường. Tôi run lên, hô hấp nặng nề, một bên anh tiếp tục cởi dây thừng, một bên vừa gặm vừa mút vành tai của tôi.

Tôi đưa bàn tay còn cử động được ngăn Muộn Du Bình lại, "Tiểu Ca, đừng như vậy." Tiểu ca không những không ngừng, ngược lại còn đem đầu lưỡi vói vào quấy loạn lỗ tai.

Mô phỏng theo động tác ái ân...

Thân dưới cũng không dừng lại, tiếp tục tra tấn con gà nhỏ đáng thương của tôi.

"Dừng, dừng lại! Anh còn lộng nữa em sẽ... mất." Tôi nhỏ giọng ghé vào tai anh nói, hy vọng ảnh thu liễm một chút.

Dây thừng lại lỏng ra mấy nút, Muộn Du Bình dùng lực cọ mạnh lên miệng gà nhỏ đáng thương, mặc kệ kháng nghị của tôi, cái lưỡi thành thục bắt đầu tấn công đến cổ, trầm trầm nói: "Coi như màn mở đầu."

Đại gia ơi, mở màn cũng không cần làm nhiều như vậy đâu, anh nghĩ là đang chụp ảnh đấy à! Xấu hổ bao kín cả người, bốn phía một mảnh tối đen, tiếng người xung quanh ồn ào không ngớt, thế mà Muộn Du Bình dám làm chuyện này với tôi. Cái loại cảm giác không biết phải làm sao, bất cứ lúc nào cũng có thể có người nhìn thấy chúng tôi làm chuyện này, vậy mà nó lại sinh ra một thứ khoái cảm kỳ lạ lân la nhắm thẳng hạ thân mà lao xuống, khiến cho thằng nhỏ không có tiền đồ của tôi cứ thế ngẩng đầu lên.

Muộn Du Bình thấy thân dưới của tôi có biến hóa, càng ra sức cách lớp quần áo cọ cọ. Tay anh không rảnh rỗi, liều mạng cởi dây thừng, miệng vẫn đang chu du trên cổ của tôi, một đường hướng ra đằng trước liếm qua cằm, cuối cùng tìm được môi tôi, cắn xuống trực tiếp sục đầu lưỡi vào.

Cái nút cuối cùng được cởi bỏ, dây thừng từ trên người chúng tôi rơi xuống, hai tay anh lúc này đã rảnh rỗi liền vén vạt váy hỷ phục của tôi lên, phía trên môi lưỡi giao triền, phía dưới dùng tay giải quyết.

Thân thể cùng ma sát, đôi tay rộng lớn vuốt ve từng tấc từng tấc lưng của tôi, chạy dọc theo xương sống.

Tôi ôm cổ anh hưởng thụ nụ hôn, cái lưỡi giảo hoạt của anh không ngừng khuấy đảo khoang miệng, nước bọt không kịp nuốt tràn ra khỏi khóe miệng như một dòng suối nhỏ. Nụ hôn kéo dài khá lâu, tôi lấy tay áo lau miệng, phỏng chừng cũng sắp đến thời gian bật đèn rồi, tôi xua tay ý bảo Muộn Du Bình tách ra. Muộn Du Bình đẩy nhanh tốc độ tay, tôi bảo anh là sắp hết thời gian rồi. Anh không trả lời, tiếp tục lộng.

Lại cọ cọ một chút, tôi lập tức ý thức được chúng tôi đang ở tư thế gì, lập tức luống cuống hỏi anh làm sao bây giờ.

Tôi còn chưa kịp nghe Muộn Du Bình trả lời, Bàn Tử đột nhiên hắng giọng đã hết giờ, sau đó đèn trong phòng sáng bừng lên. Tôi bị bất ngờ, không biết nên biểu cảm thế nào, đành ôm chặt Muộn Du Bình, giấu mặt vào hõm vai anh che giấu.

"Thiên Chân cậu còn thẹn thùng!" Bàn Tử đi đến bên cạnh tôi hô to một tiếng, tôi cứ thế ôm Muộn Du Bình giả chết.

Lúc này Bàn Tử còn muốn nói cái gì đó thì Trương Hải Hạnh đi vào, nói là bọn họ đừng làm loạn, giờ lành động phòng đã tới. Người Trương gia không ý kiến hi hi ha ha vài câu chúc mừng chuẩn bị rời đi, Bàn Tử gặp Trương Hải Hạnh xong cũng không dám nháo nữa. Tôi he hé mắt xem mọi người đã đi hết chưa, chỉ thấy Trương Hải Hạnh cầm một khối khăn lông màu hồng nhạt, trải lên giường.

Tôi còn chưa nghĩ ra đây là cái gì, Bàn Tử đã ở phía sau hô một câu: "Chúc mừng tân hôn! Thiên Chân, đêm nay nhớ phải gặp hồng (2) nha." Nói xong khoác vai mấy người Trương gia ha hả cười rồi đi ra ngoài.

(2) Không biết diễn đạt thế nào nên để nguyên, theo mình thì có lẽ là đêm động phòng -> lần đầu tiên ấy ấy -> cô dâu sẽ bị chảy máu -> vào cái khăn...*bị ngu diễn đạt*, nếu sai thì chỉ mình với ;A;

Đợi Trương Hải Hạnh đi rồi, tôi và Muộn Du Bình vẫn duy trì tư thế ôm nhau lúc nãy. Tôi đẩy anh ra, nhìn tấm khăn trên giường ngượng ngùng nhìn anh cười cười, nói: "Trương gia nhà anh truyền thống thật đấy, ngay cả cái này cũng có."

Tôi thấy xấu hổ, cúi đầu nhìn giày, lúc cúi đầu mới chợt nhớ ra thằng nhỏ của mình vẫn còn đang ngẩng đầu phồng lên dưới lớp váy, liền vội chạy lên giường ngồi xuống để che dấu, mặc dù Muộn Du Bình đã sớm biết.

"Tiếp thôi." Muộn Du Bình nói, anh nhẹ nhàng đi tới ngồi cạnh, khẽ hôn lên mặt tôi. Mặt tôi đỏ phát nóng, cứ cúi đầu không dám ngẩng lên, hỏi: "Thật sự đêm nay phải gặp hồng sao?"

Vốn việc làm ở mặt sau đã khiến cho huyệt khẩu có một số vết thương nhỏ rồi, cơ mà muốn gặp hồng thì lượng xuất huyết ấy còn chưa đủ. Bình thường lúc bọn tôi làm đều không khống chế sức lực, cơ hồ mỗi lần làm xong cửa sau của tôi đều có vài vết thương nhỏ, nhưng để tầm một hai ngày là lành. Nếu đêm nay thật sự muốn giống như con gái gặp hồng, phỏng chừng phải để Muộn Du Bình vào trực tiếp mà không bôi trơn.

Nhìn con gà kia, tiến thẳng vào hẳn là có thể xuất huyết không ít.

Tôi đấu tranh tư tưởng một lúc lâu, cuối cùng nghĩ thông, cùng lắm ngày mai đi bệnh viện. Tôi hiên ngang lẫm liệt cởi giày cởi tất nằm sấp xuống, nhếch mông lên gọi Muộn Du Bình: "Anh trực tiếp đam vào đi."

Muộn Du Bình đột nhiên bật cười, xoay người bò lên lưng tôi, hai tay lướt trên eo tôi, khuôn mặt khẽ cọ xọ xương quai xanh của tôi. Một tay anh vói vào lột nốt quần nhỏ bí mật dưới lớp vải đỏ, tay kia lần mò cởi từng lớp hỷ phục phía trên của tôi, tìm đến hai đóa hồng anh xoắn xuýt xoa bóp.

"Không cần phải gặp hồng." Quần áo đã bị anh cởi gần hết, thân thể trắng ngọc rắn rỏi ẩn ẩn hiện hiện. Anh hôn lên bả vai của tôi thật dịu dàng, tay khẽ xoa nắn cậu nhỏ phía dưới. Hô hấp của tôi dần trở nên nặng nề, dường như anh rất vừa lòng với biểu hiện của tôi. Bỗng Muộn Du Bình trở mình một cái đẩy tôi lên phỉa trên, bản thân thì nằm ngửa trên giường.

Tư thế này khiến thằng nhỏ giữa hai chân tôi dựng thẳng qua gấu váy, chất lỏng rỉ ra từ quy đầu dưới ánh nến trông thập phần dâm đãng. Tôi lập tức định đưa tay kéo váy xuống, nhưng tay Muộn Du Bình nhanh gấp trăm lần, phút chốc bắt lấy tay của tôi, kéo ngón tay tôi xoa xoa lên quy đầu. Tôi xấu hổ đến mức lỗ tai bốc khói, rụt tay lại, quát: "Mẹ nó anh đừng có lộng!"

Muộn Du Bình không trả lời tôi, bên tai truyền đến tiếng vải ma sát, tôi buông cánh tay, Muộn Du Bình ngoắc ngoắc tôi, đôi mắt đen thăm thẳm. Anh bắt đầu cởi quần áo, đầu tiên là quần dài, tiếp theo là quần lót, sau đó đá bay tất cả xuống giường, cầm thịt heo thô lớn để trước mặt tôi thủ dâm. Tôi có cảm giác như sắp tắt thở, anh thoát y, con kỳ lân dục hỏa oai phong lẫm liệt xuất hiện trước ngực, tôi chịu không nổi, kéo Muộn Du Bình qua, cầm lấy thằng lớn của anh, vươn đầu lưỡi liếm một đường từ ngực xuống.

Lúc đầu lưỡi tôi trượt đến cái gậy đang trướng của Muộn Du Bình, hô hấp của anh có chút dồn dập, một phen túm lấy cái váy của tôi lột nốt ra. Tôi cầm âm hành của anh lộng lên xuống vài lần, sau đó há miệng ngậm toàn bộ nó vào.

Tôi ra sức phun ra nuốt vào thịt bổng lớn, liếm từ gốc đến ngọn, đánh lưỡi vòng tròn trên quy đầu, dùng đầu lưỡi chọt chọt vào trong lỗ nhỏ, thi thoảng mút mút, hai tay liên tục xoa nắn hai hòn trứng bên dưới. Đã cùng Muộn Du Bình làm rất nhiều lần, thân thể cả hai đôi bên đều vô cùng quen thuộc, tôi muốn làm cho anh thoải mái, ra sức liếm lộng, anh nắm lấy ót của tôi khẽ động thắt lưng, đem thịt lớn trừu sáp ngày càng nhanh trong khoang miệng tôi, thoải mái rên rỉ một hơi.

"Được rồi." Giọng nói trầm thấp vang lên, anh rút thịt heo lớn ra khỏi miệng tôi, kéo tôi đặt nằm thẳng trên giường. Muộn Du Bình sờ soạng sưới gối đầu, lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ.

Tôi thấy anh mở hòm để sang một bên, sau đó đưa một ngón tay lên miệng dùng sức cắn một chút, trên đầu ngón tay lập tức chảy ra rất nhiều máu. Tôi kinh ngạc hô một tiếng, hỏi anh đang làm gì. Chỉ thấy anh lấy máu trên bay bôi vài cái xuống miếng vải dưới mông tôi, sau đó lấy ra từ hòm một tuýp gel bôi trơn, bóp ra một ít lên hai ngón tay dài bất thường của mình, rồi bôi đều lên miệng huyệt khẩu của tôi, tiếp theo là một ngón tay theo cơ vòng chậm rãi tiến vào.

Thường thường làm nhiều, hậu huyệt theo thói quen rất nhanh đã có cảm giác, một ngón tay của Muộn Du Bình tiến vào rất dễ dàng. Ngón tay anh ở bên trong nông sâu trừu sáp khuếch trương cho tôi, hoàn toàn không có cảm giác đau đớn, chỉ cảm thấy bên trong hơi trướng. Trừu sáp hơn mười lần, ngón tay anh ở bên trong cong lên biến đổi góc độ ma sát với vách tràng, hậu huyệt của tôi theo thói quen vận động, hai bên vách cũng bắt đầu phối hợp với tiết tấu ngón tay Muộn Du Bình, không tự giác mà hấp hấp chặt ngón tay anh.

Tôi từ từ nhắm hai mắt hưởng thụ ngón tay Muộn Du Bình ở phía sau trừu sáp, quá trình rất thoải mái, nhưng vẫn có cảm giác trống rỗng ngứa ngáy khó chịu, khát khao có một thứ gì lớn hơn nhét vào. Một lát sau Muộn Du Bình tăng lên hai ngón tay, không để cho tôi có thời gian thích ứng , vừa kéo một ngón tay ra đã lập tức đâm vào. Nguyên bản huyệt tràng đang co rút, bị xâm nhập bất ngờ lập tức đau đớn không thôi. Tôi nắm chặt lấy ga giường phía dưới, há lớn miệng hớp hớp khí, cố gắng thả lỏng để tiếp nhận hai ngón tay cực lớn. Tôi tự đưa tay xuống bắt lấy thằng nhỏ của mình, thử nghiệm cảm giác cả trước lẫn sau đều được mơn trớn.

Thẳng đến khi tiểu huynh đệ nhà mình lại ngóc đầu lên, cảm giác đau đớn đằng sau cũng vơi đi không ít, chỉ còn lại cảm giác mê man tê dại. Muộn Du Bình thành thục dùng hai ngón tay vừa dài vừa lớn ra vào ở cửa sau, lộng liên tục khiến tràng bích trở nên mềm mại, miệng cũng không nhàn rỗi, liếm láp xương quai xanh cùng cần cổ của tôi rồi lại lần đến môi.

Tôi bị anh hôn đến hít thở không thông, trong lúc hôn môi toàn bộ nước bọt không kịp nuốt theo cằm tôi chảy xuống trước ngực, ướt một mảng lớn. Tôi bối rối dùng sức ẩn ẩn anh. Muộn Du Bình không những không dừng miệng mà còn dùng răng nanh cắn đầu lưỡi tôi, tôi giận dữ đang định cắn lại, chợt hai ngón tay anh rút ra ngoài một chút rồi bất ngờ đâm thẳng vào tuyến tiền liệt đã sớm bị khai phá. Trong nháy mắt tôi bị kích thích tột đỉnh, như có một dòng điện chạy loạn trong cơ thể, tôi vô thức rên lên một tiếng nức nở, khóe miệng chảy ra một sợi chỉ bạc. Muộn Du Bình lúc này mới tha cho cái miệng đã sưng đỏ của tôi.

Tôi chửi thề một câu, định thuận miệng cắn vào vai Muộn Du Bình một ngụm. Bỗng Muộn Du Bình ngậm lấy một ngón của tôi, hàm trụ mút vào. Tiếng nước sách sách phát ra từ miệng anh hòa với tiếng nước dâm mũ phía sau khiến người ta không khỏi xấu hổ.

Mặt tôi nóng thêm vài phần, đang muốn rút tay về thì Muộn Du Bình thoáng cái đã rút hai ngón tay cắm phía sau huyệt ra, đỡ lấy thịt bổng lớn của mình bất thình lình sáp nhập. Vật kia vừa chen vào, cơ vòng lập tức giãn ra bao trọn. Tôi hét lên một tiếng, cảm nhận sâu sắc nỗi đau đến nghiến răng trợn mắt, 'anh anh anh' nhìn Muộn Du Bình nói không ra hơi.

Vừa rồi chỉ dùng hai ngón tay khuếch trương, bây giờ lập tức phải tiếp nhận cây thương to đùng kia chen vào, tôi chỉ mong hoa cúc bé xinh sẽ không chảy máu vì Muộn Du Bình đã vất vả dùng chính máu của mình để thay thế máu của tôi. Muộn Du Bình đem toàn bộ cây côn thịt lớn của mình tiến vào, sau đó anh vừa hôn tôi vừa giúp tôi cầm thằng nhỏ mà vuốt ve. Khoái cảm từ đằng trước nhanh tróng tràn ngập tâm trí, hậu huyệt dần mất đi cảm giác đau đớn. Xem ra không bị nứt rồi, tôi thở ra nhẹ nhõm.

Phía trước được chăm sóc đến thích, cơ thể tôi dần dần thả lỏng, phía sau kết hợp càng chặt với con gà thô lớn của Muộn Du Bình, tiểu huyệt phục hồi trí nhớ đang hé ra mở vào mút mát thịt heo lớn của anh, giống như mời anh tiến vào sâu hơn.

Muộn Du Bình nhận ra sự biến hóa của cơ thể tôi, không khách khí rút hành thể ra ngoài miệng động, sau đó thẳng lưng dùng hết sức đâm mạnh vào, lực đạo lớn như muốn đem cả thịt bổng lẫn hai quả trứng nhét hết vào tiểu huyệt. Tôi kêu rên liên tục, toàn thân theo phản xạ run lên một chút. Phản ứng này làm cho Muộn Du Bình rất hài lòng, anh kéo hai cái đùi của tôi áp lên trước ngực, bắt đầu trừu sáp mạnh mẽ.

Tốc độ của anh rất nhanh, rút ra chỉ còn phân nửa rồi lại lập tức đâm vào, tôi bị anh ở trên người động mạnh đến mức mặt đã hôn giường. Hậu huyệt bị lấp chặt liên tục, cảm giác tê dại dần dần phát triển thành khoái cảm làm mụ mị đầu óc, theo động tác của Muộn Du Bình rần rần xông lên, quy đầu của thằng nhỏ trước bụng tôi rỉ nước, một vài giọt chất lỏng sóng sánh chảy dọc giữa hai bên đùi non. Tôi bị làm thích không chịu nổi, há miệng thở dốc khiến nước miếng sóng sánh chảy ra, cổ họng cũng phát ra vài tiếng rên rỉ tán thưởng.

Khóe mắt tôi ướt át, nửa nhắm nửa mở nhìn Muộn Du Bình. Anh không ngừng đưa đẩy thắt lưng, mồ hôi trên trán theo mặt chảy xuống cổ, động tác mãnh liệt dứt khoát. Anh thở phì phò rất nhỏ, khuôn mặt lộ ra vẻ thỏa mãn, mặt than thậm chí còn đang cười. Tôi bị nụ cười trên khuôn mặt kia chọc cho buồn cười, thân thủ kéo đầu Muộn Du Bình đến hôn anh, lôi kéo đầu lưỡi ra.

Anh vừa đáp lại nụ hôn của tôi, vừa biến đổi góc độ phía sau để thịt bổng lớn nhập thẳng vào hậu huyệt. Một trận khoái cảm mãnh liệt ấp tới làm tôi cuốn lấy đầu lưỡi anh kêu lên, không cần nghĩ cũng biết anh đã chạm đến điểm G của tôi.

Trên tuyến tiền liệt.

Tìm được nơi mẫn cảm, Muộn Du Bình liều mạng dùng quy đầu hung hăng đâm chọc vào cái điểm lồi lồi kia. Khoái cảm mạnh mẽ khiến hạ thân tôi tê liệt hoàn toàn.

Cả người tôi run lên vì sướng, nắm chặt cánh tay anh rên la. Anh đẩy nhanh tốc độ đưa đẩy trong cơ thể tôi, đồng tay không quên xoa nắn thằng nhỏ. Tôi trước sau bị Muộn Du Bình chế trụ, khóai cảm xộc thẳng lên não, nước mắt không kìm được chảy tràn trên khuôn mặt, cuối cùng theo bản năng hướng anh cầu xin.

Giằng co không bao lâu, tôi cảm thấy mình đã sắp bắn, thân thể run rẩy mạnh hơn, Muộn Du Bình biết tôi sắp lên đỉnh, rất đáng chết dùng ngón tay cái đè ngay trước lỗ nhỏ của tôi không cho bắn, mặc kệ tôi có lắc đầu khóc lóc như thế nào.

Tiếp tục trừu sáp hơn mười lần, Muộn Du Bình cúi người hôn lên môi tôi, hung hăng đẩy mạnh vào huyệt nhỏ phía sau một cái, đồng thời buông ra ngón tay cái hư hỏng phía trước, bắn mạnh một luồn chất lỏng bạch trọc nóng bỏng vào nơi sâu nhất trong cơ thể tôi. Cùng lúc, tôi cũng bắn.

Tôi run run ôm lấy Muộn Du Bình trên giường, cả hai ôm nhau thở hổn hển, cùng nhau hưởng thụ dư vị cao trào. Anh dịu dàng vén mấy sợi tóc đẫm mồ hôi lòa xòa trước trán tôi sang một bên, khẽ chọt chọt má tôi, rồi cúi người tìm đến bờ môi, cùng tôi môi lưỡi giao triền một lần nữa.

Khoảnh khắc ấy thật hạnh phúc. Tôi và Muộn Du Bình, đã từng chia lìa, rồi lại gặp lại, cùng nhau đi được đến ngày hôm nay, mỗi bước thực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net