Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người trong gương đưa tay về phía Tiêu Chiến âm trầm nói một câu:

- Ca ca, đến đây nào.

Tiêu Chiến ngơ ngác nhìn gương mặt quen thuộc kia, quỷ kính không phải sẽ biến thành khuôn mặt của người soi gương thích nhất sao?

Tiêu Chiến vẫn cho rằng người mình thích nhất là gia gia, dù sao gia gia đã nuôi anh 12 năm, chăm sóc anh còn hơn cháu ruột. Nhưng bạn nhỏ kia chỉ mới quen nhau có vài ngày mà đã chiếm vị trí quan trọng hơn cả gia gia trong lòng anh rồi hả?

Tiêu Chiến cảm thấy gia gia mình mà biết thì chắc chắn sẽ bị tức chết, chỉ là trên phương diện tình cảm anh dốt đặc cán mai cho nên nghĩ thế nào cũng không thông được, tại sao bạn nhỏ mới quen được có vài ngày mà mình đã thích rồi?

Sau đó anh lại nghĩ tới câu gia gia đã nói:

- Trên đời này có một loại tình cảm gọi là nhất kiến chung tình!

Lòng liền lập tức thoải mái, nghĩ thầm lời gia gia nói quả nhiên đều là chân lý.

Tiêu Chiến nhìn khuôn mặt trắng bệch của người trong gương, không thừa nhận cũng không được, cho dù là bộ dạng như quỷ này thì dung mạo của thiếu niên vẫn xinh đẹp kinh người, toát ra sức hấp dẫn kì lạ,

Anh liều mạng lắc đầu, dốc sức tự ám chỉ mình

Đây là quỷ kính, đây là quỷ kính, không phải Đại Chùy vừa đáng yêu vừa dễ thương nhà mình

Sau đó liền lấy phù trừ ma cùng khốn linh tỏa ra, nghĩ tiểu quỷ này tuy là hung quỷ nhưng còn kém xa sức khủng bố của quỷ không đầu, có dữ hơn nữa cũng chả có gì.

Miệng niệm chú:

- Ngũ tinh chấn thể, quang chiếu huyền minh, thiên thần vạn thánh, hộ ngã chân linh, cự thiên mạnh thú, chế phục ngũ binh.

Ngũ thiên ma quỷ, vọng thân diệt hình. 

Sở tại chi ngoại, vạn thần phụng nghênh

Cấp cấp như lệnh

Khu!

Sau đó dán lá bùa vào gáy của người trong kính, quỷ kính kia cũng không né mà cứ đứng đó chờ anh niệm chú xong.

Tiêu Chiến ngẩn người, nhìn vào đôi mắt đen như mực, nghĩ thầm mình đâu có niệm sai, chú trừ quỷ này là một trong những câu chú lợi hại nhất mình học đầu tiên mà, không thể nào không có tác dụng gì với quỷ kính này được, trừ phi...

Như nghĩ tới điều gì, trong lòng Tiêu Chiến bắt đầu hốt hoảng

Chẳng lẽ ngay từ đầu anh đã nghĩ sai rồi? Theo lý mà nói thì quỷ kính sẽ không ăn thịt người, chẳng lẽ là quỷ biến dị?

Nghĩ đến hình dạng của Ôn đạo trưởng sáng nay anh liền bắt đầu sợ hãi, chẳng lẽ anh cũng sẽ bị nó gặm thành cái dạng đó sao?

Ổn định lại tinh thần, lấy khốn linh tỏa ra, khốn linh tỏa nhìn bên ngoài thì có vẻ giống như dây thừng bình thường nhưng khi dùng sẽ biến thành vừa dài vừa to, yêu ma quỷ quái gì cũng sẽ bị ép vào khuôn khổ

Tiêu Chiến bắt đầu niệm chú

" Nam ly hỏa, bắc ly thủy...

Ah!!!"

Chú còn chưa niệm xong, quỷ kính đột nhiên vươn bàn tay tái nhợt kéo Tiêu Chiến vào trong gương.

Đột nhiên bị kéo vào khiến Tiêu Chiến có chút không thích ứng, chờ đến lúc anh kịp phản ứng thì khung cảnh đã biến hóa nghiêng trời lệch đất,

Chỗ có thể nhìn được đều là mênh mông sương bụi, mấy con ma trơi phát ra ánh sáng màu lam, còn lại không thấy bất cứ cái gì khác

Vừa muốn lấy ra độn thân phù chuẩn bị chạy trốn thì lại phát hiện ở chỗ này phù chú lại như một đống giấy vụn, không có chút hiệu lực nào.

Anh bắt đầu hoảng sợ

Sau đó, Tiêu Chiến cảm thấy sau lưng mình lạnh toát, một thân thể mềm mại đột nhiên tựa vào người anh khiến anh sợ tới mức nghiêng người tránh né, lúc thấy được người phía sau, anh liền chỉ vào cậu cà lăm:

- Quỷ...quỷ...quỷ...quỷ kính!

Thiếu niên sau lưng mặt trắng bệch như tờ giấy, trong không gian tối tăm mờ mịt này nhìn có chút mơ hồ.

Cực kỳ dọa người.

- Ca ca nhìn thấy khuôn mặt này cũng không thể gọi tên em sao?

Thanh âm vọng lại văng vẳng quanh quẩn vang vọng lại. Cẩn thận nghe, thật đúng là giống giọng của Đại Chùy. Tiêu Chiến nghĩ thầm con quỷ kính này biến hóa cũng thật quá đi.

- Mày đừng tưởng mày biến thành hình dáng của Đại Chùy là có thể dọa được tao nhé.

Quỷ kia nở nụ cười...cười đến hãi người

Giống như thuấn di, con quỷ nhanh chóng tiến lại gần Tiêu Chiến

Tiêu Chiến vô thức lùi lại phía sau, không cẩn thận bị vấp té, quỷ kính tiến đến đè lên người anh.

"Nó" tiến lại gần, từng đợt khí lạnh phả vào tai anh:

- Anh thích Đại Chùy sao?

Khí tức lạnh buốt khiến Tiêu Chiến cảm tưởng như anh đang trong hầm băng, nghĩ thầm quỷ kính này chẳng lẽ bị đông cứng mà chết?

- Nói thừa, mày cũng biến thành khuôn mặt này rồi còn hỏi gì nữa?

Anh run rẩy lấy khốn linh tỏa ra, Tiêu Chiến nói không sợ hãi thì đúng là nói dối, không có người nào trước hoàn cảnh mình có thể chết bất cứ lúc nào mà bình tĩnh được cả.

Nhưng mà phù chú mất linh, trên người anh cũng chỉ còn lại khốn linh tỏa. Chỉ thấy quỷ kính nhìn chằm chằm sợi khốn linh trên tay anh, nghiêng đầu, môi đỏ như nhiễm máu khiến lòng người run sợ, âm thanh trầm thấp khàn khàn quỷ dị không tả nổi,

- Hóa ra ca ca thích chơi kiểu này hả?

Tiêu Chiến nhất thời không hiểu được ý của quỷ kính là gì, sau đó khốn linh tỏa trong tay đột nhiên bị cướp đi, còn chưa kịp phản ứng tay đã bị trói lại.

- Mày làm gì thế?

Hai tay Tiêu Chiến bị trói sau lưng, trói rất chặt, giãy giụa một chút tay liền truyền đến cảm giác nóng rát.

- Đương nhiên là... ăn anh rồi...

Quỷ kính biến ra gương mặt mà Tiêu Chiến quen thuộc, biểu cảm trên mặt lại lạ lẫm dọa người.

Thấy thiếu niên tiến đến càng ngày càng gần, trong lòng cũng càng ngày càng tuyệt vọng, thật sự sẽ bị ăn thịt sao?

Cuộn tròn thân thể lui về phía sau, mắt cá chân lại bị một tay nắm lấy kéo về, kéo mạnh về dưới thân của quỷ, sau đó

Quỷ kính nhào lên!!

Thân thể thiếu niên lạnh lạnh nhũn như rắn dán lên người cảm giác mát lạnh trơn trượt.

Tiêu Chiến bất lực nhìn gương mặt tuyệt đẹp mị hoặc đang chậm rãi tiến sát cổ mình, theo tới là hơi thở lạnh như băng.

Đôi môi đỏ tươi như hoa hồng chầm chậm mơn trớn từ chiếc cằm xuống phía dưới, liếm lấy hầu kết. Hầu kết của Tiêu Chiến mẫn cảm vô cùng, đầu lưỡi mềm mại lạnh buốt của thiếu niên kích thích cơ thể anh khẽ run rẩy!

Thiếu niên cắn một ngụm lên hầu kết của anh!

- Ừm!!

Tiêu Chiến rên lên một tiếng, con quỷ kia cắn rất mạnh, Tiêu Chiến dường như ngửi được mùi máu tươi, máu đỏ theo từng dòng từ cổ chảy xuống.

Anh thức nhắm chặt hai mắt chờ đau đớn khi máu thịt bị xé xác truyền đến.

Đôi mắt thiếu niên hiện lên tia ám hồng, nhìn nam nhân đang nhắm mắt dưới thân, ánh mắt cậu tối lại, nhưng lại không cắn sâu hơn

Ngược lại ngậm lấy vết thương ở hầu kết

Dùng sức khẽ mút!!

- Ah!!

Tiêu Chiến ăn đau theo bản năng ngửa đầu về sau, lại đem cổ của mình đưa vào trong miệng của thiếu niên

Mắt bất lực mở lớn, ánh nước mơ hồ, quần áo Tiêu Chiến bị hóa thành tro bụi chầm chậm tiêu tán, lộ ra thân thể trắng nõn như ngọc.

Thiếu niên như đang thưởng thức mỹ thực hiếm thấy, cũng không vội ăn hết anh.

Miệng từ hầu kết chuyển xuống xương quai xanh, lưu lại vết cắn trên thân, tạo ra rất nhiều vết thương, thiếu niên kiên nhẫn sung sướng liếm mút...

Tiêu Chiến nằm dưới thân thiếu niên kịch liệt run rẩy, đau đến nước mắt ứa ra, khóe mắt nhuốm màu hồng nhạt diễm lệ.

Cánh tay bị trói sau lưng dùng lực nắm chặt, thân thể không thể trốn tránh đành bất lực lắc đầu muốn thoát đi tra tấn vô tận này...

Thiếu niên dùng tay kìm lại nam nhân đang giãy giụa dưới thân, miệng lại càng dùng sức, con ngươi vốn đỏ sậm càng ngày càng sáng, hồng như ngọc lưu ly hiện ra hào quang bức người...

Không biết đã qua bao lâu, Tiêu Chiến cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng mơ hồ, giãy giụa càng ngày càng yếu ớt. Anh cảm thấy mình mệt quá, đại não bắt đầu trở lên trống rỗng, trong hoảng hốt anh hình như thấy được thiếu niên bị anh dán lên định thân phù kia, vô thức thốt ra một câu

- Đại Chùy... xin lỗi...

Đúng rồi, anh đã không thể bảo vệ thiếu niên kia được nữa, người thiếu niên sợ tối sợ quỷ, còn thích ôm anh nữa

Sau đó triệt để mất đi ý thức

Mà con quỷ mắt hồng yêu dị vừa nghe thấy câu nói của nam nhân thì thân thể run lên một trận, ánh đỏ dần thối lui, nhìn nam nhân dưới thân toàn thân đều là vết cắn, ánh mắt âm u không rõ.

Cậu cúi người hôn lên cánh môi nhợt nhạt của anh.

Trong phòng tối tăm không một tia sáng, một con quỷ kính không mặt núp ở dưới chân giường lạnh run, đang yên đang lành ở trong gương nó không biết sao mình lại đột nhiên bị quỷ vương kéo ra ngoài.

Trong căn phòng trống rỗng có mỗi mình nó ở đây thật là dọa chết quỷ mà.

Ôm chặt lấy tay của mình, mắt thỉnh thoảng quét qua mặt gương

Sau đó nó liền thấy được quỷ vương nhà nó auto style đen huyền bí từ đầu đến chân ôm một người nam nhân từ trong gương bước ra, ánh mắt tối tăm, dọa chết quỷ quỷ rồi

Quỷ kính càng rụt rụt về phía chân giường

Quá... đáng sợ quá đi...



=======================================

Câu chuyện trước khi có chương này:

A Zhu: nay mày có sửa thêm chương tân nương nữa không?

A Hoa: Có đi, cơ mà tao còn del cả biết tân nương đến đâu rồi...]]

A Zhu: ờm thì t cũng méo nhớ, mở lên thì biết....

Hợ hợ hợ, vì thế các bạn quên tình tiết thì cũng bình thường, cái đứa trans còn không thèm biết cơ mà... há há há há...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net