Chương XV. Thần Mục biết sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Diệp Quân Lịch rời khỏi khách điếm để lên đường đến Bá Đao Sơn Trang tìm Dương Tu Dật. Trên đường đi thấy một quán mì bên đường mùi thơm ngào ngạt Diệp Quân Lịch thèm lắm. Y đứng lại nhìn quán mì đưa tay chống cằm nghiêng đầu với ánh mắt thèm thuồng.
-"Ôi... Đói quá, muốn ăn ghê."-

Nhưng rồi y vội quay mặt đi chỗ khác cố gắng kìm chế cơn thèm lại.
-"Không được! Diệp Quân Lịch, vừa nãy ngươi đã dùng điểm tâm rồi, không thể ăn nữa!"-

Y cố gắng đi qua quán mì thật nhanh để không bị mùi vị cám dỗ. Nhưng vừa đi qua, y lại ngoảnh đầu lại nhìn với ánh mắt đầy tiếc nuối.
-"... Nhưng mà thơm quá đi."-
~~~~~~~

Tại khách điếm ám vệ đã đi điều tra về kẻ đứng đằng sau bọn sát thủ là ai, và đã quay về báo với Lý Minh Lang, xong hắn hỏi.
-"Tướng quân, việc này nên xử lí thế nào ạ?"-

Lý Minh Lang đứng trầm ngâm một chút rồi nói.
-"Người không phạm ta, ta không phạm người. Nhưng người đã phạm ta, thì phải dâng trả gấp bội."

-"Thuộc hạ cần..."- Ám vệ chợt hỏi Lý Minh Lang có lệnh cho hắn làm gì nữa không. Thì Lý Minh Lang đưa lá thư cho ám vệ xong ra lệnh.
-"Ngươi đem bức thư này giao cho Thừa Tướng. Hắn mà nhìn thấy, nhất định rất vui."
-"Dạ, tướng quân."- Ám vệ nhận lệnh.
~~~~~~~

Tại Bá Đao Sơn Trang, Liễu Thần Mục và Dương Tu Dật cũng mới trở về sơn trang. Do Dương Tu Dật đang mang thai, nên Liễu Thần Mục để y nghỉ ngơi ở khách điếm thêm một ngày, cho nên giờ cả hai mới về đến sơn trang.

Hiện Liễu Thần Mục đang bế Dương Tu Dật vẫn đang ngủ, từ cổng chính đi vào sân của sơn trang. Người quản gia liền ra nghênh đón.
-"Cung nghênh thiếu trang chủ hồi trang."-

-"Hồng thúc không cần đa lễ."- Liễu Thần Mục đáp.

Rồi Liễu Thần Mục lệnh cho người quản gia.
-"Hồng thúc mau bảo hạ nhân chuẩn bị vài món mà dựng phu thích ăn. Đi đường lâu như vậy Quân Lịch nhất định đã đói bụng."-

Liễu Thần Mục cũng nói với người quản gia là Dương Tu Dật đang mang thai y cần nghỉ ngơi, dặn người quản gia không cho ai làm phiền y.

-"Thiếu phu nhân có thai rồi ạ?"- Người quản gia hỏi lại.

-"Phải, đại phu nói đã hơn hai tháng. Ở ngoài không tốt như ở sơn trang nên chúng ta quay về."- Liễu Thần Mục trả lời.

Dương Tu Dật đang ngủ chợt tỉnh giấc y hỏi Liễu Thần Mục.
-"Thần Mục, tới nơi rồi sao?"-

-"Ừ! Để ta ôm ngươi về phòng."- Liễu Thần Mục nhẹ nhàng trả lời.

Dương Tu Dật nghe xong y gả đầu vào vai hắn nhắm mắt lại đáp.
-"Ừm!"-

Liễu Trạm Huy cũng biết tin Dương Tu Dật đang mang thai ngay sau đó, gã vô cùng tức giận.

Gã vò đầu bức tai lớn tiếng với mẹ gã.
-"Tên Diệp Quân Lịch đó, thế mà lại có thai ngay lúc này."-

Mẹ gã đang chỉnh lại y phục bèn nói.
-"Quá đúng lúc còn gì. Con lại hạ dược Liễu Thần Mục, lần này hắn không thể tìm Diệp Quân Lịch kia. Đợi đến lúc hắn không nhịn được nữa thì con xuất hiện, chẳng phải là được à!"-

-"Có thật sẽ thành công không?"- Gã hỏi lại mẹ gã.

-"Con cứ thử thì sẽ biết thôi!"- Mẹ gã khoanh tay trả lời.

Liễu Trạm Huy vâng lời gã đi xuống bếp chuẩn bị đồ ăn, lọ Thôi Tình Dược lần trước mẹ gã đưa vẫn còn, giờ có thể được đem ra sử dụng tiếp.

Người ta nói người tính không bằng trời tính. Những điều mà hai mẹ con Liễu Trạm Huy bàn tính với nhau đã bị Đường Lạc Hi nghe thấy. Hắn vô tình đi ngang qua thấy hai mẹ con này như đang bàn tính chuyện gì. Hắn liền núp sau phiến đá và đã nghe không sót chữ nào hết. Hắn nghĩ.
-"Không thể để Liễu Trạm Huy thành công, phải báo cho đại thiếu gia mới được."-

Nghĩ rồi Đường Lạc Hi vội đi tìm Liễu Thần Mục. Lúc này Liễu Thần Mục đang đi trên cây cầu đá bắc qua hồ sen để đi đến thư phòng. Thấy Liễu Thần Mục hắn liền đi đến trước mặt Liễu Thần Mục rồi quỳ xuống. Liễu Thần Mục thắc mắc.
-"Ngươi tìm ta có chuyện gì?"-

Đường Lạc Hi vội thưa.
-"Đại thiếu gia, đồ ăn do biểu thiếu gia đưa tới cậu tuyệt đối không được ăn, hắn hạ dược trong đó."-

Liễu Thần Mục nghe xong nói với Đường Lạc Hi.
-"Ngươi đi đi. Nếu để Liễu Trạm Huy biết ngươi bán đứng hắn, hắn sẽ không tha cho ngươi."-

Đường Lạc Hi vội đứng dậy đa tạ.
-"Đa tạ đại thiếu gia."-

Rồi hắn nhanh chóng rời đi.

Tại thư phòng Liễu Thần Mục đang xem sổ sách, thì có tiếng gõ cửa Liễu Thần Mục cho vào. Là Liễu Trạm Huy gã đi vào thư phòng trên tay gã bê một cái khay, trên khay để cơm và đồ ăn. Vừa đi gã vừa nói.
-"Biểu ca, huynh nghỉ ngơi một lát, ăn chút gì đi."-

Khi Liễu Trạm Huy đã để hết mọi thứ lên bàn Liễu Thần Mục mới ngẩng mặt lên nói với gã.
-"Ta không đói, ngươi ăn đi."-

Nghe thế Liễu Trạm Huy lắc đầu nguầy nguậy.
-"Ta cũng không đói, biểu ca ăn đi."-

-"Sao hả? Không dám ăn?"- Liễu Thần Mục hỏi lại gã.

Liễu Trạm Huy với vẻ mặt hốt hoảng gã vội từ chối
-"Không không, ta thật sự không đói mà."-

Với vẻ mặt tức giận Liễu Thần Mục cho gọi Tiểu Liễu. Tiểu Liễu liền đi vào thư phòng nghe lệnh.
-"Lôi xuống, ta không muốn nhìn thấy nhà bọn họ nữa."-

-"Dạ, thiếu trang chủ."- Tiểu Liễu nghe lệnh.

Thế là cả gia đình của Liễu Trạm Huy bị Liễu Thần Mục sai người đuổi cổ ra khỏi Bá Đao Sơn Trang.

Một tuần sau, trong khi Dương Tu Dật đang đọc sách tại phòng thư giãn thì Tiểu Liễu đến báo.
-"Thiếu phu nhân, có Tàng Kiếm Sơn Trang Diệp thiếu gia Diệp Quân Ngọc tới, đang chờ phu nhân ở phòng khách ạ!"-

Dương Tu Dật vội bỏ sách xuống y nghĩ.
-"Ngày này, cuối cùng cũng đến sao..."-

Rồi y cúi mặt.
-"Thần Mục, chỉ mong ngươi, sẽ không làm ta thất vọng..."-

Dương Tu Dật liền dặn Tiểu Liễu.
-"Thiếu gia đang ở thư phòng xem sổ sách, đừng quấy rầy hắn."-

Dặn dò Tiểu Liễu xong Dương Tu Dật liền đi đến phòng khách gặp Diệp Quân Lịch.

Hiện Diệp Quân Lịch đang đứng quay lưng ra cửa nghe tiếng có người đến y vội quay lại. Lúc này Dương Tu Dật mới hỏi y.
-"Quân Lịch? Sao ngươi lại tới đây?"-

Dương Tu Dật cảm thấy lo lắng y liền hỏi tiếp Diệp Quân Lịch.
-"Lẽ nào... Lý tướng quân đối với ngươi không tốt nên ngươi muốn đổi lại?"-

Diệp Quân Lịch vội lấy một tay che mặt, một tay thì khua khua trả lời.
-"Không phải, không phải, đương nhiên không phải rồi."-

-"Vậy ngươi tới đây..."- Dương Tu Dật thắc mắc.

-"Chuyện là thế này..."- Diệp Quân Lịch liền kể lại chuyện y vô tình sử dụng kiếm pháp của Tàng Kiếm Sơn Trang đã làm lộ thân phận nên y phải bỏ đi.

Nghe kể xong Dương Tu Dật vội hỏi.
-"Thế bây giờ ngươi, có tính toán gì không?"-
Diệp Quân Lịch đưa tay chống cằm cũng không biết tính toán như thế nào y liền trả lời.
-"Ta không biết nên mới tìm ngươi đó."-

Lúc này cả hai đang suy nghĩ để tìm cách giải quyết. Thì Liễu Thần Mục từ ngoài đi vào phòng khách. Hắn đi đến bên Dương Tu Dật rồi ôm lấy y từ phía sau. Dương Tu Dật vội hỏi hắn.
-"Thần Mục, sao ngươi lại tới đây?"-

Liễu Thần Mục hôn lên tóc Dương Tu Dật rồi mới trả lời.
-"Vừa nãy ta đi tìm ngươi, hạ nhân nói ngươi ở đây nên ta qua xem."-

Dương Tu Dật cúi mặt xuống y lấy hết can đảm nói Liễu Thần Mục.
-"...Thần Mục, ta có chuyện muốn nói với ngươi..."-

-"Được, ngươi cứ nói đi."- Liễu Thần Mục đồng ý.

Dương Tu Dật liền hướng mắt nhìn Diệp Quân Lịch y nói.
-"Đây mới chính là Diệp Quân Lịch, là người mà lẽ ra ngươi phải cưới."-

Nghe Dương Tu Dật nói Liễu Thần Mục liền đưa mắt nhìn người đứng đối diện hắn im lặng. Rồi cúi xuống nhìn Dương Tu Dật mà cũng không nói gì. Phía đối diện Diệp Quân Lịch cũng im lặng suy nghĩ.

Bấy giờ Dương Tu Dật mới nói tiếp.
-"Còn ta, ta là đại thiếu gia của Trường Ca Môn, tên Dương Tu Dật."-

Rồi Dương Tu Dật kể lại mọi chuyện cho Liễu Thần Mục được rõ.

Y kể lại lúc hai đoàn rước dâu dừng chân qua đêm tại một khách điếm ở một thị trấn nhỏ, y và Diệp Quân Lịch gặp nhau, rồi cả hai đã quyết định đổi chỗ cho nhau như thế nào.

Kể xong Dương Tu Dật vội lên tiếng xin lỗi.
-"Mọi chuyện là vậy, Thần Mục, xin lỗi..."-

Nói rồi Dương Tu Dật im lặng cúi mặt xuống, như đang chờ đợi một sự tức giận, một lời mắng nhiếc từ Liễu Thần Mục.

Nhưng không Liễu Thần Mục vẫn đang ôm Dương Tu Dật từ phía sau, hắn đưa tay nhẹ nhàng xoay mặt Dương Tu Dật lại rồi nói với một giọng rất nhỏ nhẹ.
-"Quân... Không, Tu Dật. May mắn là hai ngươi đã đổi chỗ cho nhau. Nếu không, ta làm sao có được một tức phụ ôn nhu hiền huệ thế này?"-

Phía đối diện Diệp Quân Lịch nắm tay lại chống cằm nghiêng đầu nhìn cả hai, y cảm thấy có cái gì đó nó sai sai trong chuyện này, y thầm nghĩ.
-"...Cứ thấy có gì đó không đúng lắm."-

Còn phía bên Liễu Thần Mục và Dương Tu Dật. Sau khi đã biết rõ được tình cảm mà Liễu Thần Mục dành cho y. Dương Tu Dật vui mừng trong lòng y liền xin với Liễu Thần Mục.
-"Thần Mục, ta muốn cùng Quân Lịch trở về Tàng Kiếm Sơn Trang để giải thích rõ mọi chuyện với mọi người."-

Liễu Thần Mục đồng ý và hắn cũng muốn cùng Dương Tu Dật đến Tàng Kiếm Sơn Trang. Vì nếu có chuyện gì, thì hắn còn có ở bên để bảo vệ phu nhân hắn.
-"Tốt, ta đi chuẩn bị, ngày mai chúng ta khởi hành."-

Dương Tu Dật gật đầu rồi quay sang nói Diệp Quân Lịch.
-"Quân Lịch, tối nay ngươi ở lại sơn trang đi."-

-"Được!"- Diệp Quân Lịch đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net