Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Cho nên đôi mắt ưng của anh ta chỉ tồn tại sự cảnh giác, tỉnh táo đến bén nhọn, không hề lung lạc dù là nửa giây.

Sau lần phát đầu tiên, Diệp Hạo Đình thoáng nghe thấy giọng nói của kẻ cầm máy khi Bành Phi đang rên rĩ đưa đẩy còn Ân Bình thì bật khóc vì đau đớn; tất nhiên hắn ta đã cố tình kiềm lại hết mức, hẳn là sợ bị nhận diện. Đến lần phát thứ hai anh ta phát hiện chất giọng này khá quen – anh ta đã từng nghe thấy nó trước đây – bộ não sắc sảo của anh ta tức thì vận động một cách điên cuồng. Diệp Hạo Đình tin vào trực giác của mình, thử khuếch đại âm lượng video tới mức tối đa, rồi nhờ Trương Duy Tân dùng phần mềm chuyên nghiệp để phân tích.

Kẻ cầm máy quay trong đoạn phim đã nói: "Làm cô ta khóc đi."

Nghe lại ba lần file giọng nói, Diệp Hạo Đình rốt cuộc cũng nhớ ra. Anh ta lập tức chuyển sang một máy tính khác, mở trang weibo lên và bắt đầu tìm kiếm. Trương Chí và Trương Duy Tân khó hiểu nhìn nhau trong chốc lát, không chắc anh ta muốn làm gì nhưng để tránh cắt ngang dòng suy luận của vị đội trưởng, họ giữ im lặng tuyệt đối.

Diệp Hạo Đình mở một đoạn video của Cao Hàn Chương và San San lên; sau đó đối chiếu với giọng nói trong video của Bành Phi. Cảm xúc và ngữ cánh khác nhau, nhưng giọng điệu cùng với cách phát âm là hoàn toàn trùng khớp.

Diệp Hạo Đình để Trương Chí và Trương Duy Tân nghe cùng với mình, đảm bảo tính chính xác của kết luận này. Cả hai người họ đều đồng ý với Diệp Hạo Đình rằng kẻ thứ ba trong đoạn phim và Cao Hàn Chương chắc chắn là một.

Nhưng khi họ thử tìm kiếm trong di động cá nhân của Cao Hàn Chương, anh ta có vẻ rất cảnh giác khi không lưu lại bất cứ một video nào cho mình.

Hoặc không phải cảnh giác, Diệp Hạo Đình nghĩ, có thể là bị hung thủ xóa đi, giống như trường hợp của Bành Phi.

"Rốt cuộc thì cả Cao Hàn Chương cũng không hề vô tội." Trương Chí bỏ headphones ra khỏi đầu, nhìn sang vị đội trưởng, phát hiện sắc mặt anh càng lúc càng nghiêm trọng. Gã cũng vô thức nhíu mày. "Lúc đầu chúng ta cứ ngỡ cái chết của Bành Phi là ngộ sát. Dương Vũ Đằng hoặc Ân Bình đã lỡ tay giết cậu ta bởi vì nóng giận. Đỗ Vĩ với Ân Bình chỉ là tai nạn. Thậm chí không hiểu vì sao hung thủ lại giết cả Cao Hàn Chương. Nhưng với những gì đang mở ra trước mắt, vụ án mạng liên hoàn này chỉ e là kết quả của một cuộc báo thù."

"Vậy là trả thù cho Ân Bình sao?" Trương Duy Tân ngước mắt nhìn anh họ qua cặp kính cận. "Nếu là trả thù cho cô ấy, sao lại giết cả Ân Bình chứ? Cô ấy rõ ràng là nạn nhân mà."

Diệp Hạo Đình không trả lời câu hỏi này. Thay vào đó anh ta quay lại với máy tính của Bành Phi, nhanh chóng lướt xuống dưới. Rồi khi đã thấy, anh ta bật ra một tiếng thở dài âm trầm. "Đây là lý do. Nhìn xem."

Hai anh em họ Trương cùng nhìn về phía màn hình. Và ngay con trỏ chuột, thêm một file con hiện lên với tiêu đề mà không một ai từng nghĩ tới trước đấy:

"La Ngọc Tú."

Lời tác giả:

Cảm hứng âm nhạc cho chương này: The middle of the World trong Moonlight. Tiết tấu đúng thật là quá đẹp cho những gì được phơi bày trước mắt sếp Diệp :))

Link: 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net