CHƯƠNG 8 - Hè, Hoa và Cậu (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bình minh lên, ánh nắng xuyên qua kẽ dèm với tới chạm vào đường nét trên khuôn mặt cậu rồi dừng lại ở đôi mắt vẫn còn đang nhắm tịt kia. Bị cái nắng đánh thức, cậu đành dậy chuẩn bị cho ngày đi làm đầu tiên ở tiệm hoa.

-------

"Reng...Reng...Reng"

"Xin chào" - mở cánh cửa ra, chuông vang lên một hồi, cậu ngó đầu vào xem có ai không

"Oh, chào Isagi. Ngày mới tốt lành" - chị chủ nhìn thấy cậu liền niềm nở chào đón và đưa cho cậu cái tạp dề: "Mặc vào đi không quần áo sẽ bị bẩn đó"

"Dạ" - Cậu nhận lấy đồ chị chủ đưa rồi đưa mắt tìm bóng hình kia

"Em đang tìm Kaiser hả? Thằng bé vẫn chưa dậy đâu, đang ngủ trên tầng kia kìa. Chị mà vào gọi chắc nó dãy um sùm lên mất" - vừa nói vừa thở dài, chị chủ cũng chỉ đành bất lực trước sự ngang ngược của con người kia.

Bị nói trúng tim đen, cậu giật nảy mình nhưng cũng chẳng phủ nhận rằng mình đang tìm Kaiser

"À đúng rồi. Chuyện hôm qua cảm ơn em nhé, may nhờ có em đó" 

"Đâu có, đâu có. Em chỉ là đi ngang qua tiện thể giúp chút ít thôi ạ"

"Nếu không có em, tuyệt đối một tờ cậu nhóc kia cũng không phát được đâu. Chắc chắn là sẽ bị nó vứt đi hết!"

"Thực ra em còn phải xin lỗi...Hôm qua vì em mà cậu ấy bị thương" 

"Sao lại phải xin lỗi chứ? Con trai có mấy vết thương mới trưởng thành được với lại em cũng giúp nó phát tờ rơi, nó bảo vệ em lại là chuyện bình thường mà. Không phải xin lỗi đâu"

"Chào buổi sáng" - một âm thanh từ cầu thang vọng xuống kèm theo là tiếng ngáp.

"Buổi sáng tốt lành. Cuối cùng cũng chịu dậy rồi à" - chị chủ nhẹ nhàng trách móc tên lười biếng kia

"Chào anh, Kaiser"

Vẫn còn đang trong cơn ngáp ngủ nhưng Kaiser vẫn đủ tỉnh táo để nghe thấy một giọng nói vừa lạ vừa quen. Dụi mắt, anh thấy dưới nhà là Isagi đang đứng nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ

"Isagi, sao cậu lại ở đây!!!?" - trên mặt anh có chút ửng hồng vì xấu hổ

"Tôi không ở đây thì ở đâu?"

Nắm bắt được tình hình, anh ta vội chạy vào vệ sinh cá nhân rồi bước ra ngoài như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng Isagi làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này chứ

"Ôi hoàng đế của tôi sao hôm nay lại biến thành tên hề thế này?" - cậu vừa nói vừa cười để trêu trọc tên hoàng đế kia

"Tên hề thì sao? Em đã thấy bộ dạng này của tôi thì em cũng phải chịu trách nghiệm chứ? Dáng vẻ này của tôi người ngoài không được thấy đâu" - mặc dù xấu hổ nhưng anh không muốn để cậu trêu chọc như vậy liền vứt hết liêm sỉ mà nói những lời tán tỉnh

(Từ bây giờ mình sẽ đổi xưng hô của Kaiser và Isagi là anh - tôi, em - tôi vì Kaiser cũng tán tỉnh công khai với Isagi rồi.

Cậu ngượng chín mặt, quay qua chỗ khác làm việc

"Vừa ăn vừa nói là nghẹn đấy" - không biết phản bác cái gì cậu đành ngậm ngùi chịu thua

--------

"Reng...Reng...Reng". Vị khách đầu tiên bước vào

"Chào mừng quý khách"- lần đầu tiên chào đón khách cậu có chút hồi hộp

"Tôi đến lấy hoa đã đặt trước" 

"Xin chờ chút...

Kaiser, Kaiser" - cậu quay qua hối Kaiser

"Đây, đây. Vừa làm xong, qua đây lấy đi" - anh mân mê bó hoa mình vừa làm

"Đến đây" - cầm lấy bó hoa, cậu trầm trồ khen

"Ồ~ Không thể không nói bó hoa anh làm đẹp thật đấy. Ngay cả tôi cũng nhịn không nổi phải like anh một cái đó" - cậu giơ ngón cái ra like một cái cho anh.

Lần đầu tiên được cậu khen, anh có chút ngại, giữ lấy vai cậu xoay cậu về bên kia

"Đấy là vì bản thân hoa đã đẹp. Được rồi, mau đem qua cho người ta đi, nhảm nhí" - mặt anh xuất hiện những vệt hồng

"Haha...bày đặt ngại đồ đó" - cậu cười anh

Thẹn quá hóa giận, anh đá nhẹ vào mông cậu

"Tch, đi đi"

-----

"Oa~đẹp thật đó

Lần theo tờ rơi trước đó đến đây đúng là không uổng công mà"

"Hoan nghênh lần sau đến đây" 

Cậu nhìn lại toàn bộ tiệm hoa mà suy nghĩ

'Cảm giác hoa của tiệm này diễm lệ một cách kì lạ, nhìn khiến người ta cảm thấy ấm áp trong lòng'

"Oa, được hoa bao quanh thật là hạnh phúc quá đi.

Phải rồi" - bỗng dưng cậu nhớ ra một chuyện mà đi tìm khắp tiệm hoa

"Không có....ở đây cũng không có..."

"Đang tìm gì à? Có cần tôi giúp không?" - anh từ đâu xuất hiện đề nghị giúp đỡ

"À...thật ra tôi đang tìm bông hồng xanh lần trước. Bông hoa mà anh cầm đi ở cuộc tranh luận lần trước của chúng ta. Tôi thấy thích vẻ đẹp của nó...nhưng chưa được ngắm kĩ"

Anh đi lên tầng, có vẻ như là vào phòng anh rồi cầm ra một chậu hoa xinh đẹp, trong đó cắm một bông hồng xanh.

"Đây á?"

"Đúng nó rồi" - cậu định với lấy chậu hoa thì anh ta giơ lên cao, cậu không với tới được.

"Gì chứ? Không phải là cầm xuống đây cho tôi mượn à?"

"Trên đời làm gì có ai cho không ai cái gì đâu. Vả lại đây còn là món đồ quan trọng của tôi nữa, em phải đáp lại cái gì cho xứng đáng đi chứ"  - Không bỏ lỡ một phút giây nào để trêu cậu, anh nói với giọng điệu gợi đòn nhất có thể.

"Anh muốn cái gì?" - cậu nhịn, dù sao thì cậu rất muốn chiêm ngưỡng bông hoa kia

"Cậu cũng biết mà" - anh ta chỉ vào má mình

"Cái đồ vô liêm sỉ này" - anh không ngại thì cậu ngại, mặt cậu đỏ bừng rồi

Nhận ra bây giờ chưa phải là lúc, anh tỏ ra bộ mặt chán chường

"Thôi được rồi, tôi sẽ cho em nợ lần này. Nhớ phải trả đấy nhé" - anh cười một cách gian mãnh

"Còn về bông hoa này...tặng em đó"

"Không phải anh bào đây là món đồ quan trọng của anh sao? Với lại tôi chỉ mượn thôi" - cậu có hơi bất ngờ

"Em vẫn chưa hiểu à. Đối với tôi, em còn quan trọng hơn bông hoa này đó. Tôi nói là tôi đang theo đuổi em mà nhỉ. Quên rồi sao?"

"Theo đuổi tôi? Nếu vậy tại sao lại là màu xanh? Tôi thấy người ta chuộng màu trắng với màu đỏ hơn mà" - trên mặt cậu đã xuất hiện những vệt đỏ nhưng cậu vẫn cố tìm lời giải đáp cho thắc mắc của mình

"Ha, Em không hiểu gì cả. Màu đỏ là tình yêu của người đời. Màu trắng là niềm hạnh phúc. Còn màu xanh chính là sắc hoa duy nhất của riêng tôi và em"  - anh vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cậu

Giờ đây trái tim cậu như muốn nhảy ra ngoài, lòng cậu nóng ran. Tim lỡ trật một nhịp mà rung động với những lời đường mật này. Nếu anh ta nhìn mặt cậu lúc này thì cậu sẽ bị trêu đến chết mất. Cậu bèn ủn anh ra sau vườn

"Làm việc của anh đi, để im cho tôi trông tiệm" - cậu bỏ ra ngoài mà không để ý ánh mắt anh nhìn cậu đắm đuối

(Simp cmnr)

-------

Đang ngồi ngắm bông hồng rồi mân mê những cảm xúc của mình, bỗng tiếng chuông cắt ngang mạch cảm xúc ấy "Reng...reng...reng"

"Chào mừng quý khách" - cậu bất ngờ đứng dậy

"Quý khách đã đặt hoa trước chưa ạ"

"Cậu là...nhân viên mới sao?" - Người hỏi cậu là một chàng trai với mái tóc màu nâu nhạt chuyển dần sang màu tím ở rìa.

"Ừm. Có chuyện gì sao?"

"Vậy thì cậu có biết Kaiser ở đâu không?" 

"Anh ta ở đằng sau kia kìa" - cậu chỉ tay về phía sau vườn

"Cảm ơn cậu"

'Chàng trai đó có quan hệ gì với Kaiser sao? Bạn? Khách quen hay gì?'- dù sao thì cậu cũng không quan tâm nhiều mà quay lại làm việc

-------

"Xin chào hoàng đế"

Nghe thấy chất giọng quen quen anh quay lại xác nhận xem có phải là người mình đang nghĩ đến không

"Chào Ness, lâu rồi không gặp. Đến đây có chuyện gì sao?"

"Đến thăm tiệm và ngắm chị Serena thôi" (chị của Kaiser, đã giới thiệu ở p1)

"Rảnh nhỉ" - anh có vẻ không quan tâm chàng trai kia lắm mà tiếp tục chăm sóc những bông hoa của mình

"Đúng rồi, bông hoa xinh đẹp ngoài kia là do cậu tìm thấy à? Có mắt thẩm mĩ phết đấy, tự nhiên vớ được thứ mĩ lệ như thế, đã vậy còn là con trai nữa" - cậu ta nói với giọng đùa cợt

"Là em ấy tự đến tìm việc ấy chứ"

"Ồ, vậy không phải của cậu sao. Tôi xin có được không?"

"Đừng động vào em ấy, không thì đừng trách tôi"  - anh quay sang lườm cậu ta

"Được rồi, được rồi" - Ness giơ hai tay lên tỏ vẻ vô tội

"Nhưng cậu ta vẫn chưa chính thức thuộc về anh đâu đúng không? Vậy nên cho tôi tham gia cuộc đấu giá này với nhé. Tôi cũng thích mấy thứ xinh đẹp lắm" 

"Tch, để tôi chống mắt lên xem cậu lấy em ấy khỏi tôi kiểu gì"

--------

"Hai người nói chuyện xong rồi à?" - Isagi thấy bóng dáng hai con người đang bước ra nhưng không khí giữa họ không được tốt lắm

Ness nhanh chân bước lên đến chỗ Isagi trước rồi giới thiệu

"Quên mất, tôi chưa giới thiệu nhỉ. Tôi là Alexis Ness, bạn thân của Kaiser. Làm quen nhé" - Ness đưa tay ra đề nghị làm quen

"Tôi là Isagi Yoichi, hân hạnh được làm quen" - cậu cũng bắt tay lại, còn kèm theo một nụ cười rạng rỡ

'a, đúng là một tác phẩm tuyệt đẹp mà' - cậu không để ý rằng Ness đã nhìn cậu với ánh mắt thèm thuồng

Ba người nói chuyện rất vui vẻ. Tính cách của Ness dễ gần hơn Kaiser nên cậu và Ness đã nhanh chóng trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Thế là ngày đầu tiên đi làm ở tiệm hoa của cậu diễn ra một cách không thể nào yên bình hơn.

1772 từ



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net