Chap 10 - thử thách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đọc gợi ý trên tấm bảng thì Rimuru cũng nghĩ tới một nơi khá là nổi tiếng trên thần giới là [Địa ngục băng giá]

Một nơi vô cùng lạnh giá và cũng là nơi sinh sống của vô số loài quái vật mạnh tới mức phi lý nhưng đồng thời nơi đây là nơi có một cái ngục nhỏ nằm ở giữa nơi đó

[Địa ngục băng giá] cách không quá xa so với nơi Rimuru đang đứng nên cậu đã nhanh chóng áp sát lại gần đấy

Điều khiến cậu chưa đi vào ngay vì cậu nghe nói rằng lũ quái vật nơi này vô cùng mạnh, vô cùng nhiều và có rất nhiều hình dạng khác nhau

Ri:(phải rồi, có tin đồn rằng Annecy đã đi ra từ chỗ đấy với một bộ dạng khá te tua)

Ri: mình nên tránh giao tranh thì hơn

Sau đấy Rimuru phủ lên khắp cơ thể mình một lớp năng lượng mỏng rồi tiến vào nhưng vừa chạm chân vào vùng đất thì cậu đã ngay lập tức bị bão tuyết thổi bay ra ngoài

Khi cậu nhìn xuống chân mình thì bất ngờ không kém khi chân cậu đã bị đóng băng rồi vỡ nát, may rằng vẫn hồi phục lại được nên không lo lắm cho đến khi cậu thử đủ mọi cách vẫn không vào được mà ngược lại việc đóng băng cũng nghiêm trọng hơn và khó hồi phục hơn kể cả khi cậu đã có cái khả năng tái sinh bất kì bộ phận nào bằng hư vô

Ri: wào mình đã nghĩ mình không phải lo về phần hồi phục

Ri: vậy thử dùng tới hư vô xem nào

Nói rồi cậu lấy tay năm lấy hư vô xung quanh và dùng lực mạnh kéo nó ta và trộn với kết giới như một ý tưởng vừa nảy ra và may mắn rằng nó có tác dụng

Ri: may mắn rằng nó có tác dụng nhưng hao tổn năng lượng quá, mong rằng nó đủ để mình tiến vào trung tâm

Dù nói vậy nhưng khi cậu bước vào thì cả đống quái vật đã chú ý đến cậu và luôn liên tục hướng ánh mắt của mình quan sát Rimuru cả chặng đường đi

Đến khi sự hoang dã và cơn đói của chúng lên đến đỉnh điểm, sự kiên nhẫn của chúng tới giới hạn thì một tiếng gầm lớn vang khắp cả [Địa ngục băng giá] và làm rung chuyển và vùng đất này khiến Rimuru giật mình

Cậu nhìn xung quanh nhưng bị cơn bão tuyết làm giảm tầm nhìn và khả năng cảm nhận của cậu nhưng không vì đó mà cậu không biết những con quái vật kia sẽ tấn công từ hướng nào

Khi cảm nhận được nguy hiểm thì cậu ngay lập tức rút thanh kiếm của mình ra và quay về đằng sau, chặn lại một đòn tấn công của một con quái thú dạng sói khổng lồ

Theo sau nó là một đàn quái vật khác cũng lao tới tấn công Rimuru nhưng đã bị cậu bóp nát bằng một cái bóp tay

Dù sức mạnh yếu nhưng lũ quái vật vô cùng đông nên chúng nhanh chóng bao vậy cậu ngay sau khi đợt đầu bị tiêu diệt

Ri: tại sao....chúng lại đông như vậy chứ?

Rimuru chán nản nhìn đám quái vật bao quanh rồi giơ tay về phía trước tạo ra một vòng tròn lớn xung quanh mình

Ri: [Mưa kiếm]

Từ vòng tròn hiện lên nhiều hố không gian và từ trong đấy phóng ra nhiều cây kiếm bay rất nhanh về tứ phía tiêu diệt phân nửa số quái vật

Nhưng khi cậu định tạo thêm một đợt [Mưa kiếm] nữa thì một rung chuyển mạnh mẽ khác tiến gần tới như thể là một sinh vật khổng lồ nào đấy đang bước tới

Ngay sau đấy trước Rimuru là một sinh vật khổng lồ và vô cùng vô cùng lớn với cơ thể là cả một vũ trụ bên trong đấy

Nó liếc mắt về phía Rimuru rồi quay đi, lấy đôi chân trước to hơn cả núi của nó dậm nát những con quái vật kia rồi từ từ cúi thấp cái thân hình nặng nề của nó xuống

Từ trên lưng nó có hai người trượt từ trên đấy xuống rồi tiến lại gần Rimuru

Kori: đã lâu không gặp mà tới lãnh thổ của tôi làm loạn sao? Nhớ nhau quá à?

Ri: lãnh thổ của cô? Vậy sao không để lũ quái nhà cô thân thiện hơn đi?

Kori: không, đấy là bọn sinh ra tự nhiên không liên quan tới tôi

Kori: chứ đám nhà tôi lười lắm, giờ vẫn đang ngủ chổng háng ở nhà á

Ri: haha, vậy cô gái bên cạnh cô là ai vậy?

Kori: à phải rồi, đây là chủ nhân cũ của tôi cũng là chủ nhân hiện tại

Iceil: tôi là Iceil, rất vui được gặp cậu tôi đã được nghe kể về cậu rất nhiều rồi

Ri: vậy sao? Thế thì khi cần giới thiệu nhiều rồi, mà kori cô giải thích cho cái câu cô vừa nói đi

Ri: cái vụ mới cũ ấy

Kori: aha, được thôi trên đường đi tôi sẽ kể cho cậu

Nói rồi Kori giơ tay lên ra hiệu cho sinh vật kia, khi thấy hiệu lệnh của cô thì nó hiểu ý liền và hoá cả cơ thể mình thành một con rồng cỡ vừa và để cả 3 người leo lên lưng mình và bay nhanh về phía trung tâm

Trên đường đi thì Kori đã kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối cho Rimuru, sau khi nghe thì Rimuru cũng không biết làm gì ngoài vài câu an ủi với Iceil mà nay rằng cô ấy không để ý đến chuyện đó nữa nên không lo

Khi đến phần trung tâm thì ngay tại đấy có một cái kết giới khá lớn và ở giữa kết giới có 1 cái phòng giam cỡ nhỏ đủ cho một người

3 người leo xuống khỏi lưng con rồng, nó cũng biến thành một cái lõi rồi bay về phía phòng giam và biến mất ngay khi chạm vào

Ri: vậy...đây là?

Kori: đi vào trong đi

Nói rồi Kori tiến lại mở cánh cửa phòng giam ra thì một cánh cổng không gian hiện lên và khi bước vào thì bên trong là cả một toà lâu đài băng giá khổng lồ

Một mình toà lâu đài đã lớn và rộng thậm chí còn hơn rất nhiều so với cả Đế Quốc và cả khu rừng Jura cộng lại với nhau

Ri: ê...ê, thực sự thì....mấy cái lớn lớn như này tôi thấy không ít nhưng

Kori: làm thế nào mà chỗ này chỉ có 2 người ở thôi phải không?

Ri: phải

Iceil: thực ra thì là vừa tân trang lại chút xíu vì kori có vài việc cần không gian rộng như vậy đó

Iceil: chứ thực ra bên trong rỗng không à, có hai cái giường với cái tủ quần áo ở trong đó thôi

Ri: ồ.....ra thế

Kori: rồi vào đi để bắt đầu việc nào

Ri: ý cô là...

Rimuru chưa nói xong câu thì không gian xung quanh biến đổi, không gian quanh tòa lâu đài bắt đầu bị xoắn rồi bẻ gãy từng kiến trúc một nhưng lại xuất hiện một bậc thang bằng vàng từ dưới nền đất

Các bậc thang ngày một xuất hiện và kéo dài lên tận trời cao, toà lâu đài cũng bị bẻ náy hoàn toàn nhưng ngay lập tức tạo thành bốn bức tường thẳng tắp kéo dài theo các bậc cầu thang và rồi biến thành các kệ sách bằng vàng

Theo sau là vô số quyển sách, giấy tờ và nhiều tài liệu xuất hiện rồi được sắp xếp ngăn nắp có quy củ trong các kệ sách khổng lồ

Kori: bây giờ tôi sẽ giải thích cho cậu vài thứ nhé

Kori: bây giờ tôi hỏi cậu, cậu hiểu Toàn tri và Toàn năng là như thế nào?

Ri: hiểu biết mọi thứ và làm được mọi thứ

Kori: đơn giản là vậy, cậu trả lời đúng rồi

Kori: vậy cậu nghĩ bây giờ mình có Toàn tri hay Toàn năng không?

Ri: không chắc, nếu chỉ trong đa vũ trụ của tôi thôi thì đó là chắc chắn những nếu rộng hơn thì không

Kori: đúng, hiện tại cậu không đủ khả năng để có thể làm như vậy thậm chí là khai thác hết số sức mạnh của cậu mới có được

Kori: vậy nên một thử thách cho cậu

Nói rồi Kori gập cuốn sách trong tay mình lại, ngay lập tức toàn bộ kĩ năng của Rimuru đều biến mất không những vậy mà cả liên kết linh hồn và tất cả mọi thứ cậu có và hiện tại Rimuru chỉ có sức mạnh thể chất gấp 5 lần so với người thường và mang trong mình mana gấp 5 người thường chứ không phải ma tố

Kori: cậu hiện tại được tôi thiết lập lại với sức mạnh thể chất và mana gấp 5 người thường như một đặc ân, không một kĩ năng hay sức mạnh tín ngưỡng nào ở đây cả

Kori: và giờ, cậu phải tự mình đạt được Toàn năng và Toàn tri, hai danh hiệu khó sở hữu nhất và khắt khe nhất do chính tôi tạo ra

Kori: không cần biết sau này cậu có thể khiến bản thân Toàn năng và Toàn Tri được nữa hay không nhưng trong lần thử thách này cậu phải làm được

Sau đấy Kori dịch chuyển đến trước mặt Rimuru rồi ném cho cậu quyển sách trên tay mình rồi rời đi nhưng trước khi đi thì cô quay lại nói

Kori: à mà tuổi thọ của cậu vẫn như một nhân loại thôi nên hãy tự tiến hoá để kéo dài tuổi thọ trước khi chết nhé

Kori: mà thức ăn thì 3 ngày một bữa, thế mới thúc đẩy được sự cố gắng

Ri: k-khốn nạn

Ri:(mình chắc chắn sẽ đập cô ấy ra bã sau vụ này)

Sau khi thấy khuôn mặt tức nhưng không làm gì được của Rimuru thì Kori cũng tủm tỉm cười rồi rời đi, cô đi tới đất nước của cậu để thông báo về vụ này để tránh họ hoang mang và tiện thể kiếm vài đồ để ăn

Kori: ta đi du lịch tiếp nhé Iceil-sama?

Iceil: thật sao?! Thế thì tuyệt quá!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net