#16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau, An Nhã Vi thức dậy. Cô ta ra khỏi phòng thấy Hạ Tứ bước từ phòng Hạ Mộc Phi ra, sắc mặt bỗng trở nên khó coi. An Nhã Vi tức lắm, cô vò mái tóc, nắm chặt tay rồi nghiến răng nhưng vẫn phải kìm nén lại cơn tức trong người. Thấy hắn xuống phòng bếp, An Nhã Vi đi theo.

" Tối qua anh ngủ ở đâu vậy" An Nhã Vi vờ mỉm cười

" Phòng sách" Hạ Tứ lạnh lùng nói

" Ngủ ở đó không thoải mái. Sao không về phòng ngủ" An Nhã Vi hỏi

" Phòng tôi nhường cho cô, chẳng nhẽ lại muốn tôi ngủ cùng" Hạ Tứ đi lại về phía cô ta

Hắn dồn cô về phía tường, hai tay đạt trên tường chặn. Đầu hắn hơi cúi xuống. An Nhã Vi trong đầu có chút bối rối, cô liền nhắm mắt lại

"An Nhã Vi, cô nhắm mắt lại làm gì. Có phải là nghĩ tôi sẽ sẽ hôn cô không? Nghĩ nhiều quá rồi phải không" Hạ Tứ nhếch mép cười rồi buông tay ra

" Anh...." An Nhã Vi đỏ mặt lên.

Đúng lúc Hạ Mộc Phi đi xuống, cô không quan tâm hai người họ làm gì vì tính trêu đùa người khác của Hạ Tứ cô thừa biết nên trực tiếp đi thẳng vào bàn ăn. Ăn xong, Hạ Mộc Phi đi thay y phục để đi làm cùng Hạ Tứ. Trong lúc Hạ Mộc Phi thay y phục, An Nhã Vi cũng nhận được công việc sáng nay của mình. Cô ta liền xin Hạ Tứ đi cùng xe. Vừa ra khỏi nhà đến gần chiếc xe, An Nhã Vi định ngồi ở cạnh vị trí người lái xe thì lại bị Hạ Tứ chặn lại.

" Chỗ này có người ngồi rồi phiền cô ra đằng sau" Hạ Tứ chỉ vào phía đằng sau

Không dám làm trái Hạ Tứ, An Nhã Vi liền ra đằng sau ngồi. Hạ Mộc Phi đi ra, Hạ Tứ liền nhẹ nhàng mở cửa cho cô. Hắn sang ngồi ở vị trí lái xe. Đến công ty của An Nhã Vi, cô ta vừa đi xuống thì chiếc xe vút một cái làm cô chưa kịp chào. Trên xe lúc này chỉ có hai người, Hạ Mộc Phi liền quay sang nhìn Hạ Tứ.

" Sao...sao lại nhìn em chằm chằm như vậy" Hạ Tứ hỏi

" Đừng có trêu người ta như vậy. Sẽ rất khiến người ta hiểu lầm" Hạ Mộc Phi nhẹ nhàng nói

" Đùa với cô ta một chút thôi mà. Tại cô ta cứ bám theo em, cơ mà.... ai bảo em sinh ra đã đẹp trai rồi giàu có" Hạ Tứ cười

Hạ Mộc Phi nhận ra Hạ Tứ càng ngày càng tự luyến về mình. Cô lắc lắc đầu rồi cười. Đến công ty, Hạ Tứ sắp xếp công việc rất nhẹ cho Hạ Mộc Phi, cô chỉ cần ở nguyên trong phòng kiểm tra tính toán lại các số liệu sai trong bản báo cáo của các nhân viên. Mọi người đều đang làm việc thì An Nhã Vi đến công ty, cô ta mua đồ ăn cho tất cả mọi người rồi đi vào phòng Hạ Tứ.

" Hạ Tứ, nghỉ tay đi. Em mua đồ ăn cho anh này" An Nhã Vi nói rồi đặt túi đồ ăn xuống

" An tiểu thư, bây giờ đang trong giờ làm việc. Nếu không có việc khác gì thì mời cô về cho" Hạ Mộc Phi đứng lên chặn đường cô ta tới gần Hạ Tứ

"Nếu như tôi không đi thì cô có thể làm gì tôi." An Nhã Vi lườm

" Cô đi ra ngoài đi, tôi muốn nói chuyện với Hạ Tứ một lúc" An Nhã Vi nói

Hạ Mộc Phi không nói gì định đi ra ngoài thì lại bị Hạ Tứ cầm tay kéo lại.

" Cô ta bảo chị đi, chị đi liền à " Hạ Tứ nhíu mày

" Đủ rồi. An tiểu thư giữa chúng ta đã không còn gì để nói. Nếu như muốn ôn lại chuyện cũ thì tôi nói trước, những lời cô nói trước kia với tôi, thực lòng tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Hiện giờ tôi chỉ muốn bên cạnh Phi thôi, nên làm ơn đừng làm phiền chúng tôi nữa. Từ ngày mai cô chuyển ra khỏi nhà tôi. Nể tình cô trước kia là bạn tôi coi như là tôi cầu xin cô đi" Đây là lần đầu Hạ Tứ nói cầu xin người khác

" Vì sao ? Vì cô ấy ư. Em có chỗ nào không bằng cồ ấy " An Nhã Vi đi đến trước mặt Hạ Tứ

" Cô không so được với cô ấy" Hạ Tứ lạnh lùng nói

" Được. Anh hãy nhớ những lời ngày hôm nay. Đừng hối hận" An Nhã Vi nhìn Hạ Tứ

An Nhã Vi đi đến trước mặt Hạ Mộc Phi

" Còn cô nữa. Giả vờ thanh cao cái gì chứ. Dụ dỗ em trai của mình đúng thật là đê tiện" An Nhã Vi nói

" Đủ rồi " Hạ Tứ bắt đầu giận trong người

" Hạ......." An Nhã Vi định nói

" Ra ngoài " Hạ Tứ quát

"Tứ... "An Nhã Vi cố níu lại

" Tôi nói cô ra ngoài " Hạ Tứ nói lớn rồi chỉ ra cảnh cửa

An Nhã Vi không thể làm được gì nghiến răng rồi đi ra ngoài. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chumy11