#30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Hạ Tứ vừa vào nhà, hai nhóc liền chạy ra bám vào tay hắn. Hai nhóc bám chặt vào rồi đu lên. Hạ Tứ dùng một lực nhấc hai đứa lên. Mộc Phi thấy vậy liền mỉm cười, sao nhìn bọn họ giống chim ưng xách gà con. Chơi đùa với hai nhóc một chút Hạ Tứ thấy nóng người liền đi vào phòng tắm. Hắn cởi bỏ y phục của mình, xả vòi nước xuống. Nước chảy theo cơ thể . Tắm xong định lấy khăn lau người nhưng hắn lại quên mất.

" Phi, em lấy hộ tôi cái khăn" Hạ Tứ nói

" Đợi chút" Mộc Phi vội tìm khăn.

Mộc Phi lấy chiếc khăn rồi chạy đến đứng trước phòng tắm, cô không dám nhìn chỉ mở khẽ cửa rồi dơ chiếc khăn ra. Hạ Tứ thấy vậy khẽ cong môi, kéo tay cô vào. Bị kéo đột ngột, cả người Mộc Phi tiến vào phần ngực của hắn. Cô cảm nhận được qua lớp váy mỏng, phía dưới của hắn như đang trêu đùa cô. Mộc Phi đỏ mặt lên, ngại quá cô liền dùng sức đẩy Hạ Tứ ra. Nhưng vì nhà tắm trơn, hắn đứng không vững nên khi bị cô đẩy hắn liền ngã ra sau, " Cốp " một tiếng kêu vang to, hắn đầu đập vào bể tắm. Trêu đầu hắn những dòng máu bỗng chảy xuống. Mộc Phi thấy vậy cô liền chạy đến đỡ hắn dậy.

" Zane ơi, mau gọi cấp cứu đi con. Hu..hu..." Mộc Phi khóc

" Con gọi ngay" Zane nhanh chóng lấy điện thoại gọi đến bệnh viện

Hạ Tứ lúc này thấy đầu rất đau, hắn bị choáng. Bỗng một loạt những kí ức kia hiện lên, những kí ức trước kia tràn về khiến hắn không chịu nổi mà ôm đầu kêu lên. Hilary thấy máu sợ quá cùng liền khóc òa lên. Chiếc xe cấp cứu đến rất nhanh, họ nhẹ quấn cho cậu chiếc chăn lên người rồi đặt cậu lên giường rồi cho vào xe. Mộc Phi vội gửi hai đứa con tạm ở nhà hàng xóm rồi lấy tiền trèo lên xe cấp cứu. Hạ Tứ lúc này rất đau, đôi mắt hắn nặng trĩu dần rồi ý thức bỗng mất đi. Các bác sĩ đưa hắn vào máy kiểm tra, cũng may là hắn không sao, chỉ rách một tí thịt. Các bác sĩ khâu lại cho hắn rồi đưa đến phòng hồi sức. Mộc Phi ngủ lại bệnh viện để chăm sóc hắn. Lúc nào cô cũng bên cạnh, chăm sóc cho hắn.

Hai hôm sau, Hạ Tứ tỉnh dậy thấy Mộc Phi đang nằm ngủ, hắn liền nhẹ chạm vào đầu cô. Mộc Phi hai hôm nay vì chăm sóc hắn mà mệt quá nên ngủ li bì. Hạ Tứ đã nhớ ra hết mọi chuyện, hắn khẽ mỉm cười. Tất cả những người muốn hãm hại Mộc Phi hắn nhất định sẽ trả. Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Nhị Thần mang đồ ăn tới. Đồ ăn được đem đến rất nhanh.

" Hạ tổng, đồ của ngài đây" Nhị Thần đặt đồ xuống bàn

" Nói nhỏ thôi, cô ấy còn đang ngủ" Hạ Tứ nói nhỏ

" Ưm......Có mùi gì thơm vậy" Mộc Phi bị đánh thức bởi mùi hương thức ăn

" Sâu lười dậy rồi" Hạ Tứ cười

" Tứ, anh dậy rồi. Tốt quá rồi" Mộc Phi ngồi bật dậy, ôm lấy Hạ Tứ

Nhị Thần thấy hai người như vậy liền lẻn ra ngoài. Mộc Phi liền lấy quýt bóc vỏ rồi đút cho hắn. Hạ Tứ được cô đút cho, nhẹ cầm lấy tay cô cắn nhẹ. Mộc Phi ngượng lập tức rụt tay lại. Nhị Thần đứng ở ngoài bỗng nhiên thấy An Nhã Vi đi tới, đòi vào.

" An tiểu thư, cô không thể vào" Nhị Thần chăn lại

" Tránh ra" An Nhã Vi nói to

Thấy bên ngoài ồn, Hạ Tứ liền bảo Nhị Thần vào. Nhị Thần bất đắc dĩ mở cửa ra, An Nhã Vi lập tức xông vào.

" Hạ Tứ, anh không sao ch...." An Nhã Vi chưa nói hết câu liền im bặt lại khi nhìn thấy Mộc Phi.

" Cô ở đây làm gì." Hạ Tứ lạnh lùng nói

" Em....đến thăm anh. Nghe nói anh bị....." An Nhã Vi định nói

" Không cần cô quan tâm. Ở đây có Phi là đủ rồi" Hạ Tứ ngắt lời

" Vậy đồ em để ở đây....em về trước nhé." An Nhã Vi nói nhỏ

Hạ Tứ không quan tâm bảo Mộc Phi tiếp tục bóc quýt rồi đút cho hắn ăn. An Nhã Vi thấy vậy cắn môi rồi đi ra khỏi phòng, vẻ bực bộ khiến cô ta đóng * Rầm * một tiếng rất lớn. Thấy cô ta đi rồi Hạ Tứ lập tức bảo Nhị Thần đi theo dõi xem cô ta có ý định làm gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chumy11