#35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tô Vũ đi lại gần Hạ Tứ, hắn khẽ cúi người xuống cảm ơn vì đã đến giải cứu cho em gái hắn. Lúc này, Tam Tử dìu Tô Mạn qua chỗ mọi người. Thấy em gái mình ổn Tô Vũ khẽ thở phào nhẹ nhõm. Sức khỏe của Tô Mạn không tốt lắm vừa bị đánh xong, cô còn hơi mệt liền ngã xuống. Tam Tử bế cô lên rồi nhanh chóng cùng Tô Vũ đưa vào bệnh viện. Tô Mạn chỉ cẩn truyền một chai nước là khỏe. Tô Mạn không còn nguy hiểm gì, Tô Vũ đã an tâm hơn, bỗng hắn có việc ở công ty liền nhờ Tam Tử chăm sóc cô. Khi cô tỉnh dậy thì thấy Tam Tử đang ngồi bên cạnh mình.

" Tô tiểu thư, cô tỉnh rồi à" Tam Tử nói

" Tam....Tam Tử....anh đưa tôi đến bệnh viện sao" Tô Mạn đỏ mặt lên nói

" Đúng...Cô còn đau ở đâu à" Tam Tử ân cần hỏi

" À....không. Tôi đỡ rồi. Ừm....Tam Tử tôi có thể hỏi anh một câu không" Tô Mạn nói.

" Cô cứ nói" Tam Tử nói

" Tam Tử, cho hỏi anh có bạn gái chưa. Nếu anh chưa có bạn gái thì có thể suy nghĩ về em một chút. Thật lòng nói, em đã thích anh từ cái nhìn đầu tiên rồi" Tô Mạn đỏ mặt

Tam Tử ho vài cái, mặt cậu cũng đỏ lên. Tại sao cô lại hỏi đột ngột như vậy. Từ trước đến giờ cậu vẫn chưa từng thích ai, đây là lần đầu có cô gái chủ động đến như vậy. Tô Mạn nói nếu còn quá nhanh để tiến tới cô sẽ cho cậu thêm thời gian để suy nghĩ. Tam Tử không nói gì, cậu ung dung ngồi gọt táo rồi đút cho cô ăn.

--------------------------------------------------------------------------

Tại Hạ gia.

Mộc Phi trở về cùng Hạ Tứ. Họ vừa vào nhà, hai đứa con liền chạy ra ôm chặt lấy cô. Cô ngồi xuống ôm hai con.

" Mami người không sao chứ, tụi con lo cho mami lắm" Hilary nói

" Mami không sao, mami bình an trở về cùng với các con rồi" Mộc Phi cười.

Hạ Tứ nhìn thấy hai đứa con mình ôm Mộc Phi lâu như vậy hắn cũng muốn ôm cô. Hắn liền túm lấy áo hai đứa xách vào trong nhà. Mộc Phi thấy vậy liền cười rồi đứng dậy đi theo. Hạ Tứ đặt hai đứa nhỏ lên ghế rồi trừng mắt, Lăng Tước hiểu ý liền gật gật đầu rồi quay sang nói nhỏ với Tinh Vu rằng ba muốn ôm mẹ nên xách chúng ta như thế. Nghe Lăng Tước nói vậy, cô bé liền mỉm cười. Tinh Vu đứng lên ghế, chỉ vào Hạ Tứ.

" Daddy xấu xa, muốn ôm mami mà không nói. Lại xách chúng con như vậy. Thật là quá đáng mà." Hilary phồng má lên

" Ơ kìa tiểu Vu. Đã bảo không được nói ra mà" Lăng Tước nói

Mộc Phi ngượng đến đỏ mặt, Hạ Tứ khẽ cong môi định lại gần hai đứa con. Chúng biết hắn định làm gì liền chạy đi, Hạ Tứ chạy theo nhưng không kip. Hắn vì đuổi theo chúng mà mệt, Mộc Phi cười lại gần lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho hắn. Hạ Tứ thấy cô ôn nhu như vậy hắn liền bế phốc cô lên bế vào phòng rồi chốt cửa lại.

" Tứ anh định làm gì vậy." Mộc Phi hỏi

" Tất nhiên là cùng em làm chuyện đó rồi." Hạ Tứ cười

" Hai con còn đang thức mà" Mộc Phi ngượng ngùng nói

" Vậy để anh cho chúng ngủ nhé" Hạ Tứ nói

Hắn rời khỏi cô, trước khi ra khỏi phòng, hắn còn quay lại hôn gió cô. Mộc Phi mỉm cười. Bỗng có tiếng chuông cửa kêu lên, Mộc Phi liền ra khỏi phòng ra mở cửa. Người đứng trước mặt cô không ai khác chính là Lục Chi, thấy cô bé cô liền ôm lấy. Lục Chi vội gạt tay của cô ra rồi kéo Mộc Phi vào nhà.

" Lục Chi, chị vẫn cứ tưởng em đã...." Nước mắt đọng trên mi Mộc Phi

" Em không sao" Mặt Lục Chi có vẻ buồn

" Lục Chi em hình như có chuyện muốn nói với chị sao" Mộc Phi hỏi

" Chị, em xin lỗi.....Năm đó là tại em khiến chị suýt mất mạng. Lúc đó em chỉ làm theo chỉ thị của An tiểu thư bởi cô ta hứa sẽ cứu lấy em gái em, nhưng cô ta chỉ thực hiện vài tháng đầu, sau đó mặc kệ chị em em sống như nào. Chỉ vì mục tiêu cứu em gái mà đã hại chị. Sau lần đó em đã suy nghĩ rất nhiều, rất áy náy trong lòng. Em xin lỗi, hiện tại chị sống vui là em cũng cảm thấy an lòng rồi. Ngày mai em sẽ đi đầu thú với cảnh sát. Mong chị tha thứ lỗi lầm của em" Lục Chi vừa nói nước mắt vừa trôi xuống.

" Em không có lỗi, lỗi tại người đã sai em làm chuyện đó. Em chẳng qua cũng chỉ là vì em gái của mình thôi đúng không" Mộc Phi an ủi

Lục Chi gật đầu. Hạ Tứ đứng ở sau đã nghe thấy hết. Hắn vốn đang cho hai nhóc ngủ nhưng thấy tiếng chuông cửa hắn cũng định ra mở nhưng lại thấy Mộc Phi cửa nên định thôi. Đang định vào phòng thì nghe thấy tiếng của nói của Mộc Phi kêu tên của Lục Chi, hắn núp ở đằng sau nghe hai người nói chuyện. Thấy Lục Chi nhận tội hắn đấm rầm một phát vào tủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chumy11