#36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng động mạnh làm Mộc Phi và Lục Chi giật mình. Hạ Tứ đi đến trước mặt Lục Chi. Cô ấy lúc này mặt tái xanh, vì cô biết Hạ Tứ đang giận. Hắn tiến đến gần Lục Chi hơn hắn dùng tay siết chặt cổ của cô, hơi thở dường như bị chặn đứng. Lục Chi đột nhiên cảm thấy không khí trong lồng ngực cô chỉ có ra không vào. Đối diện với đôi mắt lạnh lẽo dị thường ở phía trên, Lục Chi cắn chặt môi .

" Tại sao cô lại làm như vậy. Cô có biết suýt chút nữa là giết vợ và con tôi tôi không. Tôi đối xử với cô như nào mà cô lại làm ra loại chuyện đó hả" Hạ Tứ tức giận mắng lớn

Gương mặt Lục Chi bỗng chốc đỏ bừng bừng. Cô há to miệng nhưng không thể kêu lên một tiếng. Không khí trong lồng ngực cô ngày càng cạn kiệt, ý thức ngày càng mơ hồ.Bị hắn bóp chết đến nơi, cô khóc nhưng không hoảng loạn, không sợ hãi. Mộc Phi thấy khuôn mặt Lục Chi tím tái liền cầm tay của Hạ Tứ.

" Tứ, buông ra. Con bé sắp không chịu nổi được nữa rồi. Anh còn dùng sức nữa là sẽ giết chết con bé đó" Mộc Phi nhíu mày ngước lên nói

Nghe lời Mộc Phi ,hắn từ từ buông lỏng bàn tay trên cổ Lục Chi. Cổ họng đã thông nhưng Lục Chi không còn chút sức lực. Cô thở hổn hển một cách khó nhọc. Nhìn vẻ mặt vô cảm của Hạ Tứ, trong lòng Lục Chi biết rõ, cô vừa trở về từ quỷ môn quan. Vừa rồi, cô đã thực sự tới gần ranh giới sống chết. Lục Chi mãi một lúc sau mới có thể an tĩnh lại.

" Hạ thiếu lỗi của tôi, tôi sẽ chịu." Lục Chi cúi đầu xuống

" Cô có biết là mình phạm sai lầm rất lớn không hả" Giọng nói đanh thép của Hạ Tứ vang lên

" Hạ thiếu, tôi thực lòng xin lỗi hai người. Anh cũng nghe rồi đấy, mai tôi sẽ đầu thú. Trước khi đi, tôi muốn hai người chăm sóc tốt cho em gái tôi được không. Sức khỏe của nó vẫn còn chưa tốt, nếu nó biết tôi bị bắt chắc nó sẽ không chịu đựng được đâu. Nên làm ơn hãy giúp tôi nói dối con bé được không." Lục Chi quì xuống chân Hạ Tứ

" Tứ ngày mai em ấy đi đầu thú rồi. Chúng ta giúp em ấy lần cuối được không" Mộc Phi thấy Lục Chi có chút đáng thương liền xin Hạ Tứ.

" Được. Nhưng cô hãy cùng tôi làm một việc" Hạ Tứ nhìn Lục Chi

Lục Chi gật đầu nói việc gì cô ấy cũng sẽ đồng ý. Hạ Tứ cầm điện thoại ra, ghi hình Lục Chi. Hắn bắt cô nói toàn bộ kế hoạch của An Nhã Vi. Lục Chi bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc của ba năm trước. Lúc đó cô đang ở nhà thì An Nhã Vi đến, cô ta hứa với cô sẽ giúp em gái của cô được khỏe mạnh trở lại nhưng phải làm theo yêu cầu của cô ta chính là thiêu chết Mộc Phi. Nói đến đây nước mắt Lục Chi tràn xuống. Cô xin lỗi tất cả những gì mà cô làm. Sau khi Lục Chi nói xong hắn lưu ghi hình của Lục Chi lại.

" Xong rồi. Cô có thể về rồi" Hạ Tứ lạnh lùng nói

" Vâng" Lục Chi ngoan ngoãn trả lời

" Tứ ơi, bây giờ cũng đã muộn rồi. Để em ấy về một mình không an toàn đâu" Mộc Phi nói

" Em không sao đâu. Chị đi nghỉ ngơi đi em về đây" Lục Chi nói

Cô đi đến ra cửa mở cửa ra. Mộc Phi dủ Hạ Tứ, mới đầu hắn không chịu nhưng lại bị vẻ nũng nịu của cô làm mềm lòng liền tiễn cô bé đến cổng, Lục Chi vừa đi được vài bước thì " Pằng" tiếng súng vang lên, Lục Chi ngã xuống đất. Nghe thấy tiếng súng, Hạ Tứ và Mộc Phi liền chạy đến gần Lục Chi.Hơi thở của Lục Chi yếu ớt, Mộc Phi nhanh chóng gọi xe cứu thương đến, các bác sĩ đưa Lục Chi đi. Hạ Tứ nghiến răng, tay nắm chặt rốt cuộc thì ai lại có gan dám làm như vậy chứ. Mộc Phi ở lại với Hạ Tứ, nắm lấy bàn tay của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chumy11