01. 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ái [1]

———

luda vừa chia tay mối tình đầu dài năm năm của mình.

nghe lý do thì lại cay quá thể, khi mà hắn ta chỉ đơn giản là muốn tìm kiếm cảm giác mới nên thẳng tay cắm lên đầu em đây một cái sừng, độ dài phải lên tới ba tới bốn tháng. và khốn nạn, quan trọng là trước lúc biết được hắn ta đã lừa dối em như thế, luda thậm chí còn đã khóc lóc, van xin hắn ta để đồng ý cho mối tình này thêm một cơ hội.

ngu ngốc, lee luda ngu ngốc!!!

tất cả mọi chuyện, khi nhớ lại đều thấy em ngu ngốc đến chết đi được. đến tận bây giờ, dù đã chia tay hắn ta và đuổi cổ hắn ra khỏi nhà, em vẫn còn ngồi ở cái quán bar nơi góc phố tồi tàn này mà khóc nấc lên như một đứa trẻ.

thật thảm hại, vô cùng thảm hại.

em thật không muốn trở về căn nhà vẫn còn đầy ắp nhưng hình ảnh của em và hắn, nhưng càng không thể cứ ở lại đây mà nốc hết ly này đến ly khác. túi tiền của em đang cạn dần, nếu em hết sạch tiền thì cuối tháng này, đến mì gói cũng không có mà húp.

thế là, dù uất hận, em vẫn ra quầy tính tiền và đi vào nhà vệ sinh trước khi ra về.

lúc đang chật vật ở bồn rửa, cửa nhà vệ sinh bị tông mạnh một cái, rồi một bóng người lững thững xuất hiện ngay bồn rửa bên cạnh. người đó cúi mặt xuống, máu từ mũi nhiễu thành dòng, rơi xuống cả chiếc lavabo cũ kĩ. người đó bực dọc vuốt mái tóc đen dài ngược về sau, để lộ ra gương mặt toàn là những vết thương từ bầm tím cho đến rỉ máu.

luda hoàn toàn cứng đờ cả người mà em cũng chẳng hiểu tại sao. cho đến khi người nọ quay mặt qua nhìn em, cất lên một câu nói.

- cô có khăn giấy không?

- à... có...

luda chẳng nhớ rằng mình đã gần như lục tung chiếc túi xách tội nghiệp chỉ để lấy ra túi khăn giấy để đưa cho người đó.

- cảm ơn.

- lau bằng khăn giấy cũng sẽ không sạch đâu, cô có cần thuốc sát trùng không?

- cô có?

- ừ, ở nhà tôi có.

người đó gật đầu, mắt nhíu lại vì cơn đau nhói đang dần lan khắp mặt của mình. người đó nhìn em, chăm chú, một lượt từ mắt đảo xuống chân. rồi chợt, cô ấy mỉm cười, đúng hơn là nhếch miệng một cái, cuối xuống nói nhỏ vào tai em.

- sau khi sát trùng, tôi có thể ở lại và ăn mì với em được không?

vài phút trước, luda còn say đến nỗi chẳng nhìn rõ được bên nào là nhà vệ sinh nữ, bây giờ em lại có thể nắm tay người nọ và gấp gáp kéo ra xe của mình.

———

luda thừa biết rằng họ sẽ bỏ qua bước thứ nhất và nhảy thẳng đến bước thứ hai.

ngay khi vừa mở cửa xe, hai người đã điên cuồng quấn lấy nhau, môi lưỡi nồng nhiệt, mặc cho lối ra vào bây giờ vẫn còn một vài người lui tới. hai người không hề quan tâm đến điều đó chút nào.

chết tiệt, luda hoàn toàn hiểu được ý nghĩa việc "ăn mì" của chị ta là gì, nhưng em vẫn cứ đâm đầu vào như thế thôi đấy.

thôi kệ, tới đâu thì tới, và em nghĩ làm tình với chị ta ngay trước mấy bức ảnh chụp cùng tên bạn trai cũ cũng không phải là một ý tồi. hi vọng hắn sẽ thấy được điều này trong từng giấc mơ về đêm, trong lúc tay trong tay với nhỏ bạn gái mới, trong lúc say, trong mọi hành động liên quan tới tâm trí và tiềm thức của anh ta!

- bạn nhỏ, lúc làm tình thì không nên nhớ về người yêu cũ đâu.

- sao chị biết đó là người yêu cũ của tôi?

- nếu không thì liệu em sẽ cho tôi vào nhà sao?

luda bật cười, phối hợp nâng người để chị ta cởi áo của em rồi quẳng xuống sàn, cứ như vậy cho đến khi tất cả quần áo của em và chị ta đều đã yên vị ở dưới sàn.

chị ta mạnh đến bất ngờ, khi mà lúc gặp ở trong nhà vệ sinh, bộ dạng của chị ta cứ như sắp chết vậy. thế mà giờ đây lại dễ dàng bế người của em ngồi lên đùi, đối mặt với chị ta, nhẹ nhàng nối lại môi hôn.

- mùi hương tuyệt đấy, mùi hoa lavender sao?

- ưmmm... phải... còn chị, mùi thật kinh khủng...

- cảm ơn em.

trái ngược với hình ảnh có phần đáng sợ lúc ở nhà vệ sinh, chị ta đối xử với em vô cùng nhẹ nhàng. đến cả lúc cho vật kia của chị ta vào trong cũng vô cùng cẩn trọng, sẽ đợi em thở ra một hơi thỏa mãn mới từ từ động hông.

luda thỏa mãn kêu lên một tiếng.

- a... bạn nhỏ... thả lỏng nào...

- chết tiệt... chị mang bao vào đi!

- aisss... bạn nhỏ thật khó tính, nhưng tôi không mang, làm sao đây?

luda tức giận, cắn lên vai người đó một cái thật đau, mặc kệ cho vết cắn của em có gần với một vết cắt trên vai của người nọ, và sự thật là chị ta đang phải siết lấy eo của em vì đau, nhưng em mặc kệ.

- trong phòng tôi có.

- chà, chu đáo thế, thế thì đi thôi.

chị ta nối lại môi hôn, bế em thẳng tiến về phòng ngủ.

luda nghĩ là em bị điên rồi, có mơ em cũng sẽ không chủ động đồng ý trở thành tình một đêm của một ai đó đâu, trời ạ.

nhưng nghĩ đến việc tên khốn người yêu cũ đã vì những thứ này mà bỏ rơi em, em cũng muốn thử. em muốn biết cái cảm giác điên cuồng vì tình dục nhất thời là như thế nào.

———


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net