09.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cùng đi công tác [1]

———

- luda, mấy hôm nay chị sao thế?

luda ngẩng mặt lên từ tệp hồ sơ dày cộm, mặt mày so với một tuần trước thì vô cùng kém sắc. ý yeonjung là, luda trông vô cùng mệt mỏi, nhưng mà so với người khác thì vẫn xinh hơn nhé.

- sao là sao?

- nhìn chị có vẻ không khỏe lắm, hay là chị về nghỉ đi, kết quả sắp có rồi, em sẽ đưa cho bên phía cảnh sát.

- vụ án thế nào rồi?

yeonjung thở dài, kéo ghế ngồi xuống đối diện với em.

- băng nhóm 12 người tuần trước chỉ là một nhánh rất nhỏ của đường dây chất cấm thôi, bên phía cảnh sát gặp sai sót trong việc công bố với cánh báo chí. bây giờ họ đang phải huy động lực lượng để đẩy nhanh tiến trình điều tra.

luda nhìn tập hồ sơ trên bàn, hiểu ra được lý do mà đống hồ sơ mới này vừa được gửi đến cho em trong sáng nay. vụ việc này không hề đơn giản, các loại chất cấm cũng phân bổ theo nhiều loại thành phần rất phức tạp, không chỉ đơn giản là ma túy.

ngày hôm đó, lúc luda tỉnh dậy vào buổi chiều, jiyeon đã biến đi đâu mất. chị ta chỉ để lại lời nhắn trên điện thoại rồi cứ như vậy mà rời đi, rồi biến mất cả một tuần sau đó. điều đó làm em rất tức giận, xen cả vô vàn hụt hẫng, chị ta trong lúc nồng nhiệt đã buông ra những lời ngọt ngào như thế rồi đùng một cái biến mất, đến cả mâm cơm được nấu nướng cầu kỳ ở dưới bếp cũng không làm tâm trạng của em khá hơn được.

hóa ra là do vụ án chuyển biến phức tạp. nhưng ít nhất cũng phải nhắn cho em cái gì đó chứ? suốt cả tuần không có lấy một tin tức, làm em nghĩ chị ta đã vứt bỏ em thật rồi.

điều làm em khó chịu hơn, đó chính là em nhận ra bản thân đã thật sự để tâm đến kim jiyeon, đã thật sự cảm thấy buồn bã khi nghĩ đến việc chị ta chỉ nói những lời đó, chỉ để khiến em hài lòng.

- chị luda, có tin tức mới từ sở cảnh sát này! chị có muốn xem không?

luda nhìn lên, gật đầu rồi nhận lấy điện thoại từ yeonjung, nhấn mở video họp báo đang được phát sóng trực tiếp từ phóng viên.

khuông mặt đầu tiên xuất hiện trên màn hình, là hạ sĩ kim jiyeon, cùng bốn người đồng đội của chị.

"xin chào mọi người, tôi là hạ sĩ kim jiyeon, đội trưởng của đội đặc nhiệm seoul. tôi xin đại diện cho đội báo cáo về tình hình hiện tại của vụ án phá dỡ đường dây buôn bán chất cấm ở hàn quốc, mang mã hồ sơ vụ án là mt2023."

luda chăm chú vào màn hình nhỏ, chẳng nhận ra rằng mình đang không thực sự nghe báo cáo về vụ án. jiyeon đi một tuần, khuôn mặt xinh đẹp của chị có phần hốc hác đi ít nhiều, ánh mắt cũng không giấu nỗi vẻ mệt mỏi đang hiện lên vô cùng rõ ràng.

và, chị ta đã cắt tóc sao?

"đội đặc nhiệm seoul đã lần ra được dấu vết của băng đảng chất cấm, xuất phát từ phía nam của trân châu cảng, hoa kỳ. phía chính phủ hàn quốc cũng đã phối hợp với đội đặc nhiệm hoa kỳ để điều tra thêm thông tin về đường dây lớn, dự tính trong tuần này phía hàn quốc sẽ xuất phát sang hoa kỳ để điều tra.

phóng viên: thưa cô, một tuần trước, phía cục cảnh sát đã đưa ra thông cáo về việc một băng đảng ở quận gangnam đã bị bắt và điều tra, được nhận định là một trong những nhánh của đường dây. xin hỏi thông tin này có đúng đến thời điểm hiện tại không?

jiyeon: diều này là chính xác, và còn rất nhiều nhánh rải rác trên khắp seoul, cảnh sát seoul vẫn đang đẩy nhanh tiến độ điều tra và bắt giam các thành phần của đường dây trên địa phận seoul nói riêng và hàn quốc nói chung.

phóng viên: thưa cô, đã gần chín tháng từ khi bắt đầu điều tra, công chúng đang rất thắc mắc về tính hiệu quả của phía các cô, bên phía đội đặc nhiệm seoul có suy nghĩ gì về việc này.

jiyeon: vụ việc rất phức tạp, chúng tôi vẫn đang cố gắng hết sức để đưa vụ án về tầm kiểm soát và phá dỡ triệt để."

thêm một vài câu hỏi khó, luda thấy jiyeon vẫn một thân nghiêm nghị và bình tĩnh trả lời hết tất cả những câu hỏi đó, tận đến khi buổi trực tiếp kết thúc bằng cái cúi đầu xin lỗi công chúng từ năm người họ.

- cục trường không ra mặt sao?

- em nghe nói, cục trưởng chỉ đứng ra một lần lúc công bố về nhánh nhỏ ở gangnam. em còn nhớ ông ta đã tự mình thông báo rằng bên phía đội đặc nhiệm seoul đã hoàn toàn kiểm soát vụ án, không ngờ lại thành như thế này.

luda khẽ thở dài, tắt điện thoại rồi đưa lại cho yeonjung. vừa lúc đó, điện thoại của luda đổ chuông, em nhấc điện thoại lên và trả lời.

- tôi nghe đây, viện trưởng.

"bên phía cục quốc phòng có chỉ thị mới, bên viện nghiên cứu của chúng ta sẽ cùng năm người bên phía đội đặc nhiệm seoul sẽ cùng sang hoa kỳ để điều tra. cô hãy đi để dẫn dắt đội mình nhé?"

- bên phía viện nghiên cứu có những ai?

"cô, yeonjung, juyeon, soobin và dawon."

- được, tôi sẽ thông báo đến bọn họ, ngày mấy chúng tôi sẽ xuất phát.

"ngày mốt, mọi người chuẩn bị đi. và hãy cẩn thận, vụ án đang rất phức tạp."

nói thêm một vài câu, viện trưởng ngắt máy, luda cũng đặt điện thoại xuống bàn mà xoa hai bên thái dương. em hướng về phía yeonjung, thuật lại lời của viện trưởng về chuyến công tác sắp tới rồi nhờ cô ấy triệu tập ba người còn lại vào phòng.

lúc yeonjung đã nhận tin và rời khỏi phòng để thông báo cho đội của họ. điện thoại luda hiện lên tin nhắn mới.

kim jiyeon sau một tuần hơn thì cũng đã chịu nhắn tin cho em.

"em nghỉ trưa chưa? tôi đến viện để đi ăn với em được không?"

"chị là ai đấy?"

jiyeon bên phía này thở dài, em đang giận chị thật rồi.

"chị là kim jiyeon, và chị xin lỗi vì đã không nhắn tin cho em trong suốt tám ngày vừa qua."

điện thoại em rung lên thêm một lần nữa. 

"đừng giận chị nữa, đi ăn trưa cùng chị được không, chị có vài chuyện muốn bàn bạc với em."

"nhớ viện nghiên cứu ở đâu thì tự qua đi."

"chị nhớ mà, chị còn nhớ em nữa."

"tôi chỉ nghỉ trưa một tiếng, chị có đúng một tiếng đấy."

"bây giờ chị và đội chị sẽ đến, em cũng gọi bên đội em xuống với tụi chị nhé."

thanh trạng thái của jiyeon chuyển sang dòng chữ "đã offline". luda cũng nhanh chóng nhắn cho yeonjung gọi mọi người xuống dưới nhà ăn. bản thân em sau đó cùng rời khỏi phòng, tay cầm điện thoại mở menu của ngày hôm nay lên.

cá kho, canh kim chi, món hầm và cơm - những món khó nuốt.

em khựng lại, suy nghĩ một chút rồi chuyển hướng đến phòng họp ở tầng trên. em còn nhờ yeonjung đặt đồ ăn cho bọn họ, rồi nhắn cho jiyeon lên phòng họp.

chẳng hiểu sao, mặc dù chưa hề nguôi giận, em vẫn nhớ jiyeon không thích món cá và mấy món có nhiều rau như món hầm.

---------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net