Thiên Kim Hào Môn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đại sản trang trọng lộng lẫy , âm nhạc du dương , tuấn nam mỹ nữ đứng thành tốp nhẹ nhàng nói chuyện với nhau .

Thời Sênh 1 trong góc , biểu tình tự nhiên , bình tĩnh , ko có chút ko khoẻ nào .

Yến hội hôm nay được tổ chức để mừng sinh nhật Nam Cung phu nhân , cũng đúg là ngày nguyên chủ kéo Tô Y Y tới trước mặt cha mẹ Nam Cung Cảnh .

Di nguyện của nguyên chủ rời xa gã đàn ông cận bã kia , bảo vệ tốt Hứa gia , hiếu kính với cha mẹ , khiến cho bọn họ có thể an hưởng tuổi già .

" Thừa Nguyệt , sao cô lại ngồi đây ? Sao lại ko ở bên Cảnh thiếu vậy ?" 1 bóng người xinh đẹp ngồi xuống cạh Thời Sênh , người này tóc uốn quăn , khuôn mặt đánh yêu , dễ thương .

Thời Sênh lục tìm trong đầu mình tư liệu về người này .

Lam Tuyết , có quan hệ tốt với nguyên chủ , đương nhiên , cái này cũng chỉ là do nguyên chủ nghĩ vậy .

Lúc trước khi Hứa gia phá sản , Hứa Thừa Nguyệt đi nhờ Lam Tuyết hỗ trợ , Lam Tuyết chẳng những ko giúp mà còn chăm chọc , mỉa mai Hứa Thừa Nguyệt 1 trận .

Nguyên chủ biết chuyện Nam Cung Cảnh và Tô Y Y có quan hệ với nhau cũng là từ miệng người này nói ra .

" Ko biết " Thời Sênh vẻ mặt ko cảm xúc trả lời .

*Cách xa bọn tỷ nữ tâm cơ !*

*Cách xa bọn bạch liên hoa!*

Lam Tuyết hồ nghi nhưng cũng ko suy nghĩ nhiều , chỉ nghĩ là tâm tình cô ko tốt mà thôi . Rốt cuộc làm gì có cô gái nào có thể trơ mắt nhìn vị hôn phu của mình đi ôm ôm ấp ấp nữ nhân khác chứ ?

" Thừa Nguyệt , vừa rồi tôi có gặp Tô Y Y "
Lam Tuyết nói với giọng tràn đầy lo lắng , những biểu hiện trên mặt chẳng hề lo lắng chút nào : " Cảnh thiếu là vị hôn phu của cô , cô ko thể để con khốn kia chiếm hết nổi bật đc "

Bởi vì cha của Nam Cung Cảnh vẫn còn sống nên mọi người vẫn thường gọi Nam Cung Cảnh là Cảnh thiếu .

Thời Sênh liếc nhìn cô ta 1 cái , Lam Tuyết chưa từng che giấu sự giả dối , nguyên chủ này rốt cuộc ngây thơ tới mức nào mà lại ko nhìn ra vẻ giả tạo của cô ta nhỉ ?

* Trong tiểu thuyết , chỉ số thông minh của nữ phụ luôn rất thấp , câu này nói quả nhiên ko sai chút nào *

" Sao cô ta vào được ? " Thời Sênh cũng ko muốn lập tức xé rách da mặt với Lam Tuyết nên thuận tiện hỏi 1 câu .

Cô đương nhiên đã biết nữ 9 vào đây = cách nào ( jinz : nhát viết nên vài cái rút gọn =)) , thông cảm ) , trong mỗi cuốn tiểu thuyết , ngoại trừ nam 9 còn rất nhiều nam phụ đối với nữ 9 luôn là 1 dạng tình tâm nghĩa trọng..

Tô Y Y là đi theo nam phụ số 1 - Lăng Hạo - vào đây .

" Tới cùng với tiểu thiếu gia của Lăng gia , con khốn đó quyến rũ Cảnh thiếu mà còn chạy đi quyến rũ cả Lăng thiếu , cũng ko biết đc học cái thủ đoạn này ở đâu , thật ko biết xấu hổ là gì ". Lam Tuyết tỏ vẻ giận dữ .

Thời Sênh đang định mở miệng nói chuyện , thì bên tai lại vang lên 1 giọng nói đàn ông , cẩn thận nghe thì có thể thấy ngữ điệu của anh ta rất ko kiên nhẫn .

" Cô làm gì ở đây ? " ( jinz : Lm gì kệ người ta chứ '-' )

" Cảnh thiếu ". Lam Tuyết lập tức đứng lên , trong lòng thấp thỏm, ko bt những lời cô ta vừa nãy nói có bị Cảnh thiếu nghe thấy ko nữa ?

Nam Cung Cảnh lãnh đạm gật đầu với Lam Tuyết , Lam Tuyết làm mặt quỷ với Thời Sênh rồi xoay người rời đi , để ko gian lại cho hai người .

Thời Sênh ngẩn đầu nhìn anh ta 1 cái , thân là Nam 9 , dù là dung mạo khí chất đều hơn hẳn những người khác .

Thời Sênh thầm gật gù trong lòng , sắc mặt bất động , cũng ko định đứng dậy , đáp : " ko thoải mái , đang ngồi nghỉ "

Vẫn là thanh âm của anh ta đã quen thuộc , nhưng lại ko có kỉu nịnh nọt như trước kia nữa ( jinz : '-' bộ thik người ta rồi à ? ) , Chỉ có bình tĩnh , cực kì bình tĩnh .

* Uống nhầm thuốc à ? * <= Suy nghĩ Nam Cung Cảnh :v

" Mẹ tôi tìm cô " Nam Cung Cảnh nhớ ra mục đích mình đi tìm cô .

Trước kia chẳng bao giờ anh ta phải đi tìm , anh ta ở đâu thì cô ta sẽ xuất hiện ở đó , vừa ngẩng đầu thì có thể nhìn ngây lập tức .

Hôm nay chẳng thấy bóng dáng cô đâu , anh ta còn phải tự đi tìm ( jinz : đáng làm vậy =)) ) , trong lòng Nam Cung Cảnh có chút tức giận .

Vừa rồi nhìn Tô Y Y xuất hiện cùng lang hạo ở đây , tư thế của hai người cực kì thân mật , chỉ cần nghĩ lại thôi anh ta đã ko nhịn được tức giận , ánh mắt nhìn Thời Sênh còn thêm sắc bén .

" Nhìn tôi như thế làm gì ? Hôm nay tôi cũng ko trêu vào anh mà ! "  Thời Sênh bị Nam Cung Cảnh nhìn chằm chằm tới mức sởn gai ốc nổi đầy người , cực kì khó chịu .

* Nam 9 ghê gớm quá nha ? Nam 9 còn ở bên cô gái khác khi đã có hôn ước ? Nếu ko thik đối tượng đính hôn kia thì giải trừ hôn ước trước đi rồi hãy cùng người mình thích ở bên nhau . Đây là trách nhiệm của anh ta đối với người mình thích , cũng là trách nhiệm đối với đối tượng đính hôn *

" Hôm nay cô an phận 1 chút " Nam Cung Cảnh thấp giọng cảnh cáo .

" Ha ha..."

* Bảo Bảo tôi đây là người nhàm chán tới mức đó sao ? Ta đây cũng rất bận đấy *

Nam Cung Cảnh mang Thời Sênh lên tới lầu hai , dọc đường đi Thời Sênh rất an tĩnh , ko cùng anh ta nói câu nào , quả thực cứ như 1 người khác vậy . ( Jinz : thì người khác rồi mà ? ) ( Kinz : đúng vậy -,- )

Nam Cung Cảnh nghĩ cô chỉ đang lạt mềm buộc chặt nên chẳng thèm để ở trong lòng , người anh ta thích vĩnh viễn ko phải cô . ( Jinz : ảo tưởng của anh nam 9 đạt lv rất cao =)) )

Lúc Thời Sênh đang nghĩ nên phải làm thế nào để giải trừ hôn ước này nên ko để ý đằg trước , cho đến khi Nam Cung Cảnh đột nhiên dừng lại , cô ko để ý nên đâm sầm vào anh ta , vội vàng lui về sau hai bước mới đứng vững .

" Sao anh..." ( Kinz : chuyện gì vậy ? ) ( Jinz : đọc r bt ông cố ! ) ( Kinz : -.- )

Nhìn về phía đối diện , Thời Sênh lập tức đem những lời nói định nói nuốt vào .

* Cái này có thể gọi oan gia ngỏ hẹp ko ? Tô Y Y và Lăng Hạo đang đứng đối diện hai người , lại còn đang nắm tay nhau nữa kìa * ( kinz : vỗ tay tí m ) ( jinz : ....)

Nữ 9 có thân hình nhỏ nhắn , mặc 1 bộ váy màu trắng được cắt may rất tinh xảo để lộ ra vòng eo mảnh khảnh , trang điểm nhẹ nhàng , khí chất thuần khiết ko tì vế .

Nhìn thấy Nam Cung Cảnh , Tô Y Y ngẩn người ( kinz : ... R h coi nữ 9 lm sao 😳) , đôi mắt như con nai con vừa ngơ ngác vừa sợ hãi ( jinz : khiếp , diễn ghê thế ) , nhưng thấy Thời Sênh đứng đằng sau anh ta thì lại lộ ra thần sắc đau khổ . ( Jinz : ai phán xét nữ 9 hộ mình , nên cho đi diễn phim ko =)) ? )

Thời Sênh mím môi , nhẹ nhàng bước qua người Nam Cung Cảnh : " Tôi tự đi gặp bác gái "

" Hứa tiểu thư , cô đừng hiểu lầm ". Tô Y Y ủy khuất nói , vẻ mặt đầy bắt lực như thể đang sợ người ta hiểu lầm như vậy .

Thời Sênh hơi dừng lại , đứng ngay trước mặt Tô Y Y , nghiêng đầu hỏi : " Tô tiểu thư , cô nghĩ tôi hiểu lầm gì à ? "

* Bảo Bảo ta đây còn chưa nói gì , nữ 9 là cô sao lại tự đưa mình tới cửa vậy *

" Tôi..." Tô Y Y nghẹn lại , hiển nhiên bị thái độ của Thời Sênh làm cho ko bt phải thế nào .

" Hứa Thừa Nguyệt , cô đừng có quá phận !" Nam Cung Cảnh quát lớn đằng sau

* Mẹ nhà anh , bà đây đã làm gì chứ hả ? *

* Anh có ngu hay sao mà anh ko biết phân biệt phị thi thế ? * ( Kinz : ghế v~~ '-' )

Thời Sênh nhẫn nhịn : " Tôi đang vui , ko so đo với các người "

[ Kí chủ , mời bỏ ngay ý định giết chết nam 9 ] ( jinz : cười chết mất 😂😂 ) ( kinz : suy nghĩ thật đáng sợ -.- ) Âm thanh lạnh băng của hệ thống lập tức dập tắc ý niệm vừa dâng lên trong lòng Thời Sênh .

Thời Sênh hừ 1 tiếng , đi về phía phòng Nam Cung phu nhân .

Nam Cung Cảnh nhìn theo bóng dánh của cô , trong lòng có chút cảm giác quái dị , hôm nay Hứa Thừa Nguyệt ko bình thường .

" Giúp tôi chăm sóc cô ấy . " Nam Cung Cảnh nhìn Lăng Hạo .

" Ko cần anh nói , thiếu gia tôi đây sẽ chăm sóc tốt cho tiểu bạch thỏ " ( jinz : cái tên .... Nghe ko hay { ý kiến riêng } )

Ánh mắt chăm chọc của Lăng Hạo xua tan hoài nghi trong lòng Nam Cung Cảnh , anh ta trừng mắt với Lăng Hạo 1 cái  , rồi vỗ nhẹ đầu Tô Y Y : " anh sẽ mau giải quyến vấn đề , đừg lo lắng " ( kinz : nghe nhột ghê '-' { ý kiến riêng } )

Tô Y Y cắn răng , gật đầu

Hành lang lại khôi phục lại vẻ tĩnh lặng . 1 cửa phòng bị người ta đẩy ra , hai bảo vệ cao lớn bước ra , cung kính đứng ở hai bên .

Vài giây sau , 1 người đàn ông bước ra . Trên người hắn ko mặc đồ tây , chỉ mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng , cổ tay áo hơi xắn lên để lộ ra chiếc đồng hộ sang trọng và tinh xảo , tư thái lười biếng ( jinz : ....) . Hắn nhìn hành lang trống rỗng , khoé miệng cong lên rồi cất bước tời đi .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net