Chương II: Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái quần què từ hồi nào vậy?! Ông đây sống 23 năm trên cuộc đời này tự tin là chưa hề một mảnh tình vắt vai nhé!

"Từ từ anh nói cái gì cơ? Tai tôi bị ù rồi"
"Ta nói ta là chồng của em, là chồng tương lai đó! Tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ" - hắn ta thản nhiên trả lời như chưa có gì xảy ra rồi nói tiếp

"À ta quên mất chưa nói với em nhỉ. Cũng khá dài, nhưng tóm gọn lại thì em bị bán vào đây á. Ta là Boun, Boun Noppanut - Vampire thuần chủng đời thứ 9 của gia tộc Guntachai. Hân hạnh được gặp em, phu nhân!"

"Phu nhân cái đầu nhà anh. Nói cho tôi biết, tại sao tôi lại ở đây và đồ của tôi đâu rồi. Và anh nói gì cơ? "Bán" á? Ai bán, ai mua với anh cơ?" - đầu cậu xuất hiện hàng vạn câu hỏi nhưng cậu lọc ra hết, để lại được một nấy.

Tên kia không nói gì, chỉ đi ra cừa nói vài câu với ai đấy rồi đồ đạc của tôi bay tới chiếc ghế sofa ở gần đó. Hắn ta bắt đầu lảm nhảm
"Em họ Chawalitrujiwong đúng chứ? Bố em từng đến đây và bị thuộc hạ của ta bắt lại. Lúc đấy thì theo thường lệ, ông ta sẽ bị bắt giết, cả gia đình của ông ta cũng sẽ bị giết để bịt miệng. Em chắc cũng đoán được mà, thông tin của chúng ta mà bị lọt ra ngoài thì sẽ bị truy giết. Và ta thì chẳng muốn nó xảy ra với tộc Vampire của chúng ta. Chúng ta duy trì luật lệ này hàng nghìn năm rồi. Nhưng sau một hồi đàm phán thì ông quyết định sẽ giao em cho ta, ông không muốn mọi người vì ông mà mất mạng. Ông cũng mong em hiểu được cho ông. Đấy cũng là những lời mà ông muốn ta gửi cho em sau khi em đến đây"

Cậu bối rối rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC