27. Unforgettable night ( H ) ( MinHwan)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi đọc, tui xin phép xưng hô mày tao cho thân thiện nha =)).

Tao 1000 lần van xin tụi bay, đừng diss giọng cười của anh Diếp nữa, tao đã cố gắng làm cho nụ cười của ảnh đáng yêu hết mức có thể rồi, hãy thương lấy tao nha =)))).

Vậy thôi đó, ai chưa tham gia give away thì tham gia đi nè, yêu nha =)).




Minhyun như thường lệ, gấp gáp đẩy cửa quán bar quen thuộc của mình, đảo mắt nhìn quanh.

Chán thật, toàn mắt xanh môi đỏ.

Tiếp viên nữ của quán bar này không xấu, đa phần đều rất đẹp và quyến rũ, và đối với họ, đương nhiên tình một đêm chưa bao giờ là một vấn đề khó khăn.

Nhưng khổ nỗi, Minhyun hoàn toàn không hề có một chút cảm giác nào với phụ nữ, okay, nói hụych toẹt ra thì anh là gay.

Nhưng anh nằm trên, thế thôi.

Quán bar hôm nay chán thật, tìm mỏi mắt vẫn không thấy có cậu trai nào đang có nhu cầu, làm Minhyun cực kỳ khó chịu.

Tìm một hồi, rốt cuộc anh cũng xác định được mục tiêu.

Cậu ta ngồi trong góc, vận sơ mi trắng đơn giản, mắt khép hờ, mặt ửng hồng lên vì rượu, da lại trắng ngần như con gái, cả người toát lên vẻ thư sinh nhưng cực kì quyến rũ.

Đúng là người anh cần tìm, quả là tuyệt phẩm.

Nhìn từ xa, Minhyun đã biết chắc rằng, cậu trai đó cũng chẳng phải là trai thẳng. Còn tại sao ư? Khó giải thích lắm, đơn giản anh là người có kinh nghiệm, để xác định ai cong ai thẳng đâu thành vấn đề.

Anh gọi một ly rượu, rồi tiến về phía người thanh niên đó, vô cùng tự nhiên ngồi xuống chỗ đối diện.

" Hey, tôi ngồi đây cùng em được chứ?" Minhyun cất chất giọng quyến rũ lên, nhẹ nhàng hỏi.

Cậu thanh niên nghe có tiếng nói chuyện thì ngước lên, mỉm cười đáng yêu một cái, rồi gật gật đầu.

Tim Minhyun khẽ lỡ nhịp, chúa ơi, những bé thụ ngây ngô đáng yêu như này cần được nhân giống nha >.<

" Em lần đầu tới đây sao? Bao nhiêu tuổi rồi" Minhyun tiếp tục hỏi.

" Umm, em 22, à và đúng là em tới đây lần đầu" Cậu thanh niên gật gù, nhẹ nhàng trả lời.

Ồ, 22, vậy là thua anh tận 3 tuổi.

Cậu thanh niên liếc nhìn người đàn ông trước mặt, đẹp trai, rất đẹp trai.

Nhìn vào liền bị choáng ngợp, đẹp đến vô thực.

Cậu cảm thấy trong người nóng ran, là do rượu sao?.

" Aiss, nóng quá" Jaehwan nhăn mặt, rồi lập tức cởi 2 cúc áo đầu tiên ra, để lộ bờ ngực trắng ngần, nhẵn mịn.

Minhyun đớ người, vô thức nuốt nước miếng.

Cậu bé này là đang cố tình câu dẫn anh đúng không?.

Minhyun đứng dậy, bước qua, ngồi xuống kế bên cậu, ma mãnh hỏi nhỏ vào lỗ tai.

" Babe, đêm nay có thể ở cùng với anh được không?"

Cậu thanh niên bật cười, quay qua nhìn Minhyun, khẽ cắn môi.

" Okay, đồng ý"

Chết tiệt, câu dẫn con người ta quá thể đáng rồi.

Minhyun cố nén lại dục vọng đang tăng cao, chăm chú nhìn con người bên cạnh.

" Em ra giá đi"

Jaehwan đơ ra một lúc, rồi bật cười ha hả.

" Anh trai, em cũng đang có nhu cầu, nên giữa chúng ta là sòng phẳng, okay chứ?"

Minhyun chợt cảm thấy con người này vô cùng thú vị, mỉm cười gật đầu một cái, rồi nhanh chóng kéo cậu đứng dậy.

" Okay, nghe theo em vậy"

Anh nắm chặt tay cậu, rồi dẫn cậu ra ngoài bãi đỗ xe, lịch sự mở cửa xe cho cậu.

Suốt cả đoạn đường, cả hai dường như không hề nói chuyện với nhau bất cứ câu nào, bầu không khí im lặng cứ thế mà bao trùm.

Một chốc sau, Minhyun dừng xe lại trước một ngôi biệt thự.

" Nhà của anh?" Cậu thanh niên quay qua, hờ hững hỏi.

" Ừ" Minhyun gật đầu, đi vòng sang mở cửa xe cho cậu, rồi đột nhiên cúi xuống, bế thốc cậu vào trong lòng.

Nhiệt độ bên ngoài có hơi lạnh, nên cậu cứ vô thức nép sát vào người anh, tìm hơi ấm.

" Bé con, em tên là gì?" Minhyun lên tiếng hỏi.

" Jaehwan, còn anh?"

" Ồ, tên đẹp đó, còn anh là Minhyun"

" Uhmm... Minhyunie, vào nhà nhanh nhanh được không.." Jaehwan khép hờ hai mắt, nũng nịu.

" Đừng có mà quyến rũ anh, anh sẽ ăn em ngay tại đây luôn đó, đồ yêu nghiệt"

Minhyun khẽ gằn giọng, lại vô thức nuốt nước miếng một lần nữa.

Anh một tay bế cậu, tay còn lại nhanh chóng bấm mật khẩu cửa ra vào.

Cửa vừa mở ra, anh lập tức ôm cậu vào nhà, khóa cửa lại , rồi cứ thế đi thẳng vào phòng.

Anh đè cậu xuống giường, ngấu nghiến hôn lên bờ môi đỏ mọng quyến rũ đó, đoạn trườn xuống cổ cậu, hôn hôn cắn cắn, để lại những vết đỏ thẫm.

Da thịt cậu mịn màng vô cùng, lại mang một mùi hương vô cùng dễ chịu, làm anh hôn mãi vẫn không chán. Môi vẫn tung hoành không ngừng trên cổ cậu,nhưng hai tay Minhyun thì gấp gáp luồn xuống phía dưới, nhanh chóng lột sạch quần áo trên cơ thể cậu, Jaehwan rất biết cách phối hợp, cũng mau chóng giúp Minhyun cởi hết âu phục.

" Jaehwanie.. em đẹp thật" Minhyun rời khỏi cổ Jaehwan, mắt lướt dọc theo từng đường nét trên cơ thể cậu, khàn khàn lên tiếng.

" Yah... đừng có nói mấy lời sến súa như vậy" Jaehwan ngượng đỏ cả mặt.

Minhyun mỉm cười, rồi vội cuối xuống, mút lấy mút để hai điểm hồng xinh xinh trước ngực cậu, tay còn lại nhẹ nhàng trườn xuống thân dưới của cậu mà vuốt ve.

Jaehwan bắt đầu thở dốc, bật ra tiếng rên rỉ khe khẽ, hai tay vô thức bấu chặt vào tấm lưng trần của Minhyun.

Minhyun chơi đùa với hai đầu ngực của Jaehwan một lúc lâu, sau đó trườn xuống phía dưới, nhẹ nhàng tách đôi chân thon dài của cậu ra, mê mẩn nhìn vào tiểu huyệt ửng hồng của cậu.

Nhận thấy Minhyun đang nhìn chằm chằm vào chỗ nhạy cảm của mình, Jaehwan ngại đến phát điên, cố gắng khép hai chân lại.

Minhyun khẽ cười, chồm tới cắn nhẹ vào đùi cậu, ý bảo không được phép khép chân lại.

" Minhyun... đừng nhìn mà..." Jaehwan mếu máo lên tiếng.

Nhưng Minhyun đâu thèm nghe, vẫn tiếp tục nhìn vào nơi bí ẩn đó, rồi đột nhiên cuối xuống, đưa đầu lưỡi tới, lướt qua lại nhẹ nhàng.

" Urghh... Minhyun... chỗ đó không sạch đâu mà... đừng làm vậy..." Jaehwan thở dốc, nỉ non rên rỉ.

Minhyun nghe những tiếng rên rỉ dâm đãng của Jaehwan, cả người càng nóng lên hừng hực, cổ họng khô lại, thân dưới cương cứng lên vô cùng khó chịu.

Anh đưa ngón tay lên miệng, mút vài cái, sau đó đưa đến trước hạ bộ của Jaehwan, rồi không hề báo trước, lập tức đưa vào bên trong.

Jaehwan oằn người lên, hơi thở bắt đầu dồn dập.

Minhyun di chuyển ngón tay với tần suất nhanh hơn, rồi ngón thứ hai cũng được đưa vào.

Jaehwan không chịu được nữa, lập tức bắn, dính lên ngực và cả tóc của Minhyun.

" Em nhạy cảm tới vậy sao, bé yêu?"

Minhyun nở nụ cười quyến rũ, khẽ véo vào cặp mông tròn trịa của cậu.

" Ngồi dậy nào"

Jaehwan lúc này đã hoàn toàn bị dục vọng xâm chiếm, lập tức ngồi dậy theo lời Minhyun.

Minhyun đưa côn thịt đã cương cứng của mình đến trước mặt Jaehwan, khẽ gằn giọng.

" Dùng miệng của em"

Jaehwan mở to mắt nhìn vật to lớn trước mặt, có hơi bất an, nhưng rồi cũng nhanh chóng ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng liếm mút.

Minhyun ngửa cổ ra sau, hai bàn tay vò đến rối mái tóc mềm mại của Jaehwan, rên rỉ.
" Shit.. anh phát điên lên mất... em tuyệt thật"

Anh một lần nữa đè Jaehwan xuống giường, đặt hai chân cậu lên vai mình, đưa hạ bộ to lớn đến trước tiểu huyệt nhỏ bé kia, ma sát qua lại bên ngoài.

Jaehwan khó chịu gầm gừ, khỉ thật... sao anh lại không cho vào chứ?

" Minhyun... đừng trêu em mà... làm ơn cho vào bên trong đi.."

Minhyun mỉm cười, lấy dưới gối ra một lọ gel bôi trơn, bôi một ít lên côn thịt của mình, rồi tiếp tục bôi một ít vào tiểu huyệt của Jaehwan.

" Anh vào đây" Minhyun nói, rồi ngay lập tức tiến vào bên trong.

Arg.. thoải mái thật, bên trong của Jaehwan vô cùng ấm áp, lại còn chật, siết chặt lấy côn thịt của anh.

" Ah.... nhẹ thôi... là lần đầu của em.." Jaehwan lí nhí nói.

Minhyun có hơi bất ngờ, thảo nào bên trong của cậu lại thít chặt đến như vậy.

" Anh biết rồi, bảo bối" Minhyun dịu dàng trả lời, lấy tay vén những lọn tóc lòa xòa trước mặt của cậu sang hai bên.

Anh chuyển động vô cùng chậm rãi, vì anh không muốn làm cậu đau, lạ ghê, vì trước giờ anh là người nổi tiếng không bao giờ biết thương hoa tiếc ngọc khi ở trên giường, vậy mà đối với Jaehwan lại vô cùng dịu dàng, chỉ là anh không nỡ làm tổn thương cậu, và chính anh cũng chẳng biết tại sao mình lại cư xử như vậy nữa.

Jaehwan nhanh chóng thích nghi được, cảm giác đau đớn không còn nữa, thay vào đó là khoái cảm đến tột cùng.

" Urgh... Minhyunie... nhanh nữa.. sâu nữa... chơi chết em đi.. xin anh.."

" Hư hỏng" Minhyun gằn giọng, nhưng lập tức thúc côn thịt của mình nhanh hơn, ra vào không ngừng nghỉ.

Jaehwan đang chìm trong cơn khoái cảm, thì Minhyun đột ngột dừng lại, tiểu huyệt phía dưới tự nhiên trống rỗng, làm cậu vô cùng khó chịu.

" Ah... Minhyun... đừng mà..." cậu thở gấp, giận giỗi nói.

Minhyun bước xuống giường, mở tủ,lấy ra một chiếc khăn màu đen, đoạn bước đến, bịt mắt cậu lại.

Phía trước Jaehwan lúc này tối đen như mực, phía dưới cậu thì lại đang cần anh lấp đầy, thiệt sự hành hạ người ta quá đi mà..

" Không được phép cởi ra, nếu không thì anh sẽ chẳng thỏa mãn em đâu bae à" Minhyun ra lệnh.

Anh bước lên giường, nằm thẳng ra, để côn thịt dựng đứng lên phía trên.
" Nào.. tới phiên em chủ động"

Jaehwan bị bịt mắt, chả thấy được gì, cứ quờ quạng khắp nơi, vô tình đụng đến những nơi nhạy cảm của Minhyun, quần quật mãi mà vẫn chưa leo lên bên trên được, Jaehwan như phát điên tới nơi.

" Minhyun... em xin anh mà.. em thật sự chịu không nổi...giúp em với.." cậu bật khóc, nỉ non van xin.

" Em muốn anh giúp em thế nào, huh bảo bối?"

" Ah... Đâm... đâm vào bên trong em... làm ơn"

Minhyun nghe vậy, không nỡ hành hạ cậu thêm nữa, liền nhấc cậu lên, đặt lên hạ bộ của mình.

Jaehwan cảm nhận được hạ bộ đang sưng cứng của Minhyun, ngay lập tức cầm lấy, tự cắm vào tiểu huyệt của mình.

" Arg... em chết mất..." Jaehwan gào lên, rồi tự thân chuyển động.

" Em muốn bắn... argg" Jaehwan tiếp tục rên rỉ, di chuyển nhanh hơn.

Minhyun ngay lập tức dùng tay bịt chặt lỗ nhỏ trên hạ bộ của Jaehwan, gằn giọng.

" Chưa được bắn, anh không cho phép"

Jaehwan bật khóc lần nữa, cậu thật sự chịu không nổi nữa mà, nhưng làm cách nào cũng không bắn ra được.

" Em xin anh..em xin anh mà... cho em bắn.. em không chịu nổi nữa"

" Vậy thì thỏa mãn được anh đi, anh lập tức sẽ cho em toại nguyện" Minhyun ranh mãnh nói, một tay bấu chặt vào eo Jaehwan.

Jaehwan hết cách, chuyển động càng nhanh hơn, chỉ muốn mau chóng thỏa mãn được Minhyun. Cậu há hốc miệng rên rỉ, nước dãi cứ thế mà chảy xuống, làm ướt đẫm cả một vùng ngực, thật sự là một cảnh tượng vô cùng dâm đãng.

Một chốc sau, Minhyun đột nhiên giữ chặt eo cậu, tự động thúc côn thịt liên tục vào sâu bên trong, rồi lập tức buông tay khỏi hạ bộ của Jaehwan, bắn thẳng vào bên trong cậu.

Jaehwan ưỡn người về phía sau, rên lên một tiếng, rồi cũng nhanh chóng bắn ra ngoài, cả cơ thể đổ gục xuống người Minhyun, mềm nhũn ra, hoàn toàn không còn sức lực.

Minhyun vốn dĩ muốn làm thêm một hiệp nữa, nhưng thật sự giữa anh và Jaehwan đêm nay không phải là mối quan hệ ăn bánh trả tiền, cậu lại không còn sức,không thể tùy tiện mà tiếp tục được nữa.

Anh ôm cậu vào nhà tắm, rửa ráy sạch sẽ, sau đó ôm cậu trở về giường, đắp chăn kĩ càng.

Xem ra Jaehwan thật sự mệt lắm rồi, vừa nằm xuống giường đã thiếp đi, tiếng ngáy be bé đều đều bắt đầu vang lên.

Minhyun chống cằm, say mê nhìn ngắm khuôn mặt của cậu. Không phải dạng đẹp trai hoàn hảo, nhưng rất ưa nhìn, cười lên thì càng vô cùng đáng yêu. Anh lấy tay miết nhẹ lên gò má của cậu, rồi đến đôi môi, không nhịn được lại cuối xuống, khẽ hôn lên đôi môi đó một lần nữa, vì chắc gì sau này còn cơ hội...

Anh ngắm cậu một lúc lâu, rồi nằm xuống, ôm chặt cậu vào lòng, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Minhyun tỉnh giấc, mơ màng đưa tay sang bên cạnh, thì thấy cậu đã không còn ở đó.

Anh bật dậy, dáo dác nhìn quanh, rồi cất tiếng gọi, nhưng tuyệt nhiên không hề có tiếng trả lời.

Cậu đi rồi.

Quan hệ giữa anh và cậu đơn giản chỉ là tình một đêm.

Trước giờ với những người khác cũng vậy, họ luôn rời đi khi anh còn đang say ngủ, nhưng sao đối với cậu, anh lại cảm thấy có chút tiếc nuối, mất mát...

Aiss, cậu nhóc này đúng là đồ vô tình.... ít ra cũng nên chào anh một tiếng chứ..

Hoặc ít nhất để lại cho anh số điện thoại cũng được mà...

Sau ngày hôm đó, Minhyun thường xuyên đến quán bar nọ hơn, mục đích cũng chỉ để tìm kiếm con người tên Jaehwan , nhưng cậu lại không xuất hiện ở đó thêm một lần nào nữa, anh thử ghé qua những quán bar khác, vẫn không thể tìm thấy cậu.

Minhyun sau hôm đó cũng chẳng muốn lên giường với bất cứ ai, trong đầu chỉ có mỗi hình ảnh của cậu, lúc tự an ủi cũng nghĩ tới hình ảnh quyến rũ đến mê người của cậu khi bị anh đè dưới thân, rồi tự thỏa mãn chính mình.

Nghĩ tới việc cậu sẽ lên giường với người khác, anh thật sự tức đến điên người.

Ờ mà, đâu có cấm cậu được, có khi bây giờ cậu thậm chí còn chẳng nhớ tới con người tên Minhyun này đâu..

Kì lạ, chỉ có vỏn vẹn một đêm, mà sao cứ làm anh nhung nhớ mãi.

2 tháng rồi, cậu vẫn không xuất hiện, cứ như là đã bốc hơi đi mất vậy...

Tối hôm đó, Minhyun ngủ không được, vội khoác áo ra sông Hàn, hít thở chút không khí.

À, và quả nhiên trái đất này nhỏ thật, anh tìm được cậu rồi.
Anh tìm được Jaehwan rồi.

Cậu đang đứng ngay bờ sông hàn,tay cầm một cây chả cá, vừa ăn vừa hát nghêu ngao.

Cái đồ đáng yêu...

Minhyun bật cười, chầm chậm tiến về phía cậu.

" Jaehwanie.." anh dịu dàng lên tiếng.

Jaehwan nghe có người gọi tên mình, vội quay lại.

Ồ, là anh Minhyun.

Là người lấy đi lần đầu của cậu.

Hôm đó sau khi tỉnh dậy, vì quá ngại ngùng, nên cậu đã lén bỏ về trước.

Hôm nay lại vô tình gặp mặt anh, chả hiểu sao tim cứ đập thình thịch.

" Ah... anh Minhyun... nhưng mà anh ơi.. hôm nay em không có nhu cầu" Jaehwan rụt rè lên tiếng, chớp chớp mắt.

" Ồ, anh tìm kiếm em suốt cả 2 tháng nay đó, nhưng không phải vì nhu cầu đâu, anh chỉ muốn hỏi em một câu hỏi thôi" Minhyun trả lời, tiến đến gần cậu hơn.

" Anh... anh muốn hỏi gì ạ?" Mặt Jaehwan tự nhiên đỏ ửng lên.

" À.. em có muốn... hẹn hò với anh không?" Minhyun im lặng một tẹo, rồi cất giọng dịu dàng, ngay cả ánh mắt anh nhìn cậu bây giờ cũng tràn đầy sự yêu thương và chân thành.

" Uhm... chẳng phải tụi mình nên tìm hiểu nhau trước sao? Anh nhỉ~" Jaehwan nghiêng đầu sang một bên, cười tít cả mắt.

Uhm, anh thừa biết là Jaehwan rất đáng yêu... nhưng vẫn muốn khen đi khen lại cả trăm lần.

Jaehwanie của anh thực sự quá đáng yêu, tim anh nhũn ra mất rồi....






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net