Dazai- sister

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trả Request cho cô @HisuiRuki

__________________________________________________________________________________
Bạn là em gái song sinh của Dazai Osamu, điều này rất dễ nhận ra khi hai người giống nhau như đúc. Từ gương mặt xinh đẹp tới mái tóc nâu bồng bềnh, cả đống băng gạc mà bạn quấn lên người, ai nhìn vô cũng có thể biết đây là hai anh em. Bạn là thành viên của trụ sở thám tử nhờ lời giới thiệu của anh trai bạn, vì vậy, mỗi sáng bạn đều cùng Dazai đi đến trụ sở chung.
           Như thường lệ, mỗi sáng thức dậy luôn bắt đầu bằng tiếng inh ỏi kêu dậy của cô em gái.
           - Oni- san!! Dậy ngay đi!
           - Ể~~ em gái-chan hôm nay cho anh nghỉ đi~~ anh muốn thực hiện cách tự tử mới~~~~- Anh trai bạn nằm la liệt trên giường mà than vãn.
- Không được! Em không muốn bị Kunikida-san la nữa đâu!
- Kệ anh ta đi em gái-chan à~~~~
Bạn nghe thế, lẳng lặng đi xuống tầng dưới rồi đi vào bếp, lát sau bạn cầm hai cái nắp nồi đi lên.
- Oni-san......
- Hở?
CHOANG!!!!!!!
Dazai giật nãy người mà rớt xuống giười cái bịch, làm đầu anh đập xuống đất tạo thành một tiếng "cốp" nghe rất đã tai các bạn ạ.
- AY DA!!!!!!!!!!!!!Em làm cái gì vậy em gái-chan?
- Đi xuống rửa mặt nhanh đi, ta lại đi trễ nữa rồi.
          Dazai chậm chạp ngồi dậy mà đứng lên. Bạn bực bội nhìn theo bóng lưng đang nặng nhọc lết tấm thân xuống cầu thang, trông anh trai bạn chẳng khác nào một con sâu tiêu tốn băng gạc đang từ từ gặm nhấm sự kiên nhẫn của bạn, bạn liền đạp cho Dazai một cái lăn từ cầu thang xuống. Anh trai bạn không bao giờ dậy ngay lần gọi đầu, buộc bạn phải dùng đến chiêu trò mà lôi anh bạn dậy. Trông bạn có vẻ chín chắn hơn anh trai bạn vậy thôi, chứ cùng một giuộc cả đấy. Về độ nhây nhây phởn phởn thì không ai bằng được hai anh em nhà bạn đâu, bạn ít khi thể hiện ra ngoài, nhưng một khi đã làm thì chỉ có nước tống bạn lên sao Hoả mới ngăn được bạn. Vì thế, căn nhà của bạn lúc nào cũng như một bãi chiến trường khi mà hai anh em không ai chịu nhường ai, đôi khi lại làm phiền hàng xóm khiến họ phải qua tận nhà mà gõ cửa. Nhưng ít nhất thì bạn cũng không cuồng tự tử như anh bạn.
             Trở lại với hiện tại, bây giờ anh trai bạn đang đứng trước mặt bạn với bộ dạng không thể bảnh hơn được nữa. Bộ comple đen với bông hồng cài trên ngực áo.......... khoan, có gì đó sai sai.
             - ANH NGHĨ ANH ĐANG LÀM GÌ VẬY HẢ!!!!!!!!!!ANH ĐÙA EM À!!!!!!!!
             - Ể~ bảnh mà~
             - ĐI THAY ĐỒ NGAY!
             - Ể~~- Dazai trưng ra bộ mặt gợi đòn nhất mà bạn từng thấy
             - Đừng. bắt. em. phải. đè. đầu. anh. mà. thay. đồ .cho! - Bạn sát khí đe doạ tên anh trai dở hơi này.
             Anh bạn lủi thủi đi thay bộ đồ mà ảnh thường mặc. Bạn nhìn lên đồng hồ. Chết! Đã 6:45 rồi cơ à!! Cái tên anh trai dở hơi của bạn lại đi bận cái bộ đồ dở hơi kia làm mất thêm một khoảng thời gian, cả hai lại đi trễ vì thời gian từ nhà bạn đến trụ sở phải mất 25' đi bộ.
             -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
            - Ồ? Hôm nay đi sớm dữ?
            - Vâng?
            Bạn đang đợi Kunikida xổ một tràng diễn văn vì đi trễ, nhưng đáp lại bạn là câu hỏi bất ngờ từ Kunikida.
            - Sớm đến 30' đấy!
            -????
            - Mới có 6:30' thôi em gái-chan à~~~
            Bạn ngây người nhìn hai con người trước mặt. Một người vẫn nhìn bạn với vẻ mặt khó hiểu, tên kia thì cười nhởn nhơ tận hưởng gương mặt nhìn đến thộn ra của bạn. Não bạn vẫn chưa kịp load những gì đang xảy ra.
            - Hôm qua anh lén chỉnh đồng hồ sớm 30', chỉnh cả báo thức của em, nhưng có lẽ anh phải bỏ cách này thôi, nó làm anh dậy sớm quá đi~~~~~~
            Ngay khi Dazai vừa nói dứt câu thì cảm nhận được một luồng sát khí phóng thẳng đến anh, nhưng thằng anh khốn nạn này vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì xảy ra. Bạn liền chộp lấy một cây viết gần đó, sử dụng năng lực biến đổi nó thành hình dạng cây dao mà phóng về phía anh trai bạn. Năng lực của bạn: The phantom lady, cho phép bạn biến đổi hình dạng của mọi vật mà bạn chạm vào. Anh trai bạn thong thả đưa tay chặn cây dao lại, cây dao ngay khi chạm vào tay anh thì lập tức trở lại thành cây viết bình thường.
- Em biết nó vô dụng với anh mà em gái-chan~~~
Bạn thật sự là tức quá đi! Cái tên này thật sự chọc bạn tức điên rồi mà! Chưa dừng lại ở đó, bạn liên tục chộp lấy mọi thứ trong tầm tay, biến đổi rồi phóng về cái tên nhởn nhơ đằng đó. Cuối cùng bạn chụp một cuốn sổ rìa xanh mà chọi.
           - Í........
           - Ê này, sổ tôi......
           Tất nhiên Dazai chặn lại cuốn sổ, nhưng vô tình làm rách một trang sổ.
           - A........Trả anh nè Kunikida-kun........
           Bây giờ trông Kunikida-san chẳng khác nào một con quỷ, gân xanh nổi hết cả lên. Anh bóp gãy cả cây viết đang cầm, mặt dần dần tối lại. Cả trụ sở đều cảm nhận một luồng sát khí dữ dội khiến ai cũng lạnh sống lưng, nhưng người chịu ảnh hưởng nhiều nhất chính là hai anh em nhà Dazai đây. Không ngoài dự đoán, cả hai đều bị mắng cho lên bờ xuống ruộng.
          - Hai anh em nhà các cậu có biết một trang sổ này quý tới cỡ nào không!!?? Đây là sổ phiên bản giới hạn..@..₫₫(:-€$'k(₫'mlkhcff€€$^+},]]@@₫'hg|\~{#^#*+=¥$<.@@&'gf......
         Sau hơn hai tiếng bị mắng, hai anh em cuối cùng cũng được tha cho.
          - Các cậu liệu hồn mà dọn hết đống này đi, không thì đừng trách.
          Tình cảnh lúc đó như vầy nè~~~ Căng. Thẳng. Tột. Cùng.


              - A....xin lỗi em tới trễ....
            - Atsu-cchi!- Đây là biệt danh mà bạn đặt cho Atsushi, thành viên trong sáng nhất trụ sở.
             Bạn ngay lập tức chạy đến choàng vai bá cổ người con trai mà bạn coi như đứa em dễ thương này. Ngay lập tức bạn nhận ra điểm khác lạ.
             - Atsu-cchi, em bị sao vậy?
             - Thì....... hồi sáng em gặp Aku......hắn lại gây chuyện với em.......sau đó em chạy tới trụ sở.....rồi........- Atsushi ấp úng nói từng câu rời rạc.
- Thằng nhóc này thật là........- Không giống với Dazai, bạn có quan hệ rất tốt với bên Mafia cảng, mỗi lần bạn đến đó đều được mời vào văn phòng của Mori nhờ Elise, bạn luôn nhận được sự yêu mến của hai trong năm quản lý cấp cao , Kouyou và Chuuya, bạn cũng thường xuyên nói chuyện với Akutagawa mặc dù bạn luôn là người nói còn Akugawa thì đến một lời ừ vâng cũng không có, mỗi lần như vậy, bạn đều có cảm tưởng là mình bị tự kỉ. Ngoài Dazai, bạn có thể coi là người thứ hai được Akutagawa coi trọng.
- Thôi em không sao đâu, em có năng lực chữa trị của hổ mà....- Atsushi lên tiếng.
- Ừ, em làm gì thì làm đi.
Hôm nay vẫn là một ngày như bình thường, Dazai vẫn tiếp tục chọc giận Kunikida, Kunikida vẫn tiếp tục đập Dazai, đôi khi còn có thêm vài cái đạp từ bạn.
__________________________________________________________________________________
Tối đó, khi hai anh em đang ăn cơm. Bạn chợt hỏi:
             - Nè oni-san.....anh có thấy gì khác lạ ở Atsu-cchi không?
             - Có a ~~ mà không biết em có nghĩ giống anh không thôi.
             - Hai người họ có lẽ là thích nhau nhưng không nhận ra đây mà...
             - Hay là chúng ta ........
             Nói tới đây, bỗng có bốn con mắt sáng rực lên, cả hai nở nụ cười mờ cmn ám.
__________________________________________________________________________________
Hôm sau
- Tại sao chúng ta lại đi chung cơ chứ.........
- Ngươi nghĩ ta thích à.....tại Dazai-san bảo ta đi thôi.
- Nếu không vì Y/n nói lỡ mua vé và bắt ta đi cho bằng được thì còn lâu ta mới đi.
- Mà............nhà ngươi ăn bận kiểu gì đây?
Hai mái đầu, một đen một trắng đang lườm nhau mà đồng thanh mỉa mai người kia. Hôm qua họ "được" hai anh em nhà Dazai bắt đi chơi với nhau. Đầu tiên là đi dạo trong công viên, rồi đi xem phim, vào khu vui chơi, ăn uống, cuối cùng kết thúc bằng một ly kem.
            Atsushi hôm nay ăn bận phải nói là dễ thương a. Cậu mặc một cái thun đen, khoác ở ngoài là cái áo khoác màu xanh với vàng, phối hợp với một chiếc quần short bên ngoài và một cái quần thun ôm, chân đi giày Addidas màu vàng với đen. Akutagawa cũng ngầu không kém. Áo khoác jean với áo thun trắng cùng quần tây và giày bata đen.

             - Đây là do Dazai-san/ Y/n chọn cho ta!- cả hai lại đồng thanh la lên.
             Sau một khoảng im lặng, hai cậu nhóc im lặng rảo bước về phía trước. Nhưng hai người đâu biết rằng trong một bụi rậm đằng xa, có hai con người đang mưu tính chuyện nguy hiểm.

1. Đi dạo công viên.
Hai cậu chàng có vẻ không hưởng thụ chuyến đi này lắm, mỗi người một bên đường, mắt không chạm nhau. Cuộc dạo chơi có khả năng sẽ kết thúc trong nhàm chán nhưng anh em họ Dazai đâu có để yên cho nó như vậy được. Lề công viên phía Atsushi bỗng xuất hiện hai thanh niên bịt mặt đánh nhau ầm ĩ, cuộc chiến càng ngày càng kéo gần về phía Atsushi và cuối cùng là xô bé hổ về phía lề bên kia. Atsushi ngã chúi về phía Akutagawa, hai con người kia tưởng chừng như sắp có drama coi, nhưng đâu có dễ vậy, Akutagawa nhanh nhẹn lách người né Atsushi làm cậu té đập mặt. Cuộc đi dạo thật sự kết thúc trong im lặng.
2. Đi xem phim.
- Khì khì....em đã cố tình chọn phim ma, thế nào Atsu-cchi cũng bám lấy Aku-cchi cho mà coi.
- Làm tốt lắm em gái-chan!
                                             ........................................................................
            - Phim ma à.........
            - Đi lẹ lên jinko, ta bỏ ngươi lại giờ.
            - Ê chờ ta!
            Hai con người......à không......bốn con người cùng bước vào rạp chiếu phim. Cả hai (bốn) cứ thế đi thẳng vào rạp phim mà ngồi. Cặp song sinh đặt một chỗ ngồi thuận lợi để quan sát cặp đôi kia. Phim bắt đầu chiếu, cả phòng tối đi, Dazai chăm chú quan sát hai đứa nhóc kia nhưng chúng không có biểu hiện gì bất thường. Bỗng tiếng hét thất thanh bên cạnh khiến anh giật nảy người, suýt đánh rơi hộp bỏng ngô trên tay mình.
            - Em gái-chan, em làm gì vậy hả?- Dazai thì thầm
            - Oni-san.........đáng sợ quá.........
            - Cái gì hả- AAAAAAAAAA.........
            OK, lần này thì Dazai chính thức tuột khỏi ghế khi thấy cảnh tượng một cô gái đang cầm cái đầu của mình trên tay, máu me chảy khắp người, làm bỏng ngô vương vãi lung tung.
             - Ủa? Em tưởng anh là cựu Mafia cảng giết hàng trăm người?- Bạn che miệng giấu nụ cười mỉa mai.
             - Nhưng nó không sống lại và cầm cái đầu như vầy.......
             Cuối cùng, hai anh em nhà này mới là người tận hưởng bộ phim này nhất. Cả hai ra khỏi rạp phim trong tình trạng thẫn thờ, trong khi cặp đôi kia thì không có dấu hiệu sợ hãi.
3. Khu vui chơi.
Cuối cùng thì cũng có tí hint cho hai anh em song sinh này soi rồi. Atsushi nắm tay Akutagawa đi thử hết trò này đến trò khác, mọi thứ trong khu trò chơi đều được Atsushi lôi Akutagawa chơi, ừ, mọi thứ, trừ vòng quay ngựa gỗ.
- Ngưoi nghĩ ngươi bao nhiêu tuổi mà chơi cái trò này jinko!
- Thử thôi mà......đi..........- Atsushi mắt long lanh nhìn Akutagawa.
- Không!!- không đợi Atsushi nói thêm câu nào, anh giật tay mình ra khỏi tay cậu rồi đi tiếp
- Ê đợi ta với chứ.
Không dừng lại ở đó, Atsushi kéo Akutagawa đi chơi tàu lượn siêu tốc. Cả hai chơi rất vui, ừ, rất vui, ít nhất thì Atsushi nghĩ vậy. Ra khỏi tàu lượn, mặt Akutagawa xanh lét, phải vịnh vào cây cột gần đó mới đứng nổi, nhiều lần bụm miệng ngăn không cho thứ chất lỏng bên trong tràn ra ngoài. Atsushi thấy vậy đành hoãn cuộc dạo chơi lại, kiếm một cái băng ghế gần đó để Akutagawa ngồi đó rồi chạy đi đâu không biết.
- Ta về rồi đây- Bé hổ của chúng ta đã quay lại cùng với hay cái bánh crepe trên tay, nở nụ cười toả nắng khiến ai nhìn vào cũng phải mê, ừ thì.........trừ Aku ra.
- Cho ngươi nè, ăn đi, ngon lắm đấy.
             Akutagawa không nói gì lẳng lặng cầm lấy cái bánh rồi ăn.
             - Cảm ơn.
             - Hả ngươi nói gì?
             - Tch.. không có gì
             - Ê ngươi nói gì nói lại coi, ta không nghe được-
             Akutagawa đỏ mặt, đấm cho Atsushi một cái lộn nhào. Atsushi ngây người, chuyện gì vậy, cậu đã làm gì sai à?

              Cuối cùng cũng chơi hết trò chơi, cả hai đi ra với tâm trạng vui vẻ, ừ thì........vẫn là trừ Aku ra.
4. Ăn nhà hàng.
Y/n và Dazai đã đặt chỗ trong một nhà hàng danh tiếng gần đó cho bộ đôi Tân song hắc này. Cả hai đi vào nhưng cảm thấy rất ngột ngạt, mặc dù rất đói nhưng cả hai không ăn nhiều, thật sự không thoải mái ở trong cái khung cảnh sang trọng này. Cuối cùng, Akutagawa và Atsushi đã đi khỏi nhà hàng khi mới vừa ăn khai vị. Cuối cùng, bộ đôi này chọn một quán ramen gần đó mà vô, trong khi cặp song sinh nào đó thì đang nhấu nghiến tất cả thức ăn của nhà hàng. Lần này, Atsushi ăn rất nhiều, rất nhiều, bạn biết bé hổ nhà ta đã ăn bao nhiêu tô không? Năm tô lận đó. Vì không nằm trong tính toán của hai anh em nên lần này Akutagawa phải trả cho sáu tô ramen.
5. Ăn kem.
Hiện giờ đã là 4:00 chiều, cả hai đang dạo bước dọc con đường ráng nắng chiều để đi đến quán kem. Im lặng. Chỉ có tiếng chân trên đường, chỉ có hai người trên con đường thơ mộng này, chỉ hai. Vì hai con người chủ mưu của kế hoạch này vẫn còn bận thưởng thức thức ăn của nhà hàng mà không biết mục tiêu ra khỏi đó từ lúc nào. Buổi ăn kem vẫn kết thúc trong sự tĩnh lặng rồi đường ai nấy đi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hôm sau

- Hôm qua đi vui không, Atsu-cchi?- Bạn hỏi Atsushi.
- Không ạ! Kinh khủng lắm!

Cùng lúc đó

- Chào cậu Akutagawa~ hôm qua đi chơi vui không?
- Không! Và tôi hi vọng anh sẽ không sắp xếp bất cứ buổi hẹn nào cho tôi nữa, Dazai-san.

Tại một góc nào đó ở trụ sở
- Có lẽ thất bại rồi oni-san.
- Ừ, đành để họ tự nhận ra thôi.
Nói tới đây, hai con người thiên tài cùng nở một nụ cười.
____________________________________________________________

Tui xin lỗi nếu tui viết không vừa ý cô, đây là lần đầu tui viết thể loại này nên có thể hơi lạc đề, có gì thì cô góp ý cho tui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net