Chap7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

........................................................(tại phòng của một chàng trai trẻ)........................

-"WO JOEN JUNGKOOK! !!!!"-Tiếng kêu thất thanh của một chàng trai khác lớn tuổi hơn khiến cả căn biệt thự lớn trên ngọn đồi như bị xáo trộn.
Còn người con trai nhỏ tuổi... ờ...nhỏ tuổi thôi!.
-......
Chẳng một nhúc nhích.
-"NGƯƠI CÓ CHỊU DẬY CHƯA HẢ!!! "-again.
-"Yoongi huyng a~~"-âm thanh bỗng dưng trở nên ...nhão đột ngột.
-"Chú mày thật phiền phức!. "-một âm thanh lành lạnh của một chàng trai lớn hơn nữa vang lên.
-"Tên NHợn kia, ta cho ngươi 3s. 3s......2s..... ."
-"Huyng à không cần đếm đến 1 đâu! Hì hì! "-chàng trai nhỏ tuổi kia phút chốc đã phóng ngay ra trước cửa phòng. Nhe nụ cuời tươi lọ hàm trắng, nhìn khái quát như một con thỏ ngây thơ không biết gì.
-"ờ.."-rồi bỏ đi ko một lời...
-"Ya!! Ngươi còn không chuẩn bị đi nữa!!"-lại hét
-"Huyng à!Ồn quá đi biết không hả.."-mặt jungkook thay đổi 360.
-"WO JOEN JUNGKOOK!! TA LÀ ANH NGƯƠI ĐÓ!!!"-Haiz..
-"Ờ.......ờ ."- Bàn tay vò tổ quạ trên đầu rồi bỏ đi như người  người lớn tuổi nhất vừa rời đi.
"-_-"-pov:'Ai mà tin nó là thần tui chết liền!!.Giờ chẳng biết ai anh ai em nữa.haiz...tui hết giá trị òi....!
......................................................(tại biệt thự PARK).............
-"Minnie à~ bé đã dậy chưa a~"- Hôm nay là ngày đi học đầu tiên của tiểu Minnie nhà cô nên cô cũng ko thể ko có chút hứng khởi nhưng mà cũng chút lo lắng.Biết câụ chung trường vs cô nhưng cô và cậu khác khối,với lại '6 mối phiên phức lẫn nguy hiểm' cũng ở đó việc lo lắng cũng ko thể tránh .
Bước vào phòng tìm câu.."Ơ.." thằng bé đâu rồi..
Tại Ban công ,hình ảnh bé nhỏ đang dựa vào cửa sổ,đôi mặt khép hờ ,hàng mi dài rủ xuống chút nhu thuận cùng chút thành thản,nơi môi mền đỏ mộng chút run run vì nhịp thở đều .Ánh sáng ban mai tùy rất đẹp nhưng thật không phải nói dối  dường như vẽ đẹp của cậu lấn ác luôn cả ánh sáng ấy.Tia nắng nho nhỏ qua khe rèm tìm đến cậu  mang chút long lanh chút thanh bình,Một thiên thần như tựa đang ngủ.
-"Minnie à~ đã dậy chưa.."- cô khẽ khẽ đến gần cậu,thật không muốn sự yên bình này biến mất.
Đôi mắt khép hờ ấy dần nhận ra âm thanh quen thuộc , hàng mi run run.Cậu thật ra đã dậy từ trước khi cô bước vào,từ ngày rời khỏi căn phòng đó không biết cậu đã ngủ bao nhiêu lâu ,khiến cho cậu gần sáng đã không muốn ngủ nữa.Nếu cho là cậu hồi hộp vì sắp được ra thế giới ngoài kia thì sai rồi,cậu một chút cũng chẵng có , chỉ là cậu đang không biết những kẻ hôm trước đến đang chuẩn bị tính toán gì,bởi cậu biết đây chỉ mới là những ngày đầu trước khi "thảm hoạ "xảy ra mà thôi.

Cậu giỏi dâú cảm xúc ..à đúng hơn là khó biểu đạt  ,tuy nhiên cậu không hiểu khi lúc cậu đang tính bốp chết gã thối tha kia cậu cảm nhận được ba đôi mắt kia đang nhìn mình như sắp thủng, nó hướng vào cậu mà chẳng chút để tâm kẻ đang bị cậu bốp sắp chết kia.Hờ..chúng là quỷ mà ...làm gì mà có cái gọi là "tình nghĩa" ....có phải chính mình suy nghĩ quá nhiều không..Ngu ngốc thật!

Đôi môi khẻ nhết lên như đang nói "tôi đang cười nhạo chính tôi" .
Nhìn hành động ấy của cậu ,cô thật không biết cậu đang nghỉ j nhưng có cần bơ cô vậy không-_-.
-"Minnie à ~ nhanh lên chúng ta còn buổi khai giảng nữa.."-cô vẫn kiên trì vươn nụ cười thúc dục cậu.pov:'Nhóc con càng ngày càng khó dạy.'.
Cậu quay lại nhìn cô rồi đôi môi chút chút gượng gạo cười với cô rồi chuẩn bị đi ra khỏi phòng
Iu pov:' Nó là đang cười đấy à..-_-?'
Đơ vài giây sau ,cô liền ôm đầu cậu khẻ thầm.
-"Chào buổi sáng bé con của chị."
Cậu cũng vòng tay ôm cô lại.
-"Chào buổi sáng."
..................... .....................................

Tại trường Bithit.
Ngôi trường này hầu như chỉ dành cho những cô cậu ấm,còn lại hầu như từ hộp bỗng mà vào đây.Nói là cô cậu ấm nhưng lớp luôn dựa vào IQ lẫn tài năng để sếp lớp ,nếu nói thì đây là trường chỉ dành cho kẻ có tài và học thức tốt.Trường này trai xinh gái đẹp luôn nhiều nhưng một số thành phần bất hủ mà Trường nào cũng có, ví dụ như:.....
-"Ê! Hộp bỗng thôi mà làm như là lên mặt zậy.."-cô gái trên mặt dậm đầy phấn ,mặt đồng phục hở gần hai ba nút làm đôi núi bập bềnh giữa không trung mà....ai biết nó là giả hay thật..! Ả ta đang đặt chân lên đó tay của một cậu thanh niên trẻ ,hơi nhỏ con nhưng ngoại hình thì không thể nói nên lời.
Bỗng một bàn tay nhỏ nhắn nhưng lực rất mạnh đẩy ả ngã xuống sàn nhà hai miếng silicon cũng vì tác động mạnh mà rơi ra..kinh dị vl.!
-"Ahh! ĐỨA NÀO ĐẨY TAO HẢ!!"- Ả gống lên .
-"Tao đâý sao nào.!" Người vừa đẩy ả xuống lên tiếng.
-"CON  SAO ĐỎ KIA SAO MÀY CỨ PHÁ ĐÁM TAO HOÀI ZẬY HẢ!!!"-Lại gống.
-"Ò..Tại trường này không cho đem thú vào và nhất là 'Chó Dại' nên đuổi 'Chó' là trách nhiệm của tao thôi,hơn nữa giờ tao mới biết 'chó' thường chơi với silicon nữa ấy chứ..haha!'' -cô gái nhỏ,người vừa đẩy ả lên tiếng cùng với nụ cười nhết môi.
-"MÀY...!!LEE SUNMI tao sẽ chờ xem mày GIỮ chức sao đỏ này được bảo lâu! Hừ!"-mặt ả đầy hắc tuyến.
-"Ờ..cứ chờ đi ..mà không chừng không chờ nữa được đâu,vì sợ danh bạ học tập của mày nhiều lổ hổng lắm rồi, cả sổ của ta nữa.!"-mặt thản nhiên nhìn ả.
-"Hừ! Đi thôi tụi bây..ứa gan thật!!"- ả dậm đùng đùng bỏ đi.

Sunmi lại gần thành niên hồi nảy,người mà cô quá quen thuộc,đứa bạn trị kỉ của cô.
-"Nè! Taemin..không sao chứ!"-cô cầm tay cậu xoa xoa vài cái ,ôi thằng bạn ngốc nghếch của cô..!
-"Hok sao đâu..mà cậu cũng đừng thô bạo như vậy,là con gái cơ mà.."-y gỡ tay cô ra rùi vụng về đứng zậy.
-"Ê !từ từ thui làm gì gấp vậy..mà nè sao cứ để tụi nó bắt nạt cậu hoài vậy!đàn ông con trai gì đâu......"-nhìn cậu hỏi sao không muốn trêu chọc ,"Công" mà làm như "thụ" đào tơ vậy.Im I'm có ngày cắn tui khi nào không hay(cô pov).
Phải! Y là vampire nhưng cũng là đứa trẻ cuối cùng trong dòng tộc sau lần tàn phá của hunter và satan.Sunmi là bạn y nhưng là một hunter kẻ vốn là không đội trời chung.,thế mà cô và y lại là tri kỷ mới hay,đó cũng là lý do vì sao y là kẻ cuối cùng còn sống.Y giàu đấy nhưng vì chơi thân vs sunmi từ nhỏ mà cậu bị lay bệnh khiêm tốn từ cô nên lúc nào cũng là dùng tay trắng mà đi lên,khối gia sản kia chẳng biết để ai xài đây...
-"Thui thui !mình ra hội trường đi hôm nay nhiều học sinh mới lắm..còn nhiều chuyện để lo nữa.."-y đánh lơ rồi lại hối thúc cô.
-"A!! THÔI CHẾT!!cậu nhắc tớ mới nhớ!!Chết tui òi..aizz...! Tại "còn chó" chết tiệt kia!!!-cô là oái lên rồi bỏ chạy chỉ còn khói.
-"...-_-"-có cần đi nhanh vậy không.haiz..
Vừa quay đầu lại thì trước mặt y là một cậu bé tóc vàng mắt hai màu ,thân hình nhỏ nhắn ,trắng đến giấy cũng phải hờn,đồng phục lại là size nhỏ ,đôi môi mọng nước  khẻ run run như muốn nói điều gì đó.Trời!tôi thấy được thiên thần hay sao..đẹp quá! Nhìn cậu bé thật..muốn'chiếm đoạt' quá.Mà khoan đả!' Chiếm đoạt' sao lại là 'chiếm đoạt' ..mình làm sao thế này..!.(khuôn mặt y chút nhăn nhó)

-"Hội trường ở đâu?"- âm thanh từ khoang miệng cậu toán ra ..thật êm tai..
-"Ơ..! Hơ..xin lỗi bé nói gì..!Hum!!"-y vừa dứt câu đã bịt miệng chính mình lại .y pov:'Trời! Mới gặp mà lở gọi "bé" có phải lỗ mãng quá không..iuss..'
-"Hội trường ở đâu?" Cậu hỏi lại lần nữa nhưng mặt vẫn -_-
-"Ùm! Anh xin lỗi ,phòng hội trường đi thẳng một chút rồi quẹo phải là tới..mà e lạc đường hả !hay để anh dẫn em đi nhé!"- y lấy lại bình tỉnh rồi cố gượng cười để che đi sự lỗ mãng của mình.
-"Ùm."-cậu đáp.
Y pov:'có cần lạnh vậy không-_-?! Mặt bé dễ thương zậy mà..."
-"Đi."-Câu đưa tay ra phía trước chờ y dẫn đi.
-"Ơ!..ờ... đi !" - y bở ngở rồi lấy lại tinh thần rồi nắm tay cậu đi.
Y pov:'mềm quá ik~ !!sao vừa trắng vừa mịn thế này...thật sự.. .muốn 'cắn' quá ik~ .Hơ! Đang nghĩ gì zậy *tự tát mình*'
-" Bị sao vậy?"-thật khó trước hành động của y câu lên tiếng.
-"Hì !không có gì đâu,muỗi ấy mà..'-y lãng cớ.
-"trường này dơ lắm à."-bộ dơ lắm à..(câu pov)
-"Hok hok!! Mình đi thôi!"- lại tìm cớ.

Khi bóng cậu cùng Taemin kia dần xa trong một góc khuất một chàng trai tóc xanh đậm  ,da trắng cùng đôi môi mỏng khẻ  nhết .
-"Tìm được em rồi 'Thảm hoạ'! Sớm thôi..ta sẽ gặp nhau!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net