Trở về quá khứ (2) Chuyến công tác...trên giường?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi hài lòng với thân ảnh hiện lên trong gương, khuôn mặt được trang điểm hồng hào, đôi môi đỏ mọng căng tràn sức sống, đôi mắt to tròn không còn chút dấu vết nào của trận mưa hôm qua. Có lẽ để cho con tim cô tự do thể hiện đã làm tâm trạng của cô thoải mái hơn nhiều, dù sao bây giờ cũng thể hối hận, lựa chọn là do cô, dù kết quả ra sao cô cũng chấp nhận. Cô nhanh chóng bước đi trên con đường dẫn đến khách sạn "Myoui Hotel". Khách sạn của gia đình Mina khai trương hôm nay. Thật ra cô rất ghét những nơi ồn ào nhưng vì Mina nên dù không muốn cô cũng phải tới, không phải khách mời mà là một nhân viên của khách sạn.


Sáng nay Mina có gọi điện nhờ T/b tìm dùm người bổ sung vào đội hình lễ tân của khách sạn, do có một chị bận đột xuất nên không thể đến được. Lúc còn sinh viên T/b có tham gia tổ chức một số chương trình sự kiện nên cũng có chút quen biết trong ngành này nên Mina mới đánh bạo nhờ vả. Hiện tại quỹ thời gian của cô rất rộng, đi làm vận động cho cuộc sống cô bớt nhàm chán, hít thở không khí trong lành cũng tốt và hơn hết là cô muốn suy nghĩ thêm về quyết định của mình nên cô đảm nhiệm vị trí này.

Những sự kiện như thế này không phải lần đầu cô tham gia nhưng cô không thể không bất ngờ trước tiệc khai trương của gia đình Myoui. Xa hoa và lộng lẫy là hai từ xuất hiện trong đầu cô lúc này. Vì là bữa tiệc hội tụ những tập đoàn, danh tiếng ở Hàn nên được trang trí rất cẩn thận. Không gian bữa tiệc được tổ chức ngoài trời, trang trí chủ yếu bằng hoa hồng. Ở giữa khán đài một tấm thảm được trải dài được tô điểm thêm bởi những cánh hoa hồng đỏ nổi bật dọc theo tấm thảm. Xung quanh là những bàn tiệc được trạm khắc tinh tế được phủ lên bởi những chiếc khăn trắng. Ở giữa là những lọ hoa hình trụ được cắm thêm một vài nụ hồng. Đỏ- trắng là tông màu chủ yếu của bữa tiệc. Trên khán đài hai bên được trang trí bằng hoa hồng trắng rất tinh tế, chính giữa là chữ "Myoui Hotel" được thiết kế bằng hoa hồng đỏ phía ngoài kèm hoa hồng trắng bên trong, đơn giản mà nổi bật. "Thiên đường" là từ có thể diễn tả đầy đủ không gian bữa tiệc. Khi bữa tiệc bắt đầu sẽ có 1000 bong bóng bay lên tạo thành dòng chữ "Myoui Hotel".

T/b đang chăm chú quan sát từng chi tiết của bữa tiệc thì bị cắt ngang bởi tiếng xì xào xung quanh. Mọi sự tập trung bây giờ đang hướng về cô gái có mái tóc màu nâu đỏ chấm ngang vai, diện trên mình là bộ đầm màu đỏ vai lệch đơn giản, không kém phần tinh tế, tôn lên nước da trắng ngần. Ánh mắt xanh thăm thẳm, màu của đại dương. Trong ánh mắt ấy là sự kiêu ngạo, lạnh lùng. Khuôn mặt hình trái xoan tuyệt đẹp. Cô gái hội tụ đủ vẻ đẹp khiến người khác phải ganh tỵ. Thì ra là con gái duy nhất của tập đoàn Han, tập đoàn y dược lớn nhất nhì Hàn Quốc. Chẳng hiểu sao T/b cảm thấy sự quen thuộc khi nhìn vào khuôn mặt ấy, cô đã gặp cô ta ở đâu rồi thì phải.

_Làm sao mà mình đã gặp qua cô ta rồi chứ. Hẳn là mình nhìn lầm – Cô nghĩ thầm


Đám đông nhốn nháo, xì xào, không khí nóng lên gấp bội khi người con trai đi cùng cô ấy xuất hiện, đó là chàng trai có mái tóc xoăn, màu nâu. Diện một bộ đồ vest sang trọng, nghe đâu là bạn trai của cô ấy. Hai người này thu hút một số lượng lớn phóng viên, tiếng máy ảnh tí tách chụp liên tục. Cảm thấy mệt mỏi khi bị chen lấn, xô đẩy, T/b lách mình ra khỏi đám đông, tiến về quầy lễ tân cho công việc của mình.


Yên vị tại quầy lễ tân, cô bắt đầu công việc của mình. Quả thật hôm nay khách đến đặt phòng rất đông. Làm việc mỏi cả hơi tay, cô không có thời gian để nghỉ ngơi lấy đâu ra thời gian suy nghĩ vu vơ về những chuyện của mình, cũng góp chút ít cho chuyện vơi đi nỗi buồn trong lòng cô.

_Cho tôi một phòng VIP cùng với một phần ăn hảo hạng và một chay Champagne.

T/b ngẩn mặt lên, khá bất ngờ khi chủ nhân của giọng nói ấy là con gái tập đoàn Han - Han Minji: 

_Xin quý khách vui lòng đợi giây lát.


Kiểm tra hoàn tất, cô ấy nhận chìa khóa, quay về phòng không quên kèm theo một câu: "Phiền cô mang thức ăn lên phòng cho tôi"


Minji tiến đến bữa tiệc, thì thầm vào tai người con trai đi cùng cô ấy " Phòng 104_Em đợi anh ở đó" kèm theo cái nháy mắt tinh nghịch và nụ cười tươi như hoa.

T/b đẩy xe thức ăn của khách sạn tiến vào phòng 104, cô cảm thấy may mắn vì chưa có ai, thật là ngại khi chạm mặt cùng cô ấy. Thế nhưng khi cô vừa định quay đi, bàn tay cô vô tình làm đứt sợi dây chuyền mà anh tặng.

Đó là món quà đầu tiên anh tặng cho cô, sợi dây bằng bạc nhỏ với mặt dây chuyền trái tim bên trong là hình của hai đứa. Món quà được mua bằng chính đồng tiền anh chắt chiu dành dụm, hơn ai hết cô biết rõ giá trị của nó, đối với cô, đó là thiên thần hộ mệnh mà anh dành cho cô, giúp cô vượt qua khó khăn. Đã bao lần cô vấp ngã và trùng bước nhưng chỉ cần thấy khuôn mặt anh cũng là nguồn an ủi lớn nhất đối với cô, giúp cô có thêm động lực và vững bước. Sợi dây ấy cô trân trọng như báu vật, lúc nào cô cũng mang theo bên mình, vậy mà giờ đây nó đã....

Cảm giác bàng hoàng và lo sợ xâm chiếm trái tim cô. Phải chăng dự báo cho những điều khủng khiếp sắp xảy ra.

_Phải tìm cho được sợi dây, không thể để mất nó - Cô thầm nghĩ


Sau một hồi loay hoay tìm kiếm, bằng một cách nào đó nó yên vị trong tủ của căn phòng. Cô dễ dàng bước vào trong để nhặt lại sợi dây. Do quá hấp tấp, đầu cô va chạm mạnh vào thân tủ, khiến cô khó khăn hơn trong tìm kiếm.


Phập

Cửa tủ nhanh chóng khép lại. Nhanh chóng nhặt lại sợi dây, định bụng sẽ phóng ra ngoài với tốc độ ánh sáng. Thế nhưng chuyện gì đến sẽ đến, cho dù có trốn tránh cũng không thể khỏi. Phải chăng đó là ý trời!!!

Niềm đau này tim em sau gánh nổi
Làm sao em vơi nổi nhớ đong đầy

Tí...tách...tí...tách

Từng giọt nước lăn dài trên má, rơi xuống bàn tay lạnh lẽo, run run nắm chặt sợi dây. Lấy tay che miệng để không cho tiếng khóc thành tiếng. Cô đang khóc sao?, tiếng khóc không nên lời. Khóc cho sự ngu ngốc và nhu nhược của mình. Tại sao, tại sao ông trời lại đối xử với cô như vậy, có nổi đau nào bằng khi nhìn thấy người mình yêu đang tay trong tay, môi kề môi vui vẻ bên người con gái khác.

Tim cô như ai bóp nghẹt, rất đau. Vết thương chưa lành nay được chữa trị bằng loại thuốc mặn chát, nó đang lở loét, cào xé tâm can và lan dần ra khắp cơ thể cô. Có phải em đã quá dễ dàng để anh tiếp cận trái tim em để rồi giờ đây em nhận ra con tim em quá yếu đuối để gạt anh ra khỏi. Đau khổ, xót xa những từ nghe như đơn giản nhưng có mấy ai thấu hết sự tổn thương mà nó mang lại.

Hạnh phúc anh trao, em chưa tận hưởng hết.
Khổ đau anh mang lại, gậm nhấm con tim em.

Hãy nói cho em biết em nên làm gì ngay giây phút này, thỏa mãn cho anh, yên vị nơi đây để nhìn anh vui vẻ. Hay em chạy ra ngoài cho cô ấy một bài học vì dám cướp anh của em. Em phải làm sao, làm sao để tốt cho em, cho anh, cho cô ấy và cho cả ba chúng ta. Có phải ông trời đang trừng phạt em, trừng phạt tính ích kỷ, khăng khăng giữ anh bên mình ngay khi con tim anh đã có hình bóng khác, phải chăng em đã sai khi để trái tim lấn át lý trí. Nếu cả ba người cùng đau, em xin tự nguyện gánh lấy nỗi đau này âm thầm, lặng lẽ để cho anh và cô ấy được hạnh phúc. Hãy để em quan tâm anh một lần cuối cùng này như cái cách mà anh đã quan tâm em.

Con tim em chẳng thể trao cho ai khác.
Nó chết lặng từ lúc anh ra đi.

Lấy hết sức bình sinh hiện có cô xông ra ngoài cùng lời xin lỗi qua loa. Không dám đối diện với anh, với cô ấy. Cô toan chạy trong ánh mắt ngạc nhiên của cô và kinh hoàng của anh ấy, mà hiện tại sức của cô đến đi còn không vững thì làm sao có thể chạy cơ chứ. Cố gắng lết thật nhanh những bước đi loạng choạng để ra khỏi nơi khổ đau với sự ám ảnh kinh hoàng này, cô vô tình tông phải hắn, chẳng cần quan tâm ai đúng, ai sai. Quan trọng bây giờ là phải rời nhanh khỏi nơi, cô xin lỗi vội vã rồi bước đi thật nhanh mặc kệ ánh mắt khó hiểu của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net