Tập 1 : Hội ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  
Guten tag, mình là Wilhelmina Brautschwit von Freidrich, hiện đang sống tại Wilhelmshaven, hôm nay mình rất hào hứng vì mình sẽ được chính thức nhận nhiệm vụ thuyền trưởng tàu Admiral Graf Spee, từ nhỏ bố mình đã cho mình xem hình con tàu ấy và mình đã thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên, một thiết giáp hạm thực thụ trong hình dáng một tàu tuần dương hạng nặng.
Trong khi mình đang đi lang thang tìm nơi con tàu neo đậu thì có ai đó gọi làm mình giật mình
- Hey, Wilhelmina! Chị ở đây
Thì ra là chị cả của mình, Theresia von der Freidrich, cô ấy là nữ Bá tước đầu tiên trong nhà và cũng là người đầu tiên được trao gậy Thống chế và huy chương Chữ thập hiệp sĩ với thanh kiếm.
Mình nhanh chóng chạy đến nơi chị ấy đứng và y như rằng mình lại bị cô ấy xoa đầu vì cô ấy cao hơn mình
- Cái con ngốc này, Admiral Graf Spee đang neo ở đây mà cứ đi lang thang ở đâu vậy? Thuyền trưởng mà không tìm nổi tàu của mình, ngốc quá.
Tôi bực mình đáp lại :
- Tại em bị lạc chứ bộ, với lại con tàu đang sơn nguy trang thì sao em nhận ra.
Cô ấy lại xoa đầu tôi và nói:
- Graf Spee khác hoàn toàn với Admiral Hipper nhé, đừng nhầm.
-Vậy thôi em lên tàu tham quan đây.
Tôi nhanh chóng thoát khỏi bàn tay của chị Theresia và chạy đến con tàu, tôi chạy rất nhanh lên cầu thang và mấy lần suýt té vì nó quá trơn nhưng nỗi sợ trễ giờ còn đáng sợ hơn là bị té nữa, khi tôi lên tàu thì mọi người đã tập trung đông đủ trên boong, tôi len lén chui vào hàng nhưng ai đó đã lấy gậy chặn tôi lại, tôi ngước lên và giật mình, thì ra đó là chị hai Erika Kreutzer.
"Cô ấy làm gì ở đây?"
Tôi ngạc nhiên nhìn Erika nhưng cô ấy không quan tâm. Cô ấy đẩy tôi lên 1 bục phát biểu nhỏ đặt trước mặt mọi người và lạnh lùng nói:
-Được rồi, con tàu này giờ là của em, nói gì đó đi, thuyền trưởng.
Lúc ấy, quá bất ngờ và lúng túng, sự sợ hãi nhanh chóng xâm chiếm tâm hồn tôi và tôi hoàn toàn run lên vì không biết nói gì trước mặt bao nhiêu người. Tệ nhất là tôi còn quên béng đi mất là mình đã được bổ nhiệm vào vị trí thuyền trưởng.
"Mình ... là .... thuyền ... trưởng sao?"
Lúc ấy tôi định chạy xuống nhưng Erika chặn tôi lại và bắt tôi phải nói gì đó, tôi đành phải nói ngắn gọn:
-Mình... là... Wilhelmina, xin ... chào... mọi... người.
Tôi liếc nhìn Erika, cô ấy có vẻ rất hài lòng khi hành hạ tôi như thế này, cô ấy luôn hành hạ tôi từ nhỏ nên quen rồi, nhưng trò này thì quá lắm, sau khi tôi nói xong, Erika vẫn tỏ vẻ lạnh lùng:
- Tốt.
Tôi khúm núm bước xuống khỏi cái bục phát biểu và lau mồ hôi vã ra đầy trên mặt.
- Đó chỉ là khởi đầu thôi, sau này sẽ còn nhiều chuyện khác em sẽ phải đối mặt nữa, phải cố gắng thật nhiều vào.
Nói xong Erika liền rời khỏi con tàu.

Hết tập 1  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#akatsuki