Tạm biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mưa càng lúc càng nặng hạt. Hình bóng chàng trai ấy mờ dần, mang theo cả tiếng gọi của người.

Buổi chiều hôm ấy, tôi vẫn nghe tiếng cậu gọi, không phải bằng tai mà là trí nhớ.

"JungKook, anh đang ở đâu vậy?"

"Anh đến liền đây, xe đông quá. Em bật dịnh vị lên chờ anh nhé!"

Chờ anh nhé..

"Em vẫn ở đó chứ? Anh gần đến rồi này. Một chút nữa thôi."

Anh đang ở đâu?

"Chắc sẽ bắt được xe đến chỗ em. Anh không biết sao họ lại đến đây đông như vậy. Xin lỗi em, anh tới ngay."

Xin lỗi em.

"JungKook..hay là bỏ đi anh.."

"Hả? Giữ máy đi em. Chúng ta sắp gặp nhau rồi."

Gặp nhau..

Sẽ không thể nào đâu. Em từ bỏ.

"Không. Anh đã thấy em rồi mà.."

Tạm biệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net