Chương 24.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Hành Niên chú ý đến sự thay đổi thất thường của cô, tâm sinh nghi hoặc, nhăn mi, nhìn thẳng vào mắt Đường Ôn.

Đường Ôn bị nhìn chằm chằm đến tâm cũng nóng, yết hầu phát ngứa, dứt khoát nhảy lên giường ra phía sau lưng Hứa Hành Niên:" Em ngồi phía sau lau."

Hứa Hành Niên dừng một chút, chần chờ thu hồi ánh mắt, ừ một tiếng.

Đường Ôn nửa ngồi nửa quỳ trên giường của Hứa Hành Niên. Không bị anh nhìn chăm chú, Đường Ôn trong nháy mắt cảm giác nhẹ nhàng đi không ít, chuyên chú lau tóc cho anh. Lúc này điện thoại di động nằm góc bàn học rung lên, có tin nhắn wechat, là của nhóm lớp gửi đến.

Đường Ôn cũng trộm liếc mắt một cái, phát hiện anh còn rất nhiều thông báo vẫn chưa xem, động tác lau tóc của cô chậm lại, nhìn Hứa Hành Niên mở khung chat của lớp, nhịn không được ghé xuống vai anh, tò mò hỏi:"Anh lưu tên em trong Wechat là gì vậy?"

Anh cố ý thừa nước đục thả câu: "Em đoán xem?"

Đường Ôn nhăn mặt, duỗi tay ra giả vờ như muốn cướp lấy di động của anh, ai ngờ anh lại duỗi tay ra xa, làm hại cô bắt trúng cánh tay anh mà thôi.

Đường Ôn  bất mãn chu môi, hờn dỗi: “Anh khi dễ em."

Hứa Hành Niên cười khẽ, duỗi tay qua nhẹ nhéo gương mặt cô, một tay khác lướt nhanh xem tin nhắn của nhóm lớp.

Đường Ôn nắm chặt ngón tay cái của anh trong tay, đột nhiên lại nhớ tới album ảnh của anh.

Hứa Hành Niên bình thường không bao giờ nói chuyện phiếm, anh chỉ thường trả lời tin nhắn nhóm Hội Học sinh khi có việc, sau khi trả lời một số tin nhắn liên quan đến công việc lớp, còn chưa kịp đem cất điện thoại di động đi thì liền thấy Đường Ôn mân mê tay áo, khuôn mặt đầy chờ mong nhìn anh.

Anh mắt sạch sẽ ướt át lại long lanh phát sáng.

“Làm sao vậy?”

“Em có thể nhìn xem…… Chính là cái kia… Album?”

Cô thật là quá tò mò! Lúc ăn cơm vẫn luôn nhìn chằm chằm Hứa Hành Niên, suy nghĩ rốt cuộc liệu anh có hình tự sướng hay không.

Hứa Hành Niên dừng một chút, bỗng nhiên liếm môi cười rộ lên.


Lòng hiếu kỳ của cô mãnh liệt như vậy, thế nhưng vẫn chịu đựng không tự ý mở xem. Nghĩ đến cô biểu tình rối rắm cầm điện thoại di động nghĩ xem hay không xem, anh cũng cảm thấy lòng mình như có dòng nước nóng chảy qua, cười duỗi tay xoa xoa đầu cô.
"Không thể xem được sao?"
 
Hứa Hành Niên bất đắc dĩ thỏa hiệp, thuận tay đưa điện thoại di động cho cô. Được cho phép thì Đường Ôn hưng phấn không thôi, giống như hài tử nhận được món đồ chơi mới, còn đưa môi liếm khoé miệng, nhanh tay mở ngay album hình ảnh.

Nhìn trong chốc lát, trên mặt cô đều không thể cười nổi nữa.

Đây đều là……!

Như thế nào đều là hình con gái!!!
Đường Ôn chớp chớp con ngươi.
Từ từ……
Đầu ngón tay trượt qua trượt lại, Đường Ôn nhìn thật kỹ một lần nữa, khó có thể tin nhìn chằm chằm.... 

Ai có thể nói cho cô biết, tại sao Hứa Hành Niên đều là hình chụp lén cô!!!

“Anh anh anh……” Đường Ôn kích động mà đầu lưỡi đều không thể hoạt động nổi, hai má phiếm hồng, một đôi con ngươi giống như sao trời long lanh sáng trong.

Đã sớm suy đoán ra phản ứng của cô, Hứa Hành Niên khẽ nhếch lông mày, đầu ngón tay véo nhẹ chóp mũi cô, ánh mắt nhu hòa: “ Kết quả kiểm tra có khiến em vừa lòng không hả?"

Suy nghĩ của Đường Ôn một mảnh hỗn loạn, như là bị mê hoặc, còn gật gật đầu: "Vừa lòng..."

Sau đó tỉnh táo lại.... Không đúng?! Cô vừa lòng cái gì chứ?!!!

Cô như thế nào lại bị anh khi dễ nữa rồi!?

Đường Ôn trong tức khắc mặt đỏ tai hồng, đến cả cổ cũng đỏ một mảnh, tròng mắt đảo quanh không biết nhìn đi đâu cho phải……

Hứa Hành Niên như cũ vẫn đang cười cười, trong mắt như chất chứa cả một trời đầy sao.

Không được, cô cũng phải khi dễ anh một cái mới đi được. ...

Đường Ôn khẩn trương nắm chặt nắm tay nhỏ, liếm liếm khóe môi, cảm giác ngực trái đập liên hồi.

"Em..."

Đường Ôn yên lặng tự cổ vũ chính mình, nhắm chặt hai mắt, thừa dịp Hứa Hành Niên vẫn đang cúi đầu, rất nhanh vươn cổ, ở bên sườn mặt anh hôn nhẹ một cái.
Không gian đình trệ.....

“Khi dễ” xong, Đường Ôn không dám nhìn phản ứng của Hứa Hành Niên, chỉ muốn chạy nhanh thoát khỏi đây.

Ai ngờ lúc cô thẳng eo, trong nháy mắt hai chân cử động không được, cứng đờ, cả người cứ thế nằm ngửa ra trên giường.

Chân, chân, chân... Chân cô tê rần rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC