Chương 26.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỗ lấy nước tụ tập không ít người, chỉ cần có chút mùi bát quái thì đều sôi nổi hướng cổ nhìn bên này. Hứa Hành Niên cầm bình nước đứng  trước mặt Đường Ôn, hơi cúi đầu, tầm mắt thẳng tắp nhìn vào đáy mắt cô, nhẹ cong khóe môi.

Ánh mắt kia cười như không cười, như nhéo vào cái đuôi của con mèo nhỏ Đường Ôn, chờ cô ê a xin tha. 

Tiểu cô nương mặt đỏ lên, khẩn trương   vuốt ve cái bình nước trong tay, nói không ra lời.

Người này sao lại cứ như vậy chứ....

Cô thích ai, muốn nói đến ai, trong lòng anh chẳng nhẽ còn không rõ, ...lại cứ phải truy hỏi cô như thế chứ???!!!

Tống Tử San vẫn luôn đứng ở phía sau Đường Ôn, cảm thấy không khí có chút không thích hợp, à không... là cực kì không thích hợp.

 Quả thực là quá không thích hợp! 

Tạm thời không nói đến việc Đường Ôn thẹn thùng muốn chui vào khe đất, còn có Hứa Hành Niên trên mặt treo nụ cười chói lọi như thế là sao? Cảm giác luyến ái tràn ngập trong không khí này là gì? Tuyệt đối có chuyện lạ! 

 Đường Ôn khẩn trương nắm chặt nắm đấm, lòng bàn tay đều đau, quyết định nói sang chuyện khác, khuôn mặt mềm mềm ngửa đầu hỏi: "Anh xuống lầu lấy nước hả?" 

Nhìn cô bộ dáng như vậy, Hứa Hành Niên không quá nhẫn tâm làm cô khó xử, thu hồi ánh mắt, hơi hơi gật đầu. 

 Đường Ôn vươn ngón út ra chỉ chỉ phía sau sau mình: 'Em giúp anh rót nước nhé." 

 Hứa Hành Niên đưa tay gãi gãi một bên ấn đường. Đường Ôn vội vàng lấy bình thủy trong túi bình thủy đưa ra, lại lấy bình nước từ trong tay Hứa Hành Niên, sau đó lại nhét bình nước của mình vào tay anh.Nhưng mà đến lúc muốn thu hồi tay lại thì phát hiện... hình như có cái gì đó không đúng.

 Chợt nghe trên đỉnh đầu tiếng cười nhẹ.

Khuông mặt Đường Ôn vốn đã đỏ nay lại càng đỏ hơn, lại cố gắng làm như chưa hề xảy ra chuyện gì, xoay người lại lấy nước, da đầu ẩn ẩn một trận tê dại.

Tống Tử San lúc này vẫn đang nghi hoặc, ánh mắt chạm đến bình nước của Hứa Hành Niên, lẳng lặng nhìn chăm chú hai giây, sau đó kinh ngạc mà hít sâu một hơi......

Bình nước của hai người họ lại cùng kiểu với nhau nha.
Cô cảm thấy hình như mình vừa mới biết một sự thật kinh thiên động địa rồi.
Bình nước rất nhanh đã được rót đầy, Đường Ôn quay mặt lại đem ly nước nhét vào tay Hứa Hành Niên, lại lấy lại bình nước của mình trong tay anh. Trong lúc đó muốn tìm cách làm sao để nói tạm biệt nhanh chóng trốn khỏi tình cảnh này thì trước mắt đột nhiên lại xuất hiện một bình nước nữa.

Đường Ôn ngơ ngác nhìn theo cánh tay đang cầm bình nước, phát hiện người mới tới là Lục Hoài Sâm.
"Em gái, giúp anh hứng nước luôn nhé."
Nếu là trước đây, Hứa Hành Niên nhất định sẽ lấy cái ly ném lại cho hắn lạnh mặt nói "tự làm đi", có điều lần này bình nước hắn cầm là là một bình nước màu hồng phấn, sạch sẽ, còn dán hình nhân vật hoạt hình hình đáng yêu.

Đường Ôn mặt lộ vẻ nghi hoặc, cực kỳ ngay thẳng hỏi một câu: "Anh gần đây lại thích hồng nhạt hả?"
Lục Hoài Sâm nghẹn nghẹn,  lúc này Hứa Hành Niên lộ ra nụ cười nhạo giành nói trước: "Lấy dùm người khác."

Đường Ôn nháy mắt hiểu được, "À" một tiếng thật dài, ngữ điệu có chút ý vị không rõ.

"Tiểu muội có tham gia đại hội thể thao không thế?" Lục Hoài Sâm vốn nói nhiều, bây giờ lại còn muốn đổi chủ đề.

"Không tham gia," Đường Ôn cầm bình nước xoay người sang chỗ khác, đặt bình nước ở giữa ra Hai vòi nước nóng lạnh, thản nhiên hỏi một câu: " Lạc Nhan thích uống nước lạnh hay nước ấm ạ ?".

Lục Hoài Sâm: "......"

Hắn khẽ nhếch môi, định thốt ra một chữ "lạnh", nhưng đột nhiên lại nghĩ tới vấn đề gì đó, lại trả lời :"Ấm.... Nước ấm đi".

Hứa Hành Niên cười nhẹ một tiếng, cười Lục Hoài Sâm không có tiền đồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC