Chương 29.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giáo viên Ngữ văn quyết định nhân ngày nhà giáo miễn một tiết tự học, cho các bạn cùng nhau mở tiệc liên hoan nho nhỏ, giao cho đại biểu khối là Đường Ôn và Tống Tử San đi căng tin mua ít đồ ăn vặt.

Nhân lúc nghỉ trưa, hai người mua thật nhiều đồ về, lúc đang vội vàng đi đến khu dạy học thì Tống Tử San đột nhiên đau bụng, chịu không nổi, đành phải khom lưng cùng Đường Ôn tách ra.

Mà Đường Ôn cũng phải đi lấy một bưu kiện chuyển phát nhanh nữa, bèn một mình đi đến phòng thu phát.

Thời tiết vẫn y cái lò chưng, gió cũng chả buồn thôi. 

Hàng cây rậm rạp kéo dài từ đầu trường đến cuối trường, ánh nắng gay gắt bị những tán lá xanh um cắt thành những đốm sáng nhỏ, nhàn nhạt nhảy nhót giữa những ngọn cây, loang lổ trên khắp mặt tường.

Dưới sự  oi bức Đường Ôn xách  theo một túi đồ ăn vặt to tướng đến phòng thu phát, lê lết đến bậc thang gõ nhẹ cửa phòng đang đóng, giọng nói ngọt ngào vang lên: "Bác ơi,  đơn đặt hàng hôm nay đã tới chưa ạ?"

Mồ hôi từ sườn mặt chảy xuống, từng giọt lấm tấm trên cánh mũi, cô thở ra một hơi, đem sức nặng bên tay trái đổi sang tay phải, dùng mu bàn tay tùy ý cọ nhẹ gò má, nghiêng đầu nhìn qua khe cửa.

Lúc này cửa bị người ta  "Kít ——" một tiếng kéo ra từ bên trong, một thân ảnh mảnh khảnh thuận thế tựa vào cạnh cửa, khớp xương tay rõ ràng, ánh mắt yên tĩnh nhìn cô. 

Cảm nhận được trên đỉnh đầu có một ánh mắt nóng rực, Đường Ôn khẽ liếm nhẹ bờ môi, chậm rãi ngẩng đầu lên.

Hứa Hành Niên thân hình thon dài, khuôn mặt như được điêu khắc rất tinh xảo, tay áo bên phải tùy ý xắn lên đút vào túi quần đồng phục, khuôn mặt thâm thúy.

Đường Ôn ngẩn ngơ, như kiểu kinh ngạc lắm khi thấy anh xuất hiện ở chỗ này, còn chưa mở miệng, liền nghe được ngữ khí lười nhác của anh nhẹ nhàng vang lên ——

"Thẻ học sinh."

Giọng nói sạch sẽ như dòng nước trong vắt chảy từ trên cao xuống, rơi vào mặt nước, cuối cùng hòa tan giữa mặt hồ tĩnh lặng, tản ra những gợn sóng nhè nhẹ.

Đường Ôn ngẩn ra chốc lát, lại bừng tỉnh "À" một tiếng, khuôn mặt nhỏ bị nắng gắt hun đến mức đỏ ửng, nhíu mi hỏi: "Phải có thẻ học sinh ạ ?"

Hứa Hành Niên rũ mắt xuống, lúc này mới chú ý tới túi mua hàng trong tay cô, giấy đóng gói màu sắc sặc sỡ nhét đầy cả túi, hóa đơn tùy tiện nhét vào đấy cũng dài đến lộ ra ngoài, khuôn mặtnhỏ của nữ sinh bị mặt trời chói chang nướng chín, ngón tay xách túi tái nhợt như tờ giấy, khớp xương bị sức nặng thít chặt còn ẩn hiện mấy vết đỏ do tụ máu.

Hứa Hành Niên nhíu nhíu mày, chân dài bước xuống bậc thang, cong lưng nhận túi trong tay Đường Ôn. 

"Sao mua nhiều đồ thế hả?"

Đường Ôn cười hì hì nói: "Tiết tự học chiều mai lớp em mở tiệc liên hoan, đây là em giúp cô giáo mua."

"Sao không gọi anh?"

"Cũng không nặng lắm, mình em cũng xách được mà."

Anh chuyển đề tài: "Mã đơn hàng của em là bao nhiêu, anh mang thẻ học sinh này."

Cho dù không đứng trên bậc thang, anh vẫn cao hơn cô một cái đầu, cô xoa xoa ngón tay tê mỏi, mềm giọng nói: "3475."

Anh gật gật đầu rồi quay về phòng thu phát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC