Chương 9: Theo dõi Học trưởng đẹp trai (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 9: Theo dõi Học trưởng đẹp trai (1) 

  Đúng là mê trai đẹp sẽ mang lại rất nhiều phiền phức! Câu này cô thường nói với bọn Lý Tiểu Giai nhưng xem ra hôm nay cô tự mình lĩnh giáo nó rồi!  

  Cô từ trước giờ không hề hứng thú với cuộc sống của người khác, đặc biệt là con trai.    

 - Tô Lạc Di! Đây là lần thứ mấy em bị bắt vì tội đánh nhau rồi? Bất quá lần này lại bị Học trưởng mới bắt được, tôi cũng hơi nhạc nhiên. – Đặng Lão sư vừa nhịp nhịp cái roi lên lòng bàn tay vừa nhìn Tô Lạc Di hỏi tội. 

 Tô Lạc Di không trả lời Đặng Lão sư, mắt vẫn cứ dán chặt lên người con trai cao ráo đằng kia. Nói đúng hơn là cô đang say mê ngắm nhìn vị học trưởng đẹp trai mới chuyển trường đã tốt bụng lôi cô lên phòng Giáo vụ vì tội đánh nhau. 

 Đặng Lão sư theo tầm mắt Tô Lạc Di thấy được cô đang nhìn Lăng Phong say mê như vậy cũng hiểu được lí do vì sao hôm nay Tô Lạc Di lên đây. Xem ra sau này có người trị được Tô Lạc Di rồi! 

- Tô Lạc Di! – Đặng Lão sư quát lớn làm Tô Lạc Di giật mình mở to mắt nhìn ông ta. 

 - Thầy làm gì phải dọa người thế chứ? – Tô Lạc Di bất mãn nhăn mày xoa xoa cái lỗ tai đáng thương của mình.

 - Em lên đây rồi mà vẫn muốn làm đại tỷ sao? – Thấy bộ dạng không coi thầy ra gì, Đặng Lão sư thắc mắc hỏi. Trong trường Hoa Trung này cái danh 'giám thị ma quỷ' của thầy học sinh nào nghe đến cũng đều sợ đến bỏ chạy thục mạng, vậy mà Tô Lạc Di này mới học năm nhất đã nói chuyện với thầy một cách không kiêng nể, một chút sợ hãi cũng không có. Không phải bao nhiêu năm làm giám thị của thầy đều thất bại ở năm nay sao? Mà kẻ đầu sỏ lại chính là một con nhóc người không ra người, ngợm không ra ngợm trước mặt này, Tô Lạc Di. 

 Nhìn thấy Chu An đứng bên cạnh ôm cái má sưng húp của mình, Đặng Lão sư cũng lắc đầu chịu thua Tô Lạc Di. Ai nói với ông đây là con gái đi! Hơn nữa còn là Nhị Tiểu thư của Tô gia – một gia đình dạy con cực kì nghiêm khắc và gia giáo. 

 - Em về trước đi! Con bé này thầy sẽ phạt nó! Nó là người cầm đầu những trò quầy phá, đánh nhau của trường, sau này em phải vất vả rồi! – Đặng lão sư quay sang Lăng Phong mỉm cười hài lòng với hắn bảo hắn về lớp. Hắn cũng không muốn nán lại nơi này xem người khác chịu phạt. Bất quá hắn lại có chút thắc mắc nhưng hắn không thể ở nơi này để giải đáp thắc mắc của bản thân nên cũng gật đầu chào Đặng Lão sư rồi rời khỏi phòng Giáo vụ. 

-------------------------------------- 

 Giờ tan trường.... 

 - Thy Thy! – Lý Tiểu Giai và Lưu Ngọc đang đứng trước lớp SA gọi Ngôn Thy Thy. 

 - Hôm nay hai cậu có tiết mục gì mới sao? Tiểu Di đâu? – Ngôn Thy Thy đeo cặp lên vai mỉm cười hỏi. Ngày nào hai người này tới lớp tìm cô vào giờ ra về đều chắc chắn sẽ là đi đâu đó chơi. Trong nhóm có thể nói Lý Tiểu Giai và Lưu Ngọc là ham chơi nhất, đa số những địa điểm vui chơi của bọn họ đều do hai cô nàng này khởi xướng. 

 - Chỉ là hôm nay có chút thèm kem ba tầng thôi! Ăn xong là về ngay. – Lý Tiểu Giai cười tươi nói. Cô thích nhất là ăn uống. Nhắc đến kem thôi đã thèm nhỏ dãi

- Tô Lạc Di hôm nay không biết uống trúng thuốc gì mà chấp nhận để Đặng Lão sư lau tất cả các cửa kính trong phòng Giáo vụ và phòng Hiệu trưởng. Bây giờ chỉ có ba bọn mình đi thôi a~ – Lưu Ngọc lắc đầu không hiểu nói. Tô Lạc Di thật sự là quá kì lạ. Nếu như nói ba vị học trưởng trước kia lấy giọng điệu học trưởng ra nói chuyện với cô ấy như sáng nay, cô ấy liền một cước cho người kia nhập viện cả tuần. Vậy mà cái vị học trưởng đẹp trai kia một chút nể mặt cũng không có, nói vài câu thì sau đó Tô Lạc Di đã không suy nghĩ mà đi lên phòng Giáo vụ chịu phạt rồi! 

 - Được rồi! Được rồi! Sau này đừng nhắc tên Lăng Phong đó trước mặt cậu ấy! Hôm nay có lẽ tâm tình Tiểu Di không tốt đâu, tối nay đừng ai hỏi han cậu ấy chuyện gì. Sáng mai đi học cứ xem như không có chuyện gì là được rồi! – Ngôn Thy Thy đưa ra cách giải quyết với mọi người. 

 - Đúng thế! Đúng thế! Không nhắc! Không nhắc! – Lý Tiểu Giai gật đầu rồi sau đó lại lắc đầu làm hai người kia không biết phải làm thế nào với cô ấy.

 ------------------------------------ 

 - Lão Đặng đáng ghét! Lão Đặng thối tha! Bốn giờ tan học mà sáu giờ mới cho mình về! Đúng là bốc lột sức lao động trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên mà! – Tô Lạc Di vừa đi về phía nhà xe vừa dặm chân tức giận mắng Đặng Lão sư. Vì hôm nay Tô Lạc Di cảm thấy có chút cảm tình với vị Học trưởng mới, không muốn làm khó anh ta nên liền chịu uất ức để Lão Đặng phạt lao động cùng với tên Chu An ương ngạnh kia. Nhưng thế nào mà tên đó chưa làm việc đã la oai oái đòi đi bệnh viện kiểm tra, báo hại một mình cô làm đến chân tay cũng muốn lìa khỏi người. Đúng là mê trai đẹp sẽ mang lại rất nhiều phiền phức! Câu này cô thường nói với bọn Lý Tiểu Giai nhưng xem ra hôm nay cô tự mình lĩnh giáo nó rồi! 

 Tô Lạc Di vừa đội mũ bảo hiểm lên, chuẩn bị lái con xe yêu dấu của mình về nhà thì cô nhìn thấy một bóng dáng anh tuấn vừa đi ra khỏi cổng trường. Trễ thế này cũng có người vừa mới tan sao? Hay là người kia cũng bị phạt giống như cô. Nhưng mà dáng người đó có phải là vị học trưởng đẹp trai kia không? Chỉ có thể là đáp án này thôi! Cô đặc biệt đối với dáng người vị Học trưởng này ấn tượng.Tô Lạc Di không nhanh không chậm rút trong túi mình ra cái điện thoại Iphone hiện đại, ấn vài cái, cô đưa nó lên lỗ tai mình, đồng thời tay còn lại cũng tháo mũ bảo hiểm ra đặt lên yên xe. 

 - Chú Diệp đến trường học lái xe của cháu về nhé! Cháu có chút chuyện, sẽ về trễ một chút! 

 - Hôm nay cháu trực nhật, chú không cần phải lo! 

 - Ba hỏi chú cứ bảo cháu trực nhật là được rồi! 

 - Được rồi chính là bị thầy phạt  đấy! Chú nhanh lên đến lấy xe cháu về nhé! Cháu cúp máy đây! 

 Tô Lạc Di vừa kết thúc cuộc gọi với chú Diệp, vệ sĩ của Tô gia, cũng có thể coi như vệ sĩ của Tô Lạc Di. Hầu hết những lần Tô Lạc Di đi chơi đều do chú tìm được, xe của Tô Lạc Di cũng do chú quản lí, những lần ẩu đả của Tô Lạc Di cũng là chú dọn dẹp tàn cuộc. Vì thế hoạt động của Tô Lạc Di chú Diệp còn nắm rõ hơn cả ba mẹ cô.

 Tô Lạc Di bắt đầu cầm lấy cặp da của mình chạy nhanh về hướng của Lăng Phong vừa rời đi. Tô Lạc Di lúc này cũng chẳng biết hành động của mình là đang theo dõi người khác. Nhưng bất quá cô lại thực sự hứng thú với việc này. Cô muốn biết chỗ ở của Học trưởng đẹp trai, muốn biết vì sao anh lại về trễ thế này, muốn biết vì sao anh lại không đi xe, hay vì nhà anh nghèo, hay nhà anh ở gần đây? Tô Lạc Di thực sự rất tò mò, mà đây cũng là lần đầu tiên Tô Lạc Di làm một việc được xem là 'lo chuyện bao đồng'. Cô từ trước giờ không hề hứng thú với cuộc sống của người khác, đặc biệt là con trai.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC