Chương 8: Vị học trưởng đẹp trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 8: Vị học trưởng đẹp trai 

   Nhưng cuộc sống không nói trước được điều gì cả. Sẽ có những thứ vốn theo quy luật của nó lại đột nhiên thay đổi.  

 - Chậc chậc... Đường đường là công tử nhà họ Chu mà lại đi trấn lột đàn em lớp dưới sao? Thật là mất mặt! 

 Chu An đang nắm lấy cổ áo một cậu học sinh nhỏ con thì nghe thấy tiếng mỉa mai sao lưng. Chu An trên trán đã sớm đầy mồ hôi, đồng phục cũng nhếch nhác, áo sơ mi mở bung ba nút nhìn rất giống một tên côn đồ. Hắn quay đầu lại lấy dáng vẻ đại ca nhìn Tô Lạc Di từ xa đi tới. Những học sinh xung quanh cũng biết Tô Lạc Di, thấy Tô Lạc Di như thấy được cứu tinh liền nhanh chóng nép người lại chừa một khoảng đường đi cho Tô Lạc Di đi qua.

 - Ở đây không có chuyện của mày! – Chu An vì lần trước đánh nhau với Tô Lạc Di, thua đến mất mặt nên hắn vừa thấy Tô Lạc Di như vừa thấy quỷ, rất căm ghét liền muốn xua đuổi. 

 - Ô, không có chuyện của tao? Tên đó là đàn em của Tô Lạc Di này! Mày đánh nó chính là coi thường Tô Lạc Di! Mày nói thử xem, tao nên nhúng tay vào chuyện này hay không? – Tô Lạc Di cũng như Chu An, bày ra bộ mặt 'đại tỷ' vênh váo hất mặt nói chuyện với Chu An. 

 Chu An vì thái độ coi thường đàn anh của Tô Lạc Di mà lửa trong người mỗi lúc một nóng lên. Dù sao hắn cũng học trên Tô Lạc Di một lớp, bị coi thường như vậy cũng rất mất mặt. Hắn nghiến răng ken két nhìn Tô Lạc Di 

 - Lần trước vì nể mày là con gái. Nhưng nếu bây giờ mày còn muốn kiếm chuyện thì đừng trách! 

 - Ô! Làm sao đây? Tao sợ quá! Nhưng mà tao vẫn còn nhớ dáng vẻ thảm hại của mày lần trước đó nha! – Tô Lạc Di cười yêu nghiệt một cái nhìn Chu An chế giễu. Mà những người xung quanh ít nhiều gì cũng biết sự kiện Chu An bị con gái đánh tới mức nhập viện, nghe Tô Lạc Di nhắc lại thì thấy càng tức cười. Nhưng Chu An hung hăng đang ở trước mặt bọn họ, bọn họ chỉ có thể lén cúi mặt xuống cười.Mà cảnh này lại không thể qua mắt được Chu An, nhiều người như vậy muốn hắn không thấy cũng rất khó. Hắn tức giận đến đỏ mặt, không chờ đợi gì nữa hắn nhào lên túm lấy mái tóc đỏ của Tô Lạc Di giật ngược ra phía sau. 

Tô Lạc Di nhất thời không kịp đề phòng, bị túm bất ngờ như vậy ít nhiều cũng cảm thấy đau. Mà những người xung quanh đang đứng xem cũng tự động lui ra xa sợ hãi. Chu An này da mặt cũng quá dày rồi! Con gái mà hắn cũng có thể ra tay mạnh như vậy.

 - Bà đây ghét nhất là đứa nào nắm tóc bà! – Tô Lạc Di ngửa mặt nhìn Chu An bằng đôi mắt lạnh băng. Chu An bị nhìn như vậy nhất thời hoảng hồn nới lỏng cảnh giác. Tô Lạc Di lại thừa cơ hội này xoay người lại, nắm lấy cánh tay đang túm tóc mình của Chu An mượn lực vai quật Chu An ngã xuống đất đau đớn một cách đẹp mắt. 

 Tô Lạc Di hất mặt khoanh tay khinh thường nhìn Chu An dưới đất đang lồm cồm bò dậy. Tới khi Chu An đứng vững được hắn lại bổ nhào về phía Tô lạc Di một cái, vung một nắm đấm mạnh về phía cô, Tô Lạc Di nhanh nhẹn tránh được làm tay Chu An tiếp xúc với bức tường cứng rắn khiến hắn đau điếng. Tô Lạc Di cảm thấy tới lúc phải kết thúc trận đánh nhau liền bước lên nắm mái tóc ngắn ngủn của Chu An coi như lấy cách người trả lại cho người. Sau đó Tô Lạc Di lại vung nắm đấm vào mặt Chu An làm khóe miệng hắn chảy ra chất lỏng màu đỏ tươi. Tô Lạc Di giơ chân lên định đá cho Chu An một cước thì lúc này một giọng nói nam tính thu hút tất cả sự chú ý của mọi người 

 - Mọi người mau dừng lại! – Một đàn anh khối trên với thân hình cao ráo, gương mặt anh tuấn bước lại ngăn cản trận đánh nhau. Chân phải đang giơ trên không của Tô Lạc Di nhất thời cũng được bỏ xuống.Mọi người ở đây đều bị vẻ đẹp của chàng trai trước mắt thu hút đến mê mẩn rồi!

 Chàng trai kia bước lại cau mày nhìn gương mặt bị đánh đến thê thảm của Chu An, lại nhìn đến mái đầu đỏ lộn xộn của Tô Lạc Di. Hắn cất giọng: 

 - Mọi người theo tôi đến phòng giáo vụ! – nói xong anh cũng xoay người đi.Lúc này Lý Tiểu Giai đang đứng bên cạnh xem kịch cũng bốc đồng lên tiếng: 

 - Nè, tên kia! Đừng tưởng đẹp trai thì có thể ra lệnh cho người khác. Không biết tô Lạc Di sao? Xem ra là mới chuyển trường rồi! Nên an phận một chút đi đàn anh!

 Tô Lạc Di nhìn hắn vừa định nói gì đó thì hắn lại đáp trả Lý Tiểu Giai: 

 - Tôi đúng là mới chuyển tới đấy! Nhưng tôi cũng là Hội trưởng hội học sinh mới của Hoa Trung. – Anh lạnh lùng cất giọng vẻ như đang rất kiên nhẫn giải thích với Lý Tiểu Giai.Lý Tiểu Giai vừa định tiếp tục nói thì bị Ngôn Thy Thy kéo lại nói nhỏ vào tai: 

 - Anh ta là người mình nói khi nãy đấy! Vừa chuyển trường đã được bổ nhiệm làm Hội trưởng hội học sinh rồi!Lý Tiểu Giai nhất thời ngây ngốc đứng đó nhìn Học trưởng đẹp trai trước mặt.Lưu Ngọc thấy Lý Tiểu Giai nóng nảy như vậy cũng quay sang bổ sung thêm một câu: 

 - Cậu cứ bình tĩnh! Tiểu Di còn chưa lên tiếng mà!Câu nói của Lưu Ngọc làm mọi người sực tỉnh, bọn họ đều tập trung nhìn về Tô Lạc Di. Ai cũng biết Tô Lạc Di vừa vào Hoa Trung tới nay chưa được nửa năm đã làm ba vị học trưởng từ chức. Làm học trưởng nhưng không thể đắc tội với Tô Lạc Di. Nhắm mắt cho qua vi phạm của Tô Lạc Di thì bị Đặng Lão sư – giám thị ma quỷ của Hoa Trung không tha, hơn nữa còn bị Hiệu trưởng kỉ luật, ảnh hưởng đến thành tích học tập. Vì vậy họ chắc chắn rằng học trưởng đẹp trai, anh tuấn mới chuyển đến này cũng có kết cuộc giống như vậy! Anh ta đúng là rất đẹp trai nhưng chỉ tiếc là vừa chuyển trường đã đắc tội Tô Lạc Di. 

 Nhưng cuộc sống không nói trước được điều gì cả. Sẽ có những thứ vốn theo quy luật của nó lại đột nhiên thay đổi. Tô Lạc Di là một ví dụ điển hình. Cô nhìn vị học trưởng đẹp trai kia gật đầu một cái rồi lôi theo Chu An- Đi lên phòng giáo vụ!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net