CLB Tình Nguyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau hôm đó thì cũng không có chuyện gì xảy ra sau hơn một tháng. Một phần là do tôi chưa biết thực hiện kế hoạch thế nào một phần là phải nghĩ cách dỗ dành bé Hoàng để dẹp cục đá to đùng cản trở kế hoạch của tôi. Hôm nay,tôi có một buổi phỏng vấn vào clb tình nguyện,tôi thích mấy cái hoạt động tình nguyện này lắm mà do bữa đăng ký trễ nên tôi không apply vào clb ở trường được vì thế tôi quyết định thử đăng ký vào clb trường thằng Hoàng. May quá,lần này tôi đã nhận được lời mời phỏng vấn của clb,vì cũng hiểu biết kha khá về thiết kế và mảng truyền thông nên tôi đã đăng kí vào ban truyền thông. Theo như thông báo thì buổi phỏng vấn sẽ diễn ra vào lúc 8h sáng chủ nhật tại lớp 11a11. Sáng đó tôi đến khá sớm vì cũng muốn gây ấn tượng với lại tôi hồi hộp quá,không tài nào ngồi yên được. Đang ngồi chill chill thì tôi thấy Minh Phong vụt qua,cậu ta đi vào lớp 11a11. Mặt tôi lộ rõ sự hoang mang luôn chả lẽ người phỏng vấn tôi là... Sau 10ph nữa thì tôi vẫn không thấy ai đi vào mà sắp đến giờ phỏng vấn rồi thế là tôi mang tâm thế hoang mang nhắn tin cho chị Uyên- người thông báo về buổi phỏng vấn cho tôi.

- Dạ chị ơi,cho em hỏi một chút được không ạ.

- Có chuyện gì không em?

- Dạ hôm nay là ngày em phỏng vấn á. Không biết là chị có thông tin về người phỏng vấn em không ạ.

- À hôm nay bạn chủ nhiệm ban truyền thông sẽ phỏng vấn em á.

- Là chỉ có một người thôi ạ?

- Ừ đúng rồi, đáng lẽ là chị cũng sẽ phỏng vấn em nhưng mà nay chị có việc nên bé thông cảm nha.

- Dạ em cảm ơn chị nhiều ạ.

- Okie. Cố lên nhé.

Bây giờ tôi biết làm sao đây, tiến không được mà lùi cũng không xong. Đây là lần đầu tôi đi phỏng vấn mà còn là Minh Phong thì gọi là ối dồi ôi luôn sau một lúc đấu tranh tâm lý thì tôi quyết định vẫn đi vào phỏng vấn.

- "Nguyễn Hoàng Việt Anh"- Phong lên tiếng.

- "Dạ"- Tôi bất giác trả lời.

- Ơ không,không có mình.

Thực sự là cái từ dạ đó là tôi nói trong bất giác thôi chứ ai mà lại dễ dãi như thế được. Hồi hộp quá nên nó vậy mà hình như cái sự hồi hộp nó hiện rõ lên mặt tôi hay sao ý

- Có gì đâu mà căng thẳng,thoải mái lên. Bây giờ Phong hỏi một số câu hỏi Việt Anh trả lời nha.

- Ờ,ok.

May quá,sau đó thì tôi cũng trả lời xong mong là mọi việc đều suôn sẻ.

- Ok,buổi phỏng vấn kết thúc,cảm ơn bạn đã tham gia buổi phỏng vấn và quan tâm đến clb. Thông báo sẽ có sau 2 đến 3 ngày nữa nhớ check mail nhé.

- Mình cảm ơn.

Vừa nói xong tôi chạy vụt ra ngoài,bây giờ tôi chỉ muốn về nhà thật nhanh thôi. Vừa đi được vài bước thì tôi lại đụng phải ai đó.

- Ơ,Việt Anh hả. Sao mày lại ở đây ?

- Ủa,Minh Anh nè. Tao đi phỏng vấn clb tình nguyện. Còn mày lên đây làm gì nay là chủ nhật mà.

- Tao lên thư viện lấy mấy cuốn sách.

- Ồ chăm dữ dằn.

- Mà phỏng vấn xong chưa? Có ổn không mày?

- Cũng gọi là okie.

- Vậy là tốt rồi. Ê,mày rảnh không?

- Cũng không bận,seo?

- Lâu rồi chưa đi ăn uống gì,đi không tao chở mày đi.

- Ê thấy cũng được á.

Thế là Minh Anh chở tôi đến cái quán gần trường Bảo Lộc. Hai đứa tôi nói chuyện đúng nhiều luôn,cứ như là chị em xa cách bao năm á,chúng tôi kể cho nhau nghe chuyện trên lớp,rồi mấy cái chuyện vui vui cả buồn buồn nữa. Rồi bỗng nhiên nó hỏi tôi.

- Ê nay ai phỏng vấn mày á?

- Chủ nhiệm ban truyền thông.

- "Gì? Thật hả? Là Nguyễn Hữu Minh Phong đúng không. Uôi chú ý đến ai là có cơ hội tiếp cận ngay"- Minh Anh nó cười phá lên.

- Là vui dữ chưa bà già. Tao run muốn chết.

- Hì,cái thằng đó nó dính drama zay thui chứ nó làm việc hơi bị đỉnh á. Mà nó cũng có làm gì mày đâu mà run

- Ờ,chắc vậy.

-Mà thôi,mê làm gì cũng có được đâu.

- Sao mày khinh thường tao quá vậy mày.

- Không. Ý là nó không đáng mà.

- Cái này còn lọt tai nè.

- Kakaka, Việt Anh của tôi thì trai xếp hàng dài chứ cần gì theo ai nhờ.

- Ờ,theo! Được cái crush ai là người đó có người yêu. Cayyyyy.

- Đường tình em thua...

- Đường đua em thua luôn. Haizzzz.

Tám tầm 2h nữa thì chúng tôi cũng chia tay nhau trong sự tiếc nuối. Sau hai ngày thi tôi cũng nhận được thông báo trúng tuyển,nhanh hơn tôi nghĩ nhỉ.

Sắp đến ngày nghỉ lễ rồi,chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻ nhé ^-^. Ước được lên view chứ flop quá huhu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net