Chương 1 : Lần Đầu Gặp Gỡ Đã Bị Bắt Về Nhà🔞🔞🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️Warning⚠️

Chương này có yếu tố 🔞 , cân nhắc trước khi đọc

Vào năm 4380 , đất nước X càng ngày xuất hiện nhiều băng nhóm xã hội đen mới đe dọa đến đời sống xã hội và chính phủ , vì để khắc phục tình trạng này , chính phủ lập ra Hiệp Hội Xã Hội X , đứng đầu là Nguyễn Mạc Vũ .

Một hôm nọ tại trường đại học Y , Đỗ Nhật Hiên đứng trước cổng trường , dẫn theo một đám người chặn một nhóm học sinh lại .

"Thằng nào là Đình Nguyên ?" Một người trong đám côn đồ nói.

"Là tôi" Đình Nguyên bước ra ngoài . Trước mặt anh là Đỗ Nhật Hiên , trên tay cầm theo một cây gậy bóng chày .

"Mày là Đình Nguyên đúng không ? Gây chuyện với tao rồi còn dám bỏ chạy"

Đình Nguyên ngơ ngác nhìn cậu thanh niên trước mặt , anh không biết mình đã gây chuyện gì với cậu ta.

"Tôi đã gây chuyện gì với cậu vậy ?"

Nhật Hiên nhíu mày , từ từ đi đến trước mặt Đình Nguyên , cậu vốn không giỏi đánh nhau nên chỉ muốn chửi anh ta một chút thôi.

"Con mẹ nó , hai hôm trước tao định tỏ tình với Hà Nhiên , không ngờ mày lại đến đó phá đám , làm Hà Nhiên bỏ đi."

Lúc này dường như có một chút ký ức hiện ra trong đầu Đình Nguyên .

Hai hôm trước

Đình Nguyên vừa mới ôn thi xong , cậu vội vàng đi đến lớp B1 để tìm Hà Nhiên . Nhưng vừa đến lớp B1 thì cậu lại nghe được chuyện Nhật Hiên hẹn Hà Nhiên ở sân trường để tỏ tình.

Lúc đó ở sân trường đang rất náo nhiệt , mọi người đến đó để xem trùm trường tự xưng này sẽ tỏ tình Hà Nhiên như thế nào.

Đỗ Nhật Hiên từ từ bước đến trước mặt Hà Nhiên , trên tay cầm theo một bó hoa , còn dẫn theo một đám côn đồ .

"Hà Nhiên , tôi hẹn cậu ra đây vì có một..chút..chuyện" Nhật Hiên đỏ mặt nên nói ấp úng. Cậu ra hiệu cho đám côn đồ chuẩn bị .

"Có chuyện gì thì nói thẳng ra đi , vòng vo làm gì cho mệt"

"TÔI THÍCH CẬU , MUỐN ĐƯỢC HẸN HÒ VỚI CẬU"

Chưa kịp nói hết câu , Đình Nguyên đã chạy đến.

"Này Hà Nhiên , thầy hiệu trưởng có việc cần gặp cậu"

Hà Nhiên nghe xong thì liền bỏ đi , một câu đồng ý hay từ chối đều không nói ra . Cô cứ bỏ mặc Nhật Hiên đang ngơ ngác ở đó mà bỏ đi . Vốn dĩ cô đã thích Đình Nguyên từ lâu , vừa nãy định từ chối Nhật Hiên thì vô tình Đình Nguyên đi đến . Cô muốn nhân cơ hội đó mà khiến Nhật Hiên bẽ mặt mà không dám gây phiền phức cho cô nữa.

"Đại ca , không sao đâu !" Thấy sắc mặt Nhật Hiên càng ngày càng trầm đi , đám côn đồ không dám nói gì thêm liền kéo Nhật Hiên đi.

Nhật Hiên lúc này thực sự rất tức giận , trước giờ chưa ai có thể từ chối cậu được cả . Nhưng chỉ vì một Đình Nguyên nhỏ nhoi kia mà Hà Nhiên lại dám bỏ mặc cậu ở đây thì quá là nhục nhã đi mất .

"Mẹ nó , thằng chó Đình Nguyên , tao nhớ mặt mày rồi"

"Đại ca mau đi thôi , ở đây càng lâu thì chúng ta càng quê hơn đó !"

Quay về hiện tại

Đình Nguyên đã nhớ ra mọi chuyện , cậu không muốn dây dưa gì thêm với Nhật Hiên nên liền xin lỗi rồi bỏ đi .

Đám đông cũng dần giải tán , chỉ còn Nhật Hiên và đám côn đồ ở lại . Lúc này cậu rất tức giận , chỉ muốn đấm vào mặt Đình Nguyên .

Vô tình cảnh này bị Nguyễn Mạc Vũ đi ngang nhìn thấy , anh kêu người đỗ ô tô bên đường để quan sát xem chuyện gì đang xảy ra .

Nhưng do ngồi trong xe lâu ngột ngạt quá , anh kêu đàn em ra khỏi xe để hít nguồn không khí trong lành . Mạc Vũ đứng bên cạnh chiếc xe BMW vừa mới mua , trên tay cầm một điếu thuốc vừa hút vừa quan sát Nhật Hiên .

Đỗ Nhật Hiên vì quá tức giận nên chửi lây sang đám côn đồ . Bọn họ chỉ biết đứng nghe cậu chửi chứ không dám nói gì thêm .

Bất ngờ cậu nhìn thấy Mạc Vũ đang hút thuốc ở bên đường , vì quá tức giận nên chửi lây sang anh ta .

"Con mẹ nó , mày đứng ở đó nhìn tao làm gì , xem để cười nhạo tao hay sao !!!" Mạc Vũ im lặng nghe cậu chửi.

"Đụ má , dám phớt lời tao hả , mày định giả điếc chứ gì !"

..........

"Tụi mày đứng nhìn tao làm gì , mau qua đánh thằng đó cho tao !!!" Nhật Hiên hét lớn vào mặt đám côn đồ , nhưng vì dè chừng đám người bên đó nên không ai dám đi gây sự với bọn họ .

Mạc Vũ nhếch môi , nở một nụ cười giang xảo , sai đám đàn em bắt Nhật Hiên mang về. Đám người xã hội đen bước ra khỏi chiếc xe , cầm gậy sắt đi đến gần Nhật Hiên.

Đám côn đồ vì quá sợ hãi nên chạy đi trước , bỏ mặc Nhật Hiên đứng đó chờ chết .

"Con mẹ nó , chúng mày chạy làm gì , dẫn tao chạy theo với"

"Đừng làm em ấy bị thương đấy" Mạc Vũ vứt điếu thuốc , từ từ bước đến gần Nhật Hiên .

Đám đàn em đã bắt lấy Nhật Hiên , còng tay cậu ta lại , rồi dẫn đến trước mặt Mạc Vũ .

"Trông đẹp đấy , cơ thể nhìn cũng được , mang cậu ta lên xe đi"

"Vâng đại ca"

Nhật Hiên cố gắng vùng vẫy để thoát ra nhưng không mấy hiệu quả . Cậu đành phải chấp nhận bước lên xe với đám người này.

Có vẻ như Mạc Vũ không chờ đợi được nữa , liền ôm Nhật Hiên vào lòng .

"Để tôi xem nào , gương mặt này của em sẽ ra sao nếu có thêm nhiều vết thương nhỉ ?"

"Mẹ nó , mau thả tôi ra , các người làm như vậy là phạm pháp đấy !"

Mạc Vũ không quan tâm lời cậu nói , trực tiếp sờ soạn thân thể cậu . Nhật Hiên vùng vẫy , sắc mặt cậu bây giờ rất tức giận , muốn đấm Mạc Vũ một cái cho hả giận.

"Em nôn nóng vậy sao , khi nào về tới nhà tôi sẽ cho em thưởng thức"

"Điên à , tôi không thèm mấy cái thứ đó"

"Em nghĩ bậy gì vậy , tôi đâu bảo sẽ cho em thưởng thức tôi"

"Anh muốn đụ tôi chứ gì , mơ đi"

"Em đừng nói chuyện như thế với tôi , có tin tôi bẻ gẫy xương hàm của em không ?"

Nhật Hiên bị dọa sợ nên không dám nói thêm lời nào nữa.

Về đến một căn biệt thự lớn của Mạc Vũ , anh bế cậu từ trên xe xuống và vội vã bế vào trong .

Trong căn biệt thự là một không gian trang trọng , có hơn 10 người hầu và bác quản gia đang nhiệt liệt chào đón Mạc Vũ .

"Thiếu gia về rồi à , ngài cần ăn một chút gì đó không ạ"

"Không cần đâu bác quản gia"

"Tôi muốn thông báo với mọi người rằng cậu ta sau này là người của tôi , hãy đối xử tốt với cậu ta như đối xử với tôi là được rồi"

Nói xong , Mạc Vũ bế Nhật Hiên vào phòng . Phòng của Mạc Vũ trang trí rất sang trọng theo kiến trúc phương Tây . Anh nhẹ nhàng đặt Nhật Hiên xuống giường và bắt đầu cở áo vest ra .

"Anh đang làm cái gì vậy , không biết ngượng à ?"

"Tôi sắp ăn em tới nơi rồi thì sao lại ngượng chứ , sau này em sẽ nhìn thấy thường xuyên thôi"

"Con mẹ nó"

Mạc Vũ nhíu mày , anh từ từ cở hết áo ra , chỉ chừa lại chiếc quần . Nhẹ nhàng siết chặt lấy môi của Nhật Hiên .

Nhật Hiên vùng vẫy trong bất lực nhưng vì Mạc Vũ hôn đỉnh quá nên cậu đành chiều theo ý muốn của anh ta .

Mạc Vũ nhanh tay cở hết đồ trên người Nhật Hiên ra , sau đó bắt đầu cắn xung quanh cổ cậu .

Từng vết cắn hiện rõ ra trên cổ Nhật Hiên , chúng xen kẽ lẫn nhau  mà đỏ ửng lên .

Mạc Vũ từ từ xoa nhẹ ngực cậu , cắn mạnh vào xung quanh ngực cậu khiến nó đỏ ửng lên.

"Mẹ nó , em chơi đá tôi hay sao mà em lại ngon như vậy chứ"

"Aa~~đừng cắn chỗ đó nữa"

"Bên dưới ngứa quá..."

"Chỗ nào ?"

"Ở đây" Nhật Hiên sờ vào lỗ huyệt , dường như cậu đang muốn một cái gì đó cắm vào .

Mạc Vũ tách chân cậu ra , cắn xung quanh bắp đùi cậu , sau đó liền dùng một chút gel bôi vào lỗ huyệt . Anh dùng hai ngón tay xâm nhập vào bên trong , kỳ lạ thay , bên trong cậu rất ấm , nó cứ siết chặt mà bám lấy ngón tay anh .

Nhật Hiên lúc này cầm dương vật của mình mà sục .

"Bên trong em ấm thật.."

"Ngứa..ngứa quá~"

Mạc Vũ tìm được điểm khoái cảm của cậu , liền đút sâu vào bên trong khiến cậu bắn thẳng lên ngực anh .

"Em ra rồi thì đến lượt tôi"

Mạc Vũ đeo bcs vào , anh từ từ đút lại gần lỗ huyệt .

"Muốn tôi đút vào đây à ?"

Nhật Hiên không chịu được nữa liền cầu xin anh đút vào :" Đút vào đi..ngứa lắm rồi "

Cặc bự tiến thẳng vào bên trong , lỗ nhỏ ôm chặt lấy cặc bự , nước dâm chảy nhiều không xuể.

"Chặt quá , em thả lỏng một chút đi"

"Đau quá..mẹ nó sao đau dữ vậy"

Cự vật lớn ngày càng đâm sâu vào trong , lỗ nhỏ ửng đỏ lên như sắp rỉ máu .

"Rút ra đi...đau..quá !"

"Em thả lỏng..chút..đi"

Cự vật ngày càng đâm sâu , cơn đau ngày càng hiện rõ hơn ở lỗ huyệt , từng giọt máu chảy ra ngoài lỗ nhỏ , dính vào ga giường .

Lỗ nhỏ siết chặt lấy cự vật , liền lên đến khoái cảm mãnh liệt nhất . Anh bắn sâu vào bên trong rồi rút ra . Dương vật của Nhật Hiên đã bắn tận 2 lần , cậu mệt quá muốn thiếp đi . Nhưng Mạc Vũ nào dễ dàng tha cho cậu , anh đâm thẳng vào lỗ huyệt một lần nữa . Cặc bự lần này mạnh bạo hơn , đâm thẳng đến tuyến tiền liệt khiến Nhật Hiên sướng không ngừng nghỉ .

Biểu cảm trên mặt cậu ngày càng thay đổi , lúc đầu còn hơi khó chịu nhưng bây giờ đã hoàn toàn bị khuất phục .

Cậu hôn lấy Mạc Vũ mãnh liệt như muốn nuốt trọn đôi môi của anh ta . Bên dưới , lỗ nhỏ cứ siết chặt liên tục khiến cặc bự bị khích thích . Anh đâm lút cán vào bên trong rồi bắn mạnh . Tinh dịch cùng nước dâm chảy ra ngày càng nhiều .

Cứ thế , anh đụ Nhật Hiên hết hiệp này đến hiệp khác rồi mới ngủ thiếp đi .

Sáng hôm sau

Nhật Hiên vừa mở mắt thì đã nhìn thấy Mạc Vũ , bên dưới thì đau đớn không xuể . Mạc Vũ sáng sớm đã đụ cậu , lỗ nhỏ bị đụ từ tối qua đến giờ đỏ ửng lên . Nhưng Mạc Vũ không mệt mỏi , anh đụ cậu thêm 4 hiệp nữa thì mới dừng lại .

Nhật Hiên vì quá mệt mỏi nên ngủ thiếp đi từ hiệp 2 . Đến tận buổi chiều thì cậu mới thức dậy , hóa ra sau khi đụ xong 4 hiệp , cậu lên cơn sốt nặng khiến Mạc Vũ lo lắng mà gọi bác sĩ đến khám . Bác sĩ mắng Mạc Vũ thậm tệ rồi mới chịu rời đi .

"Em dậy rồi à , tôi nấu cho em một bát cháo , em mau ăn đi"

"Anh đụ tôi đến chết như vậy thì sao tôi còn sức mà ăn"

Tay chân cậu giờ đã ê ẩm , ngay cả việc cầm muỗng lên ăn còn không cầm nổi thì sao có thể nghĩ đến việc bước xuống giường .

"Để tôi đút cho em ăn"

Mạc Vũ dịu dàng đút Nhật Hiên ăn xong thì liền rời đi làm việc . Đến tận tối , cậu mới có thể từ từ bước đi.

Dù đôi chân đi đứng không được ổn lắm nhưng cậu vẫn cố gắng lếch xuống dưới lầu .

Cậu đi xung quanh để quan sát tình hình , sau đó phát hiện ra một cái lỗ ở bức tường sau nhà . Nhân cơ hội không có ai ở xung quanh , cậu liền chui qua cái lỗ đó mà thành công trốn ra bên ngoài .

Nhưng xung quanh chỉ toàn là cây , không có nhà dân ở xung quanh nên việc tìm kiếm người giúp đỡ rất khó khăn . Cậu đành ngồi xuống dưới một gốc cây gần đó .

"Mẹ nó , đây là chỗ quái quỷ nào vậy , cả một nhà dân cũng không có , điện thoại thì cũng hết pin"

Lúc này , Mạc Vũ vừa trở về , anh đi lên phòng nhưng không thấy Nhật Hiên đâu liền hốt hoảng chạy xuống hỏi mấy người hầu gần đó .

"Cậu ta đi đâu rồi !!!"

"Thưa thiếu gia , chúng tôi cũng không biết , vì lúc nãy chúng tôi bận dọn dẹp các phòng khác ạ !"

"Người đâu , mau điều động thêm người đi tìm cậu ta về đây cho tôi"

Mạc Vũ như phát điên , anh không ngờ rằng dù bị đụ đến múc như vậy mà Nhật Hiên vẫn có thể bỏ trốn được . Nếu bắt được cậu ta về , anh nhất định phải bẻ gẫy chân của cậu ta.

Ở trong rừng , rất nhiều người được sai đi tìm kiếm Nhật Hiên , cậu đứng từ xa thấy một đám người đang đi tìm cậu thì liền bỏ chạy . Nhưng con hổ của Mạc Vũ mang theo đã nhanh chóng vồ lấy cậu , nó không hề làm hại cậu mà chỉ vồ lấy thôi .

Mạc Vũ đi đến đó và vác Nhật Hiên lên vai , từ từ đi về phía căn biệt thự

~~~~~~~~~~
📍Tui lần đầu viết H nên nếu không hay thì thông cảm nha , tui sẽ học hỏi thêm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net