Chương 3 : Muốn trốn cũng không trốn được🔞🔞🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️Warning⚠️

Chương này có yếu tố 🔞 , cân nhắc trước khi đọc

Khi về đến biệt thự , Mạc Vũ dẫn cậu đi ăn no trước rồi chuyện kia sẽ tính sau .

"Tại sao anh lại biết tôi ở khu chung cư đó ?"

"Tôi có gắn định vị trên người em"

"Anh theo dõi tôi làm gì chứ ? Không phải đã nói sẽ cho tôi tự do sao ?"

"Tôi đã cho em có một chút tự do rồi đấy ? Không phải em vừa đi học xong còn đến quán nhậu sao , em trải nghiệm xong khoảng thời gian tự do đó rồi thì  hôm nay ở nhà với tôi"

"Con mẹ nó , anh nhốt tôi ở trong căn biệt thự này làm gì hả !!!"

"Vì em đã là người của tôi rồi , không thể chạy lung tung ngoài kia được !"

Nhật Hiên nghe xong tức điên , ngay lúc này cậu chỉ muốn đấm thật mạnh vào mặt anh ta.

"Chỉ ngủ với nhau có hai đêm thôi mà anh làm quá lên vậy !"

"Nhưng bên trong người em đã chứa tinh trùng của tôi rồi"

Nhật Hiên không biết nên nói gì nữa liền bỏ đi. Cậu đi đến khu vườn bên cạnh căn biệt thự , nơi này có một cái hồ lớn để nuôi cá koi và một vườn cây nhỏ .

Cậu vừa đi vừa nhìn xem mọi thứ xung quanh

Bỗng nhiên cậu gặp được một người thợ vườn đang làm việc.

"Chào anh"

"Chào cậu"

"Anh là người thợ vườn mới sao ?"

"Vâng , tôi vừa mới đến đây làm việc"

Hai ngày qua , Nhật Hiên đã quan sát mọi thứ xung quanh căn biệt thự , cậu biết nơi này có bao nhiêu bảo vệ , có bao nhiêu người hầu và có bao nhiêu người làm vườn.

Cậu cẩn thận quan sát xung quanh để tìm một lối đi có thể thoát ra khỏi căn biệt thự này. Nhưng chưa kịp nói thêm một câu thì Mạc Vũ đã kéo cậu lại.

"Chơi đủ rồi , mau về phòng thôi"

"Mẹ nó , về phòng làm quần què gì ? Đụ hay sao hả ?"

"Em muốn tôi đụ em ngay bây giờ sao ?"

"Chứ anh kêu tôi về phòng để làm gì ?"

"Về đến phòng tôi sẽ nói cho em biết"

Mạc Vũ đưa Nhật Hiên về phòng của mình , khóa cửa lại cẩn thận.

"Nói đi , anh dẫn tôi về phòng anh làm cái gì hả ?"

"Để đụ em đấy"

"Bây giờ làm 5 hiệp , ngày mai làm thêm 5 hiệp , tối mai lại làm thêm 5 hiệp và sáng hôm kia sẽ làm thêm 5 hiệp nữa"

"Con mẹ nó , anh không định để tôi xuống giường hả !"

"20 hiệp đã rõ , tôi sẽ không nói gì thêm"

Mạc Vũ dùng lực siết chặt tay cậu lại , mặc cho cậu vùng vẫy dữ dội.

"Mẹ nó tên khốn , buông tôi ra"

"Chịch nhiều sẽ hư thận đấy"

"Không sao , tôi hư thì em cũng hư"

Mạc Vũ từ từ cở áo sơ mi ra , để lộ ra thêm 2 vết thương mới ở trên ngực và bụng . Nhật Hiên nhìn kĩ hai vết thương đó , nó giống như là vừa bị chém bởi 1 thanh kiếm.

"Anh đi đánh nhau à ?"

"Ý em nói là hai vết thương này à ?" Mạc Vũ chỉ vào nó.

"Ừ"

"Không có gì đáng lo cả , tôi không cẩn thận nên bị chém trúng thôi"

"Anh làm nghề gì vậy , sao lại nhiều sẹo thế ?"

"Chủ tịch bình thường thôi"

Nhật Hiên biết anh ta đang nói xạo nên không nói gì thêm . Cậu thả lỏng cơ thể rồi chờ đợi anh ta.

Mạc Vũ cở hết quần áo của cậu ra , sau đó liền ngặm lấy cổ cậu như những đêm trước.

Mạc Vũ lần này cắn nhẹ hơn , những vết cắn trên cổ đều không rỉ máu.

Anh ngặm lấy ngực cậu , trực tiếp cắn vào làm Nhật Hiên hét lên.

"Aa~~Cắn nhẹ thôi"

Mạc Vũ thích nhất cổ cậu , lúc nào làm tình với hắn , hắn đều sẽ cắn vào nó trước.

Anh từ từ banh chân cậu ra , lấy một chút gel bôi vào đầu ngón tay rồi trực tiếp đâm vào trong lỗ huyệt .

Lỗ huyệt đã quen nên siết chặt hơn trước khiến nước dâm càng chảy ra nhiều hơn .

Hai ngón tay xen kẽ nhau mà cùng đâm sâu hơn vào điểm khoái cảm của cậu khiến cậu bắn tung tóe .

Sau đó , Mạc Vũ đâm thẳng vào bên trong lỗ huyệt , lỗ nhỏ bị cự vật kích thích nên càng siết chặt lấy dương vật hơn

Anh lấy ra 1 cây sắt nhỏ , cắm trực tiếp vào niệu đạo cậu .

"Đau..đau..quá , rút nó..ra !"

"Rút..nó..ra mau !!!" Nhật Hiên lúc này vì quá đau đớn nên tự cắn lưỡi mình . Mạc Vũ thấy vậy liền ngăn cậu lại bằng một nụ hôn.

Hai đôi môi hòa quyện vào nhau khiến Nhật Hiên nhanh chóng cảm thấy ngộp thở .

Dương vật ngày càng đâm sâu vào tuyến tiền liệt rồi bắn hết vào bên trong.

Chỉ mỗi cậu là không thể bắn được vì có thứ đang cản lại.

"Rút..nó ra đi..đau lắm !"

"Hồi..tôi sẽ rút..nó ra"

Dương vật lại đâm lút cán vào bên trong một lần nữa , cả hai nhanh chóng đạt đến cao trào , ngay lúc này , Mạc Vũ rút cái cây kia ra , để cậu cùng bắn với anh.

Tinh dịch cùng dâm thủy chảy ra không ngừng.

Nhật Hiên đã mệt mỏi sau 2 hiệp , nhưng Mạc Vũ đâu dễ dàng buông tha , hắn đã nói 5 hiệp thì nhất định phải làm đủ 5 hiệp .

Cứ thế hai người họ làm đến tận 5 giờ chiều.

Thấy Nhật Hiên đã ngủ say , anh từ từ mặc quần áo lên cho cậu rồi mới đi làm.

Công việc hôm nay của hắn là gặp Uông Hữu Túc - Đại ca của băng Thiên Địa. Anh biết hôm nay có lẽ sẽ đẫm máu một chút nên dặn dò bác quản gia chăm sóc kĩ cho cậu rồi mới an tâm mà rời đi.

Nửa đêm

Nhật Hiên đã tỉnh dậy ,cậu quyết tâm phải bỏ trốn bằng mọi cách. Nhưng suy nghĩ kĩ một lúc lâu , cậu có cảm giác bất an cho Mạc Vũ nên liền không bỏ trốn nữa.

Thế là cậu mở chiếc vali của mình ra , lấy một cái thang gấp gọn và một con dao rồi trực tiếp đi ra ngoài . Cậu để ý đêm nay bảo vệ canh gác nhiều hơn hai ngày trước nên cảm thấy nghi ngờ.

Nhân lúc hai tên bảo vệ vừa rời đi , cậu đặt cái thang lên bức tường rồi leo lên.

Vừa mới leo lên trên , cậu nhìn thấy xe của Mạc Vũ đang chạy rất nhanh về đây.

Đám bảo vệ hốt hoảng mở cửa ra đưa Mạc Vũ vào bên trong . Thân anh toàn là máu , có một vài vết chém ở trên đùi và tay.

Thấy vậy , cậu liền leo xuống và chạy vào nhà để xem chuyện gì đã xảy ra.

Không ngờ vừa vào trong , cậu nghe một tên đàn em kể lại là anh ta bị một kẻ chơi bẩn đập chai rượu vào sau đầu nên trở nên mất cảnh giác , còn bị mấy tên đàn em của băng Thiên Địa chém thêm vài nhát.

Vì quá lo lắng , cậu chạy đến ôm lấy hắn trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người xung quanh.

Mạc Vũ tuy bị thương nặng nhưng vẫn có thể trêu Nhật Hiên vài câu.

"Xem..ra em..mới bỏ trốn.."

"Tôi không có bỏ trốn , là anh khiến tôi từ bỏ ý định"

"Tôi không sao đâu , đừng lo lắng"

"Chết đến nơi rồi mà không lo lắng ? Anh bị khùng à ?"

Mạc Vũ nở một nụ cười rồi ngất đi. Bác sĩ đã đến và đưa Mạc Vũ lên xe cấp cứu.

Sáng hôm sau

Nhật Hiên đã đến bệnh viện từ sớm , cậu ngồi bên cạnh giường anh mà lo lắng không ngừng.

May là vết thương không sao , không mất máu nhiều nên Mạc Vũ vẫn ổn . Chứ nếu không thì anh đã lên gặp ông bà từ tối hôm qua rồi.

Nhật Hiên ngồi suy nghĩ một lúc lâu , cậu phát hiện mình có vẻ không nỡ xa hắn , chỉ vì nhìn thấy hắn đẫm máu như vậy thì liền từ bỏ ý định bỏ trốn mà vội đến bên cạnh hắn.

Ngay lúc này đây , cậu có thể bỏ trốn thoải mái , nhưng vì lo cho hắn nên cậu đã tạm thời từ bỏ nó.

Nhật Hiên gọi điện cho Hoàng Khoa , xin nghỉ học.

📞: "Alo , mày xin giảng viên cho tao nghỉ nốt hôm nay nhé !"

📞:"Ừ , mà có chuyện gì với mày hả ? Tao nghe thấy giọng mày khác với ba hôm trước"

📞:"Chỉ là tao bị bệnh thôi , không có gì đâu"

📞:"Tao với thằng Nam đợi mày ở trường , mai mày phải đi học đấy !"

📞:"Rồi ok"

Lúc nảy khi đang nói chuyện với Hoàng Khoa , hai mắt cậu bỗng rưng rưng nước mắt mà không biết vì nguyên nhân gì.

Mạc Vũ vừa tỉnh dậy , thấy cậu đang lau nước mắt thì liền trêu.

"Em sợ tôi chết hay sao mà lại khóc ?"

Nhật Hiên ngước lên nhìn thấy Mạc Vũ đang nhìn cậu . Cậu vội vàng chạy đến ôm lấy anh.

"Thôi nào , tôi không sao mà"

Nhật Hiên không nói gì mà trực tiếp hôn anh rồi định chạy đi thì bị Mạc Vũ kéo lại.

"Hôn tôi rồi mà còn dám chạy ?"

"Hay là em muốn đụ hả ?"

"Mẹ nó , anh bị thương xong rồi mất não hả ?"

"Ai thèm đụ chứ !" Nhật Hiên ngại ngùng mà chạy đi.

Nhưng Mạc Vũ kiên quyết giữ cậu lại.Cậu nói vậy thôi chứ trong lòng rất mong muốn , nhưng giờ Mạc Vũ đang bị thương nên không thể vận động mạnh được.

"Nếu em muốn thì tự làm đi , tôi sẽ cho em tự làm mọi thứ"

"Điên à , nơi này là bệnh viện đấy !"

"Phòng VVIP mà , em không cần sợ người bên ngoài nghe thấy đâu"

Thế là Nhật Hiên cở quần ra , lộ ra một dương vật nhỏ tầm 16cm. Cậu từ từ mở rộng lỗ huyệt rồi đút dương vật của Mạc Vũ vào.

Mạc Vũ thấy vậy liền giữ eo cậu lại mà đâm mạnh hơn khiến Nhật Hiên rên rỉ không ngừng.

Dương vật đâm càng sâu vào bên trong , nhưng vì không có gel nên đau hơn mấy hôm trước. Cặc bự giã nát bên trong cậu , từng dòng dâm thủy chảy ra ngày một nhiều.

Nhật Hiên chỉ biết hưởng thụ khoái cảm mà không làm gì hết . Hắn nói để cậu tự làm nhưng sau cùng thì vẫn là tự hắn làm sẽ tốt hơn.

Hai người dần đạt đến cao trào rồi bắn ra. Mạc Vũ do đụng đến vết thương nên chỉ làm một hiệp.

Cậu mặc đồ vô xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Sau đó , bác sĩ mới vào và kiểm tra cho Mạc Vũ.

Sáng hôm sau

Mạc Vũ đã xuất viện nên cậu cũng đã an tâm mà đi học.

Đến trường

Nhật Hiên gặp gỡ Hoàng Khoa và Quốc Nam . Cậu hẹn hai người bạn sau khi tan học sẽ đãi họ đi ăn .

Nhưng vừa mới kết thúc tiết học xong , cậu gặp Đình Nguyên ở sân trường. Vì còn giận nên cậu không thèm để ý để cậu ta.

"Này , cậu còn giận tôi à ?"

"Mày là gì mà tao phải giận chứ ?"

"Vậy để tôi đãi cậu một bữa xem như lời xin lỗi được không ?"

"Không , tao có hẹn với bạn rồi"

"Vậy để hôm khác tôi đãi cậu"

Vừa nói xong , Đình Nguyên đã bỏ đi. Còn cậu thì không hiểu sao cậu ta lại có thái độ như vậy với cậu.

Nhật Hiên không nghĩ nhiều nên liền đi thẳng đến quán thịt nướng gần trường.

"Đến rồi à , mau qua đây !"

Cậu nhìn thấy Đình Nguyên cũng ở gần đó nên liền kêu bạn bè mình đổi chỗ.

"Tao nghe thằng Khoa nói mày có ghệ mới rồi phải không ?"

"Không , tao không có quen ai cả !"

"Nếu không quen ai thì tao sẽ dẫn mày và thằng Khoa qua quán bar để thử cảm giác đó."

"Nhưng hôm nay tao phải về nhà sớm"

"Lâu lâu mới có một bữa , mày về sớm làm gì ?"

"Ừ vậy ăn xong thì đi"

Sau khi ăn xong , cậu cùng hai người bạn đi đến một quán bar độc lạ.

Trong quan chia ra làm hai nơi , 1 nơi dành cho những người đam mê cờ bạc , còn nơi còn lại thì giống như mấy quán bar khác.

Nhưng điều không ngờ là Mạc Vũ cũng ở đây , anh ta ở bên khu dành cho cờ bạc còn cậu thì ở bên khu còn lại.

Mục đích Mạc Vũ ở đây là vì có cuộc hẹn với một người bạn thân , hai người họ mỗi lần muốn gặp nhau là đều đi vô đây vừa đánh bài vừa tâm sự.

Còn Nhật Hiên ở bên kia thì được Quốc Nam gọi hai cô em đến ngồi bên cạnh. Kể từ lúc cậu ở với Mạc Vũ , hình như việc tiếp xúc với người khác giới đã khác đi , giờ cậu chỉ cảm thấy không thoải mái chứ không phải vui sướng như hồi trước.

"Anh ơi , anh tên gì vậy ?"

"Tôi tên Hiên"

"Nhìn anh như vậy chắc là chưa có bạn gái , muốn tìm hiểu em không ?"

"Không"

Nghe Nhật Hiên nói thế , hai cô gái liền bỏ đi qua ngồi với Quốc Nam.

"Nay mày bị sao vậy Hiên , tao thấy mày hồi trước mê gái lắm mà ?"

"Giờ tao không thích nữa"

"Thế chẳng lẽ mày thích con trai ?"

"Kh..không"

"Mày thấy thằng Nam không , hồi trước mày cũng như nó bây giờ đấy , hai tay ôm hai em."

"Nhưng tao thay đổi rồi"

"Chỉ là tao không có hứng thú thôi"

Nhưng khi vừa nói xong , lại có thêm một cô gái khác đi đến và dựa vào cậu.

Cảnh này bị Mạc Vũ ở phòng trên tầng nhìn thấy , hắn cau mày khó chịu.

"Mày sao vậy Vũ , đang nhìn ai à ?"

"Không có gì , tao vừa nhìn thấy người của tao"

"Ý là vợ mày à ?"

"Vợ mày đến đây chắc chắn là để chơi gái !"

"Em ấy không dám đâu"

Lúc này Nhật Hiên hơi chóng mặt , chắc vì nãy giờ cậu uống hơi nhiều nên đầu óc không được tỉnh táo.

Cậu đuổi cô gái bên cạnh ra rồi uống thêm.

Vừa hay Đình Nguyên cũng ở đây , thấy cậu đang ngồi uống rượu nên xin qua ngồi cạnh.

Bạn bè Nhật Hiên đều nhìn chằm chằm vào cậu ta.

"Đến đây làm gì ?"

"Tôi thấy cậu đang ngồi uống rượu nên xin được ngồi uống cùng"

"Biến đi , tao không muốn nói chuyện với mày"

"Nhưng tôi có thể uống cùng cậu không ?"

"Thằng Hiên đã không muốn mày ngồi cạnh rồi thì mau biến giùm đi"

"Biến đi , chỗ người ta đang uống rượu mà đến đây làm gì chứ ?"

Quốc Nam nói thẳng ra , vội vã đuổi Đình Nguyên đi .

Vì đầu óc quá mơ hồ nên Nhật Hiên dựa vào vai Hoàng Khoa mà ngủ.

Mạc Vũ thấy cơ hội đã tới , liền đi đến trước bàn của cậu.

"Cho tôi xin được đón vợ tôi về"

"Vợ ?"

"Thằng Hiên có chồng rồi hả Nam ?"

"Tao không biết"

Mạc Vũ bế cậu lên rồi đi về phía chiếc xe của mình.

~~~~~~~~~
📍Tự nhiên nhận con tui làm vợ là sao hả anh Vũ ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net