safe - intro

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Wonjin gắng chạy thật nhanh,mặc cho đôi chân em vướng đầy màu máu,em hoảng loạn và bắt đầu la hét ,đôi môi đỏ thẫm kéo dài những tiếng hét đến độ quãng tám,chỉ mong có người cứu lấy em,làm ơn,ai đó,nghe tiếng và cứu lấy em . 

Run run nức nở,rồi em vấp ngã,mặt em úp xuống mặt sỏi lạnh ngắt,bờ vai em run rẫy đến đáng thương,đôi chân lấm tấm máu của em nhuộm hẳn một con đường màu đỏ như chẳng khác gì làm dấu cho đến tìm em .

Em đứng dậy và bắt đầu chạy tiếp,bóng tối len lỏi lên khuôn mặt trắng nõn màu sữa,bao bọc lấy thân thể gầy gò,rồi chạm đến nơi mà em đang đau đớn,như đang nhắc đến một sự thật mà em đang sợ hãi .

Em chạy,vòng hông của em đau nhức,từng vệt đỏ thẫm bám vào bờ eo trắng nõn,hớ hên qua những lần gió thổi áo em.em vừa ôm bụng vừa chạy,cảm giác như nó chực chờ nổ tung,nó đau quá .

Em lần nữa khóc,nhưng lại cắn chặt môi,đưa tiếng hét vào trong tâm,em sợ lắm,sợ nếu em khóc to tiếng,gã sẽ bắt được em,và em sẽ chết dưới tay gã . 

Nhưng xa quá,em chạy mãi còn chưa tới ven khu rừng,chân em đau quá,cả người em đều đau,nhưng nếu em dừng lại thì gã có thể sẽ bắt em mất,nhưng em đuối quá,em thật sự rất đuối,và khi em tưởng như em sẽ ngất xỉu tới nơi .

" wonjinie sao lại thế này ? "

Em khóc toáng lên,vùng vẫy khỏi cánh tay của người nọ,hoảng sợ trong em bỗng bùng lên thật mạnh như thôi thúc em,chạy nhanh đi,trước khi gã đem em trở thành một con mồi  . 



--------------------------------------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net